Cháp 13:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người đùa giỡn với nhau một hồi cũng hết buổi sáng.Mẹ Vương lật đật lên phòng anh:
-Vương Tuấn Khải!Vương Nguyên!Hai đứa mau xuống ăn cơm a~~
-không cần đâu bác...con xin phép về!!-Vương Nguyên ngượng ngùng nói
-về cái gì,ở lại ăn cơm cùng nhà bác!Trước sau như một nha!!-Mẹ Vương cười
Hiển nhiên cậu hiểu được ý nghĩa câu"trước sau như một"của mẹ Vương,mặt đỏ lên trông thấy.Vương Tuấn Khải:
-mẹ...em ấy xấu hổ rồi kìa!!
-haha,thôi không nói nữa,xuống ăn cơm đi nha tiểu Nguyên!!!
-----------------------------
Bữa cơm đang ngon lành thì chợt có tiếng chuông cửa:
-kínhcoong!kínhcoong!!
-để mẹ ra mở cửa,hai đứa cứ ngồi ăn đi nhé!!!

Chợt một bóng đen lao vù vào ôm mẹ Vương:
-mama!!!Tiểu Hy nhớ mama lắm!!!
Mẹ Vương nhất thời bị đơ,sau mới biết đó là đứa con gái tên Vương Minh Hy của mình:
-à...tiểu Hy về rồi sao!Mau,ngồi xuống ăn cơm a~~
Anh liếc cô khinh bỉ:
-cuối cùng cũng chịu về nhà sao??
Tiểu Hy bĩu môi,nhìn quanh.Thấy Vương Nguyên lập tức nhào tới:
-ôi ôi...dễ thương quá đi!!!Đây là con ai vậy hả mama????
-con dâu của mama đó!!!-Vương Mama nhìn cậu cười
-ồ!!!!Thì ra tiểu mĩ thụ sao??Chúng ta kết bạn đi^_^!Tớ là Vương Minh Hy,16t!
-tớ là Vương Nguyên,16t!!!-cậu vui vẻ nói
-ê Lão Khải,anh là trâu già gặm cỏ non sao???-cô quay sang anh đang uống chén canh làm anh xíu bị sặc
-cái gì mà trâu già gặm cỏ non chứ?Cậu ấy chỉ kém anh có 1 tuổi thôi mà!!!
-gớm,đấy cậu thấy chưa Nguyên?Lão Khải cãi cái gì cũng giỏi hết trơn á!!-cô tranh thủ kể tội anh
-phải,đã thế còn thêm tật biến thái a~-cậu cũng hùa theo Tiểu Hy,khuyến mãi cho Tiểu Khải cái nhìn khinh bỉ từ em gái mình
-chậc,mới quen tiểu Nguyên mà anh đã vậy sao?Đúng là trâu già gặm cỏ non rồi!!!
-ít nhất anh vẫn không bỏ bùa bạn trai mình!-anh tỉnh bơ nói
-này,cái đó ko phải em bỏ bùa,là do anh ta tự nguyện chứ!!-Minh Hy
-em ủng hộ tiểu Hy...cậu ấy chăc chắn tốt hơn anh!-Vương Nguyên
-hừ...Vương Nguyên,em là vợ anh cơ mà,em phải theo phe anh chứ?-Vương Tuấn Khải
-uỷ khuất cái gì?Con có phải là con trai không hả?Đi cãi lộn với Tiểu Hy và Tiểu Nguyên là sao?-Vương mama cuối cùng cũng lên tiếng
-giờ cả mama nữa sao?Con thật là cô độc mà!!-anh uỷ khuất
Bữa cơm vui vẻ cứ thế trôi qua trong tiếng cười của mọi người.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net