Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG NÀY CÓ MỘT ÍT YẾU TỐ HANDJOB, CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC ❗️
—————

Ngày nộp đồ án của sinh viên năm nhất chỉ còn cách 2 ngày, Doãn Hạo Vũ đương nhiên tích cực gặp Trương Gia Nguyên, cậu cảm thấy Trương Gia Nguyên thực sự rất có khiếu nghệ thuật, hơn nữa ở cạnh một Trương Gia Nguyên luôn tìm cách khiến cậu cười, ít nhiều cũng làm vơi bớt đi sự bức bối trong lòng Doãn Hạo Vũ lúc này.

Cuộc đối thoại của Châu Kha Vũ và Doãn Hạo Vũ cứ như tuần hoàn, lặp đi lặp lại. Hôm nay cũng không ngoại lệ.

"Cậu đi đâu?"

"Qua phòng Nguyên ca."

Châu Kha Vũ chậc miệng:

"Ngày nào cũng gặp, không chán à?"

Doãn Hạo Vũ cau mày, hỏi vặn lại:

"Thế sao anh không hỏi là ngày nào tôi cũng thấy mặt anh có chán không?"


Châu Kha Vũ tức không nói được lời nào, Doãn Hạo Vũ xách đồ ra khỏi cửa, đến phòng của Trương Gia Nguyên như điều hiển nhiên, trước khi ra khỏi cửa phòng mình còn nói lại một câu:

"Ít ra Nguyên ca cũng rất chào đón tôi."

Nói xong cậu đóng rầm cửa lại, bỏ lại Châu Kha Vũ nhìn chòng chọc vào cánh cửa. Trong đầu Châu Kha Vũ hiện lên bao suy nghĩ hỗn loạn, rốt cục cũng rút ra được một suy nghĩ mình quan tâm nhất, là Doãn Hạo Vũ thích con trai, người đó lại là Trương Gia Nguyên.

Năm ba đã thi xong, hiện tại Châu Kha Vũ lại khá rảnh, anh nằm xuống giường lấy điện thoại lên lướt tới lướt lui, miệng lẩm bẩm:

"Lát cậu ta về phải hỏi cho ra mới được."

Châu Kha Vũ bỗng nhận được tin nhắn của Lưu Chương, đó là một đường link. Châu Kha Vũ nghi ngờ nhíu mắt, song lại nhớ tới đoạn chat mình đã nhắn với Lưu Chương vài hôm trước.

[Lưu Chương: Ê thằng em, có thắc mắc về gay không?

Châu Kha Vũ : Ủa mắc cái gì? Mày là ai?


Lưu Chương : Thôi đi ông già. Tao là tao thấy mày quan tâm chuyện của thằng nhóc Patrick với thằng Nguyên lắm nhá.

Châu Kha Vũ : Ai nói?

Lưu Chương : Không có gì qua mắt được anh mày đâu. Muốn hiểu rõ chính mình thì nói đi bà.

Châu Kha Vũ : Không muốn.

Lưu Chương : Tao cho chọn lại lần nữa?

Châu Kha Vũ : ...tuỳ đi."]

Nhìn đường link trước mắt, Châu Kha Vũ dường như ngờ ngợ đoán ra được gì đó, anh bối rối không biết có nên nhấp vào không, hình ảnh Doãn Hạo Vũ cùng Trương Gia Nguyên lại hiện ra, khiến anh hơi nhíu mày, rốt cuộc cũng nhắm mắt nhấp vào link.

Vừa nhấp vào link, trước mắt Châu Kha Vũ là hình ảnh hai người con trai đang dính lấy nhau, họ trao nhau nụ hôn nồng nhiệt, giống như con thú đói khát. Anh lại nhớ về nụ hôn mấy tháng trước của mình và Doãn Hạo Vũ, thực sự vẫn chưa so là gì, con trai cũng có thế hôn nhau cháy thế này sao?

Đoạn video lại tiếp tục chuyển tới đoạn ai cũng biết là đoạn gì, Châu Kha Vũ nuốt nước bọt ừng ực, khắp mặt khắp người đều nóng ran, mắt cũng nhức, chân tay cũng tê liệt.

