DUYÊN PHẬN - Phu thê đoàn tụ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hê nu rảnh ta sẽ đăng sẽ hơi lau chút
==================

Chap 3: Tha Thứ

Y đứng đó Y nhớ tất Cả về Hắn đây không phải người mà Y quen.Hắn không bao giờ nói Xin Lỗi ai.

"Vô Tình.Liệu còn có thể sao" đôi mắt Y ngấn lệ là ai là ai đã làm Y đau giờ lại quay về muốn Y tha Thứ.

"Ta..........Khâm nhi à,ta sai rồi ta thật sự sai rồi.Đệ là quan trọng nhất.Về đi có được không" Hắn thành khẩn.Nếu Y con ở đây Y sẽ mềm lòng mất.

"Cây chết rồi khó sống lại,Gương đã vỡ niềm tin đã mất quay lại còn gì không" Y Bay đi.Hắn đuổi theo Y.Y đang khóc sao Y yếu đuối quá vậy.là Y ngu ngốc không thể quên hắn.là Y...............

"Cứu ta" Tiếng của Hắn,khiến Y khựng lại.Hắn không biết bơi.Y quay lại.vẫn là trái Tim thắng.Y chỉ lo cứu hắn mà không để Ý gì xung quanh,Hồ này là Hồ không nước chỉ sau chưa tới 1m lam gì chết đuối dk cơ chứ,Y bị hắn lừa.

"Buông ra buông ra đi" Y vùng vẫy "là Đệ quay lại mà " Huynh.........ưm...ư......um" Y định nói gì đó nhưng đã Bị Hắn khoá chặt môi.

Hắn vẫn bá đạo vậy.Từ từ tiến sau vào trái tim Y.Hắn ôm Y thật chặt.đôi môi hôn chặt lấy Y.Nhẹ nhàng tách môi Y ra.Ban đầu Y con vẫy vùng đánh đập hắn.Nhưng sự ôn nhu sự ngọt ngào và vòng tay Của Hắn khiến Y nhũn ra.Vẫn là là Trái Tim Y thắng.Bất Tri Bất Giác Y ôm lấy hắn.

Hắn bế Y ra khỏi hồ nước."Khâm Nhi,Ta xin lỗi" Hắn giữ chặt Y như thể sợ đánh rơi Y lần Nữa."Vô Tình Huynh còn Ưu Nhược ta và Huynh không thể,Buông ta ra đi" Y gỡ tay hắn ra.

"Ta Yêu Đệ vạn nhất chỉ yêu minh đệ,ta đã sai.Ta không yêu Ưu Nhược người ta yêu là Dịch Khâm.Khâm Nhi à có thể nào cho ta một lần nữa trở về bên đệ" Hắn nói gì Y có nghe nhầm không là Hắn nói Hắn yêu Y.Y yêu Hắn Y đến điên dại.há chi giờ nghe Hắn nói Yêu Y Y lại không nói được gì.

Vận nhất có thể Hắn muốn Y vui.Hiểu được lòng Y hắn,Bế xốc Y lên và chạy trở về.

"Vô Tình cái gì Huynh Vô Sỉ thì có buông ta xuống" Y đánh vào vai hắn "Nếu đệ muốn ta động thủ ngoài này thì cứ đánh tiếp" Y im lặng.Hắn nói tiếp " Về phòng ta Thay y phục Ướt rồi sẽ cảm,ta sẽ lo"

Y hết lần nay đến lần khác bị hắn tiêm thuốc cái méo gì vậy Hắn đang lo cho Y.Quan tâm Y.Đưa được Y vào phòng Hắn để Y vào bồn Nước nóng.Tính cách của Y,Hắn hiểu rõ.Y thích tắm với hồng Dược.Y thích Hoa Mơ tím,Y thích trong lúc tắm được hắn chà lưng.....vân vân và may mây......

