Chương 21: Người quản lý chịu trách nhiệm giữ đuôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thức dậy với sức nóng vào buổi sáng. Khaotung mồ hôi đầm đìa, khi kéo chiếc túi ngủ trên người ra cậu cảm thấy trên đó vẫn còn một lớp lông nhung gì đó, mở mắt ra thì thấy đó là chăn của mình và người được đắp ban đầu đã không còn ở trong lều nữa. Cậu sững sờ nhìn lên đỉnh lều, mảnh nhỏ bầu trời vuông vức lúc này đã nhuốm màu lam nhạt, điểm xuyết những sợi tuyết trắng thưa thớt, giống như tuyết đang rơi, ánh mặt trời len lỏi vào rồi xuyên qua mắt cậu mà thực ra đó là những đám mây. Cậu ngồi dậy, cuộn vải cửa trong lều lên, xuyên qua lưới thấy First đang dang rộng hai tay đứng ở phía xa, ánh mặt trời xuyên qua thân thể anh, ở trên cỏ xanh biếc hiện ra một bóng dáng thon dài.

“Mày đang làm gì thế?”

First nghe thấy giọng nói, quay đầu cười rất ngốc: “Hấp thu tinh hoa của đất trời.”

Khaotung hạ tấm vải xuống, phớt lờ tên bù nhìn sẽ đánh thức mọi người dậy.

Vào buổi tối, hai nữ khách mời vừa rời khỏi SafeHouse thì có người gõ cửa, đó là Drake – người từng là khách mời trong phòng quay của “Daily Life”.  Những người mới đến thì nghi thức chào đón tại bể bơi là điều không thể thiếu. Với cái nháy mắt của Neo, mọi người hợp tác để dụ Phuwin và Drake tháo mic xuống, phân công rõ ràng, một số nhấc chân một số nhấc đầu. First có nhiệm vụ mở cửa, đem hai người bọn họ đều ném vào trong bể bơi.

Trò chơi giành được tiền vàng được thực hiện một cách tự nhiên trong hồ bơi. Sau khi trò chơi kết thúc, Khaotung lên bờ, AJ gọi cậu cùng chơi bóng nhưng cậu nói First ở một mình quá nhàm chán nên cậu phải đi cùng.

“Xem mọi người chơi tao không chán.” First nói xong còn rất thân mật đá trả Khaotung đang ngồi bên hồ bơi xuống nước.

Bị buộc phải ngâm mình trong nước thêm 15 phút nữa, Khaotung lợi dụng lúc chia nhóm trò chơi bỏ chạy về phòng ngủ với lý do “Tám người vừa vặn First không tham gia, tên ngốc này lại làm ướt nẹp tay rồi”.

First đúng là vừa làm ướt đồ nẹp tay khi vừa nghịch nước, anh lấy máy sấy tóc sấy khô nẹp tay rồi nói với Khaotung đang thay quần áo: “Đừng nói mày là không thích nước, mày là không thích vận động! Lười chết đi được.”

Nhìn thấy Khaotung từ trong phòng tắm đi ra trợn tròn mắt, anh vẫn không ngừng nói, xoay máy sấy tóc trong tay chỉ vào người đang ngồi trước gương trang điểm: “Nhìn bảng xếp hạng đi đã phát được nửa chương trình rồi, mày quán quân mùa thứ nhất, mùa này lại ngược lại, khán giả sẽ có suy nghĩ như thế nào?”

Khoảng cách của máy sấy vừa phải, có thể thổi đến tóc mà không bị quá nóng, Khaotung thoải mái nheo mắt, xoa một ít mỹ phẩm dưỡng da lên mặt thản nhiên nói: “Tao cũng không phải thật sự tới thi đấu, chơi game thắng thua là chuyện bình thường, mùa đầu tiên chỉ là tao ăn may thắng được mà thôi.”

