Phần I

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

KHI BẠN MUỐN Ở GOÁ NHƯNG CHỒNG BẠN KHÔNG CHO PHÉP

PHẦN 1

Ở tộc Phượng Hoàng chúng tôi, chồng của mình phải tự mình ấp nở.

Nhưng bây giờ thời thế thay đổi, tại sao chúng ta cứ phải ấp trứng "nở" chồng?

Độc thân không phải cái tội!

Là một con Phượng Hoàng với tư tưởng thời đại mới, tôi tích cực thực hiện lí tưởng về một cuộc sống hạnh phúc không kết hôn, không sinh con, vì vậy sau đó, tôi dứt khoát mang quả trứng "chồng" mình lên trên núi Bắc Mang, chôn xuống...

1.
Vào ngày tôi chôn quả trứng trên núi Bắc Mang, tôi và quả trứng đã lập lời hứa, đời đời kiếp kiếp sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa.

"Anh không nói lời nào, em coi như anh đã đồng ý!" Tôi dùng xẻng đào một cái hố thật sâu, tiếp đó đặt quả trứng vào, cuối cùng phủ đất lên và đặt trên đó một bó hoa cúc.

Trong lòng tôi không ngừng mặc niệm: Chồng ơi, kiếp sau gặp lại! Kiếp này chúng ta không có duyên!

Sau khi mọi việc đã xong, tôi vác xẻng sắt trên vai, vừa rời đi vừa huýt sáo.

2.
Chớp mắt 500 năm đã trôi qua kể từ ngày chôn trứng, tôi cũng đã trở thành Phượng Hoàng trưởng thành 1000 tuổi, tôi thấy những bạn bè Phượng Hoàng xung quanh mình dần dần trưởng thành, bước vào nấm mồ hôn nhân, sinh con dưỡng cái,...

Trông thấy các nàng suốt ngày bận rộn với việc nhà, ngày ngày cãi vã, vất vả nuôi dưỡng, dạy dỗ những đứa con nghịch ngợm, nhan sắc ngày một tiều tụy, việc tu luyện ngày càng chậm trễ, trì hoãn...

Tôi cảm thấy vô cùng vui mừng vì mình đã sớm chôn trứng "chồng", sau đó tập trung tu luyện...

Bây giờ tôi đã là nhân tài kiệt xuất trong lứa Phượng Hoàng trẻ tuổi, tôi rất hài lòng với thực lực hiện tại của mình, tôi là người sống biết ơn, tôi hiểu việc mình có thể chuyên tâm tu luyện và đạt được những thành tựu như bây giờ tất cả là nhờ người chồng đoản mệnh của mình...

Vì vậy, hàng năm tôi đều sẽ mang hoa cúc đến thăm hắn.

3.
Tết Thanh minh năm nay, như thường lệ, tôi hái mấy đóa hoa cúc mang tới núi Bắc Mang thăm người chồng quá cố của mình.

Nơi chôn trứng năm xưa đã mọc lên rất nhiều cỏ dại, tôi nhanh chóng dọn dẹp sạch sẽ rồi đặt bó hoa cúc lên.

Sau đó giả vờ khóc lóc: "Người chồng quá cố đáng thương của em! Tất cả đều là vì sự nghiệp của em, hẹn kiếp sau chúng ta gặp lại! Anh không nói lời nào, em coi như anh đã đồng ý!"

Nói xong, ngay lúc tôi quay người định rời đi, phía sau bỗng nhiên vang lên một giọng nói.

Một bàn tay nhỏ nhắn, mũm mĩm nhô lên từ mặt đất, cự kì giống với bàn tay cương thi trong phần mở đầu Plants vs. Zombies, tôi theo bản năng lùi về phía sau mấy bước, mắng: "Chếc tiệt! Cái quái gì thế này?"

Bàn tay nhỏ bé kia gỡ lớp đất còn dính trên người, tự đào mình ra khỏi mặt đất, cả người là hình dáng của một đứa trẻ, hắn mở miệng nói: "Không có gì, chỉ là người chồng quá cố đã chếc từ lâu của cô bò ra ngoài thôi!"

4.
Tôi hơi chột dạ, hỏi ngay lập tức: "Tôi không có ấp anh, làm sao anh phá vỏ ra được?"

"Hàng năm cô đều mang hoa cúc đến, trên hoa cúc có dính linh khí, linh khí từ từ nuôi dưỡng, tẩm bổ giúp tôi nở ra. Đáng tiếc hiện tại tôi hơi suy yếu, nên chỉ có thể ở hình dạng một đứa trẻ." Đứa trẻ kia nói với giọng điệu thản nhiên, có cảm giác giống như một ông cụ non.

Tôi mỉm cười xấu hổ và nói: "Haha, thật là may mắn! Vậy anh cứ từ từ tu luyện, tôi không quấy rầy ..." Chưa nói hết câu, tôi đột nhiên im bặt, đứa trẻ kia đã hạ một cổ chú Im lặng cho tôi, trong nháy mắt tôi nói không thành tiếng!!

"Em dẫn dẫn anh đi cùng được không? Em không nói gì, anh coi như em đồng ý nhé!" Người chồng nhỏ của  tôi mỉm cười vui vẻ chạy về phía tôi.

