CHAPTER 03: TÔI SẼ THEO ĐUỔI CẬU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Haizzzzza

Tôi thở dài ngao ngán sau một buổi học căng thẳng vì bị môn Toán vật cho "lên bờ xuống ruộng", đúng vậy tôi chúa ghét môn đó tuy thành tích không quá tệ nhưng khi đối diện với hàng tá công thức cũng khiến cho mắt tôi hoa cả lên vì rối.

Tôi một mình đeo chiếc balo đi trên hành lang sau một ngày học căng thẳng, tôi dự định sẽ về nhà và ngủ một giấc trước khi ngồi dậy và chuẩn bị buổi cơm chiều, sau đó lại up weibo và trò chuyên với "Chân dài 1m88" như mọi ngày nhưng....

"RẦM"

Tôi ngã ngược ra sau và té một cú đau điếng người, đình thần vài giây thì tôi thấy trước mặt mình là hai ba tên học sinh đang đứng nhìn mình bằng cặp mắt không mấy thiện cảm... Là hắn, Vương Đại Nô, tên học sinh hung hăng nhất trường mà bất cứ ai cũng phải né nhẹ khi trông thấy, tôi thầm nghĩ trong đầu kỳ này tiêu rồi, khéo sẽ ốm đòn với hắn mất...... Chỉ nghĩ vậy thôi mà tôi đã toát cả mồ hôi

"Tôi xin lỗi"

Tôi cất giọng yếu ớt nhận lỗi về phía mình chỉ mong hắn sẽ bỏ qua

"Mày để mắt ở sau lưng à?"

Đại Nô túm lấy cổ áo tôi và nhấc bổng lên làm cho tôi sợ đến mức mặt xanh lè không còn một giọt máu

"Tôi xin lỗi mà Đại Nô ca, lần sau tôi sẽ chú ý hơn"

"Không cần nói nhiều, tao phải cho mày một trận vì tội dám đụng vào tao"

Thôi tiêu rồi, kỳ này là tiêu thật rồi, tôi nhắm mắt lại và chuẩn bị nhận lấy trận đòn từ Đại Nô và hai tên đàn em của hắn... Bỗng nhiên

"KHOAN ĐÃ"

Một giọng nói vang lên ngay khi tôi sắp bị đánh cú đầu tiên. Lúc này mắt tôi vẫn nhắm chặt và không hề biết giọng nói đó là của vị cao nhân nào

"Này Đại Nô sao cậu cứ thích đi bắt nạt những người yếu hơn mình thế nhỉ?"

"Chuyện này là chuyện riêng của tao, mày lo làm hotboy đi đừng có tham gia vào, nếu không thì tao cũng không nể mặt đâu, thằng nhóc"

"Tôi cứ thích tham gia thì sao nhỉ?"

Người đó nói với giọng khiêu khích Đại Nô làm cho hắn tức điên

"Mày chắc chưa?"

"Dĩ nhiên là tôi chắc rồi mới nói với cậu chứ. Cậu đừng tưởng ai trong trường này cũng sợ cậu, chẳng qua là họ không thích rắc rối thôi"

Đến lúc này, tối mới tò mò mở mắt ra và cực kỳ bất ngờ, vị cao nhân từ nãy giờ đang chọc điên Đại Nô chính là Phó Tư Siêu sao?

"Tôi nhắc lại cậu không được phép động đến bạn học này. Còn nếu không thì cậu sẽ gặp hậu quả đấy"

Phó Tư Siêu bước đến trước mặt của Đại Nô, ánh mắt như phát ra tia lửa và giọng nói tuy nhẹ nhàng nhưng vẫn rất đáng sợ. Lúc này nét mặt Đại Nô có chút thay đổi, giọng nói của hắn có phần dịu lại

- Mày nhớ đó.... Đi thôi

Đại Nô cùng hai tên đàn em vội bỏ đi, Phó Tư Siêu quay về phía tôi và đỡ tôi ngồi dậy

- Cậu không sao chứ?

- Tôi... Tôi không sao, cám ơn cậu hôm nay đã giúp tôi hai lần

- Chỉ cám ơn vậy thôi sao?

Phó Tư Siêu mỉm cười thân thiện

- Tôi... Tôi...

- Haha, tôi đùa cậu đấy làm gì mà ấp úng dữ vậy nè?

- Tôi... À thì..

- Tôi đùa cho vui thôi, chúng ta là bạn học cùng trường mà

Phó Tư Siêu vỗ vai tôi

- Cơ mà cậu tên gì nhỉ?

- Tôi tên Cao Khanh Trần

- Tên dễ thương vậy, còn tôi tên là Phó Tư Siêu. Hân hạnh được biết cậu

Vốn dĩ tôi định nói "Cậu là Phó Tư Siê, nổi tiếng khắp trường ai mà chả biết". Nhưng lại cảm thấy nếu nói vậy thì hơi kỳ nên tôi không nói thêm gì nữa

- Cao Khanh Trần nè, tôi hơi đói hay là cậu đi ăn cùng tôi có được không?