Cậu mùa thứ nhất thậm chí còn không có làm qua King of the Day, buổi sáng chơi trò chơi vào thời điểm căn bản còn chưa tỉnh và cậu không có bất kỳ mong muốn thắng thua trò chơi nào vào những thời điểm khác, vì miễn là cậu chơi nghiêm túc và không kéo đội của cậu xuống thì thắng hay thua tùy ý. Sau đó khi kết thúc chương trình, First còn phân tích với cậu, cuối cùng có thể trở thành quán quân mùa thứ nhất ngoại trừ vận khí tốt, đại khái chính là câụ không có gánh nặng tâm lý gì, ngược lại có thể thắng trong một số cuộc thi cá nhân.

“Hơn nữa tao hiện tại lại không có cách nào giữ cho tâm không tạp niệm.” Khaotung cười  đầy ẩn ý lại bị First thổi cho một trận gió nóng.

“Tao nói là tao phải luôn luôn để mắt đến mày! Trong đầu mày nghĩ cái gì vậy?”

First tay trái mỏi đổi sang tay phải cầm máy sấy tóc: “Làm không được thì nhận đi, đừng ném nồi vào tay tao, vàng của tao cũng nhiều hơn mày.”

Chỉ thấy Khaotung liếm liếm đôi môi hơi khô vì gió nóng, cầm lấy máy sấy tóc, cười nói: “Tao có thể làm được hay không mày biết rõ nhất.”

Không ngờ First cũng cảm thấy không xứng đáng với biểu cảm trêu tức kia của cậu, cắn răng trên mặt giữ nguyên mỉm cười, uy hiếp nói: “Mày có phải muốn tắm một lần nữa hay không.”

“Có lẽ là không đủ thời gian.”

Nghe được tiếng máy sấy ong ong, loáng thoáng người nói chuyện nhưng không ai mở cửa. Phuwin đến gọi ăn cơm ở bên ngoài phòng ngủ thu hồi tay gõ cửa, nhìn vào ống kính bất đắc dĩ nói: “PD, anh tự mình kêu đi, P’Khaotung bọn họ không nghe thấy giọng nói của em.”

“Mùa đầu tiên là Khaotung xem Phuwin và partner của cậu sấy tóc cho nhau, bây giờ thì thời thế thay đổi rồi.”

Trong phòng làm việc tầng ba, sau khi chị gái  hậu kỳ ăn cơm tối xong, ở trong phòng phát sóng trực tiếp bình luận Phuwin đáng thương bị cho ăn cơm chó của FKT sau đó mới đem ống kính trực tiếp từ phòng ngủ quay về phòng khách, FKT vẫn nghe được tiếng gõ cửa của Phuwin cuối cùng cũng ra khỏi phòng ngủ trở về phòng chính.

Phòng phát sóng trực tiếp chạy qua một số bình luận rất hợp tình cảnh:

[Đúng là không đủ thời gian. ]

[Đột nhiên nghĩ tới nếu như bọn họ thật sự là một đôi thì trong phòng đầy camera sẽ như thế nào. . . ?]

[Tôi thấy bọn họ cũng không ai để ý đến ống kính, Mix đang nằm ngay trong lòng Earth kìa.]

[Neo luôn ôm Louis.]

[AJ luôn khoác vai với JJ.]

[Lầu trên, giữ vững giới hạn một chút, hai anh em khoác vai nhau là chuyện bình thường!]

[Hình như ở trong SafeHouse này FKT ngược lại không có tiếp xúc thân mật gì?]

[Lầu trên! Là quên cái ôm đoán người ngày hôm đó rồi sao?]

[Đó là chơi game thôi. Nhưng hai người bọn họ vẫn có rất nhiều tiếp xúc nhỏ, có thể lên mạng xem tổng hợp đường của cư dân mạng.]

[Hai người bọn họ ở một phòng lo gì không có không gian tiếp xúc, buổi tối tắt camera tiếp xúc thân mật thế nào cũng được.]

