Ngoại truyện 2: Suối nước nóng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày nghỉ, Vương Tuấn Khải cùng Thiên Tỉ được Triệu Tình Như tặng cho 2 vé thượng hạng đi suối nước nóng.

Vương Tuấn Khải dạo gần đây tăng ca rất nhiều, đưa Thiên Tỉ đi chơi tất nhiên không có thời gian, mà Thiên Tỉ cũng không có đòi hỏi gì nhiều, chỉ muốn Vương Tuấn Khải có thể cùng cậu ăn cơm, như vậy là vui rồi.

Vương Tuấn Khải nói “Anh không muốn để vợ yêu chịu thiệt, nhất định sẽ bù đắp cho em thật nhiều”. Thiên Tỉ lại nói “Anh thật ngốc, em có chịu thiệt gì đâu a, chồng em làm việc nhiều như vậy em cũng không vui vẻ gì mà đi chơi. Anh cứ chú tâm làm việc, thời gian bên cạnh em còn nhiều”. Vương Tuấn Khải vô cùng vô cùng hạnh phúc, mỗi bữa đều cố gắng trở về nhà cùng Thiên Tỉ dùng cơm, mặc dù có hôm 12h khuya mới về, thấy Thiên Tỉ nơi bàn ăn ngủ gật lên xuống lại đâm ra đau lòng. Vợ yêu thật là ngốc...

Triệu Tình Như là mẹ chồng tất nhiên không thể làm ngơ. Ngỏ ý với Vương Tuấn Khải nên sắp xếp công việc ổn định một chút cuối tuầm đưa Thiên Tỉ đi đâu đó, cơ mà cũng tiện thể mẹ vừa được bà bạn tặng 2 vé suối nước nóng, hay là hai đứa đến đó đi.

Vương Tuấn Khải thấy cũng thập phần có lý, nên trong tuần cố gắng sắp xếp công việc thật tốt, cuối tuần có thể đưa bà xã đi suối nước nóng a~

Mà không biết rằng ai đó đang vô cùng đắc ý. Kế hoạch bước đầu đã thành công.

-Em yêu, đến rồi.

Vương Tuấn Khải và Thiên Tỉ vừa xuống xe đã nhân viên ra tiếp đón, đưa hai người đến phòng đã được đặt sẵn.

Không hổ danh là vé thượng hạng, phòng ngủ rộng rãi thoáng mát. Bên ngoài có suối nước nóng hơi nước nhẹ nhàng bốc lên phủ mờ khiến cho Thiên Tỉ cảm thấy dễ chịu đến lạ thường.

-Tuấn Khải, em đi tắm trước nha – sau đó chạy nhanh vào phòng tắm, nhưng mà chưa kịp đóng cửa, cửa phòng tắm lại bị mở tung ra.

-Anh muốn tắm sao?

-Ừm – Vương Tuấn Khải gật đầu, ánh mắt vô cùng sắc lang nhìn Thiên Tỉ, nhưng mà Thiên Tỉ lại không có để ý, còn nói.

-Vậy anh tắm trước đi, em ra ngoài.

Vương Tuấn Khải trong đầu thầm nghĩ bà xã của hắn thật ngốc, vui vẻ nắm lấy tay y một đường kéo lại ôm vào lòng – Anh còn chưa nói xong...

-....

-Anh muốn tắm, nhưng mà điều kiện.. là phải có em..

Sau đó hôn lên đôi môi nhỏ nhắn của Thiên Tỉ, nhẹ nhành đóng cửa lại.

Thiên Tỉ lúc trên người không còn một mảnh vải mới tiếp thu, la lên oai oái.

-Anh xấu lắm... ô.. buông ra..

-Đáng ghét.. đừng sờ nữa.. ngô...

-Bà xã.... hừ

-Nga.. ô.. em ghét anh..a...

Vương Tuấn Khải tại phòng tắm làm Thiên Tỉ một lần. Bởi vì anh cũng không muốn lãng phí ngày hôm nay a, phải cùng bà xã hưởng thụ ngày cuối tuần ở suối nước nóng.

