11.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


kenma luôn đối xử với tôi rất tốt, từ những lần em gọi tôi đi học , những lần gọi tôi qua nhà ăn. nhiều lúc em còn hiểu tôi hơn những gì tôi nghĩ. sau đó tôi mới nhận ra mình đã chuyển đến đây một thời gian dài lắm rồi,  đủ dài để em biết tôi ghét gì thích gì. còn tôi thì vẫn ú ớ chẳng nhớ tí gì về em bé nhà mình.

cho đến khi mẹ em bảo rằng tuần tới em có trận đấu bóng chuyền với một trường khác. hoá ra một người lười như kenma cũng chơi thể thao, mà còn là bóng chuyền nữa cơ đấy. hoá ra tôi ít biết về em đến vậy. hoá ra chỉ mình tôi đang sống trong thế giới mơ hồ của bản thân... tôi quyết định đến xem trận đấu bóng, nơi khán đài xa lạ, rộng lớn, những tiếng đập bóng bình bịch cũng đủ để khiến tôi lo sợ. nhưng con mèo nhỏ của lòng tôi vẫn đứng đó, em trầm ngâm, các đồng đội khác luôn đứng bên cạnh vây quanh em.

em bé tuy không nói nhiều, mà lúc nào cũng thu hút và được lòng người khác quá nhỉ. kenma cũng trổ mã hơn nữa, dưới lớp áo thể thao ngắn tay cuồn cộc, vóng dáng em lộ ra, tuy không to lớn như mọi người nhưng ít ra là lớn hơn tôi. ừ thì giờ có thể yên tâm phó thác cuộc đời mình cho bé mèo này rồi. kenma thích hoặc không thích (thực ra là cả hai) khi tôi coi em là mèo mà vuốt ve. em thích gối đầu lên đùi tôi để nằm dài trên sofa mỗi ngày lạnh. còn tôi thích vuốt ve mái đầu giống pudding ấy.

trận đấu bắt đầu, cậu trai nhà kozume vẫn chưa biết đến sự tồn tại của y/n trên khán đài. nhưng tôi thì bắt gặp em đứng đấy, dưới ánh đèn sáng chói lại càng thêm xinh đẹp hơn. mắt em bây giờ chỉ nhìn theo quả bóng chuyền bay trong không trung, rõ ràng hơn bất cứ ai. thì ra em cũng thích bóng chuyền mà tôi lại chẳng hiểu gì về em hết.

"này em gái ơi, em đi cổ vũ cho đội nào vậy?" bên cạnh tôi là một chị gái với mái tóc bạc, hình như là con lai nên chị ấy xinh lắm, tim tôi còn đập bình bịch vì chị ấy vài chút cơ mà.

"à em cổ vũ cho nekoma." tôi nhẹ nhàng đáp, dù sao cũng không thể nói thẳng ra là mình đi nhìn lén thằng bé con mới lớn nhà mình được. đã đến rồi thì ít nhất cũng cổ vũ cho trường vậy. chị gái liếng thoắng liên tục bắt chuyện với tôi, kẻ lâu lắm không nói gì nhiều với mọi người cũng phải nói nhiều với chị nếu không sẽ là vô lễ mất. y/n là đứa trẻ ngoan mà nhỉ, nên tôi cũng sẽ cố gắng để thân thiện nhiều nhất có thể.

- chị cũng vậy, em trai chị cũng thuộc đội bóng chuyền này đấy. nhưng nó ngu ngốc quá trời luôn, được mỗi cái cao thôi chứ chẳng linh hoạt suy nghĩ được như kenma với kuroo gì cả. mà phải rồi, kenma được coi như não bộ của nekoma mà, ẻm thông minh cực á. mấy trận ẻm đều lừa được đối phương để ghi điểm luôn trời. 

trời, kodzuken với tôi và kozume với mọi người sao khác nhau quá zậy.

———

tr ơi lí do tôi ra truyện chậm là do dạo này thi học kì 1 rồi, xong Hà Nội biến học sinh như trò đùa vậy. nên tôi cần ngồi ôn bài nếu Hà Nội có quay xe lại một lần nữa và bắt thi off hic hic.

chúc mọi người vượt qua đợt dịch này, lun giữ cho mình sức khoẻ và thi thật tốt nhaaaa


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net