[Tò mò sau khi bọn họ phát sóng trực tiếp xong camera có phải liền tắt hay không.]

[Muốn xem họ ngủ như thế nào. Tôi nhớ có một giải thưởng về tư thế ngủ trong mùa đầu tiên. ]

Buổi tối ngày thứ năm sau khi chơi xong, chương trình tập hợp mười người đến phòng ngủ chính để cho bọn họ reaction với bộ phim mới của công ty. Nhân viên công tác đã phát hành bản xem trước của bốn bộ phim mới bao gồm “Cổ tích ngàn sao” và “55:15”.

Tất cả mọi người đang hỏi kết cục của năm nhân vật chính trong kịch Khaotung là trở lại 55 tuổi hay là ở lại 15 tuổi, Khaotung không chịu tiết lộ lại quay đầu hỏi chân tướng thầy giáo Tian của Mixxiw đóng về sự thật sự thay đổi trái tim của cậu ấy, Mix nói lung tung một chút, mọi người còn chưa hình dung ra nội dung bộ phim, Mix lại nở nụ cười trước làm mọi người bị lây nhiễm không hiểu sao cười thành một đoàn, trên màn hình xuất hiện hình ảnh mới mới an tĩnh lại.

“Này! Đó có phải là giường của chúng ta không?” Phuwin là người đầu tiên nhận ra có gì đó không ổn, chiếc giường xuất hiện trên màn hình chính xác là tấm tatami mà họ đang nằm.

Tiếng nói từ không trung: giải tư thế ngủ đã đến đúng như dự kiến.

Nói là giải tư thế ngủ trong màn hình chiếu hình ảnh phòng ngủ chính, cũng chỉ có thể nhìn thấy ổ chăn nhô ra khắp nơi trên giường, đừng nói tư thế ngủ nằm trong chăn là ai cũng thấy không rõ lắm. Bởi vì mùa này có một nửa số người từng tham gia mùa thứ nhất, biết tổ tiết mục nửa đêm sẽ mở camera  quan sát nên sớm đã có phòng bị, buổi tối ngủ sẽ bật điều hòa điều chỉnh nhiệt độ rất thấp, chăn đắp từ đầu đến chân từng người đều trùm kín mít. Nhưng ai cũng không biết sau khi mình ngủ sẽ như thế nào, nhất là lúc bọn họ thức quá muộn và ngủ say. Tối hôm qua bọn họ chơi game đến nửa đêm, trên giường ngủ chính thậm chí chen chúc sáu người, trong màn hình lớn bọn họ từng người ngủ đến ngã sấp mặt. EarthMix ngủ ở giường đôi trong phòng ngủ chính đến nửa đêm, Earth và Mix giật chăn, cuối cùng kết thúc cuộc chiến bằng Mix chui vào trong chăn của Earth. Đề phòng hết mức nên bốn ngày qua camera vẫn bắt được không ít hình ảnh lộ mặt, tư thế ngủ bị phóng đại trên màn hình rồi đăng lên mạng, tất cả mọi người có chút ngượng ngùng.

Chỉ có Neo mặt dày mới phát hiện có điều gì đó không đúng: “Khaotung và First đâu rồi? Không phải họ có camera trong phòng ngủ ở tầng một sao?”

Nói xong, trong màn hình lớn xuất hiện một đoạn video phòng ngủ tầng một, ngoại trừ nhìn ra hai người nằm những thứ khác cũng nhìn không ra.

“Bốn ngày nay cả hai đều ngủ như vậy sao?” Louis tỏ vẻ ngạc nhiên.

Những người khác đều tỏ vẻ quả thật là có thể, First thì bọn họ không rõ lắm còn Khaotung ngủ là thật sự rất có nề nếp.

Đương sự Khaotung im lặng, tin đồn “ngủ như chết” trở thành sự thật. First thì có lý do có căn cứ là bởi vì tay bị thương hai tháng nay buộc phải ngủ yên một chỗ.

