CHAPTER 06: TỪ CHỐI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đến lúc này tôi vẫn chưa khỏi bất ngờ trước lời tỏ tình của Châu Kha Vũ dành cho tôi nên như một quán tính tôi lùi lại vài bước để tạo khoản cách với người đang ở trước mặt mình

- Cậu có nhớ cây viết này không Tiểu Cửu?

Châu Kha Vũ lấy từ trong túi mình ra một cây viết và bên trong vẫn còn mảnh giấy có dòng chữ "Tôi là Tiểu Cửu Cao Khanh Trần, weibo của tôi kà Tiểu Cửu vô hình"

- Sao... Sao cậu lại có cây viết này?

- Cậu không nhớ thật sao? Đây là cây viềt mà cậu tặng tôi trong ngày thi cuối kỳ năm ngoái. Chính nhờ cây viết này mà tôi mới gặp được cậu, và cũng nhờ cây viết này tôi mới có thể được trở thành bạn của cậu trên mạng. Tiểu Cửu à, tôi đã mất một năm, thậm chí là hơn một năm để có thể tìm hiểu cậu, hiểu cậu hơn và gần gũi cậu hơn. Vốn dĩ tôi muốn có thể gặp cậu khi mọi thứ đã sẵn sàng nhưng ngay khi biết tin Phó Tư Siêu muốn hẹn hò với cậu thì tôi lại sợ, tôi sợ phải mất cậu, tôi sợ tôi sẽ mất đi cơ hội được ở bên cậu. Tiểu Cửu à, cậu có thể chấp nhận tôi hay không?

Hơn một năm sao, vậy là cậu ta đã dành cả khoản thời gian đó chỉ để hiểu tôi nhiều hơn sao.... Tôi có chút bất ngờ trước những câu nói của Châu Kha Vũ, tôi hít thở một hơi thật dài và nói

- Nhưng... Tiểu Vũ à, giữa cậu và tôi, thậm chí là cả với Phó Tư Siêu, chúng ta có quá nhiều sự khác biệt, tôi rất sợ khi có mối quan hệ gần gũi với những người quá nổi bật như cậu hay Phó Tư Siêu. Đối với những người như cậu thì nên tìm một người thích hợp hơn là liên quan đến một người như tôi. Có thể đây chỉ là tình cảm nhất thời thôi. Cậu hãy suy nghĩ thật kỹ được không?

- Hơn một năm rồi mà cậu còn nghĩ là tình cảm nhất thời sao Tiểu Cửu?

- Nói chung, cậu cho tôi xin lỗi, cậu là một người bạn rất tốt nhưng chuyện tình cảm thì tuyệt đối không được. Tôi xin lỗi, tôi về trước đây

Nói xong, tôi quay lưng bỏ chạy thật nhanh khỏi chỗ đó, chỉ còn lại một mình Châu Kha Vũ đứng đó nhìn theo bóng ta đang xa dần

Trên đường về, tôi đã suy nghĩ rất nhiều về tôi, về Châu Kha Vũ và cả về Phó Tư Siêu. Tại sao mọi thứ lại đột ngột như vậy chứ????

---
Tối đó, tại phòng của Châu Kha Vũ, cậu vẫn đang trầm ngân ngồi nhìn cây viết trên tay mình

- Tại sao Tiểu Cửu lại từ chối mình, lẽ nào cậu ta thật sự chỉ xem mình mà bạn thôi sao?

---
Sáng hôm sau

Tôi lại một mình đi đến trường, vẫn như vậy, cổng trường vẫn rất ồn ào vì fanclub của hai cậu hotboy Châu Kha Vũ và Phó Tư Siêu nhưng hôm nay có một điều khá kỳ lạ khi cả hai cậu ấy đến trường còn sớm hơn cả tôi và ngay khi tôi vừa xuất hiện thì ánh mắt của hai cậu ấy đều đổ dồn lên tôi, lúc này tôi cảm thấy có chút ớn lạnh khi ánh mắt của mấy cô fangirl đổ dồn về phía tôi.

Tôi cố gắng im lặng lướt qua như không có chuyện gì xảy ra nhưng...

- Tiểu Cửu à, tôi có mua đồ ăn sáng cho cậu nè

Phó Tư Siêu tiến về phía tôi và đưa cho tôi một hộp đồ ăn còn rất nóng và thơm.

- Tôi ăn sáng rồi, cậu giữ lấy mà ăn đi nha

Tôi đang tính vùng chạy đi thì Phó Tư Siêu lại nhanh hơn, cậu ta kéo tôi lại và choàng tay lên vai tôi kiểu rất thân thiết

- Bình thường cậu có bao giờ ăn sáng ở nhà đâu, toàn vào đây ngồi ăn thôi, cậu tưởng nói dối tôi mà được sao... Cầm lấy và ăn ngoan đi nè, không được phép từ chối tấm lòng của tôi đâu đó.... Ăn ngoan đi tôi thương nè

Phó Tư Siêu bất ngờ đặt lên trán tôi một nụ hôn làm tôi không kịp phản ứng. Mặt tôi đỏ bừng lên và không biết phải phản ứng sao luôn. Tôi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh rồi đẩy Phó Tư Siêu ra

- Cậu làm gì vậy? Ở đây đông người lắm, cậu không ngại sao?

- Có gì đâu, tôi đã nói tôi sẽ theo đuổi đến khi cậu đồng ý hẹn hò thì thôi mà. Mới hôn có một cái nhẹ thôi có gì đâu

Phó Tư Siêu mỉm cười và đến gần tôi rồi đến gần tôi và nói nhỏ

- Hay là cậu muốn tôi hôn môi cậu?

- Không có... Không bao giờ có chuyện đó đâu nha

Tôi phản kháng ngay sau khi nghe câu nói đó của Phó Tư Siêu.

- Tôi đi vào trường đây

Lúc này, thì tôi ba chân bốn cẳng chạy thật lẹ vào trường trước sự chú ý của rất nhiều người trong đó có cả Châu Kha Vũ...

Vào đến lớp khi tôi vừa yên vị ở chỗ ngồi của mình thì Khổng Tuyết Nhi đã nhanh chóng xuất hiện trước mặt tôi

- Này Cao Khanh Trần, cậu có gì giấu tôi phải không hả?

Tuyết Nhi đứng chống nạnh trước mắt tôi và kèm theo đó là ánh mắt rực lửa

- Giấu gì cơ, có gì đâu mà giấu kia chứ?

- Vậy cái này là cái gì hả???

Tuyết Nhi nhanh chóng đưa trước điện thoại lên và trước mặt tôi chính là siêu thoại của trường nhưng vấn đề là tấm ảnh Phó Tư Siêu hôn trán tôi đang yên vị trên đó

- Trời đất ơi

Tôi bất ngờ giật lấy điện thoại từ tay Tuyết Nhi

- Đấy, tang chứng vật chứng có đủ mà còn nói không có gì... Thật dễ sợ mà

- Hiểu lầm thôi, tất cả là hiểu lầm. Giữa tớ với Phó Tư Siêu không có gì hết

- Còn nói không có gì hay cậu muốn tớ tra tấn mới nhận tội hả???

- Không có gì thật mà trời ơi, còn cậu không tin thì thôi, tớ đi rửa mặt đây

Tôi đứng dậy và biến mất trong vòng một nốt nhạc để lại cô bạn Khổng Tuyết Nhi đang nhìn theo tôi hoài nghi

- Hừ!!! Tiểu Cửu Cao Khanh Trần, cậu tưởng qua mặt được Khổng Tuyết Nhi này sao. Hãy đợi đấy.... Hừ!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net