Châu Kha Vũ cố gắng lấy lại cảm giác ở tay, nắm chặt lấy điện thoại, cảm giác khó chịu bắt đầu xuất hiện, những phản ứng cơ thể cũng bắt đầu rục rịch. Châu Kha Vũ hốt hoảng thoát khỏi đoạn video, trầm ngâm một lúc mới nhắn lại cho Lưu Chương:

[Châu Kha Vũ : Tao đệch. Lần sau đừng có gửi mấy thứ này."

Bên kia cũng rất nhanh chóng trả lời lại, giọng điệu mang chút trêu chọc:

[Lưu Chương : Làm sao? Có phản ứng gì không? Nếu cần thì cứ call by me, anh đây bằng lòng khai sáng cho chú.]

Châu Kha Vũ lười biếng rep lại, anh đứng dậy đi rửa mặt cho tỉnh táo một chút, tối nay còn phải nghiêm túc hỏi chuyện của Doãn Hạo Vũ và Trương Gia Nguyên, anh chỉ đơn giản nghĩ rằng, hai người bạn ở gần mình mà cứ dính nhau bất thường như vậy sẽ ảnh hưởng đến anh.

Hôm nay Doãn Hạo Vũ về muộn hơn thường ngày, cậu hay về phòng lúc 23h, hôm nay đã chậm hơn nửa tiếng. Ấy vậy mà Châu Kha Vũ vẫn còn thức, đang ngồi sẵn trên giường nhìn chằm chằm cậu, Doãn Hạo Vũ nhẹ liếc anh, sống lưng tự dưng khẽ run lạnh.

"Cậu về muộn."

Doãn Hạo Vũ giật mình nhìn, cậu cũng biết hôm nay mình về muộn hơn, nhưng không ngờ Châu Kha Vũ lại để ý.

"Anh để ý?"

Châu Kha Vũ không muốn bị yếu thế, nói:

"Ai thèm?"

Doãn Hạo Vũ bĩu môi, không trả lời.

Doãn Hạo Vũ cất gọn đồ đạc, vào nhà tắm rửa mặt tiện thay luôn quần áo ngủ, bước ra ngoài vẫn thấy Châu Kha Vũ nhìn mình, cậu cảm thấy hôm nay anh rất lạ, chưa kịp hỏi thì anh đã lên tiếng:

"Cậu, thích con trai?"

Doãn Hạo Vũ giật khoé môi:

"Đấy là việc của anh à?"

Châu Kha Vũ áp sát cậu vào tường, tay nắm thành nắm đấm đập lên tường:

"Tôi có vấn đề không thể ở với gay."

Doãn Hạo Vũ trước giờ chưa từng yêu, nhưng cậu không phải là ngốc, những ngày qua cậu đã tự thấu hiểu trái tim mình, có lẽ cậu đã vô tình rung động với cái kẻ đang buông lời trời đánh trước mặt cậu.

Doãn Hạo Vũ bực bội đẩy Châu Kha Vũ ra:

"Đm, tôi có là gay thì cũng đéo thích anh."

Doãn Hạo Vũ đẩy Châu Kha Vũ ra được rồi liền đi một mạch về giường, chưa kịp trèo lên đã bị Châu Kha Vũ kéo lại:

"Cậu thích Trương Gia Nguyên?"

Doãn Hạo Vũ không còn sức đôi co với Châu Kha Vũ, deadline cộng quá nhiều chuyện khiến cậu kiệt sức, nhất quyết muốn leo lên giường, nhưng Châu Kha Vũ đâu dễ buông tha cho cậu. Anh bóp chặt lấy vai Doãn Hạo Vũ khiến cậu nhăn mặt vì đau, thầm oán mình đã làm gì sai mà Châu Kha Vũ lại làm khó mình đủ đường như vậy. Cậu quát lên:

"Tôi thích ai thì liên quan con mẹ gì đến nhà anh. Đừng có quản tôi."

