Chương 19: Cắm trại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi chiều ngày thứ ba, tổ tiết mục làm một động tác lớn, đầu tiên là dẫn mười người ra khỏi biệt thự, sau khi tập hợp ở đình nghỉ mát trên bãi cỏ, nhân viên công tác khóa cửa biệt thự lại trước mặt bọn họ. Hoàn thành nhiệm vụ mới có thể trở về phòng, không hoàn thành nhiệm vụ đêm nay liền ở bên ngoài lấy trời làm chăn lấy đất làm giường.

Mọi người thất thần nhìn nhau, TayTawan ôm đầu bứt tóc hét lên rằng sáng mai anh phải rời đi rồi tổ chương trình nên để lại những kỷ niệm đẹp cho khách mời!

Tiếng nói từ không trung: Cắm trại cùng nhau sẽ là kỷ niệm đẹp nhất của bạn.

Dưới sự hướng dẫn của nhân viên, First lấy ra thẻ nhiệm vụ và tuyên bố luật chơi: sử dụng các công cụ do nhóm chương trình cung cấp, bắt 20 con cá trước 5:00 chiều và làm chế biến thành công món ăn từ cá này thì nhiệm vụ coi như hoàn thành. Nhiệm vụ này là nhiệm vụ nhóm, nếu thành công sẽ nhận được 1 đồng vàng và về biệt thự nghỉ ngơi, nếu thất bại sẽ ngủ ngoài trời đến sáng mai.

Mọi người đứng trước hồ nước, nhìn mặt nước xanh biếc kia, cùng các loại dụng cụ không tên cũng không dùng đến, trên mặt đều vặn vẹo biểu tình. Không ai bắt được cá, nhưng tất cả đều câu được, vì vậy mọi người nhất trí quyết định thử xem liệu họ có thể câu được mười con cá trong một giờ hay không. Chỉ có năm cái cần câu, ở trước mặt khó khăn bọn họ cũng không quan tâm hiệu ứng giải trí gì, trực tiếp dựa theo phân nhóm lúc trước, năm nhóm người ở bên hồ nước phân tán ngồi xuống, im lặng không nhúc nhích bắt đầu chờ cá mắc câu. Mười lăm phút sau, mọi người bắt đầu đi lại bên cạnh hồ, muỗi trong núi thật sự rất nhiều, ngồi 15’  như vậy cũng không câu được cá, muỗi cũng được cho ăn no.

FKT đứng dưới bóng cây, Khaotung giúp First mở một chai nước, sau khi anh uống hết một nửa chai, cậu cầm lấy và uống cạn.  Nhóm chương trình đã chuẩn bị một bình ủ có nước đá và sữa chua bên trong, nhưng mọi người đều sợ đây là nguồn cung cấp duy nhất của họ trong đêm nay nên không dám lãng phí, một bình nước mấy người chia nhau uống.

Nửa giờ sau, động tác đánh muỗi đều luyện vô cùng thuần thục, trong thùng nước vẫn không thu hoạch được gì.

Neo không quan tâm nó có làm cá sợ hay không nữa, hét lên: “PD! Trong hồ này thực sự có cá sao? Tại sao tôi thậm chí không nhìn thấy bong bóng nổi lên!”

Tiếng nói từ không trung: Bên trong ít nhất có một trăm con.

Nhận thấy đây sẽ là một trận chiến lâu dài, họ tập hợp lại để vạch lại “kế hoạch tác chiến”. Họ quyết định xuống nước để bắt cá. Người thấp kéo lưới bên bờ hồ, người cao mặc bộ đồ không thấm nước xuống hồ bắt cá, sau một giờ vất vả, cuối cùng họ cũng bắt được tám con cá. Cả Mix và Khaotung đều biết nấu ăn và cả hai được giao nhiệm vụ nấu cá. Vẫn còn một giờ nữa là đến năm giờ chiều và xuất hiện vấn đề nan giải mới.

Làm thế nào để giết cá?

