8.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"anh ơi"

"ơi"

"bánh bao của em đâu?"

******

Kể từ ngày Hạo Vũ bắt đầu kèm Kha Vũ học tới bây giờ đã tròn một tháng. ai ngờ đâu em trai thúi ở trường nhây như quỷ nhưng bây giờ ôn luyện với cậu lại nghiêm túc như vậy. cơ mà tới lúc học xong thì hình ảnh em thủ khoa đẹp trai nghiêm túc ban nãy hình như bay đi đâu mất rồi, giờ chỉ còn em trai nhỏ xoè tay mắt tròn xoe đòi cậu bánh bao kim sa thôi.

Thật ra Châu Kha Vũ cũng không tính toán gì vài ba cái bánh bao, nếu em muốn thì cậu mua cả núi bánh cũng được mà. chỉ là cậu thích ngắm cái biểu cảm hờn dỗi của Hạo Vũ nên muốn trêu chọc em nhỏ một chút. chỉ là cậu sẽ cố tình dây dưa thêm một chút, không chịu lấy bánh cho người ta để người ta ở lâu với cậu thêm chút xíu. cơ hội ghê chưa.

"anh cá cược với em không?"

"cá chuyện gì?"

"nếu lần thi học kì sắp tới em và anh chỉ lệch nhau nhiều nhất hai mươi hạng, thì em sẽ làm bất cứ thứ gì anh muốn."

"còn nếu không?"

"thì anh phải tiếp tục học thêm với em, không một lời than vãn."

Thật ra nghe qua thì đây là một lời đề nghị khá tốt, vì nếu Kha Vũ thắng rồi thì có thể yêu cầu em dẹp ngay cái lớp học thêm này đi để cậu quay trở về những ngày tháng thảnh thơi như lúc trước. nhưng Doãn Hạo Vũ luôn luôn đứng đầu bảng, muốn thắng cược thì ít nhất Châu Kha Vũ phải đứng thứ hai mươi. bớt đùa đi, hạng hai mươi nhân mười cậu còn chưa dám nghĩ tới nữa là.

"tại sao em cứ phải cố chấp học giỏi như thế?"

"không phải là học giỏi rồi thì muốn cái gì cũng được sao?"

Từng câu từng chữ của cậu như ghim vào đầu Kha Vũ. học giỏi thì muốn gì cũng được. đúng thật nhỉ. mười bảy năm cuộc đời của cậu chưa có lúc nào là bằng phẳng, chẳng phải là do cậu lười học đấy sao.

Châu Kha Vũ lúc đó không có mục tiêu, cũng không có khát khao gì cả, nhưng bây giờ thì khác. nếu muốn được đàng hoàng đứng bên cạnh em, thì điều kiện đầu tiên là phải học giỏi em ha.

vậy nếu anh học giỏi rồi, anh muốn có em ở bên cạnh có được không?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net