Đêm đó “ giải tư thế ngủ trong SafeHouse” lên xu hướng Thái, EarthMix CP leo lên đầu bảng, không có bất kỳ tư thế ngủ có thể thưởng của FKT cũng lên xu hướng.

Một trong những tweet được retweet và like nhiều nhất là:

Người ngủ có nề nếp hơn nữa cũng không có khả năng bốn ngày không quay được một cảnh xoay người, trừ phi là tư liệu thực tế không đủ. Nhìn kỹ những phòng khác buổi tối đều có vài đoạn video, duy chỉ có phòng của FKT là đoạn video vài giây kia, tôi xem rất nhiều chị em đoán có phải tổ tiết mục không dám tung ra những đoạn video khác hay không. Rốt cuộc là không ghi được, hay là ghi được cái gì không thể tung ra đây? Tôi nghĩ là có khuynh hướng không ghi hình được, nếu có ghi hình được, nhóm chương trình sẽ không bỏ qua để làm điểm nóng trên mạng. Kết hợp với chương trình ghi hình trước đó, tôi nghi ngờ bọn họ buổi tối ngủ rút camera ra hoặc là camera bị che khăn cả đêm.

...

“PD nói nếu mày lại che khăn sẽ bị trừ phí thông báo.” First nằm trên giường nhìn Khaotung đang che máy quay, thuyết phục cậu với tư cách là quản lý.

Trong phòng chỉ để lại một ngọn đèn, Khaotung không để ý đến sự uy hiếp của nhóm chương trình che khăn xong lên giường, giống như trêu mèo gãi gãi cằm First, môi lại dán lên nốt ruồi nhỏ kia hôn một cái. First đẩy cậu ra, xụ mặt muốn cậu lấy khăn xuống.

“Vừa thay quần áo xong quên mất, trong phòng ngủ lại không có phòng thay đồ nên đành chịu thôi.” Khaotung nắm lấy bàn tay đẩy mình ra, hôn lên lòng bàn tay anh: “Còn tao có quyền tự do hôn người yêu của mình.”

“Nhưng mày một khi đã quên liền quên đến ngày hôm sau!”

First bất lực, Khaotung ngoại trừ đêm đầu tiên chơi game đến quá muộn trực tiếp ngủ chết đi không lấy khăn trên camera xuống còn mấy đêm khác tắm rửa xong đều giả bộ hồ đồ không lấy khăn xuống. Lần duy nhất “bắn pháo hoa” vào đêm đó, cậu thậm chí còn nhịn được đứng lên rút camera ra. Nhưng sau đó người lấy khăn xuống và cắm camera hàng đêm đều là First, anh không muốn sáng sớm bị nhân viên công tác xông vào phòng ngủ mở thiết bị, điều đó thật quá xấu hổ.

“Bỏ đi, giúp nghệ sĩ xử lý cái đuôi là nhiệm vụ của quản lý mà.” Quản lý tốt chính là luôn sát cánh bên nghệ sĩ của mình vô điều kiện, cho dù đó là công ty trả lương cho anh. First nhanh chóng thuyết phục bản thân, trìu mến xoa đầu nghệ sĩ của mình: “Nếu có vấn đề gì với PD tao sẽ giải quyết, đi ngủ thôi.”

Nhưng nghệ sĩ của anh không yên lòng, ở bên cạnh anh nghịch ngón tay của anh, ra cho anh một bài toán khó.

“Vậy nghệ sĩ của mày bây giờ có chút vấn đề mày có thể xử lý không?”

Hơi thở Khaotung nóng bỏng, hôn lung tung lên mặt First rồi cúi xuống mút cổ anh. First đẩy đầu cậu một cái: “Mày đừng quá ngang ngược.”

