Trình tự của tôi ngược lại, tôi đi làm trước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

「 Trình tự của tôi ngược lại, tôi đi làm trước 」

Tạp chí DazedChina tháng 8

Trợ lý sản xuất ngồi xổm trên mặt đất, dùng bình nước làm ướt tấm nhựa mỏng trên tấm màn màu xám lạnh lẽo. Ở bên kia, là chiếc máy quạt gió đang hướng vào tấm nhựa kết hợp với ánh đèn trong studio tạo nên cảnh biển với những gợn sóng lăn tăn. Vương Nguyên đứng giữa mặt biển, phía sau là một chú ngựa trắng cao gần 2m dệt từ sợi thủy tinh, ngọn đèn rọi từ phía trên cao xuống, tạo nên độ tương phản trên khuôn mặt của cậu ấy.

Khi nhắc đến cuộc sống của một du học sinh, Vương Nguyên chia sẻ: “Vốn dĩ cảm thấy mỗi ngày sẽ rất vất vả, có khi càng lúc càng mệt hơn. Khi đã đến bên đó mới nhận ra mệt cũng đã mệt rồi, nhưng đổi lại sẽ có thêm nhiều khoảng thời gian mà tự bản thân có thể sắp xếp, chi phối.” Tháng 9 năm ngoái, Vương Nguyên nhập học tại Học viện âm nhạc Berklee. Trong một bộ phim tài liệu dài gần 34 phút, mọi người có thể phần nào hình dung được một mặt khác của cậu trai thần tượng trẻ tuổi có hơn 80 triệu lượt theo dõi trên weibo này. Bỏ lại thói quen có nhân viên công tác theo sau lưng mọi lúc mọi nơi, cậu ấy một mình sải bước trên con phố tại Boston, đến siêu thị rồi cửa hàng bán đồ nội thất và gia dụng của người Hoa. Tại buổi chia sẻ về bộ phim ký sự, Vương Nguyên bày tỏ: “Đem mái tóc này cạo đi xem như là một lời nhắc nhở cho bản thân. Đổi một công việc và môi trường sống mới tựa như thay đổi một thân phận mới vậy, (từ một nghệ sĩ) thành một học sinh.”

Trên weibo, Vương Nguyên từng chia sẻ 2 đoạn video ngắn 10 giây, một đoạn ghi lại hình ảnh cậu ấy cùng bạn học tập luyện âm nhạc, một đoạn là cậu ấy dùng ngón tay chơi trống nhỏ, đều là những khoảnh khắc chơi nhạc. Vương Nguyên rất hưởng thụ không khí học tập: “Mỗi lớp của chúng tôi có hơn 10 người. Có câu hỏi bất cứ lúc nào cũng có thể giơ tay, không hiểu thì hỏi.” Giảng viên và học sinh gọi nhau bằng tên, cùng nhau học tập cùng nhau bàn luận, rất chân thật, không hề khách sáo, Vương Nguyên cảm thấy điểm này thật sự khiến cậu ấy xúc động. “Lúc cùng bạn học chơi nhạc, chính là cùng nhau đưa ra ý kiến và góp ý.”

Đang nói thì cậu ấy cầm lên một thanh chocolate và nói: “Tôi có chút đói, có thể ăn không?”

Với âm thanh đang nhai đồ ăn nhẹ nhàng, Vương Nguyên tâm sự chuyện cũ: “Từ Tiểu học đã nghe người khác nói: Wa! Nhìn xem con nhà dì Vương bên cạnh kìa!, lúc đó cảm thấy mấy anh chị con nhà người ta đều rất ưu tú, họ làm được nhiều chuyện rất lợi hại, xác định được hướng đi mà bản thân yêu thích, đồng thời cũng rất cố gắng, tôi cũng muốn trở thành một người như vậy.”

Từ đứa nhỏ ôm hi vọng làm “con nhà người ta” trở thành một chàng trai thực hiện mộng lớn, Vương Nguyên đã bước quá xa so với bạn bè đồng trang lứa. Vương Nguyên lên kế hoạch và giám sát concert cá nhân đầu tiên của chính cậu ấy, phát hành hơn 30 đơn khúc. Phim điện ảnh cậu ấy tham gia diễn xuất thắng 2 giải thưởng lớn tại liên hoan phim quốc tế Berlin (Berlinale), bộ phim truyền hình do cậu ấy đóng chính khi phát sóng liền lọt top bảng xếp hạng phim của Maoyan. Cứ như thế, bởi vì Vương Nguyên ra ngoài đi làm từ khi còn khá nhỏ, nên có thể chi trả cho học phí du học hằng năm của bản thân.  Vương Nguyên nhận thấy bản thân với nhiều bạn học khác cũng không có gì khác biệt hết. “Tôi có một vài bạn học nước ngoài, họ đi vay tiền để học trước, sau đó đi làm để trả tiền, trình tự của tôi ngược lại, tôi đi làm trước.”

