Tạm biệt anh, mối tình đầu của em!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Au: Truyện này mình viết vào ngày 10/7 năm ngoái. Tìm thấy trong laptop nên up lên. Vì đây là một trong mấy fanfic mình mới tập viết lúc ấy nên sẽ có nhiều sai sót!

Ngày 10 tháng 7 năm 2014
Khải à, là em đây. Vương Nguyên đây. Dạo này anh thế nào rồi? Cuộc sống vẫnổn chứ? Anh đã tìm được chị ấy chưa? Thời gian trôi qua nhanh thật đấy. Ngoảnh đi ngoảnh lại chúng ta đã chia tay được ba năm rồi. Khoảng thời gian ấy không dài cũng không ngắn nhưng đủ để em xóa mờ những kí ức đau thương về anh. Yêu anh là điều hạnh phúc nhất em từng trải qua. Anh là mối tình đầu của em, là người luôn bên em an ủi động viên chăm sóc em. Tình cảm của chúng ta tưởng chừng là mãi mãi nhưng rồi anh đã nhẫn tâm bỏ em lại mà đi tìm người con gái năm xưa. Khi ấy trong em là sự đau đớn oán trách anh. Mọi thứ xung quanh như sụp đổ hoàn toàn. Nhưng rồi anh à, chính trong lúc em tuyệt vọng nhất người con trai ấy đã đến bên em, mang theo cả ánh sáng mặt trời rực rỡ. Dịch Dương Thiên Tỉ, đó là tên anh ấy. Ba năm qua khi mà anh điên cuồng tìm kiếm cô gái kia thì anh ấy đã bên cạnh tiếp thêm sức mạnh cho em. Xa anh là điều thật khó khắn đối với em. Nhưng rồi em nhận ra buông tay chính là giải pháp tốt nhất cho mối quan hệ của chúng ta. Em đã dần dần làm quen với những ngày không có anh. Vương Nguyên giờ đã khác. Em không còn làm nũng, không giận dỗi vô cớ, không vì tức giận mà nói năng lung tung. Em lớn rồi phải không anh? Hận anh em lại hận chính mình. Nhiều đêm em bật khóc, khóc rất nhiều nhưng khi nghĩ đến anh ấy em cảm thấy yên bình hơn. Khải à, em sẽ không như anh nhẫn tâm bỏ lại người luôn yêu thương mình mà bất chấp tất cả tìm kiếm thứ tình yêu không thuộc về mình. Em và Thiên Tỷ sẽ bắt đầu một cuộc sống mới. Cuộc sống ấy không tồn tại bóng hình anh. Trải qua những năm tháng đó, không biết bao chuyện vui buồn ly hợp đã xảy ra, em ngày càng mạnh mẽ cứng rắn và dũng cảm hơn. Vì thế hôm nay em đã có thể
nói với anh rằng: Tạm biệt anh, mối tình đầu của em!
Hãy sống thật tốt anh nhé!
~Vương Nguyên~

    ~End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net