(Au đi truyền máu đã)

"Huynh vẫn nhớ mùi Hương đệ thích" Hắn Cười thầm " Không phải Nhớ mà vốn chưa bao giờ quên,đừng có câu dẫn ta" Hắn vẫn thích kiểu Bá đạo đó,Mỗi Hắn mới dám khi dễ Y.Y là anh hùng võ lâm không mấy ai địch được Y vậy mà Y lại Gục dưới chân hắn.Một người chỉ biết dùng độc và khinh Công.

"Ngoan chờ ta lấy Y phục" Hôn len trán Y hắn đi ra ngoài.

Hắn Vừa bước ra Y lặn xuống Y muốn thử xem có phai là Y đang mơ.Không là thật Y cam giác như được Y thương.không phải Y nhớ Hắn từng ngày hay sao.và hơn nữa Hắn Và Y con có Thiên Tỷ. Y thất thần khi Hắn vào rồi mà Y vẫn không biết. Hắn nhìn Y nhìn vẻ đáng yêu của Y chỉ muốn đem ra đè dưới thân minh mà Khi Dễ.Là Hắn không tốt Hắn bỏ Y đi.lần này Hắn phải Giữ được Y bên mình.Nhìn Y ngây ngốc cười 1 mình.Hắn muốn nhanh chóng lại tóm lấy vò nhỏ Y đem may ăn cho kì sạch.rồi nhét vào túi mà cất đi không cho ai đến gần,Bặn đồ lên Sào Hắn đi lại.Hôn nhẹ lên phần xương quai khiến Y rùng mình.

"Bận Y phục vào nếu không sẽ cảm" Y chỉ có thể ngoan ngoãn lam theo lời Hắn.nhanh chóng Hai người đã có mặt ở Phòng ngủ cuả Y,Y thật ngốc mà kêu Hắn sang đây Uống trà khác gì dưng minh cho hổ đói chứ.

Nhẹ nhàng nâng chén trà lên. Miệng Hắn cười thầm trong bụng.Chính xách là Y đã tha thứ cho Hắn,Y muốn nói cho Hắn biết Thiên Thiên là con Hắn nhưng không thể nào mở lời cứ ậm rồi Ừm nhưng không nói.

"Thiên Tỷ là con trai Huynh" Đoàng Y bùng nổ.Hắn đã Biết.làm sao Hắn Biết được."Đừng nghĩ nữa,là ta hỏi Tiểu Thiên.Nó nói nó sinh vào Ngày Mẫu Thận,Kỉ Dậu,Canh 3 Ất Mùi.Ấy là sau khi đệ đi được 3 tháng,Nhóc cũng nói nhóc là Đệ hạ sinh"

Y thập phần hận con mình mà,Chỉ có Tiểu Khải hiểu Y con Thiên Thiên ngàn lần Vạn lần không Hiểu Thiên Thiên mới là Y sinh Hay Tuấn Khải mới là Y sinh.khẽ lắc đầu Y ngước lên.
Cái gì vậy trời

Đập vào mắt Y là Gương Mặt to bản của Hắn.Y cúi đầu đỏ mặt.Cầm nhẹ cằm Y.Hắn đặt lên môi Y một nụ hôn nhẹ.nhưng Hắn là LÒNG THAM KHÔNG ĐÁY đàO đâu ra mà tha cho Y.môi Y chạm môi hắn như có dòng điện chạy trong người Y.ý thức mờ nhạt.Hắn nhẹ nhàng tách hàm răng của Y ra.mà đưa lưỡi vào trong quậy phá.Y mất Ý thức,đưa tay ôm lấy cổ Hắn.như Được chủ nhân ủng hộ.Khao khát của Hắn dưng cao.Buông tha cho đôi môi đã sưng tấy và hơi thở dồn dập của Y.luận tay bế Y đến bên giường,Hắn nhẹ nhàng cởi từng nút thắt trên Y phục của Y.Thân Thể Y loã lồ trước mặt Hắn (Bán Nune ấy. Khâm kaka: Hảo muội muội dám bôi nhọ ta vậy hả. Au OMEOI Tình Ka quan vợ anh đi *xách dép chạy*)

Hắn hôn lên môi Y.Bàn tay cũng từ từ mà gỡ bỏ hết y phục của Y.cơ thể Y vẫn vậy.dù luyện võ nhưng y không có cơ bắp,Lại con rất trắng.Trước ngực hai điểm anh đào đỏ căng thật sự kích thích.