Thiên Tỉ sau khi bị sắc lang kia dụ dỗ. Trừng mắt nhìn Vương Tuấn Khải, ôm cái mông đau đi ra ngoài.

-Bà xã, em giận anh sao?

-Em mới không thèm giận anh – Thiên Tỉ bĩu môi, bởi cậu muốn hai người sẽ bắt đầu ngọt ngọt ngào ngào ở suối nước nóng chứ không phải phòng tắm nha. Trong tưởng tượng của Thiên Tỉ hai người sẽ xuống ngâm mình, sau đó Vương Tuấn Khải sẽ ôm cậu một chút, hôn một chút, sau đó nữa lại triền miên một chút.

Nào ngờ Vương Tuấn Khải lại phá vỡ tưởng tượng của cậu, thật đáng ghét.

Vương Tuấn Khải nhìn bà xã giận dỗi trông thật đáng yêu. Kéo cậu ôm vào lòng nói – Có phải giận anh đã làm em trong phòng tắm.

Thiên Tỉ bị nói trúng tim đen vội vàng xấu hổ phủ nhận – Ai.. ai nói??

-Anh lại không biết được bà xã của anh nghĩ gì hay sao. Khung cảnh lãnh mạng, hơi nước phủ mờ, hai người ân ái – Vương Tuấn Khải cười tà nói, cách một lớp quần áo không yên phận sờ sờ da thịt mềm mại.

-Anh xấu lắm, người ta.. cũng muốn được lãng mạn mà – Thiên Tỉ chôn khuôn mặt đỏ hồng vào lồng ngực Vương Tuấn Khải.

Vương Tuấn Khải cười haha, nhanh chóng cởi sạch quần áo trên người Thiên Tỉ, xong lại đến quần áo của mình – Là anh sai a, bây giờ sẽ bù đắp tốt cho em – sau đó không cho Thiên Tỉ cơ hội trả lời, ôm cậu lên từ từ đi xuống phía dưới.

Nước ấm tiếp xúc với da thịt tạo xúc cảm dễ chịu, Thiên Tỉ chân tay đều quấn lên người Vương Tuấn Khải, xấu hổ ấp úng – Em.. em... ông xã.... – trong lòng nghĩ muốn câu dẫn Vương Tuấn Khải, nhưng mà không biết nói cái gì a.

Mà Thiên Tỉ đâu biết Vương Tuấn Khải chỉ cần nhìn bộ dáng lúc này của cậu cũng đủ súng đạn sẵn sàng ra trận, kiềm chế lắm mới không đè cậu ra hung hăng thao.

Vương Tuấn Khải ngậm vành tay Thiên Tỉ vào miệng trêu đùa, nói với cậu – Em có biết bộ dáng em bây giờ có bao nhiêu phần câu dẫn không bảo bối?

Thiên Tỉ cắn cắn môi – Em, em biết anh bận rộn, không có thời gian, cũng vì vậy mà 1 tuần nay chúng ta cũng không có làm cái kia, anh.. anh rất khó chịu đúng không?

-Không phải vừa làm trong phòng tắm sao?

Vương Tuấn Khải trong lòng một cỗ ngọt ngào. Bà xã không ngờ lại còn quan tâm đến cái chuyện kia a, kì thực một tuần không có làm. Vương Tuấn Khải cư nhiên rất khó chịu. Nhưng mà cũng phải nhẫn nhịn, anh cũng muốn cùng bà xã mình triền miên mỗi đêm, mà mỗi đêm đêu trở về rất trễ.. haizz...

-....

-Bà xã thật ngoan, quan tâm đến ông xã như vậy. Hôm nay ông xã nhất định bù đắp tốt cho em.

Thiên Tỉ vừa nghe Vương Tuấn Khải nói xong đã đỏ mặt. Từ sâu trong tiểu huyệt đột nhiên lại cảm thấy khó chịu, lại có cảm giác ngứa ngứa.

-Ông xã..

Vương Tuấn Khải bàn tay vuốt dọc theo sống lưng Thiên Tỉ. Ngón tay thăm dò vào bí huyệt mềm mại.