Để lại Earth, Neo và cặp song sinh tiếp tục bắt cá trong hồ, những người còn lại bó tay trước một thùng cá đang giãy dụa. Bởi vì tín ngưỡng tôn giáo, một số người trong số họ không thể sát sinh, nhiệm vụ xử lý cá sống rơi vào Khaotung.

“Nếu không thì trước lấy trước một con cá làm choáng nó đi?” First không chắc chắn đề nghị.

Khaotung giơ ngón tay cái về phía First, nhắm mắt vớt một con cá lớn từ trong thùng ra, ném xuống đất, sau đó híp mắt la lên: “Bất tỉnh chưa bất tỉnh chưa?”

Cá lớn lăn qua lộn lại trên bùn đất, nếu First không kịp thời vươn chân ngăn cản, thiếu chút nữa lại để nó nhảy trở lại trong hồ. First mang dép lê, cá nhảy lên chân anh dính dính, anh ngăn cá lại rồi đứng tại chỗ nhảy nhót vài cái.First tuy gầy nhưng hành động vừa chạy qua vừa chặn con cá đã làm lỏng lớp đất vốn đã tơi xốp ở mép hồ, sau khi nhảy thêm vài lần thì lớp đất bắt đầu lún xuống, người đứng trên đó lập tức mất thăng bằng.

“A a a a!!! Khaotung!”– First vung hai tay ngửa ra sau, trước khi hoàn toàn ngã xuống đã có người chống lưng từ phía sau, tiếp theo tay trái bị một lực mạnh kéo lại, va vào trong lòng Khaotung.

“Shiaa!!” Neo ở trong hồ nước kinh hô, “Giải nghệ nhiều năm như vậy năng lực vận động của mình vẫn mạnh vậy saoo!”

Vừa mới liếc thấy trên đỉnh đầu có thứ gì đó rơi xuống, Neo ở trong ao nhanh tay lẹ mắt, giơ tay lên như vậy, nâng lấy First thiếu chút nữa ngã xuống. Khi đó Khaotung mới có thể giữ chặt First.

“Ra ngồi dưới gốc cây đi.” Khaotung kiểm tra xung quanh First và thở phào nhẹ nhõm khi chỉ thấy bàn tay của Neo đã in hai dấu tay đầy bùn lên lưng áo phông của anh và cơ thể anh vẫn an toàn.

Chờ First ngồi xuống dưới gốc cây, Khaotung nhặt một tảng đá, dứt khoát đập cho con cá còn đang nhảy nhót trên mặt đất hôn mê bất tỉnh. Quay lưng lại với camera và First bằng mọi cách. Dưới sự hướng dẫn của người sành ăn Mix và TayTawan, Khaotung miễn cưỡng mổ bụng cá, rửa sạch bằng nước khoáng rồi cho vào một chiếc nồi sắt vừa treo trên củi. Lửa được tạo ra bởi First.

Khaotung ngồi xổm bên cạnh hồ rửa sạch vảy cá và vết máu trên tay, nhưng ngâm mình trong nước hồ, mùi cá trên tay càng nặng hơn. First đứng bên cạnh cậu, vỗ vỗ vai nói: “Hẳn là sắp năm giờ rồi, nhịn một chút, lát nữa về phòng tắm.”

Tay First bởi vì nhặt cành cây nhóm lửa cũng có chút bẩn, anh dùng ngón tay phải gạt đi sợi tóc nhỏ dính trên trán Khaotung ra, lại cọ cọ mặt cậu: “Mặt vừa bẩn vừa đỏ.”

Khaotung nghe thấy mặt mình rất bẩn, ngồi xổm ở đó lau lên trên quần của First, sau đó ngẩng đầu lên hỏi: “Còn bẩn không?”

First bất lực: “Quần mày bẩn rồi.”

“Quần của tao?” Khaotung kéo quần voi của First và đứng dậy.