(Wiki: Liên hoan phim quốc tế Berlin, còn được gọi là “Berlinale”, là một trong những liên hoan phim quan trọng nhất châu Âu và thế giới và đón nhận nhiều khách nhất thế giới;
Maoyan猫眼: Công ty giải trí Maoyan sở hữu trang web phim trực tuyến có thu phí lớn nhất Trung Quốc, chiếm 30% tổng cổ phiếu thị trường năm 2015)

Vương Nguyên sinh năm 2000 tại Trùng Khánh - một thành phố với hơn 30 triệu dân toạ lạc ở phía Tây Nam Trung Quốc. Năm 11 tuổi, sự góp mặt tại sự kiện “Giáng sinh đặc biệt” của công ty được xem là điểm khởi đầu cho con đường thực tập sinh của cậu ấy. Qua 2 năm huấn luyện, cậu ấy chính thức debut vào năm 2013. Sau đó, Vương Nguyên từng bước hoàn thiện sơ yếu lí lịch của một nghệ sĩ tràn đầy triển vọng: tham gia sự kiện Xuân Vãn trên đài truyền hình trung ương CCTV được đông đảo người theo dõi, được tạp chí 𝙏𝙄𝙈𝙀 bầu chọn làm 1 trong 30 thiếu niên có sức ảnh hưởng nhất toàn cầu, xuất hiện trên trang bìa các tạp chí thời trang dấy lên phong trào mua sắm.

Độ nhiệt tình của fans cũng tăng lên hằng năm. Năm Vương Nguyên 18 tuổi, tại Hàng Châu, màn hình LED trên 34 toà cao ốc vì cậu ấy mà thắp lên 6 chữ “Thanh niên hưng, tắc quốc hưng” (Thanh niên không ngừng nỗ lực phấn đấu ắt quốc gia cũng sẽ hưng thịnh); tại London, màn hình lớn 2 mặt bờ Nam dòng sông Thames thắp sáng rực rỡ những hình ảnh của cậu ấy. Năm đó, tôi tham gia concert sinh nhật 18 tuổi 𝘽𝙊𝙍𝙉𝙁𝙍𝙀𝙀 của cậu ấy, có gần 10 nghìn fans bên trong và ngoài hội trường. Buổi concert này vì fans mà tổ chức miễn phí. Trên chuyến bay đến Trùng Khánh, một cô gái ngồi phía sau nói với tôi cô ấy đặc biệt trở về nước từ Toronto để xem buổi concert này. Cô ấy nói “Đây là ước hẹn mỗi năm của chúng tôi!”

“Sự ủng hộ và tình yêu thương của fans đối với tôi có thể xem như là một chất xúc tác”, Vương Nguyên nói, “Vấn đề này rất đơn giản. Máy bay muốn bay được là bởi vì động cơ luôn trong trạng thái chuyển động, nếu như không chuyển động, nó nhất định sẽ rơi xuống, đúng chứ? Có thêm chất xúc tác, nhiên liệu của tôi sẽ càng thuần khiết hơn, phản ứng càng mãnh liệt hơn.” “Khi đặt chân nơi đầu gió, tại đầu gió mọc thêm một đôi cánh, bay theo chiều gió. Chính là như vậy đó, tôi đón đầu gió nhưng không ngã xuống.” Vương Nguyên dùng ngữ khí thản nhiên nói, tựa như tổng kết lại: “Tất cả những gì hiện tại tôi có được không hề liên quan đến thiên phú.”

Vương Nguyên cho rằng bản thân rất may mắn. Tại một phỏng vấn trước đây, cậu ấy nói bản thân mang 3 trong 1,4 tỉ phần may mắn. Nhưng trong tâm trí của rất nhiều người, loại may mắn này có thể xem như là một loại tài giỏi. “Nhưng tôi cảm thấy nếu nói trắng ra thì nghệ sĩ chỉ là một phần công việc, nó không phải là toàn bộ cuộc sống. Nhưng nếu đã là một nghệ sĩ nhận được nhiều tình cảm của mọi người như vậy, cũng như nhận được nhiều sự quan tâm, có được một cơ hội và tài nguyên tốt như vậy cũng phải trân trọng thật tốt. Tình cảm của mọi người, không thể nói phụ là phụ được.”, Vương Nguyên trở nên nghiêm túc nói.

