Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh đèn đường chiếu sáng trên con đường hiu quạnh , gió vi vu qua những chiếc chuông gió treo ngoài cửa nhà . Tiếng dế mèn , tiếng nhái hoà chung với nhau

Thật là một bản hợp âm kỳ lạ...

/ Sột soạt .. Sột soạt /
Đêm đã buông xuống nhưng đôi mắt gấu trúc của ai đó vẫn đang hý hoáy ngồi vẽ , có lẽ khoảng thời gian yên bình nhất là đây?

_ nó thật đẹp

Một giọng nam khẽ nói , sợ đánh thức mọi người dậy nên cậu mới không dám lớn tiếng . Không ai muốn giấc ngủ bị làm phiền cả

_____________________
_ MẸ ƠI !!!
_ HỨC .. HỨC ANH TRAI THÀNH CON MA RỒI !!!

Tiếng khóc của em gái làm cậu bừng tỉnh , nhìn thấy cô em bé bỏng đang ngồi bệt xuống sàn . Nước mắt em nhễ nhại với nước mũi chảy xuống
Cậu lấy khăn lau mặt cho em vừa vỗ về đứa bé đáng yêu này

_ Arina bé nhỏ, anh trai yêu em lắm . Em không được khóc nghe chưa nè

_ Anh trai thành ma rồi , em sợ lắm ...
Cô bé sụt sịt ôm cậu

Cậu nhẹ nhàng ôm lại em , mùi hương của sữa tắm cho trẻ lan toả khắp xung quanh cậu . Ấm áp làm sao , đứa trẻ ngây thơ thương anh đến nhường nào
Ôi , tia nắng nhỏ đáng yêu
...
Dưới nhà , một giọng nói dịu dàng cất lên :
_ 2 anh em có đủ bữa trưa rồi nha ! Hộp bento cho Cú đêm và bé Arina nè~

Người mẹ tiến gần cậu con trai đang cầm tay người em , khẽ xoa đầu cậu. Bà cười , nói câu nói quen thuộc mỗi ngày :

_ Thời gian trôi nhanh quá , con cũng đã lớn rồi nên hãy tập chăm sóc bản thân nhé !

_ Dạ - cậu đáp

_____________________
5:41 a.m

Bánh xe đạp vẫn quay đều , chạy trên con đường nhỏ dẫn tới 2 ngôi trường gần trung tâm thành phố ..
Sở dĩ phải đi vào khoảng thời gian này vì nhà cậu khá xa trường , đó là một xã nhỏ được chia cắt với thành phố bởi một con sông

_ Arina muốn ăn bánh trứng , anh hai mua cho Arina nha !
Giọng cô bé hồn nhiên , tay em khẽ kéo vệt áo của anh trai mong chờ sự hồi âm từ anh

_ Ừm , anh hai hứa sẽ mua cho em thật thật nhiều bánh trứng

_ Arina cảm ơn anh hai , anh hai là nhất !!!
Nói đoạn bé cười rồi ngân nga bài hát mình mới học .



Ngôi trường lúc này vẫn chỉ có lẻ tẻ người vì trời còn sớm . Những học sinh tới sớm đa số đều là các tiền bối ôn thi , những người trực nhật hoặc là các cặp đôi lén lút tới đây ...
Cậu chầm chậm bước tới địa điểm quen thuộc của mình , một thế giới riêng để đắm chìm vào những trang sách của trí thức .

_ Vince Chad , tôi rất cảm kích vì cậu thường hay đến thư viện đấy

Một giọng nam trầm nở một nụ cười với cậu , anh khẽ chỉnh lại mái tóc nâu socola của mình

_ Ericson Mark..- nói đoạn Vince liền bỏ đi , mặc cho anh chàng cố thân thiện đến mức nào .
Anh lặng lẽ đứng nhìn bóng lưng đàn em dần khuất dần . Đôi môi anh mấp máy như muốn nói điều gì đó

_ Thưa t..tiền bối , đây là thống kê tất cả sách chúng ta sẽ từ thiện . Em cần anh soát lại tất cả rồi em sẽ đưa cho hội trưởng ạ !

_ Được rồi , chuyển lời giúp anh tới hội trưởng là anh sẽ kiểm lại hết rồi anh tự đưa luôn . Cảm ơn em nhé !