Sợ rằng quần của mình sẽ bị kéo ra nên anh túm lấy ống quần của mình, First đã cho Khaotung xem hoa văn của quần: “Lần trước tao đã tìm thấy nó ở nhà mày.”

Vì xuống nước nên không ai đeo micro, họ dựa vào micro công cộng, nhiều người như vậy, lại ở ngoài trời nên trong phòng phát sóng trực tiếp sẽ nghe thấy tiếng ồn, rất khó xác định ai đang nói...Vì vậy, họ không có nhiều đắn đo về việc trò chuyện bên ngoài. Nhưng mọi hành động đều bị camera ghi lại rõ ràng.

Chị gái hậu kỳ hôm nay đến SafeHouse làm nhân viên công tác tại hiện trường, ngồi ở trước máy theo dõi phát sóng trực tiếp trong điện thoại. Người quay phim không hiểu loại thao tác này của cô, cô lại hướng phòng phát sóng trực tiếp phát một câu bình luận sau đó mới nói: “CP không chỉ cần cắn đường ở hiện trường, còn muốn cùng nhau cắn đường mới càng vui vẻ a!”

Đoạn video bên hồ bơi đã được nhiều người hâm mộ quay lại màn hình, chỉnh sửa và đăng lên Twitter. Đoạn clip First suýt ngã xuống hồ và được Khaotung và Neo bảo vệ, cũng như clip tương tác của FKT bên hồ bơi đã được được đăng lại rầm rộ và lan truyền trên Internet. Rất nhiều cư dân mạng đều nói Khaotung ở First không hề “lười”, động tác nhanh nhẹn đến mức giống mèo hơn. Giết cá chỗ đó cũng đúng, tuy rằng lưng đeo camera, nhưng nhìn ra được tay cậu lên đao rơi phi thường dứt khoát. Cpf thì đều đang hít ke hai người bọn họ tương tác, hai ngày trước ngoại trừ ngủ cùng nhau thì FKT không có quá nhiều đường, hôm nay một cái nhiệm vụ bắt cá mà có đường cắn tràn đầy.

Bình luận của phòng phát sóng trực tiếp về FKT vẫn tiếp tục lướt nhanh:

[ Một tay kéo First vào trong lòng, sau đó làm gì cũng phải chú ý đến cậu ấy, Khaotunggg không cần quá cưng chiều người ta như vậy đâu!]

[Không để First nhìn thấy cảnh giết cá đẫm máu cũng quá ghê gớm đi, cậu ấy là một chàng trai 24 tuổi rồi! Giết cá thì có gì mà đáng sợ!]

[Trực tiếp lấy quần First lau mặt cũng quá thân mật đi!]

[Cái quần của Khaotung bị First lấy mặc đi mà cậu ấy không phát hiện ra?]

[Lầu trên, hai người bọn họ đều ở chung một chỗ, quần áo nào phân biệt rõ ràng.]

[Trời ạ, First uống nửa ngụm canh cá xong phần còn lại trực tiếp cho Khaotung uống, một muỗng canh canh cá cũng muốn chia sẻ sao?]

[Tôi nghi là canh cá không ngon, hai ngày trước lúc ăn cơm cũng vậy, First ăn cái gì không ngon liền bỏ sang cho Khaotung.]

Cuối cùng, họ hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ trước năm giờ chiều, canh cá rất tanh nhưng ai cũng bận rộn với thành quả làm việc cả buổi chiều, cuối cùng cũng uống một hơi cạn sạch. Sau khi chụp ảnh xung quanh nồi cá và xô cá, PD thông báo rằng cửa biệt thự đã được mở và mười người chạy vào nhà bằng sức lực cuối cùng. Ai xuống hồ thì tắm trước, còn lại thì ngồi phịch xuống sàn phòng khách bật điều hòa, mặt đỏ bừng, làn da lộ ra ngoài đỏ ửng vì nắng, người nào cũng sạm đi mấy tone trong một buổi chiều. Khaotung ngay lập tức đi chà xát tay, mùi cá thực sự không thể chịu nổi. Sau khi mọi người tắm rửa xong, giọng nói từ không trung lại vang lên, bảo họ tập trung ngoài bãi cỏ. Mọi người lần này đều làm bộ không nghe thấy, ở trong phòng ngủ việc ai nấy làm.

