Phần 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không khí buổi tập nhảy của ba người rất giống câu lạc bộ đại học, ngoài việc nguyên túc khởi động luyện kỹ năng cơ bản và học một đoạn nhảy ngắn thì sẽ luôn bật cười thành đoàn chỉ vì vài câu nói chuyện.  AK vui vẻ quay vài đoạn video và dự định chọn hai video để đăng weibo. Cả ba người ngồi trên sàn vậy quanh nhìn vào điện thoại. 

"Bộ lọc này trông kỳ lạ quá hahaha." 

"Vẻ ngoài cao cấp không cần bộ lọc, nhưng thêm bộ lọc cũng cao cấp." 

AK cười và nói với Châu Kha Vũ về sự tự luyến của mình. 

"Quay rất thú vị , và AK thực sự đã tiến bộ hơn trước rất nhiều." Santa xem đi xem lại những video đó.

"Chính là, so với trước đây có thể nói là tứ chi dần dần được thuần hóa rồi." 

"Chỉ là sao biểu cảm vẫn trông thật ngốc haha." 

“Santa!”AK bật dậy giơ nắm đấm giả bộ tức giận, mỉm cười muốn cùng Santa đánh nhau. 

Sau khi nghỉ ngơi, Santa chạy đi tìm Riki rồi, Châu Kha Vũ và AK ngồi trên ghế sô pha nghỉ ngơi, sau đó không có việc gì làm một tay cuộn sợi dây áo len nhỏ của Châu Kha Vũ để nghịch.

Châu Kha Vũ luôn nhìn chằm chằm AK, AK cũng biết,  như người không xương tựa vào Châu Kha Vũ.

“Tối hôm qua sao không về phòng?” AK đờ đẫn nói, không nghe rõ cảm xúc của mình, chuyên tâm nghịch dây áo len của Châu Kha Vũ. 

“Anh muốn em quay lại sao?” Châu Kha Vũ thì thầm khi AK quay mặt lại và môi kề sát tai AK. "Tối hôm qua luôn ôm lấy cổ em không buông." 

“Thật là, sao anh một chút cũng không nhớ gì cả.” Lưu Chương giả vờ như không có chuyện gì, vành tai đều đỏ bừng, giọng nói của Châu Kha Vũ làm anh nhột khiến AK phải rụt cổ lại.

“Nhìn không ra ca ca trí nhớ thật là kém a.” Châu Kha Vũ trêu chọc AK.

AK không thích bị dẫn theo tiết tấu của người khác, nhưng anh ta luôn dễ dàng bị kéo thoe, đơn giản anh ta chỉ cần nắm lấy mũ trùm đầu kéo qua, "Em không nghĩ bây giờ làm cái gì thích hợp sao? Chàng trai trùm đầu của anh." 

Châu Kha Vũ liếm môi, cúi đầu hôn AK. 

Căn phòng được sắp xếp giống như một tờ giấy trắng, AK dự định mua một cái bàn đủ lớn để viết bài hát, đồng thời mua một cái giá để một số đồ lặt vặt, bí mật cất giấu những thứ mà chỉ Châu Kha Vũ biết và chỉ Châu Kha Vũ mới sử dụng. 

Châu Kha Vũ nói rằng hay anh ấy nên mua một tấm thảm, giường lắc lư âm thanh lớn, không có đồ mềm khiến đầu gối dễ bị đau. Nói xong AK lén lút lên mạng đặt đơn và mua thêm một bộ khăn trải giường để giấu trong tủ để dự phòng.

Trong phòng kém ánh sáng, đèn có tông màu lạnh, thỉnh thoảng bật đèn lên rồi dùng độ ẩm và hơi ấm để sưởi ấm cho căn phòng. Da bị nhuộm đỏ, dưới ánh đèn trông đặc biệt bắt mắt. . 

Cũng có những lúc họ thường ở cùng nhau, trên ghế sô pha trong phòng khách hoặc trên giường trong phòng, AK liên tục gỡ lỗi các bài hát mới hoặc viết lời bài hát mới để chia sẻ với Châu Kha Vũ, hoặc trò chuyện với Châu Kha Vũ, và người chọc phá Châu Kha Vũ để được khen ngợi.

AK là một người dễ không có cảm giác an toàn.

Anh không biết xác định vị trí của Châu Kha Vũ trong lòng mình như thế nào, cũng không có người nào lên tiếng hỏi han tâm tình của anh, dường như bọn họ cũng không có nói ra lời tâm tình của mình, cho nên AK có chút bất an. 

“Em có nhớ không, lúc công bố bảng xếp hạng lần một anh đã nói, anh có một lớp vỏ rất dày.” AK dựa vào gối cầm quả cam trong tay, dùng ngón tay nhẹ nhàng chạm vào lớp vỏ nhẵn. 

"Anh đã nói vào thời điểm tiếp xúc và chung sống với mọi người, lớp vỏ đó đã bị lung lay nghiêm trọng."

Châu Kha Vũ hơi thở đến gần, AK nhắm mắt lại tiếp tục chậm rãi nói.

"Trong trái tim anh, người anh thích và tin tưởng nhất luôn là chỉ có anh, và trong góc thầm kín nhất ấy vẫn luôn chỉ có anh."

 “Bây giờ debut rồi, có rất nhiều thay đổi, và lớp vỏ của anh vẫn còn đó.” AK mở mắt ra và bắt gặp ánh mắt của Châu Kha Vũ.

 "Nhưng lớp vỏ đó dường như đã nứt ra một vết nứt."

Quả cam trong tay bị đoạt đi, AK vươn hai tay ôm cổ Châu Kha Vũ, nhẹ nhàng đặt cằm lên cổ người kia.

"Em có muốn tiến vào không?"

Câu trả lời của Châu Kha Vũ là một nụ hôn.

AK bật cười, và cái góc vắng vẻ bấy lâu nay cuối cùng cũng có vị khách cư trú đầu tiên.

 "Hoan nghênh."

 Chào mừng em đến với cuộc sống của anh, cảm ơn em.

END.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net