Nhanh chóng rời xa đôi môi đó.Hắn đi chuyển xuống Dưới hắn rê lưỡi hôn từ cổ xuống đến Xương quai.đi qua chỗ Nào hắn đều để lại dấu vết ở đó.Hắn hôn xuống hai điểm anh đào.Y cả, nhận được sự đê mê dần dần,Y nhắm mắt lại.Hắn nhẹ nhàng cắn len điểm anh đào đó.Cả người Y run lên khẽ rên rỉ.

"Ưm......A" Miệng Y không ngừng mấp máy.Hắn Chơi đùa xong phía trên thì hắn bắt đầu trở xuông bên dưới.Ngay bây giờ,Thân Thể Y đã loã lồ,Hắn cũng vậy ôm chặt lấy.Theo bản năng Y khép chặt chân lại.Hắn nhanh chóng đưa một chân vào giữa
Chèn lại.Bàn tay Hư đốn của Hắn nhanh chóng luồn vào trong.

Cảm nhận được nhiệt độ lành lạnh của bàn tay hắn.Y khẽ run lên.Dòng điện từ đâu cứ xông lên da đầu Y khiến Y tê dại.Cảm Giác kích thích tăng lên.Y uốn người chỉ để kìm bớt sự khó chịu.

Bàn Tay hắn trơn tru,vuốt lên vuốt xuống Phân thân cua Y.Y rên rỉ.Khẽ rùng mình Y giải tỏa hết sự bức bối từ nãy giờ lên tay Hắn.Lợi Dụng Thứ chất lỏng đó Của Y.Từ Phía sau,Hắn cho một ngón vào trong.

"A...đau......đau quá lấy ra đi" Hắn Khẽ hôn lên môi Y an ủi "Ngoan Thả lỏng đi,Ta sẽ nhẹ nhàng" Phả hơi nóng vào tai Y.Khiến Y bất giác đỏ mặt.

Hắn Dịu dàng Để cho Y thich ứng dần với một ngón tay của Hắn.Y bắt đầu ngứa ngáy. khẽ lắc nhẹ hông.Hắn Biết Y đã bắt đầu Phản ứng.Khẽ luân nhẹ đưa thêm một ngón nữa vào khuấch trương rộng phần hậu huyệt.Bao năm rồi mà của Y vẫn Chặt vậy.Khi chỗ đó của Y đủ rộng.Hắn rút ngón tay Ra.Y có phần Hụt hững như thiếu gì đó.Hắn nhấc mong Y lên.Đưa hai chân Y gác lên cổ mình.Kê phân thân ở hậu Huyệt của Y.Hắn đâm mạnh vào.

"A....Đau....." Hắn Để im,Y dần thích ứng vớ Vật to trướng đó.Hắn bắt đầu động.Ban đầu giao động con nhẹ nhàng. "Nhanh.........nhanh một chút" Lắc lắc hông.Hắn đâm manh vào chỗ nào đó của Y thấy Y rên mạnh.Hắn nhếch môi.Liên tiếp chỉ đâm vào điểm đó,Y thắt chặt lấy phân than của hắn.Khiến hắn bức bối.luân giao động mạnh hơn.Dến cao trao hắn gầm lên một tiếng rồi vào trong Y.

Nằm gục xuống bên cạnh Y.Hắn Mỉm cười ôm Y vào lòng.

"Khâm nhi,Chúng ta Về Trúc sơn làm lai từ đầu có được không" Kéo chăn quàng ngang người cho Y.hắn thì thầm.