First ở trong phòng sấy khô nẹp tay, Khaotung ở bên cạnh bôi mỹ phẩm dưỡng da xong bắt đầu bôi lên mặt anh, ngẩng đầu cẩn thận bôi đều kem dưỡng da lên trên mặt anh. Tay của Khaotung rất đẹp, vừa dài vừa mảnh, lại bởi vì thường xuyên chơi guitar nên rất có cảm giác mạnh mẽ. Bây giờ ngón tay thon dài đang ở trên mặt First nhẹ nhàng vỗ, gân xanh rõ ràng, rất là gợi cảm.

Chị gái hậu kỳ ở trên tầng ba nhìn máy theo dõi che miệng, trên tay ở trong phòng phát sóng trực tiếp đánh “A a a a” và hét thầm. Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cũng không bình tĩnh, có rất nhiều cảnh Khaotung giúp First đi giày, thay quần áo và gội đầu trong chương trình trước, cũng có thể giải thích rằng tay của First không tiện và Khaotung đang chăm sóc của anh ấy, nhưng tại sao bây giờ anh ấy thoa kem dưỡng còn phải chờ Khaotung đến giúp?!

『Nói đùa, tay First có thể chơi game nhưng không thể tự bôi kem dưỡng da cho mình.』

[Tay khaotung đẹp quá!]

[Đừng quá cưng chiều, rốt cuộc ai mới là người quản lý?]

[Họ cưng chiều nhau! Khi First cạo râu cho Khaotung trong tập đầu tiên của chương trình, tôi biết giữa họ có gì đó không ổn! Làm sao một quản lý có thể cạo râu cho một nghệ sĩ vào sáng sớm chứ?]

.....

FKT không biết rằng cảnh chăm sóc da hàng ngày giữa hai người đã làm dấy lên bàn tán trên mạng, sau khi lau mặt xong Khaotung ném quần áo bẩn của hai người vào máy giặt, sau đó lấy máy sấy tóc tiếp tục sấy khô nẹp tay của First.

Dưới sự thúc giục nhiều lần của PD, mọi người vẫn đi tới cửa chính tầng một, sợ lại bị khóa ở bên ngoài, bọn họ phái Neo ra ngoài tìm hiểu xem thế nào, những người khác giúp cậu ta giữ cửa. Neo đi ra khỏi cửa, phát hiện trên bãi cỏ có một số lều trại chưa dựng và dụng cụ cắm trại như lò nướng thịt, cậu ta quay người gọi mọi người: “Ra ngoài đi! Chúng ta sẽ cắm trại và nướng thịt!”

Khi tất cả những người trong nhà đến địa điểm cắm trại, ba người đột nhiên từ trong nhà lao ra, Janhae và Ploy chạy đến đó trước, họ đeo băng đô phát sáng trên đầu, Phuwin đi theo sau hai cô gái và ôm hai chiếc gối, khi đến gần hơn, mọi người phát hiện ra hoa văn trên hai chiếc gối là FKT và EarthMix. First trốn đằng sau Khaotung với đôi tai đỏ bừng, Mix che mặt và cười bên cạnh Earth.

Trong vali của Janhae còn có hai nhóm đồ vật hỗ trợ khác. TayTawan và Off không phải đương sự đã lấy từng món đồ một cách rất thích thú. Hai anh em sinh đôi thấy thú vị và cũng chơi nhạc rock của họ. Ba nhóm còn lại thảo luận về thiết bị cắm trại rất cân nhắc.

Trong số mười ba người, chỉ có bốn hoặc năm người dựng lều, First cầm đinh hỗ trợ bên cạnh khaotung, Neo và Louis nhanh chóng dựng một cái lều nhỏ. Những người khác không biết liền đi lau bàn đốt than.

