Heartworm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


heartworm (n.)
mối quan hệ rõ ràng đã kết thúc nhưng lại cảm thấy nó đang tiếp diễn.

cảm hứng từ 'thuốc'
dịch bởi tomaatto.

"Riki, Riki, phải làm sao đây nếu em không thể bảo vệ tốt trái tim của chúng mình?"

1.

Mười tám tuổi năm đó, em cuối cùng cũng nhận được trái tim ấm nóng của người em yêu, nghe thấy từng nhịp rộn ràng trong lồng ngực căng đầy.

Em đã trở thành một con người bình thường đúng nghĩa, không còn là con ma ốm cần anh chăm chút mỗi ngày, không còn bệnh tật dày vò, tự do chạy nhảy, sống một cuộc đời hoàn hảo đến khi vĩnh biệt thế giới này.

Nhưng không một ai biết, em đã chết từ rất lâu rồi, Riki.

Em làm mất trái tim của chính mình rồi.

Vào một ngày trời không hửng sáng.

Không tìm được.

Không tìm lại được nữa.

2.

Chiếc hộp đựng quả tim quý giá này hình như đang dần hư hỏng, Riki ạ.

Dạo này, em thấy mình đau.

3.

Hôm nay, em đã đến xem buổi lưu diễn của Lưu Chương.

Rất hay, rất lấp lánh, rất tỏa sáng.

Rất rung động.

Trái tim đang vang từng nhịp nơi lồng ngực em, luôn yêu cậu ấy, chưa từng đổi thay.

4.

Đáng lẽ anh nên cùng cậu ấy rời đi.

Một người luôn tự tổn thương bản thân thì không xứng có được điều gì từ anh cả, Riki ạ.

Tay em lại chảy máu.

Em rất nhớ anh.

5.

"Hội chứng trái tim tan vỡ thường xảy ra do bệnh nhân chịu các kích thích, tổn thương tình cảm sâu sắc, gây nên đau khổ khiến chức năng tim suy yếu, làm căng thẳng cơ tim cấp tính, thường là lành tính và tự hồi phục sau một thời gian."

Nhưng trái tim tôi không tan vỡ.

Nó đã được mai táng cùng với nắng nhạt ấm áp nơi sân vườn nhà tôi.

Nên là bác sĩ, anh chẩn đoán sai rồi.

6.

Thật xin lỗi, Riki.

Châu Kha Vũ đã sống không tốt chút nào.

Nhưng em đã tồn tại qua năm tháng dài đằng đẵng.

Đêm ngày tuần hoàn, ngày hôm sau là bản sao của ngày hôm trước.

Trơ trọi, tăm tối, mịt mờ biết bao.

Thật may,

Cuối cùng, chiếc hộp cũng hết hạn sử dụng rồi.

7.

"Riki - chan, Riki ~"

"Chào anh, em là Châu Kha Vũ."

end.

.
.
.

Không thấy cảm xúc lãng mạn của mùa xuân nào cả...






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net