"Không được,Đệ chưa thể Về trúc sơn" Y dụi dụi minh trong ngực hắn

"Tại sao vậy" Hắn vuốt đầu Y" Khải Khải cần Tuyết sơn ngàn năm để trị độc,Đệ k thể bỏ nó được" Y ngước mặt lên nhìn hắn.

"Ngoan Ngày mai ta sẽ xem cho nó,Nếu chữa được thì ta sẽ giúp"

"Hảo,cảm ơn huynh" Y hờ hờ mắt." vì đệ ta có thể lam tất cả,ngủ ngon"

Trong căn phòng nọ,có một nam tử nằm trên cánh tay năm tử còn lại.hai người Lòm nhau ngủ một viễn cảnh thật đẹp.

======================xin nỗi hem,ếm k tưởng tượng dk===============

Chap 4 : Đoàn tụ

"Aaaaaaaaaaaaaaaaaaa" Mới sáng sớm hai ban Khải và Bạn Thiên đã hét tung nhà.

Lý do là vậy,đêm qua sau khi Thúc Thúc ăn được cha của hai nhóc thì lăn ra ngủ.sáng ra hai nhóc ẩm cả tiểu Nguyên Nguyên nữa đi tìm cha.Không thấy Cha trong phòng bạn Khải biết Cha mình bị vị Thúc Thúc hôm qua bắt (Con nít đấy nó vẫn Là con nit nha)

Thế là hai nhóc rủ rê nhau chạy qua cứu Cha mình.Vừa vào đến phòng thì thấy cái cảnh.Quần áo vương dưới nhà,trên giường Thúc Thúc đang ôm cha ngủ ngon lành Cha còn ôm lại thúc Thúc thế nên cả hai đồng thanh hét lên rồi chạy một mạch ra khỏi phòng.

"Đô chết bầm" Y sẵn chân đạp mạnh Hắn xuống Giường. "mới sáng ra em đã Tăng động rồi hả" Hắn xoa xoa cái Lưng.

"Anh không thấy hai đứa nhỏ đang nhìn à" Y đứng dậy vơ lấy y phục rồi mặc vào.

Gì đây

Y nhìn lai mình.Từ cổ đến chân chỗ nào cũng có vết đổ ám muội.Thắt lưng thì đau không bước nổi.chỉ tại tên chết bầm kia.Đêm qua ngủ rồi còn tăng động dậy đè Y ra lam đến mấy hiệp nữa Khiến Y bây giờ tàn tạ thế này đây.

"Có cần ta mặc giúp"Hắn nham nhở." không cần"

Sau một hồi giành giựt,thì Cả hai cũng ra được khỏi phòng.

(Qua chỗ nhóc Khải)

Thiên Tỷ đang bế Tiểu Nguyên đi cho ăn.Cha thì có Thúc Thúc còn mỗi cậu.Cậu luyện công,Cậu muốn tập sử dụng khí để điều hoà âm Dương.ruốt cuộc thì vẫn không thành công.

"Tiểu Khải Ka" Tuyết Nhi từ trong đi ra.nói là Từ trong thực ra là Cô đã đứng xem Vương Tuấn Khải luyện võ."Tỷ tỷ,Tỷ ra đây lam gì"

Hòm qua đã nghe Thượng Quan Khanh nói về cô con gái.rõ là lớn hơn cậu gần 4t vậy mà vẫn thích cậu,cậu thực là ghét nhưng lai k dám tỏ ra ngoài mặt.

"Gọi Muội Tuyết nhi được không,Muội ra đây đưa nước cho huynh" Cậu nhìn cô khinh Bỉ "không dám,Đệ phai đi trước cáo lỗi."