Off làm phóng viên hiện trường, đi bên trái hỏi đi bên phải xem giải thích một chút. Đi tới bên cạnh FKT, thấy động tác của First cũng thuần thục dựng lều nên hỏi: “First, xin hỏi cậu thuần thục kỹ thuật dựng lều như vậy là từ đâu học được?”

First vén tấm vải lên trả lời: “Đã cắm trại với bạn bè vài lần.”

“Ồ? Bạn nào? Có phải người bạn đẹp trai đang đóng đinh bên cạnh cậu không?” Off hỏi, chỉ vào Khaotung, người đang ngồi xổm trên mặt đất với một cây đinh trong miệng, và tay của cậu đang đóng đinh.

“Đúng vậy, cậu bạn này là cao thủ cắm trại.” First ngồi xổm xuống giúp Khaotung cắm cọc lều.

Ploy ở bên cạnh cố nén sự phấn khích của mình và điên cuồng chụp ảnh. Janhae mượn danh nghĩa học dựng lều trại, quang minh chính đại vây quanh các nhóm người. Sau khi dựng xong một lều lớn, ba bốn lều nhỏ, thấy dưới đất vẫn còn túi ngủ, Khaotung hỏi PD tối nay có phải ngủ trực tiếp trong lều không, nhận được câu trả lời khẳng định liền lại bắt đầu vào trong lều trải đệm ngủ túi ngủ, treo đèn cắm trại.

Sau khi mọi thứ đã được sắp xếp, Off nhận thẻ nhiệm vụ từ nhân viên. Trò chơi tối nay không thưởng tiền vàng, mà thưởng thức ăn.  Thức ăn cơ bản mà họ cắm trại bây giờ là cá bắt được vào buổi chiều, nếu muốn kiếm thức ăn khác, họ phải hợp tác với nhau và giành chiến thắng trong trò chơi.

Vòng đầu tiên là đoán tên người bằng cách nhìn vào một số đặc điểm trên khuôn mặt, 13 người có thể nhận được một món ăn nếu trả lời đúng 10 câu hỏi trong thời gian quy định. Họ lấy được xúc xích một cách dễ dàng.

Vòng thứ hai là một bài kiểm tra lớn về sự hiểu ý giữa hai cặp nghệ sĩ. Mỗi cặp hai người trả lời cùng một câu hỏi, mười câu phải có tám câu trả lời giống nhau, một cặp thắng sẽ được thịt ba chỉ, hai cặp thắng sẽ được thịt ba chỉ và thịt bò béo ngậy. Phần thưởng của trò chơi này là phong phú nhất. FKT và EM được giao nhiệm vụ lớn này.

Khaotung và First ra sân trước, hai người ngồi trên ghế gấp, mỗi người cầm bảng trắng và bút đánh dấu. Khaotung giúp First tháo nắp bút ra, sau đó ra hiệu bắt đầu.

Nhân viên công tác ngồi xổm bên ngoài ống kính, hỏi: Câu hỏi thứ nhất, núi hay biển?

Hai người viết rất nhanh, đồng thời giơ bảng: Biển.

Nhân viên tiếp tục hỏi: Câu hỏi thứ hai, mèo hay chó?

Hai người giơ bảng lên, First viết con mèo, Khaotung viết con chó.

“Au”. Người phía sau mồm năm miệng mười hỏi vì sao.

TayTawan ở phía sau hô lên: “Khaotung, không phải cậu nuôi mèo sao, sao lại chọn chó?”

Khaotung lau sạch dòng chữ trên tấm bảng và nói rằng cậu muốn nuôi một con chó khác vì đã có mèo rồi.

Hơn phân nửa mười câu hỏi, hai người có ba đáp án giống nhau, còn lại năm đáp án cần toàn bộ giống nhau mới có thể chiến thắng.