Trước nửa đêm, First vẫn nghe thấy tiếng người ngoài nhà chạy chân trần xuống cầu thang, không rõ là nhân viên hay nghệ sĩ. Sau khi phát sóng trực tiếp, cặp song sinh vẫn đang chơi game trong phòng ngủ chính, họ không tham gia vì mấy ngày nay họ ngủ quá ít, họ về phòng sớm nhưng những người trẻ tuổi trên tầng chắc chắn vẫn đang đánh game kịch liệt. First không muốn nghe ai đó đến gặp anh vào ngày mai và hỏi “Có chuyện gì xảy ra trong phòng tối qua phải không”.

Khaotung bị đẩy ra cũng không còn chấp nhất cắn cắn cổ First nữa, lật người ngồi lên eo anh, để anh trực giác cảm nhận được mức độ cấp bách của “vấn đề”.

“Quản lý không chịu trách nhiệm giải quyết loại vấn đề này.” First còn đang giãy giụa, hai người ở cùng nhau hơn nửa tháng, tuy rằng lau súng cướp cò vài lần, nhưng súng thật mới chỉ thực chiến một lần, trong SafeHouse mấy ngày nay mỗi sáng sớm tỉnh lại hai người thay phiên tắm nước lạnh, rất rõ ràng hiện tại đạn pháo đã đầy. Đêm tối gió lớn, không khí vừa vặn nhưng hoàn cảnh không cho phép.

Khaotung đứng lên rút camera, First còn chưa kịp trốn đã bị chặn lại, bình thường chơi game chưa từng thấy cậu nhanh nhẹn linh hoạt như vậy.

“Người yêu phải chịu trách nhiệm.” Khaotung dùng sức cởi áo phông của First. Biết First không xuống nước sẽ không cởi áo trước mặt người ngoài, không cần lo lắng bị phát hiện dấu vết, Khaotung không khống chế được cường độ cắn của mình, di chuyển men theo xương quai xanh của anh kéo dài đến tận ngực, dùng răng nhẹ nhàng mài hai mún vú phía trước của anh, buộc tay phải First kéo chặt tấm ga trải giường dưới thân cậu, dương vật nhanh chóng cương lên, xuyên qua mấy tầng vải áp sát vào sau lưng của Khaotung. Khaotung buông lỏng lồng ngực First, cắn qua eo nhạy cảm của First, lại không ngừng đi xuống.

“Tung…” First vội vàng che miệng, cả người run lên. Thứ bên dưới bị Khaotung trực tiếp kéo ra khỏi mép quần, đỉnh bị bịt lại, phần lớn vẫn ở trong quần, tay Khaotung xuyên qua lớp vải hai tay khơi dậy dục vọng của anh như chơi đàn guitar, First nhịn không được hơi nghiêng người, muốn đem càng nhiều bộ phận bỏ vào trong hương vị ôn nhu. Như ý muốn, Khaotung cởi quần lót, cúi xuống ngậm dương vật đang căng cứng của anh, áp cánh tay trái vào chân phải của First, dùng ngón tay nhào nặn hai viên đạn, tay phải tách hai chân của anh ra, đem phần phía dưới lộ ra hoàn toàn trước mắt, các đốt ngón tay phải cọ vào lỗ huyệt bí mật kia làm cho cơ thể First càng thêm run rẩy. Vì chơi guitar nên Khaotung có móng tay, cậu sợ mình đâm thẳng vào sẽ làm đau First nên chỉ có thể làm First cương lên trước sau đó xuống giường lục đồ trong túi.

Đến bước này, First cũng không nhăn nhó, lấy tay chậm rãi trấn an dương vật của mình chờ khaotung. Quay đầu nhìn thấy cảnh First đang tựa đầu vào thành giường, hơi nâng cằm, miệng hơi há hốc thở hổn hển, trên tay đang tự an ủi mình, đầu óc Khaotung”nổ” một tiếng, cuối cùng một tia lý trí đều bị dục vọng đốt cháy, cậu cởi áo ra, cởi quần ngủ xuống, quần lót còn treo ở trên đầu gối liền trực tiếp đâm đầu lên giường, dùng cánh tay phải nhấc bổng đầu gối của First lên, quỳ ở phía sau anh, trong tay trái không biết cái gì, chất lỏng ướt sũng khắp trong lỗ huyệt của First, chất lỏng lạnh đến mức khiến First rùng mình: “Cái gì? Mày còn mang theo gel bôi trơn bên người?”