"Đứng lại,Ý Huynh khinh ta"

"Tiểu Đệ không dám"

"Vậy sao không uống" Cậu ngoảnh đầu "Nếu uống khác gì đã chấp nhận,Tỷ Tỷ.Ngừoi lớn hơn đệ rất nhiều,đệ cung chỉ xem Tỷ là Tỷ chúng ta còn nhỏ,đừng cố chấp" thật ra đêm qua Cô đã nói ý muốn Cậu ở lai nơi đây,cung cô học tập cùng cô lớn lên,Hẳn là người khác đã đồng ý.nhưng Cạua không hiểu sao,cứ nghĩ đến ở lai đây cậu lại nhớ gương mặt mũm mỉm nụ cười vv và vv của nhóc con cậu thấy có lỗi.

"Giờ đệ phải đi" Cậu tính cất bước thì cô "vậy có thể Tặng ta sợi dây trên cổ huynh làm Quà không" Cậu cười nhạt. cậu là con nít nhưng không có ngốc. "Đây là kỉ vậy duy nhất mà mẫu thân để lại,Tuyết đối chỉ tặng cho Ngừoi bên ta cả đời,Chỉ có thể là xin lỗi" nói đoạn cậu toan bước đi thì Tuyết Nhi chay lên cầm lấy tay Cậu rồi cắn một cái,khiến cậu chay máu.

"Tỷ điên hả" Cậu xô cô ra.xoa xoa chỗ bị cắn,cô không biết vô tình cô đã hút gần hết âm khí trong người Cậu.

"Coi như đó là đánh dấu,từ nay Huynh là người của Thượng Quan Tuyết Nhi tôi cậu không được lấy ai ngoài tôi" Cậu tức giận hét lên.

(Au con bé này trơ trẽ quá)

"Thượng Quan tiểu thư cô quá đáng rồi đấy"

"Khải nhi,Khải nhi,con sao vậy" Y vừa bước ra thì nghe thấy Tuấn Khải hét lên.Đứa con này giữa cam xúc rất giỏi nếu nó đã hét lên có nghĩa nó đã rất bực mình.

"Con..............Hự"

"Tiểu Khải con làm sao vậy.Vô tình huynh cứu Tuấn Khải đi" Đôi mắt Y đã ngập nước.

"Con không sao đâu,cha à..........." Cậu Ngã xuống Xuống."Đệ đệ" Thiên Tỷ bế Tiểu nguyên chạy lai chỗ Tuấn Khải.

"Là cô" Thiên Tỷ nhìn TuyếtNhi. "Không không phải do tôi" Cô ta xua xua tay.đứng trần người nhìn cậu nằm đó.

"Nó còn cứu được đi đem nó vào phòng mau lên" Hắn bế cậu lên nhanh chóng hứa đi vào phòng.cùng lúc đó Y bế theo Tiểu Nguyên cùng Thiên tỷ đi theo.Thượng Quan Khanh vừa đến thấy con gai minh đứng đó không nhúc nhích.đứa con này là ông quá nuông chiều nó gay ra chuyện rồi.

"Tuyết Nhi cậu ta nhỏ hơn con hơn nữa con và cậu ta là không thể,Con còn rất nhỏ đừng ương bướng"vỗ về đứa con gái ông đưa nó đi.

"Tình nhi cứu lấy con cua đệ nó là mang sống cua đệ đệ không thể mất nó đâu" Y sụt sùi nhìn đứa con đáng thuong của mình đang nằm trên giường.

",Ta chỉ thấy lạ Chất độc của nó chỉ còn một ít tai vì sao nó vẫn bị độc lan tỏa" Y Nhìn Hắn rồi nghĩ gì đó."Cứu nó đi đã chuyện đó tính sau"

"Nhưng chúng ta tìm đau ra người thuận dương bây giờ" Hắn Nhìn Y một cách khó hiểu."Ở đây có ai sinh Ngày âm tháng Dương không" Y nhớ gì đo chưa kịp nói thì đã bị Tuyết nhi cướp lời "Con sinh 23 âm nhưng tháng 12 dương liệu có........"

"Con lại thử đi" Cô bước lại

"Ngồi đi" Hắn đỡ Cậu dậy vận công đẩy hết chất độc ra.Tuyết Nhi ngồi bên kia làm dẫn.