Châu Kha Vũ nghe cậu chửi thề nhiều cũng đã quen, nhưng bọn họ cũng đã từng hoà hợp trước đó, hôm nay chỉ vì chuyện này mà lại cãi nhau.

Châu Kha Vũ cứ như bị phát điên, anh đẩy mạnh cậu xuống giường của mình, dùng tay kìm chặt lấy hai tay của cậu, mặc cho Doãn Hạo Vũ vẫy vùng anh cũng như người mù người điếc.

Châu Kha Vũ gằn giọng:


"Cậu còn dám mắng tôi. Được, thích con trai đúng không? Thật đáng kinh tởm, coi như tôi có lòng tốt chiều chuộng người như cậu."

Nói rồi Châu Kha Vũ cúi xuống cắn lên môi Doãn Hạo Vũ khiến cậu giật nảy, cậu cố gắng đẩy anh ra nhưng không nhờ sức người này lại khoẻ như vậy, cậu luôn tự tin thể lực của mình rất khoẻ, nhưng đối mặt với Châu Kha Vũ lại dường như bị vô hiệu hoá.

Châu Kha Vũ điên cuồng gặm nhấm môi Doãn Hạo Vũ, hết môi lại xuống đến cổ. Anh hít hà mùi hương từ cổ Doãn Hạo Vũ, anh chưa từng nghĩ mùi cơ thể đàn ông cũng có lúc thơm đến vậy, cứ hít rồi lại phả hơi ấm nóng vào cổ Doãn Hạo Vũ, Doãn Hạo Vũ hai chân cũng thẳng tưng, những ngón chân vì hơi thở của Châu Kha Vũ mà quắp vào.

Doãn Hạo Vũ nửa muốn nửa không, không muốn vì cậu không biết Châu Kha Vũ đối với cậu là như thế nào, có thể là anh đang làm nhục cậu, trêu đùa cậu. Cậu muốn, vì cậu thừa nhận rằng bản thân đã vô tình rơi vào lưới tình gai góc của anh.

Doãn Hạo Vũ mệt mỏi, cậu muốn khóc, bây giờ thực sự muốn khóc, cơ thể đang bị người kia làm nhục nhưng chân tay lại cứ thế thoả hiệp. Cậu nhìn vô định lên, hình ảnh Châu Kha Vũ cùng những người bạn gái anh đưa về phòng hiện lên, cậu ai oán sao trên đời lại có người như Châu Kha Vũ chứ? Vừa muốn yêu, vừa muốn hận.

Châu Kha Vũ đang ở trên thân cậu lúc này mất kiểm soát, anh chỉ muốn cưỡng hôn trừng phạt cậu một chút, nhưng khi nụ hôn bắt đầu cường chiếm nó đã không còn đơn giản là trừng phạt nữa. Trái tim Châu Kha Vũ đập dữ dội khi chạm tới đôi môi mềm mại ấy, như mất khống chế mà mút mát, trong đầu đến suy nghĩ muốn chiếm hữu cũng đã hiện hữu.

Châu Kha Vũ đưa tay xuống dưới, luồn vào trong quần Doãn Hạo Vũ nắm lấy dương v*t của cậu. Doãn Hạo Vũ giật bắn, đẩy Châu Kha Vũ ra một cách kịch liệt nhưng cũng vô dụng, cậu hoảng hốt:

"Tôi đệch, anh bị điên rồi, thả tôi ra."

Doãn Hạo Vũ thì cứ điên cuồng dãy, Châu Kha Vũ thì cứ như không nghe thấy gì.

Nơi đó của Doãn Hạo Vũ vốn còn đang mềm mại ngủ giữa hai chân vì hôm nay cậu rất mệt, không có tâm trạng gì. Bây giờ vừa mới bị anh chạm vào thì đã hơi run rẩy, dần dần biến đổi một cách kì diệu trong bàn tay mềm mại của Châu Kha Vũ.

Môi lưỡi Châu Kha Vũ càn quét trong khoang miệng Doãn Hạo Vũ, Doãn Hạo Vũ khó khăn hít thở, Châu Kha Vũ ở trên thì cảm nhận được vật trong tay đang từ từ lớn lên trong sự vỗ về trêu chọc của mình mà cười hài lòng.