“Mang theo nhỡ cần dùng”. Khaotung dùng răng xé một cái bao cao su, đeo lên ngón tay:

 “Tao còn mang theo bao, một hộp.” Nhà quảng cáo mùa này là mỹ phẩm dưỡng da, Khaotung trước tiên đem kem dưỡng da vừa bôi lên miệng huyệt lau đi, liếm hình xăm khuôn mặt tươi cười ở mắt cá chân First, gặm cắn khối xương nhỏ nhô lên kia, hai ngón tay trên lại trực tiếp chen vào miệng huyệt, không chút sáo mà đâm thẳng vào, Cảm kích đến nỗi First thiếu chút nữa kêu lên, anh bịt chặt miệng lại, chỉ dùng qua một lần hậu huyệt rõ ràng cũng không thích hợp với dị vật xâm nhập, vách trong vặn vẹo đẩy lùi nó, ngược lại đem ngón tay Khaotung hút càng chặt càng sâu. Bởi vì có bôi trơn, sau khi First quen dần ngón tay một đường thẳng đỉnh tiến vào chỗ sâu hơn, First cảm giác trong cơ thể đốt ngón tay hơi cong cong ma sát nội vách của anh, tựa như là đang tìm cái gì đó, anh muốn mở miệng hỏi lại sợ rên rỉ ra tiếng nên chỉ buông ra che miệng tay, nhìn Khaotung dò xét.

Khaotung cúi đầu che đi cái miệng hơi hé mở của First, đầu lưỡi xâm nhập vào trong miệng anh, ngón tay trong cơ thể đút ra đút vào theo nhịp điệu, trong cơ thể First dần dần xuất hiện một cảm giác kỳ lạ, cảm giác tê dại và sưng tấy từ lỗ hậu đâm ra phía sau lan ra, miệng lại bị Khaotung khuấy động chỉ có thể phát ra những tiếng rên rỉ mơ hồ, hơi thở càng ngày càng hỗn loạn, bụng dưới thắt lại. Khaotung cũng cảm nhận được sự thay đổi của anh, đầu ngón tay siết chặt chỗ lồi lên cuối cùng được tìm thấy trên cơ thể anh, First dùng tay trái nắm lấy cánh tay đang ôm đầu gối mình của Khaotung, ngửa cổ ra sau thoát khỏi nụ hôn của Khaotung, quanh miệng có nước đọng lại, quai hàm căng lên, đường quai hàm trông sắc sảo hơn rất nhiều, vẻ mặt dường như đang đau đớn, phần thịt dưới phía dưới có chút run rẩy, tinh dịch không ngừng chảy ra từ phía trước, khoái cảm hưng phấn khiến First run lên không kiểm soát được. Thấy vậy, Khaotung rút ngón tay ra, lung tung tuốt vài cái lên dương vật cứng đến phát đau của mình, sau đó tháo bao cao su trên tay xuống, cầm lấy dương vật đã bôi kem dưỡng da, gel bôi trơn trên bao cao su và tinh dịch, không chút do dự đẩy vào huyệt khẩu.

“Ưm....”