-Ưm... – Thiên Tỉ đã bắt đầu có phản ứng, hai mắt phiếm hồng, tiểu huyệt co rút thêm vào phần.

Vương Tuấn Khải cảm thấy ở dưới nước có phần bất tiện. Vì vậy nghĩ một chút liền ôm Thiên Tỉ lên bờ, trải một cái khăn lên sàn cho cậu nằm xuống
Hai chân Thiên Tỉ bị nâng lên cao. Tiểu huyệt bị bại lộ giữa không khí mở ra khép vào. Vương Tuấn Khải từng chút cúi xuống, răng cắn nhẹ trên thịt huyệt, đầu lưỡi còn vươn ra đùa bỡn ở bên trong nơi ẩm ướt.

-Ngô... ông xã.. đừng mà.. em.. ngứa a... ông xã ...

Vương Tuấn Khải hừ một tiếng, cũng đang nhẫn nhịn đến phát điên, kéo Thiên Tỉ ngồi dậy, ấn đầu cậu đối diện với côn thịt thô to của mình – Em yêu..

Thiên Tỉ hiện tại còn đâu là xấu hổ, há miệng ngậm vào côn thịt, vừa liếm vừa mút khiến Vương Tuấn Khải vô cùng thỏa mãn đong đưa thắt lưng, côn thịt đôi khi còn chạm tới cổ họng của Thiên Tỉ.

Vương Tuấn Khải nhìn đầu lưỡi khả ái của Thiên Tỉ liếm trên côn thịt của mình đã không thể nhẫn nhịn thêm nữa. Một phát rút côn thịt ra, xoay người Thiên Tỉ lại, côn thịt thẳng tắm xuyên vào huyệt động .

-Nga.. – Thiên Tỉ bị côn thịt thô to đâm vào bất ngờ cũng không có đau, ngược lại còn cảm thấy thoải mái, hai mông tròn tròn lắc qua lại nhằm hướng Vương Tuấn Khải mau mau thao cậu.

Vương Tuấn Khải điểm từng nụ hôn lên vai cậu để lại những dấu hồng ngân. Côn thịt được dâm thủy bôi trơn không kiêng nể ra vào liên tục, âm nang đánh vào mông Thiên Tỉ từng đợt không ngừng.

-Ngô... ân.. ông xã.... thao em..a...

-Hừ.. bà xã dâm đãng...

Vương Tuấn Khải banh ra hai mông đầy đặn thịt đến khả ái, côn thịt càng thêm dễ dàng trừu động. Vách tràng bích mềm mại bị ma sát liên tục khiến thần kinh Thiên Tỉ như bị kích thích đến cực điểm, từ cổ họng phát ra âm thanh rên rỉ đến sung sướng.

-A a.. ông xã thao em chết mất.. nga.. đáng ghét.. ưm..

Vương Tuấn Khải quay mặt Thiên Tỉ qua cùng y hôn môi. Nước bọt dâm mĩ theo khóe môi Thiên Tỉ mà chảy xuống.

-Ưm.. ngô...

Vương Tuấn Khải đột nhiên rút côn thịt ra, xoay người Thiên Tỉ lại, tự mình lấy hai chân cậu quấn quanh thắt lưng, côn thịt thêm một lần sáp nhập, ra vào càng mãnh liệt.

Nhìn thấy khuôn mặt động tình của Thiên Tỉ có bao nhiêu phần là khả ái. Lại không nhịn được mà hôn loạn lên, tại môi cậu cắn cắn hôn hôn đến triền miên.

-A..a.. – Thiên Tỉ liên tục bị côn thịt đỉnh tới nơi sâu nhất trong huyệt động, cuối cùng không nhịn được bắn ra bạch dịch trên bụng Vương Tuấn Khải, tiểu huyệt càng co rút, Vương Tuấn Khải bị siết chặt suýt nữa là bắn ra. Tức giận đánh lên mông y – Tiểu dâm đãng, dám cắn chặt ông xã... này ông xã thao chết em.. – sau đó ôm lấy thắt lưng Thiên Tỉ một trận động thân, côn thịt rút ra phân nửa lại đâm vào thật mạnh, khiến toàn thân Thiên Tỉ đều đong đưa theo.