Phụt" "vô tình Huynh sao vậy" Y gấp rút.
" trên người cô có Hàn Băng không thể được" Thượng Quan Khanh thấy bất ngờ,Con gái ông sinh ra là Thuần nếu có Hàn băng k phai nó đã chết rồi sao.

"Nó là Thuần Dương sao có thể"

"Thiên Tỷ con lấy miếng Ngọc trên người con và miếng trên người Tiểu Nguyên xuống đi" Y bước lai lấy miếng Ngọc trên người Tuấn Khải.Tuyết Nhi nhìn thấy miếng Ngọc đó rất muốn giật xuống nhưng giờ rất nhiều người cô không thể.

Y là người lớn không tiện nói quá với con nít Y nói thầm Với Thiên Tỷ.

"Liệu cô có thể tránh xa đệ đệ ta một chút" Thiên Tỷ giao Nguyên cho Y."Thúc Thúc Tiểu Nguyên sinh Là người Dương.Đệ ấy chắc được chứ" Hắn ngập ngừng "Nhưng nó con quá nhỏ ta e"

"Không đâu dùng ngọc Thiết là có thể Đưa dẫn được dương khí mà" Y cắt ngang lời Hắn.

"Vậy đưa đây"Y bế Nguyên lại ngồi một bên Y."Ta sẽ giúp Huynh" Y cầm con dao nhỏ rồi cứa nhẹ vào tay Tiểu Nguyên.bé con thấy trên mặt kaka có máu nó k khóc còn lo cho Ka Ka nữa.

"Ka........Ka" nhẹ nặn giọt máu của Nguyên Nguyên lên ba miếng ngọc "Nguyên Nguyên Ka sẽ k sao đâu được chứ" Y bế đứa cháu mình rời giường "Được rồi,lần này ép hết chất độc ra ngoài dk thì chúng ta không cần đi Tuyết sơn"

Hắn Vận công lực hút Dương khí từ máu và 3 viên ẩn thạch."Huynh định làm vật dẫn sao" Y lo lắng

"Yên tâm ta Từng ăn Nọc rắn không chết đâu,Đệ Quên ta là độc nhân sao" Hắn mỉm cười.

Là Y Ngôsc mà ngay cả chuyện đó mà Y cũng quên.Nhìn Hắn ép độc cho Tuấn Khải mà Y đau lòng,Lấy khắn chấm mồ hôi cho hắn.Y thấy ấp áp vô cùng.Là vì đã rất lau Y không dk cảm giác này nữa.

Nửa canh giờ sau.

"Nó ổn rồi Nghỉ ngơi nữa mai nó sẽ Tỉnh" Y thở Hắt ra.

"Ngốc quá,nó không phải đệ sinh sao Đệ phải lo như vậy" Y cười "Tiểu Tình đệ là thực xem nó là con " Hắn cười khổ.

"Cha à,Ngày mai chúng ta về Trúc Sơn được không,Con nhớ A Hoành" Y nhìn cậu con trai mình mỉm cười

"Tiểu Thiên ngày mai Cha và Thúc Thúc đưa Cả nhà chúng ta về chịu không" Hắn cố Gắng lấy lòng Tiểu Tử này " Hảo,thúc thúc hứa đi" Nhóc con đưa bàn tay nhỏ bé ra Hắn ngoác lấy bàn tay đó như một lời Hứa.


Y Bưng một chậu nước vào trong,Lấy Khăn giặt rồi lau mình cho Tuấn Khải. "Cha À" Thiên Tỷ từ ngoài vào.

"Thiên Thiên,Tiểu Nguyên đâu" Y nhìn cậu

"Cha à Em ấy ngủ rồi,Cha Tuấn Khải"

"Nó vẫn Chưa Tỉnh" Buông Thiên Tỷ ra Y bưng chậu nước đứng lên "Con trông Đệ Đệ đi,Cha ra ngoài một lát"

"Vâng..................... Cha này" Cậu ngập ngừng.