Nhân viên công tác gây áp lực, cầm thịt ba chỉ đặt trước mặt bọn họ, hỏi: Câu hỏi thứ sáu, thịt nướng hay là lẩu?

Quả thực là cho điểm, hai người đều trả lời thịt nướng.

Câu hỏi thứ bảy: Đảo Phuket hoặc đảo Phang Nga, hai người họ không trả lời câu hỏi này trong vài giây như trước, sau khi suy nghĩ một lúc, Khaotung viết trước, còn First thì vội vàng viết ra câu trả lời sau khi viết xong.

Cũng may hai người đều viết đảo Phang Nga.

“Tại sao?” Janhae không bỏ qua bất cứ cơ hội nào để cắn đường.

First: “Tôi nghĩ Khaotung sẽ thích đến những nơi ít người hơn.”

Khaotung gật đầu: “Tôi nghĩ First sẽ viết về nơi tôi sẽ đến, vì vậy tôi đã viết câu trả lời của riêng mình.”

Đã trả lời đúng bảy câu hỏi, còn lại một câu hỏi cuối cùng.

Nhân viên công tác nhìn câu hỏi, cố ý nói: “Câu hỏi này siêu đơn giản, nếu trả lời sai thì không nên.”

Câu hỏi thứ 10: Teerak hay bạn bè?

“5555”. Những người bạn xấu ở phía sau không quan tâm đến thịt ba chỉ nữa, cắn đường cp mới là những gì họ muốn.

“Có vấn đề gì vậy?” First kêu lên từ phía sau tấm bảng trắng.

Khaotung bình tĩnh viết đáp án và quay đầu nhìn First. First viết được một nửa lại lau đi viết lại, vừa viết vừa liếc trộm Khaotung, lại lau đi, cuối cùng che mặt lộ ra tấm bảng trắng, góc trên bên trái hai chữ rất nhỏ: “Teerak”

Khaotung cũng lập tức chuyển sang bảng trắng, hai chữ to chiếm cứ toàn bộ bảng trắng: “Teerak”

Aaaaaa.” Biểu cảm cắn sống cắn chết của nhóm cắn đường tái hiện ở phía sau.

Off rất chuyên nghiệp, hỏi: “Tại sao tại tao? Khi viết câu trả lời này, cậu nghĩ gì? Gọi đối phương là teerak hay bạn bè? Đối phương là teerak hay bạn bè? Thích đối phương gọi cậu là teerak hay bạn bè hơn?”

Mỗi lần Off hỏi một câu, các đồng nghiệp bên cạnh lại hô to một lần, làm cho lỗ tai anh suýt điếc.

Khaotung chờ bọn họ “aaaaaa” xong, biểu cảm rất bình tĩnh nói: “Người nhà First sẽ gọi cậu ấy là con yêu, cục cưng cho nên thỉnh thoảng tôi cũng sẽ gọi cậu ấy như vậy. Kỳ thật gọi là ‘bạn’ nhiều hơn, nhưng tôi cảm thấy cậu ấy hẳn là sẽ dự đoán tôi sẽ cố ý viết “teerak” cho nên tôi liền viết như thế. Tôi dự đoán đúng dự đoán của cậu ấy.”

First giả vờ không có chuyện gì xảy ra, lạnh lùng nói: “Ừm, lấy thịt ba chỉ ra đây.”

Sau đó EM cũng không phụ sự mong đợi của mọi người trả lời đúng tám câu hỏi, thịt ba chỉ cùng thịt bò béo ngậy đều lấy được, trò chơi phía sau mọi người chơi càng thong dong. Năm vòng trò chơi kết thúc, họ nhận được tất cả các đồ ăn và thực phẩm mà nhóm chương trình chuẩn bị ngoại trừ đồ uống. Cuối cùng dưới sự cầu xin của mọi người, đồ uống cũng thêm vào.