-Ngô.. lại sâu quá.. ông xã.. đừng mà.. đừng cắn đầu vú em.

Chỉ tiết rằng Vương Tuấn Khải đều đem bỏ ngoài tai, cắn rồi lại liếm cho hai đầu vú sưng lên, khả ái đến mê người.

-Ô... đau.. nga.. ưm.. đáng ghét...

-Bà xã, cái huyệt động dâm đãng này làm anh muốn phát điên.

Vương Tuấn Khải như bị tiếng rên rỉ của Thiên Tỉ làm cho mê hoặc kèm với huyệt động bên dưới như cái miệng nhỏ nhắn cắn chặt côn thịt của hắn, mỗi lần Vương Tuấn Khải đâm ra rút vào, đều phát ra âm thanh khiến người khác mặt đỏ tim đập.

Thao không biết thêm bao nhiêu lần, tinh dịch Vương Tuấn Khải cũng phun sâu vào huyệt động của Thiên Tỉ.

Vương Tuấn Khải sau đó tất nhiên giữ lời hứa hảo hảo ‘bù đắp’ cho Thiên Tỉ
Thao còn không tính, lại thay đối tư thế liên tục. Thiên Tỉ chưa kịp hồi phục đã phát hiện Vương Tuấn Khải đưa mình xuống nước, mục đích chắc chắn không phải để ngâm mình. Xong lại đến trên giường, sàn nhà....

Bị hành hạ đến mệt mỏi, cư nhiên Thiên Tỉ trong lòng vô cùng hạnh phúc, cuối tuần được ở bên ông xã vui vẻ như thế này, cậu cũng không còn gì thõa mãn hơn.

Say mê đắm chìm trong bể tình ngọt ngào mà không biết rằng, trong lùm cây bên cạnh hồ nước nóng. Ba người nào đó đang máu mũi cuồng phun, thì thì thầm thầm thảo luận kế hoạch tiếp theo.

-Mẹ à, lần tiếp nên ở trên đảo a~

-Để mẹ xem, kế hoạch phải tốt như hôm nay a.

-Bác à, cháu thấy chị nói đúng. Ở trên đảo không khí trong lành mát mẻ, chúng ta cũng dễ dàng tiến hành kế hoạch hơn.

-Được được, mọi chuyện cứ để bác tính, địa điểm tiếp theo cứ quyết vậy đi....

Vương Tuấn Khải hiện tại chỉ biết trước mắt là bà xã. Mọi chuyện còn lại cũng không thèm nghĩ đến, cũng vì vậy mà không phát hiện ra kế hoạch trong mấy trong sáng của Triệu Tình Như.

Yêu thương đều đặt lên Thiên Tỉ, mọi chuyện còn lại cứ tạm thời gác ra sau đầu. Lại tiếp tục một trận triền miên, Vương Tuấn Khải từng chút từng chút in dấu ấn lên người Thiên Tỉ, cùng y hạnh phúc như muốn hòa quyện vào nhau..

Vương Tuấn Khải ôm chặt lấy Thiên Tỉ, Thiên Tỉ cũng không có muốn buông Vương Tuấn Khải ra dù chỉ là một chút. Hôn môi, quấn quýt, đối phương chính là quan trọng nhất, đời này kiếp này muốn hạnh phúc bên nhau, trao nhao yêu thương ngọt ngào.

Bởi có lẽ từ khi nghe Thiên Tỉ nói rằng “Chào cậu chủ, em là Dịch Dương Thiên Tỉ, người hầu nhỏ của cậu”. Như hoàn toàn thay đổi một điều gì đó mà không ai hay biết. Cứ từ từ diễn ra, sau đó đều cảm nhận được, và sau đó nữa... chính là không thể nào có thể tách rời nhau.

“Cậu chủ, em rất thương cậu đó!”

Toàn văn hoàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net