Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Châu Kha Vũ thành công bắt cóc Riki lão sư chỉ hai tuần sau đó đúng nghĩa đen. Nguyên nhân là do Riki than phiền về việc khách sạn muốn tăng giá trong dịp Tết, anh muốn ra ngoài thuê nhà nhưng lại không biết ở Trung Quốc bao lâu nên khó ký hợp đồng thỏa thuận với chủ nhà. Châu Kha Vũ nhân cơ hội tốt này lập tức bắt người về nhà: "Ồ không phải chuyện gì khó khăn cả em có thể giúp lão sư á, em ở một mình, trong phòng làm việc có một chiếc giường sofa cỡ lớn dọn dẹp một chút là có thể làm thành phòng ngủ thứ hai, Riki lão sư chuyển đến đây ở đi."

Sau đó tất cả mọi thứ đều trở thành chuyện đương nhiên, trong toilet có hai bộ cốc đựng bàn chải đánh răng, cốc rửa mặt và khăn tắm, một nửa số quần áo trong tủ không thuộc về Châu Kha Vũ, trong tủ lạnh chất đầy tương ớt và mù tạt, và thỉnh thoảng trong phòng làm việc phát ra tiếng nhạc đủ thể loại.

Châu Kha Vũ rõ ràng biết rằng bọn họ chỉ là roommate nhưng trong tiềm thức cậu luôn xem những ngày tháng này bọn họ sống cùng nhau như một cặp vợ chồng son.

Bắt đầu từ những bộ quần áo. Châu Kha Vũ khi xem những video của Riki trước đó, cậu phát hiện anh ấy có rất nhiều bộ quần áo quái dị vô cùng khó hiểu, bất kể phối hợp màu sắc hay kiểu dáng đều có thể khiến người ta tức tối đến muốn thêu rụi hoàn toàn đống quần áo đó. Vì vậy, khi Riki chuyển đến, Châu Kha Vũ liền đưa anh đến trung tâm thương mại và tự biến mình thành stylist riêng của anh đưa ra những lời tư vấn chuyên nghiệp. Riki rất ngoan ngoãn nghe lời Châu Kha Vũ, thử hết toàn bộ quần áo mà cậu ấy chọn. Trước đây Châu Kha Vũ không hiểu tại sao những cô gái nhỏ trong công ty lại đam mê mấy game hoán đổi trang phục cho búp bê như Love Nikki-Dress UP Queen. Nhưng giờ thì cậu đã hiểu thật sự là rất thú vị khi nhìn người khác thử những bộ quần áo mà mình lựa chọn, đặc biệt hơn là người mình thích mặc những bộ quần áo do chính mình chọn. Nhìn Riki mặc những trang phục mà mình chọn tỉ như áo sơ mi lụa, quần tây dáng suông ôm vừa sát quả đào tròn trịa làm cho quả táo Adam của Châu Kha Vũ không kìm được mà cuộn lên xuống trong yết hầu, rõ ràng là vóc dáng rất đẹp vậy mà lại luôn mặc mấy kiểu đồ oversize nhìn cứ như học sinh tiểu học.

Đương nhiên là Riki cũng tự lựa đồ cho mình nhưng hầu hết đều bị Châu Kha Vũ gạt bỏ, thứ duy nhất được chấp nhận là một chiếc áo phông màu tím bởi vì nó khá đơn giản không có họa tiết gì cầu kỳ và vì Riki nói rằng màu tím là màu may mắn của anh.

Châu Kha Vũ mỗi khi mở tủ quần áo ra đều tràn ngập cảm giác thành tựu thỏa mãn vô cùng, tiếp đó là tủ lạnh, tủ giày, bàn làm việc và bếp nấu ăn.

Lần đầu tiên cậu tịch thu tương ớt cùng mù tạt của Riki hai người đã chiến tranh lạnh cả đêm. Riki sẽ không tranh cãi ầm ĩ với người khác khi anh ấy tức giận, anh ấy chỉ im lặng và đắm chìm trong thế giới của riêng mình nhưng lại không làm người ta bơ anh ấy được. Châu Kha Vũ không thể bỏ qua sự tồn tại của anh nhưng cậu cũng không biết anh nghĩ gì muốn làm gì, liệu anh có còn giận cậu không, hay là cậu có thể dùng cách của một mama để dỗ anh không.

Loại cảm giác xót ruột xót gan này giống như đang hầu hạ một chú mèo kêu ngạo vậy, tuy là Riki luôn khẳng định mình thuộc hệ chó nhưng bản thân anh lại để lại ấn tượng trong lòng Châu Kha Vũ là một con mèo lớn. "Thật là khó dỗ chết đi được" Châu Kha Vũ vẫn còn nhớ rõ ánh mắt kỳ quái của cô gái ở quầy thu ngân khi cậu chạy đến cửa hàng tiện lợi ở tầng dưới mua que cay lúc sáu giờ sáng.

Riki cuối cùng đã hết giận cậu.

Châu Kha Vũ nói với anh rằng tương ớt quá cay, ăn quá nhiều sẽ làm đau dạ dày, vì vậy chẳng thà ăn que cay này sẽ bớt chút ảnh hưởng sức khỏe.

Riki một bên vừa nhai một miệng dính đầy dầu, vừa trả lời ậm ừ hai lần xem như là phụ họa theo.

"Riki vẫn còn giận em sao?"

"Anou... Maruko không có tức giận." Riki dùng ánh mắt nhìn cậu như kiểu cậu là tên tra nam cặn bã, giống như muốn lên án cậu. Kha Vũ đang oán trách Maruko sao?

Châu Kha Vũ bị ánh mắt đó đánh ngất luôn rồi, trời ơi, sao lại có người có thể đáng yêu như vậy chứ.

Mama, con chốt đơn rồi, con muốn cưới anh ấy~

Bunny

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net