"Sao vậy" Y nhướm may nhìn con mình "Là Thúc Thúc đang chờ cha,thúc ấy nói Thúc muốn đền tội với Cha"

"Cảm ơn con,Thiên Tỷ này nếu Thúc ấy là Cha con giống ta on có chấp nhận không"

Y sợ cậu không chấp nhận,cứ đứng đó Cậu cười rồi Gặt đầu.Y mới yên tâm bước đi.

"Tuấn Khải dậy đi ta đem miếng Ngọc cho đệ rồi này,đừng có mat giả vờ nữa" Thiên Tỷ nhìn đệ đệ mình.

"Kaka sao Ka biết đệ đã tỉnh" Khẽ xoa đầu Tuấn Khải "Tiểu Nguyên nhớ đệ,tỉnh rồi thì chúng ta chuẩn bị sẽ rời khỏi đây" Thiên Tỷ đỡ Đệ đệ minh dậy

"Ka à đệ binh thường rồi không phải đỡ đâu" Cậu nhảy xuống vận động đôi chút nằm nhiều thành ra cung mệt mỏi."Đi thôi" Xách theo tay nải Thiên Tỷ cung cậu nhanh chóng rời đi.Chỉ để lai một lá thư.

"Ngốc manh sao đệ đi chậm vậy" Y nhìn một người con trai nhàn nhã Bế đứa cháu quý Tử của mình đứng trên cây trúc và Gặm "táo"

"Ặc sao huynh lại bế nó" Y có một dấu chấm to đùng"Ngốc manh chúng ta về Trúc Sơn"
Hắn rời cành cây nhanh chóng sà xuống. "Chúng ta đi như vậy sao"

"Hửm không lẽ chờ Con gái Của Thượng Quan Khanh ăn thịt mất con trai yêu quý của đệ mới chịu" Hắn cười thầm '"Giờ đang ban ngày đừng có mà câu dẫn ta" Nga~ cái gì ai mà câu dẫn chứ Y tức giận liếc xéo hắn một cái.

"Nhưng Tiểu Thiên con ở trong..........." Hắn hôn chóc lên đôi môi đang chu lên kia.

"Vô sỉ mặt dày" Y đổ mặt "Chỉ với đệ,tụi nó kia đi thôi" Y nhìn ngược lai thấy có hai đứa nhọc đang lăng xăng đi đến.

"Cha Khâm Khâm,Cha Vô tình nói Người và chúng ta sẽ ở chung một chỗ có thật không vậy" 😐😑😑😑 mặt ngố.

"Huynh nhanh đấy" Y liếc Hắn không ngờ chỉ một ngay mà Hắn đã lam hai nhóc Yêu của Y có Thể gọi Hắn là Cha thật là Y khóc k ra nước mắt mà.

Hắn cười nham nhở " Đệ còn không đi,không đi ta sẽ thịt đệ đấy" Y đẩy hắn ra giành lai Tiểu Nguyên rồi đi nhanh trước.

"Cha Tình Tình,Cha làm cha Khâm khâm giận rồi" Hai đứa nhóc làm mặt mèo

"Hai đứa" Hắn nổi đóa trêu chọc hai đứa nhỏ.Hắn cù cù hai đứa.

"Cha........hihi..........cha......à.........hihi tha cho.......tụi con đi" Y ngoảnh lai nhìn thấy họ trêu đùa bất giác mỉm cười. "Mấy cha con con không đi bị bỏ lai ráng chịu"

Khẽ cười Hắn bế cả hai đứa nhóc lên tay. Rồi nhanh chóng đuổi theo vợ mình.

Trên đường nọ có năm người con trai phía trước một ngào kiều thụ luông băng lãnh nhưng thực ấm áp.Phía Sau ba cha con người cha bế người con lau lau trêu đùa khiến tiếng cười vang vọng thật hạnh phúc.
===================================

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net