- Nhưng mà tôi.....

- Còn nhưng gì nữa, đi thôi, tôi đói lắm rồi, cậu đừng lo gì cả, bữa ăn này tôi trả tiền mà

Nói đến đó, Phó Tư Siêu nhanh chóng tóm lấy tay tôi và kéo đi không cho tôi ý kiến gì thêm nữa

---
Tại một quán ăn sang trọng

Phó Tư Siêu đang mải mê thưởng thức mấy món mình thích, còn tôi thì cứ ngồi im re không nói gì, thỉnh thoảng uống nước chứ không ăn bất cứ món gì từ đầu đến giờ

- Ơ kìa, sao cậu không ăn gì vậy Cao Khanh Trần, tôi gọi rất nhiều món mà, hay là cậu không thích mấy món này?

- À không, chỉ là... Tôi...

- Hay là cậu không thích đi ăn với tôi?

Phó Tư Siêu nhíu mài và nhìn thẳng về phía tôi

- Đâu có đâu, chỉ là tôi chưa đói

"Rột... Rột..."

Vâng, cái bụng phản chủ hại tôi rồi, vừa mới nói xong đã phát ra âm thanh thế kia, thiệt tình là tôi muốn kiếm cái lỗ chui xuống cho đỡ ngại ngay lúc này

- Hahaha

Phó Tư Siêu phá lên cười

- Vậy mà cậu nói không đói là sao, để tôi lấy đồ ăn cho cậu ăn nhé hay là cậu thích ăn món gì để tôi order thêm nè

Phó Tư Siêu đứng dậy và đến gần bên tôi, cậu ta bắt đầu lấy mỗi món một ít rồi đặt vào chiếc đĩa của tôi sau đó quay sang nở một nụ cười thân thiện

- Cậu ăn đi này, đừng để bụng đói hại bao tử lắm

Cậu ta vỗ nhẹ vai tôi sau đó quay về chỗ ngồi của mình và tiếp tục dùng bữa. Đến lúc này tôi mới chầm chậm ăn phần ăn của mình thỉnh thoảng lại ngước lên nhìn Phó Tư Siêu, những lúc đó cậu ấy như cảm nhận được và cũng nhìn về hướng tôi mỉm cười. Không khí lúc này có vẻ dễ chịu hơn lúc đầu nhiều và tôi cũng dần mất đi sự ngượng ngùng

Sau cùng cũng xong bữa ăn, Phó Tư Siêu cùng tôi đi ra ngoài. Đến chỗ để xe của cậu ta, tôi nhẹ nhàng nói

- Cám ơn cậu vì ngày hôm nay rất là nhiều, vừa giúp tôi lại còn mời tôi đi ăn trưa

- Không có gì đâu mà Cao Khanh Trần này...

- Cậu có thể gọi tôi là Tiểu Cửu cũng được

Tôi ngắt lời cậu ta

- Tiểu Cửu ư... Okie... Tôi có thể xin weibo và số điện thoại của cậu được không Tiểu Cửu?

Có chút bất ngờ vì câu hỏi của người đối diện, nhưng tôi lại nghĩ cho cậu ta biết weibo và số điện thoại của mình thì đâu có vấn đề gì

- Ok, cậu cho tôi mượn điện thoại có được không?

Phó Tư Siêu mỉm cười và đưa điện thoại cho tôi. Tôi nhanh chóng nhập tên weibo và cả số điện thoại của mình rồi đưa lại điện thoại cho cậu ấy.  Phó Tư Siêu nhận lại điện thoại

- Có cần tôi đưa cậu về không Tiểu Cửu?

- Không cần đâu, tôi tự về được rồi, ở đây cũng gần mà

- Vậy lần sau chúng ta lại đi ăn nữa có được không?

- Được mà. Cám ơn cậu nhiều lắm

Tôi mỉm cười và vẫy tay chào Phó Tư Siêu sau đó quay đi. Được một lúc, khi đang trên đường về nhà, chợt chiếc điện thoại của tôi đổ chuông

- Alo, Tiểu Cửu

- Vâng, Ai vậy ạ?

- Tôi là Phó Tư Siêu đây...

Tôi hơi bất ngờ khi nghe người bên đầu dây kia tự giới thiệu

- Có chuyện gì không, chúng ta vừa gặp nhau mà?

- Tôi chỉ gọi cho cậu để nói một chuyện

- Chuyện gì vậy?

- Tôi chỉ muốn nói là tôi sẽ theo đuổi cậu bắt đầu từ ngày hôm nay

- Hả... Cậu nói gì vậy, Phó Tư Siêu?

Tôi bất ngờ hỏi lại

- Tôi sẽ không nhắc lại đâu, hẹn gặp cậu ở trường ngày mai nhé, Tiểu Cửu!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net