Châu Kha Vũ xoa nắn đầu dương v*t của Doãn Hạo Vũ đến khi nó rỉ nước, Doãn Hạo Vũ cũng vì vậy mà cong người. Cậu lắp bắp:

"Ưm..a..được..được rồi Châu Kha Vũ. Tôi thua rồi. Tha cho tôi đi."

Châu Kha Vũ vẫn không có dấu hiệu buông tha, bàn tay hư hỏng di chuyện tới hậu huyệt của Doãn Hạo Vũ, Doãn Hạo Vũ thấy không ổn liền mở to mắt trừng:

"Anh..làm gì vậy? Bỏ ra. Anh mà làm vậy tôi sẽ không tha cho anh."

Châu Kha Vũ chỉ nhếch miệng cười, đưa ngón tay xoay xoay xung quanh hậu huyệt của Doãn Hạo Vũ, cậu lần đầu cảm nhận được cảm giác này, vừa sợ vừa kích thích, cậu như mất trí bấu lấy vai Châu Kha Vũ, Châu Kha Vũ không có kinh nghiệm gì với con trai, cứ vậy mà chọc ngón tay thon dài của mình vào trong hậu huyệt của Doãn Hạo Vũ.

Doãn Hạo Vũ bửng tỉnh hét lên:

"Áaaaaaa Châu Kha Vũ, tôi đcm anh."

Doãn Hạo Vũ càng chống cự mạnh mẽ, ngón tay Châu Kha Vũ lại càng tấn công kịch liệt. Hậu huyệt chưa được nới rộng, chưa được bôi trơn, đau rất đau, Doãn Hạo Vũ cảm thấy hậu huyệt của mình sắp bị Châu Kha Vũ xé rách ra từng chút một theo động tác ra vào của Châu Kha Vũ.

Trước mắt cậu nhoè đi, Doãn Hạo Vũ đang khóc, khóc vì nhục nhã, khóc vì đau đớn, khóc vì Châu Kha Vũ, cậu khóc bắt đầu mất kiểm soát thành nức nở, Châu Kha Vũ lúc này bỗng thanh tỉnh, anh dừng lại động tác của mình nhìn vào mặt Doãn Hạo Vũ.

Anh thấy cậu khóc, bốn mắt nhìn nhau, cõi lòng Châu Kha Vũ rung động, trái tim bỗng co thắt lại, chỉ vì đáy mắt cậu tự hồ như nước được ánh trăng rọi bóng, sóng nước lay động. Dường như có muôn vàn điều cậu muốn nói chất chứa trong đó, nước mắt của Doãn Hạo Vũ lộp độp vang vọng rơi trên gối trong đêm tĩnh lặng, cùng tiếng thở của hai người.

Châu Kha Vũ hối hận rồi, anh đã vừa làm ra cái gì thế này. Anh luống cuống kéo lại quần áo của Doãn Hạo Vũ, anh nâng mặt cậu lên lau nước mắt trên mặt cậu, dùng âm giọng vừa trầm vừa nhẹ mà trước giờ chưa từng dùng tới:

"Đừng..đừng khóc...tôi sai rồi. Là tôi sai, cậu đừng khóc."

Doãn Hạo Vũ nhân lúc Châu Kha Vũ mất cảnh giác, cậu đạp anh ngã xuống giường, khó khăn đứng dậy lau nước mắt, sau đó leo lên trường, trước khi nằm xuống, cậu bình tĩnh nói :

"Anh là một thằng khốn nạn chó chết."

Châu Kha Vũ lật đật đứng dậy, anh không đáp lại, đi một mạnh vào nhà tắm xức nước lên mặt, anh ngồi bệt xuống nền nhà tắm, nhìn xuống nơi đang cương cứng lên đến đau rát muốn được phóng ra toàn bộ. Châu Kha Vũ ôm mặt khổ sở nói:

"Thật là. Trai hay gái thì đều có thể. Ghê tởm cái gì chứ..."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net