Chương28: Giao dịch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hơn một khắc trước...

Sau khi tiếp đãi quan khách xong xuôi, Triệu Thương quay trở về tẩm phòng.

Ai ngờ lại bắt gặp vương phi của mình đang tựa đầu vào thành giường ngủ gật, khăn hỉ cũng chưa bỏ xuống...

Hắn híp mắt cười hừ một tiếng, từng bước tiến về phía giường, định bụng lay nàng dậy...

Khoảnh khắc hắn chuẩn bị động vào người nàng, Mị Châu dưới lớp khăn hỉ theo bản năng mở căng mắt, ngay tức khắc nắm lấy cánh tay đối phương vặn mạnh sang một bên...

Bị tập kích bất ngờ, Triệu Thương tung mình xoay một vòng rồi đáp xuống, lập tức giật lấy cánh tay bị nàng nắm lại, định kéo nàng vào lòng, thế nhưng Mị Châu kịp thời chống hai tay lên ngực hắn, mạnh mẽ đẩy ra, tay trái nắm thành quyền trực tiếp đánh lên người hắn. Nắm đấm kia bị hắn dùng tay chặn lại. Còn chưa muốn dứt cuộc,  nàng nghiến răng căng chân đá hất lên khuỷu tay phải của đối phương, nhưng vẫn lại bị chặn.

Triệu Thương khẽ nhếch môi, nắm lấy cánh tay vừa định đấm mình kia, vặn ngược ra phía sau.

Mị Châu bị đau liền thở hắt ra một hơi, máu điên trong người đã xông tới tận óc, nàng cắn môi, tay trái với ra phía đằng sau nắm lấy vai áo hắn, dùng hết sức vật ra đằng trước.

Lần này, hắn trúng chiêu.

Tưởng chiếm được thế thượng phong,  ngờ đâu hắn mạnh mẽ nắm lấy tay vừa vật mình xuống, kéo nàng cùng ngã...

Khăn hỉ rơi xuống...

Bên trong lộ ra khuôn mặt phát điên của nàng, dẫu vậy nàng vẫn đẹp động lòng người...

Lại không nghĩ tới, hắn đột nhiên dùng vài động tác, chế trụ nàng dưới thân...

Nàng còn chưa kịp phản đòn thì hắn cúi xuống, hơi thở ấm nóng phả nhẹ vào tại nàng: "Vương phi quả là bản lĩnh, thật làm bổn vương mở mang tầm mắt!"

Mặt nàng tức giận đến đỏ bừng "Tên khốn nhà ngươi! Mau buông bổn công chúa ra!"

"Công chúa? Bảo bối, nàng thật mau quên, bây giờ nàng là vương phi của bổn vương"

"Ngươi cái tên khốn kiếp! "

Và sao đó là một loạt hành động máu chảy đầu rơi, cả tẩm phòng bỗng chốc biến thành một bãi hoang phế, phàm là tất cả vật gì có thể vỡ liền không còn nguyên vẹn.

Cuối cùng, nàng bị Triệu Thương dùng thắt lưng treo ngược trần nhà...

______________

Mị Châu xoa xoa cổ tay, lườm hắn rồi phất tay ngồi lên ghế đẩu, điềm nhiên ngả người ra phía sau vắt chéo chân...

"Nói trước với ngươi, nếu muốn ta sau này an phận thủ thường ở trong này làm vương phi hiền lương thục đức của ngươi...đừng! Có! Nằm! Mơ!"

"Ồ" Hắn mỉm cười, đương đến gần vương phi, lại bắt gặp ánh nhìn cảnh giác của nàng liền chỉ đứng chắp tay, điên nhiên nói "Nàng có ra sao bổn vương cũng không quan tâm"

"Hừ" Nàng khinh thường hừ nhẹ, lại tiện tay nhặt một bông hoa trên mặt bàn, bứt từng cánh từng cánh một "Âu Lạc tuy nước nhỏ, nhưng chí lại không nhỏ, ngươi hẳn biết? "

"...."

"Mặc dù ngươi thành công chiếm được ta, nhưng bổn cung sẽ không tiết lộ tiên cơ cho đám cáo già các người, dù cho ta sau này có tin tưởng ngươi thế nào đi nữa"

"..."

Nàng ngước mắt nhìn hắn, hắn cũng chăm chú nhìn nàng, tầm mắt giao nhau trong khoảng không tĩnh nặng...

"Ta biết, chỉ bằng mấy lời này của ta chưa chắc đã dập tắt được ý đồ của ngươi. Haizz, hay là thế này đi! Chúng ta làm một cuộc giao dịch. "

Ồ...

"Nói thử xem" Hắn câu môi.

"Ta có thể giúp ngươi giành lấy giang sơn, trở thành quân chủ. Đổi lại, ngươi phải thề, không được động tới Âu Lạc."

"Giành lấy giang sơn? Nàng có thể giúp ta làm vua Nam Việt?" Vẻ mặt hắn trước sao như một.

Mị Châu nghe vậy liền nhướng mày, trông vẻ mặt kia của Triệu Thương liền biết hắn đang nghĩ gì...

Một Nam Việt vẫn còn chưa mấy béo bở nhỉ?

"Ấy, ngươi hiểu lầm ý ta rồi thì phải."

"Hử?"

Mị Châu cười giảo hoạt, nàng đứng dậy, từng bước đến bên cạnh hắn, ghé sát hắn, nói nhỏ: "Ý ta là...thiên hạ quy về một mối..."

Tần Thủy Hoàng mất, đại lục quốc phân tranh.

Thống nhất lục quốc, chính là điều kiện trao đổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net