chap 32 : bỏ lỡ < P2 >

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

chuyện hôm qua hai người cũng mau chóng quên đi , chẳng để ý nữa . mà cậu từ ngày đó cũng ít cười , ít nói với anh hơn hay là cả hai người cũng chả có thời gian mà nói chuyện nữa bởi vì công ty đang đầu tư vào 1 dự án , mà anh là tổng giám đốc phải ở lại để còn chỉnh sửa bản thảo , nhưng đâu phải có mình anh còn có Diễm Lệ giúp anh nữa . 

hình như có 1 điều thời gian trôi đi tình cảm hai người theo đó mà giảm bớt đi hay là do công việc . 

đúng là do công việc là điều duy nhất mà Thiên Tỉ có thể lấy lí do được . 

----------------------------------------

cách 1 tuần trước khi sinh nhật Tuấn Khải 

cậu đã rất quyết tâm để hỏi anh nhưng câu hỏi mà cậu thắc mắc và cậu cũng bày tỏ tình cảm của mình , vì cậu sợ nó sẽ theo thời gian mà phải nhạt .

Công ty cũng kiếm được không ít lợi nhuận qua dự án đó nên Tuấn Khải muốn tổ chức ăn mừng . theo đồng nghiệp thì sắp đên sinh nhật anh thì tổ chức luôn một thể . anh cũng không đành lòng từ chối vậy nên đã đồng ý . đây có lẽ là sinh nhật đầu tiên mà anh không được đón với gia đình và nhất là Cậu Thiên Tỉ . 

sau khi nghe anh kể như vậy cậu cũng không phản bác , từ chối , còn đồng ý . 

-----------------------------------------------------------

21-9

hôm nay Tuấn Khải không có đến công ty vì mọi người muốn cho anh 1 bất ngờ . cậu cũng bỏ anh ở nhà mà đến công ty làm chung với mọi người . 

buổi trưa họ trang trí cũng được phân nửa rồi nghỉ lấy sức . họ ăn cơm , cậu cũng vậy . 

cậu ngồi 1 mình một bàn bên phía kính , Diễm Lệ cũng xin phép cậu ngồi cùng . cậu thực sự không thích cô ta 1 chút nào nhưng lại không hề nói mặc kệ cô ta, cứ coi như là không khí đi . cho đến khi cô ta lên tiếng 

" cậu nghĩ thế nào nếu tôi với Tuấn Khải là 1 đôi " Diễm Lệ nhìn cậu chằm chằm nói 

cậu biến sắc cười kinh bỉ nói " anh ấy không yêu cô " 

" nhưng nếu trái tim anh ấy thuộc về tôi " 

" anh ấy đã thuộc về tôi " 

" nếu anh ấy bị ép bên cậu " 

" có bị ép bên cô " 

Thiên Tỉ thực sự là dư thừa cơm mà đi trả lời rồi găng go với cô ta 

" thế nếu ... " Diễm Lệ có ý ngân dài rồi nhìn sắc mặt của Thiên Tỉ nhưng mà cô không kịp nói hết câu đã bị cậu phản bác lại 

" tối nói cho cô biết từ " NẾU " sẽ không bao giờ xảy gia " cậu nói 1 hơi rồi bỏ đi 

Diễm Lệ ngồi đó cười nửa miệng rồi lảm nhảm " cứ chờ xem " 

ăn cơm trưa xong họ lại tiếp tục trang trí , chuẩn bị bánh kem to đùng cho giám đốc của mình . 

----------------------------------

tối đến 

Tuấn Khải được gọi đến công ty của mình , lúc anh đến đi vào đại sảnh thì chẳng thấy ai tiếp tục đi lên phòng làm việc của mình . 

cầu thang máy đinh 1 tiếng , anh bước ra và vừa bước ra thì 

một tiếng pháo nỏ khiến anh giận mình sau đó là các đèn led lần lượt sáng lên rồi lại tắt . 

chỉ còn thấy 3 ánh nến phát ra từ phòng anh , rồi kèm theo 

" Happy birthday to you , happy birthday to you ,... " tiếng hát của các đồng nghiệp vang lên đẩy 1 chiếc bánh kem to đùng tới trước mặt anh . 

trên mặt của anh nở nụ cười hạnh phúc rồi cùng mọi người ăn bánh kem , họ tổ chức trò chơi phạt và uống rượu . 

rồi lần lượt lên chúc mừng anh , có người còn tặng anh món quà vì như Diễm Lệ này . cậu thì không có quà nhưng về nhà sẽ có cho anh cả 1 quà bự . 

sinh nhật anh , họ chơi trò chới anh cũng chơi . lúc này bỗng nhiên cậu đi ra ngoài . thật ra cậu không tham gia trò chơi đi ra ngoài để uống ít nước lọc vì từ nãy cậu toàn uống đồ ngọt . lúc cậu quay lại từ ngoài hành lang đã nghe thấy tiếng của nhân viên hò reo rồi . lại còn hét rất to 

" a tổng giám đốc anh trúng rồi , anh bây giờ đã rất là say nên tiếp theo anh sẽ bị phạt " 

" ai ya phạt gì đây ta " 

Thiên Tỉ biết là Tuấn Khải bị phạt liền muốn can ngăn nhưng cậu chỉ hé mở cửa xem anh sẽ bị phạt ra sao , nhưng ai ngờ vừa mở cửa cậu lại chứng kiến cảnh này . vội vàng đóng cửa phòng cậu chạy thật nhanh ra khỏi công ty rồi về nhà . anh vẫn chưa biết là cậu về . 

--------------------------------------------------------------

lúc về nhà thì cả nhà đều ngủ hết rồi , cậu tắm rửa ngồi lên giường ngủ  nước mắt theo đó mà không cầm được đã rơi xuống cậu tự nhủ " đó chỉ là trò chơi thôi không có gì cả " rồi lại lau nước mắt của mình . 

3h sáng , anh về trên người nồng nặc mùi rượu chưa bao giờ anh uống say như vậy , hại cậu phải giúp anh thay quần áo rồi còn mình ngủ như người chết . nhìn khuôn mặt anh cậu lại nghĩ tới lúc đó .

" Tuấn Khải , em đã có câu trả lời cho anh , nhưng 2 lần lỡ rồi , để đến sau đi " cậu nói rất nhỏ . rồi cũng ngủ . 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#haihuoc