Đêm trên núi hơi lạnh, Khaotung đi kiếm củi đốt lửa trại, ai giỏi nấu ăn nướng thịt, ai nấu ăn không giỏi thì đánh đàn ca hát quanh đống lửa trại, kiểu như các hoạt động trại hè đã tham gia khi còn nhỏ, với thức ăn và âm nhạc, bạn bè ở bên cạnh. Trước lò nướng, Khaotung chọn một miếng thịt ba chỉ nướng cháy vàng, thổi thổi, đưa vào miệng First, nói: “Đừng đứng ở đây nữa, lát nữa nẹp tay đều dính mùi than cho mà xem “

“Không sao, tối hôm qua cũng có mùi protein.” Thịt ba chỉ nướng vừa vặn, mỡ chảy ra nhưng thịt không khô, cắn một miếng nước thịt chảy xuôi trong miệng, cậu mở miệng ăn. Nuốt xong lại đòi ăn bị Khaotung nhét cho đĩa xúc xích nướng rồi đuổi anh ra xa.

Sau khi nhân viên bán đồ nướng đưa xúc xích nướng lên cho khách, First lại cẩn trọng quay về trước lò nướng trông coi.

Mix đang nướng hải sản ở một lò khác hét lên: “Nhân viên phục vụ đâu?First! Chỗ tao cũng muốn phục vụ!”

First: “Khaotung là hân viên độc quyền của quầy thịt nướng, không cho mượn, tìm p’Earth nhà mày đi.”

Ăn đồ nướng xong, mọi người về phòng tắm rửa rồi quay về trại tiếp tục trò chơi buổi tối. FKT không ai tranh giành phòng tắm với bọn họ, tắm rất nhanh, lúc đến bãi cỏ những người khác còn chưa trở lại, hai người liền chui vào trong lều lớn nghỉ ngơi trước. Lều lớn rất rộng rãi, bên dưới có đệm chống thấm và đệm ngủ, Khaotung mang theo chăn mà cậu thường dùng trong đoàn làm phim, hai người ngồi khoanh chân đắp chăn trên đệm trò chuyện. Khaotung nhận thấy First luôn kéo dây đeo của nẹp tay bảo hộ và hỏi: “Mày đang làm gì vậy? Đừng kéo dây đeo nữa, lát  này sẽ bị lỏng ra.”

First đem nẹp tay triệt để tháo xuống, đặt trước mũi ngửi ngửi, biểu tình có chút vặn vẹo: “Mới vừa tắm lại đụng phải nước, đeo dính dính, hơn nữa có mùi rất kỳ quái.”

“Tao nói cho mày cách lò nướng xa một chút, giờ có mùi rồi đấy thấy chưa?”

“Không phải mùi thịt nướng! Không tin mày ngửi đi.” First ném hộ cụ về phía Khaotung, chạm vào mặt Khaotung trước rồi lại rơi xuống đùi cậu, Khaotung giả vờ bị đụng phải nằm vật xuống đệm, kéo chăn qua che đầu choáng váng. First đá cậu: “Mau ngửi đi, trên đó nói không chừng có mùi nước miếng của mày đấy.”

Khaotung buồn bực túm lấy tấm chăn và ném nẹp tay về phía First để anh ngậm miệng lại.

“Đau, đau, đau.”

Nghe thấy tiếng kêu đau của First, Khaotung cho rằng cậu vừa ném vào tay anh, vội vàng ngồi dậy, bò đến trước mặt First để kiểm tra bàn tay phải đang giơ lên của anh, xin lỗi hỏi: “Có phải ném vào tay rồi?”

First ngoài miệng kêu đau, tay trái nhanh chóng nhặt nẹp tay lên dán trên mặt cậu, Khaotung lấy ra nẹp tay vẻ mặt bất lực, trợn mắt, trừng anh: “Mày không còn nhỏ mà sao ấu trĩ thế?”

“A, đau.” First cũng không biết là đang biểu diễn đau tay hay đau lòng, tay trái ôm lấy tay phải đặt trước ngực, mang theo ủy khuất kêu lên: “Mày không yêu tao, bạn bè

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net