“Ưm”

Sau nửa tháng, họ gặp lại nhau một cách trọn vẹn và chân thành, trước khi Khaotung bước vào, hai người họ gần như đã tỏ tình.  Sau khi chậm lại, hai chàng trai háo hức ôm nhau hôn nhau, sợ phần dưới di chuyển quá nhanh sẽ phát ra tiếng động, Khaotung khẽ cọ xát, lút cán tiến sâu vào trong cơ thể First, cọ xát vào chỗ mẫn cảm. Cách tiếp cận nhẹ nhàng này thậm chí còn tra tấn hơn, First kẹp chặt eo Khaotung bằng đôi chân dài của mình, hai tay ôm cổ cậu thở hổn hển bên tai, dương vật cọ cọ giữa bụng hai người, từng chút từng chút chất lỏng rỉ ra, khoái cảm không ngừng tích tụ, nhưng đã quá muộn để đạt đến khoái cảm nhất, First đang định mở miệng thúc giục Khaotung thì đột nhiên ngoài cửa vang lên tiếng động lớn, hai chân anh kẹp Khaotung một cách thô bạo. Vì hành động này mà chỗ phình ra trong cơ thể bị dương vật cọ vào một cách thô bạo, toàn thân First căng lên sợ bị người ngoài phát hiện anh chỉ có thể dùng chút lý trí cuối cùng cắn chặt môi dưới để ngăn bản thân rên rỉ ra tiếng. Khaotung hai tay chống ở hai bên First, cánh tay gân xanh nổi lên, dưới thân bị First ôm đến phát đau, cậu nghe thấy âm thanh ngày càng xa, sau đó thì thầm vào tai anh:  “Thả lỏng một chút, đừng kẹp quá chặt, tao không có mang bao, không muốn xuất tinh bên trong.”

Lúc này First mới nhe răng ra thở hổn hển, nhìn chằm chằm Khaotung, bị cậu nói không mang bao cao su làm phân tâm, thả lỏng người bảo cậu bắn ra ngoài.

Khaotung lại thật sự ngoan ngoãn rút ra, khi First xoa dịu cậu muốn đứng dậy giúp cậu đeo bao, cậu lại cúi xuống cắm vào đến cùng, cắm thẳng vào trong cơ thể anh. Hai ngón tay thì đồng thời vân vê núm vú trước ngực First, khoái cảm lập tức bao phủ toàn thân First như một dòng điện, lại dưới sự đè ép của Khaotung trở lại dưới thân, trong nháy mắt đầu óc First trống rỗng, ngũ giác loạn lên, chỉ cảm thấy phía dưới liên tục chảy ra chất lỏng. Dưới một cú thúc nặng nề khác của Khaotung, dòng tinh dịch cuối cùng cuối cùng cũng bắn ra hoàn toàn, tiếng rên rỉ của anh đã bị hai tay Khaotung hoàn toàn che đậy. Dư vị của cơn cực khoái vẫn chưa hết, lỗ hậu vẫn đang co thắt, Khaotung nhéo cổ anh để ổn định cơ thể hơi co rút của anh và lại đẩy dương vật của cậu vào. First vốn còn chưa thở đều, lại bị chèn ép có cảm giác ngột ngạt, huyệt sau lại bị cắm ra cảm giác, dương vật cũng nhảy dựng lên, nhưng vừa xuất tinh xong thì cảm giác khó chịu còn lớn hơn khoái cảm.First vỗ cánh tay bóp cổ mình, thân dưới bắt đầu giãy dụa. Dương vật của Khaotung bị kéo ra đột ngột, tinh dịch lần lượt phun ra, khe hở lấm tấm những đốm trắng giống như đám mây trắng trong thế giới nhỏ ngày hôm qua. Cậu buông bàn tay đang giữ cổ anh ra ngồi phịch xuống đùi  First thở hồng hộc, thú vị lau dương vật ướt sũng của hai người lại khiến cho First run lên bần bật. 

“Đủ rồi thằng quần.” First vô lực đạp cậu, đầu còn đang choáng váng, lục lọi trong đầu cũng chỉ nghĩ ra một câu” thằng quần “này để mắng Khaotung, nhưng khóe mắt đỏ hoe, trên ngực hiện rõ vài vết đỏ, phần thân dưới của anh vẫn còn xộc xệch nằm ở đó thở hổn hển

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net