Điều này khiến ta liên tưởng tới vai diễn Mục Trần trong bộ phim 《Bắc Linh thiếu niên chí: Đại chúa tể》do Vương Nguyên thủ vai, một chàng thiếu niên với sức mạnh vĩ đại mà tiềm tàng, trên vai là sứ mạng cứu giúp muôn dân bá tánh. “Mục Trần có sức mạnh tiềm tàng ẩn giấu, nhưng cha anh ta muốn bảo vệ con trai mình, nói: “Con không cần dùng đến sức mạnh của con, sau này có trưởng bối lo cho rồi.” Nhưng đến lúc gặp chuyện, “tôi muốn kích phát sức mạnh của mình, muốn mạnh hơn nữa, khi đó mới có thể đội trời đạp đất.” Đây mới là ý thức anh ta muốn đạt đến.

Vương Nguyên nói: “Thật ra tôi thấy rằng mỗi người đều như nhau cả thôi, ai cũng có một năng lực tiềm tàng nào đó, một dòng máu đầy tinh thần, nhưng cần phải kích thích nó mới được. Bạn muốn cả đời này sống tầm thường dưới sự bảo bọc, hay muốn lăn xả chiến đấu tới cùng?”

Vương Nguyên đã chọn vế đằng sau.

Tháng 11 năm ngoái, Vương Nguyên với thân phận Đại sứ Quỹ Nhi đồng Liên Hợp Quốc tham dự hội nghị cấp cao tại Đại hội đồng Liên Hợp Quốc, kêu gọi sự quan tâm cộng đồng đến quyền lợi được giáo dục của trẻ em, đây là lần thứ ba cậu ấy tham gia diễn thuyết tại LHQ, Quỹ từ thiện Nguyên do cậu ấy lập ra đã đi vào hoạt động được 3 năm, tính đến đầu năm nay, Quỹ đã giúp đỡ cho 552 người cao tuổi bị đục thuỷ tinh thể lấy lại thị lực và 11 trẻ em mắc u nguyên bào thần kinh có một tuổi thơ hạnh phúc. Dưới sự ảnh hưởng từ Vương Nguyên, một lượng lớn fan hâm mộ của cậu ấy cũng triển khai hàng loạt hành động, họ quyên góp tháp tín hiệu di động tới các sơn thôn hẻo lánh ở Bắc Kinh, tham gia vào hạng mục “Chiếc hòm vinh quang” nhằm chi viện tới đội ngũ giáo viên đang giảng dạy ở miền núi.

Trong lúc liệt kê ra những thân phận này tôi cũng đã không ngừng tự nhắc nhở mình, chàng trai với ngần ấy thân phận trước mặt tôi đây, còn chưa tròn 20 tuổi.

“Cuộc đời tôi cũng vừa mới bắt đầu, cũng còn rất nhiều chặng đường tôi phải đi, rất nhiều sự việc phải đối mặt rồi trải qua, rất nhiều người phải gặp mặt.” Chàng thiếu niên nói với giọng khiêm tốn sau khi được khen ngợi, thanh âm nhỏ dần “vừa mới bắt đầu thôi”.

Lúc phỏng vấn chắc có chút hồi hộp hay nghịch ngợm gì đó cho giải sầu, không để ý cứ lật qua lật lại vỏ thanh kẹo chocolate.

“Tôi muốn bày tỏ quan điểm của riêng mình, bởi tôi là người sáng tác nhạc, tôi muốn trải nghiệm từ chính mình mà ra.”  Vương Nguyên đề cập đến việc sáng tác nhạc “Tôi không nói bài hát 《Cô gái》chắc chắn là một bài hát hay, nhưng theo tôi nó là một câu chuyện hay.” (Bài hát này do Vương Nguyên tự sáng tác tự đặt lời, dùng cách biểu đạt của thiếu niên thể hiện khát vọng về tình yêu đẹp đẽ) và bài hát ấy dù ở bất cứ hoàn cảnh nào cũng luôn là chủ đề hay, đáng để khai thác. Vì vậy dù người khác có cảm nhận thế nào cũng đều là góc nhìn đẹp đẽ hết.”