_ Dạ vâng

"Có lẽ mình sẽ chờ thêm một chút thời gian nữa"- Ericson nghĩ
______________________

• • •

Một cây đào to lớn , nằm trên một khu đất bị nhô lên . Xung quanh được xây lên hàng rào gỗ màu trắng đơn giản

Khi hoàng hôn đến , những làn gió thổi qua lay những cánh hoa đào nhẹ nhàng rơi . Nếu nhìn ra xa , một bức tranh sống động hữu tình , không thể nào có thể miêu tả hết được tất cả sự đẹp đẽ ấy ..Càng đến gần mô đất , một mùi hương dễ chịu từ đâu đó bay thoang thoảng xung quanh cây đào .
Bỗng ... mọi thứ bắt đầu mờ nhạt dần , bóng tối đang dần che phủ bức tranh ấy . Những cánh tay đen ngòm bỗng nắm lấy cậu , ghì chặt cậu xuống rồi thì thầm một cách bất thường với nhau và..nụ cười của một ai đó .

Vince bật dậy
Cậu gặp ác mộng mỗi khi mơ tới nó , cây đào to lớn . Dường như nó chỉ là trí tưởng tượng của bản thân cậu , cậu không biết . Giấc mơ ấy sẽ đến với cậu trong thời gian nhất định , có lẽ nó đang cầu cứu..một thông điệp gì đó..nhưng sao có thể hiểu hết chúng được , đều bị gián đoạn bởi cái bóng tối đáng sợ đấy . Bóng tối chết tiệt

"Nên rửa mặt thôi" - cậu nghĩ thầm
Lúc Vince đứng dậy một cánh hoa đào bỗng rơi xuống .
______________________
17:30 p.m

Trường đã bắt đầu thưa thớt học sinh dần , tiếng cười đùa và tiếng rên rỉ của vài học sinh hoà chung với nhau . Vince thường là người về muộn , cậu ta hay hưởng thụ khoảng thời gian tan trường như một sự giải lao nhỏ cho mình ở trong lớp
/Cộp..cộp /

Tiếng bước chân của ai đó đang ngày càng to dần , hướng về phía cậu rõ hơn . Cảm nhận được sự chẳng lành Vince liền đi thật nhanh ra khỏi lớp học mà không quay đầu lại

_ Vince Chad ! Khoan đi đã , chúng ta cần nói chuyện
Giọng nói trầm pha lẫn hơi thở hổn hển của một học sinh nam vì đã làm quá nhiều công việc tại trường hôm nay
Cậu biết anh ta sẽ lại nói điều gì đó linh tinh nhưng vẫn giữ phép lịch sự với người bề trên

_ Ericson , xin thứ lỗi nhưng tôi phải về..

_ Làm ơn Vince , đây là việc quan trọng !

_ Không đâu Eric ..hãy nói vào khi khác

Ericson nhìn Vince đi xa dần , không muốn cậu ta phũ phàng bỏ đi như lúc sáng . Anh liền liều mình chạy đến ôm cậu , có lẽ đây là cách duy nhất để chặn Vince lại mà đầu anh nghĩ ra
Vince vùng vẫy , cậu không ngờ một người như cậu lại bị khống chế bằng một cách đầy kỳ quặc này

_ Tôi đã gọi cho mẹ cậu , em gái của cậu đã được đón về rồi . Tôi cũng xin mẹ cậu cho cậu 1 đêm ở tại nhà tôi ..Mọi thứ đã được sắp xếp hết rồi , cậu đừng lo !

Ngay sau khi Eric nói , đầu cậu trai dần hỗn tạp nhiều suy nghĩ . Thật sự rất điên rồ
" 1..1 ĐÊM TẠI NHÀ TÊN ERIC ĐÓ Á ?!? TẠI SAO LẠI VẬY?!! ANH TA ĐANG ÔM MÌNH??? SAO MẸ LẠI ĐỒNG Ý DỄ DÀNG NHƯ VẬY CHỨ??!!!"

Thân thể Vince dường như đã mềm nhũn , thu gọn mình trong vòng tay của Eric . Sự bất ngờ và bối rối quấn quanh cậu . Anh chàng Eric này đã khống chế được cậu rồi

_ Tôi sẽ giải thích tất cả mọi thứ cho cậu , Vince..

P/s : chỉ là ngẫu hứng viết rồi nó thành ra cái gì ấy huhu:(
Đã sửa một chút~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net