Chúng tôi cũng nhắc đến một bài hát khác 《Trên thế gian không có sự đồng cảm thật sự》cũng là một bài hát viết lời rồi phổ nhạc bởi Vương Nguyên. “Khi ấy viết có chút gấp rút, tên bài hát chính là thứ tôi muốn bày tỏ. (Nếu viết lại) có thể sẽ viết hài hoà hơn một chút, dùng từ cũng trau chuốt hơn chút. Tuy nhiên giờ lớn thêm một tuổi rồi, nhưng quan điểm vẫn là không thay đổi.” Cậu ấy lí giải suy nghĩ của mình “ví dụ xem một vài video, có thể bạn sẽ cho rằng, à người này thật bất hạnh, đấy chỉ là đồng cảm. Nhưng nếu để nói là đồng cảm thật sự, tôi nghĩ điều này là không bao giờ.”

Là một nghệ sĩ debut từ khi còn là thiếu niên, sự trưởng thành của Vương Nguyên luôn “kè kè” bên cạnh là những ánh nhìn chằm chằm, nhất cử nhất động dưới ống kính đều có thể sẽ được đón nhận như Leeuwenhoek (người đầu tiên quan sát vi sinh vật dưới kính hiển vi), việc này giống như bị săm soi bằng kính hiển vi vậy. Trạng thái tôi vẫn ổn - Vương Nguyên nói, “như hôm nay chúng ta làm việc, tôi dùng thân phận nghệ sĩ mà thực hiện công việc. Ngoài công việc ra, tan làm tôi còn phải đi ăn cơm, sau đó ở phòng ngủ riêng đi ngủ, hay chơi game,... Thời gian ấy đều là của Vương Nguyên, không hề có một tiền tố nào khác, tôi tự do.”

Như mọi người thấy rồi đấy, cậu ấy thích ứng rất tốt vai trò của mình với những kỳ vọng của nhân tố bên ngoài. Năm nay sau khi về nước, ngoài ở nhà học onl, Vương Nguyên cũng góp mặt ở Đêm hội Ngũ Tứ đài Hồ Nam, ở phát sóng trực tiếp Nhật báo Nhân dân ở CCTV, dùng tiếng ca hoà vào giai điệu tuổi trẻ, hát về thanh xuân, tình yêu và ước mơ.

“Giống với dòng máu nóng hổi cuồn cuộn trong thân thể, giống nước đang sục sôi trào bọt, không ngừng toả ra năng lượng cùng sức sống tự thân” Vương Nguyên nói về bài hát dạo gần đây đi diễn nhiều lần 《Thanh xuân cháy bỏng》. Tuổi trẻ chính là tự mình nếm trải những thứ chưa từng trải, tôi vẫn thái độ nghiêm túc như ban đầu. Nhưng với tôi bởi vì được nhiều người chú ý đến nên lúc trải mình đến thử nghiệm khám phá những điều mới lạ, phí tổn và giá cả của bản nháp cũng sẽ cao hơn người khác. Nhưng không có nghĩa vì điều này mà tôi không thử, mà là trước khi thử tôi phải lập một kế hoạch dự toán và chuẩn bị chu toàn hơn, đến lúc nắm chắc trong tay tôi mới làm việc đó.”

Hôm quay chụp ấy, stylist đã tạo kiểu cho tóc mái cậu ấy hớt chéo sang bên trái, “xem ra hi vọng trông lãng tử mà vẫn cứng”. Phần tóc mái dài gần như che hết mắt trái, kiểu tóc này Vương Nguyên rất hiếm khi thử. Cậu có chút do dự, xong xem ảnh mẫu trong máy ảnh đã quyết định thử.

Trong chiếc áo khoác đen kết hợp cùng quần đen, ngồi trên một đống sậy khô được bọc bằng túi nhựa PVC, quấn chằng chịt dưới chân là đống bill từ máy POS cùng chuỗi ngọc trai — Chụp xong, Vương Nguyên với ánh mắt sắc lạnh xuất hiện trên trang bìa Tạp chí số tháng 8.

Nghệ sĩ, ca sĩ, sau đó đến diễn viên, ở mỗi một vai trò Vương Nguyên đều làm rất thoả đáng. “Trước kia tuổi nhỏ, không muốn can dự vào công việc, hiện giờ nhiều việc hơn nên cũng suy xét và phán đoán.” Cậu ấy đã sẵn sàng cho tuổi 20 của mình, cuộc đời của mình tự mình quyết định.

“Bởi vì tôi không giống với bất cứ ai trên thế gian này” - Vương Nguyên nói. “Đây chính là đặc biệt.”


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net