Tôi sao có thể nói được! Hắn hạ cổ chú Im lặng cho tôi, hắn còn muốn tôi nói kiểu gì!

Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài đưa hắn về cùng.

[Trên đây là bài dịch của Súp tương tư , phần tiếp theo sẽ do mình dịch, cảm ơn #Súp nhó nhó 😘, cũng cảm ơn mn ủng hộ #T 🫶

5.

Ngày thứ hai, tin tức về chồng tôi lan rộng khắp tộc.

Ngay sau khi nghe được tin Dư Nhược đã tìm cơ hội đến nhà tôi để xem trò cười rồi nói: "Cũng không ngạc nhiên lắm khi trứng của cô không nở trong suốt nhiều năm, ban đầu tôi đã nghĩ nó có vấn đề từ khi mới sinh ra, được ấp trong 500 năm nhưng nở ra cũng chỉ là một kẻ lùn không thể cao hơn ai!"

Không được a, tôi không thể chấp nhận sự nhục nhã này được!

Tôi đứng đập bàn đứng dậy, đuổi cô ta ra khỏi nhà tôi.

Vào tối đó, tôi nắm tay chồng nhỏ và nói: "Nếu anh muốn tiếp tục sống ở đây, chỉ có hai con đường."

Con đường A: Tự tử.

Con đường B: cũng là Tự tử.

Chồng nhỏ của tôi cầm tô sữa dê ngồi trên ghế, nhìn xuống và tỏ vẻ buồn bã: "Nhưng khi phượng hoàng nở, nó sẽ liên kết sinh mệnh của mình với đối tác của nó, trừ khi là ch.ết tự nhiên, nếu không tôi ch.ết thì cô cũng sẽ ch.ết..."

Chớt tiệt!

Tôi đau lòng quá men.

6.
Mọi người đều biết chồng tôi đã ra đời, bao gồm cả tộc trưởng.

Dưới sự sắp xếp của tộc trưởng, cuối cùng tôi cùng chồng nhỏ đứng trước cây bồ đề trên núi Linh Sơn, thề phải bên nhau trọn đời, sau đó treo tên của chúng ta lên cây bồ đề, thành hôn...

Nói là thành hôn, thà nói là nhận thân đi.

Tôi trông giống một bà cô phượng hoàng trưởng thành, trong khi anh ta chỉ là một đứa trẻ. Tôi nắm tay anh ta như mẹ nắm tay con trai...

Cuộc hôn nhân này thực sự... như tìm được một đứa con trai cho chính mình.

Sau lễ thành hôn, tôi kéo cổ áo anh ta và đưa anh ta trở về nhà.

7.
Tình yêu là không thể có rồi, nhưng vì không thể tránh khỏi những điều không tốt, tôi quyết định nuôi dưỡng mối quan hệ gia đình với chồng nhỏ. Điều này sẽ cho phép anh trở thành một thành viên của gia đình tôi, con trai của tôi khi tôi già đi, điều này cũng là một ý tưởng khá tốt.

Nghĩ về điều này, tôi bắt đầu kế hoạch của mình.

Trong bữa ăn trưa, tôi đặc biệt gắp cái đầu cá vào tô của mình, sau đó đẩy thân cá còn lại cho anh ta: "Cá chỉ có một con, anh còn đang phát triển cơ thể, hãy ăn đi, tôi chỉ cần cái đầu cá..."

Tôi lén nhìn anh chồng nhỏ một cái, trong lòng tôi thầm cười: Cảm động rồi chứ? Tim rung rinh rồi chứ? Đã cảm nhận được lòng tốt của tôi chưa? Có một tình yêu to lớn của mẹ gọi là ăn đầu cá...

Lý Dận đột nhiên cúi đầu, đôi tai đỏ ửng, đẩy thân cá về phía tôi và nói: "Uyển Uyển, hãy ăn đi, tôi nghe nói rằng khi con gái kết hôn cần bổ sung..."

Tôi nghe thấy lời anh ta, và trực tiếp bị ho sặc cơm.

Tình thân biến đổi???

Không, tôi phải kéo anh ta trở lại, tôi phải nói cho anh ta biết rằng giữa chúng ta không có tình yêu, chỉ có tình thân!

8.
Vào tối đó, tôi mang theo cái đèn đi đến phòng của anh ta, định ngồi lại có một cuộc trò chuyện sâu sắc với đứa "con trai" này, để nói cho anh ta biết rằng giữa chúng ta không thể có gì...

Kết quả là tôi không gặp được anh ta, nhưng lại thấy một cuốn nhật ký trên bàn.

[Ngày x tháng x, trời nắng.

Hôm nay Uyển Uyển đã đưa tôi đến núi Bắc Mãng và chôn giấu tôi, trước khi tôi nở, cô ấy sợ rằng tôi sẽ bị người khác cướp đi, nên bí mật giấu tôi đi. Cô ấy thực sự có tình yêu chiếm hữu đối với tôi, cô ấy thật sự yêu tôi quá, tôi không thể để cô ấy thất bại.

Ngày x tháng x, trời nhiều mây.

Hàng năm Uyển Uyển đến núi để thăm tôi, cô ấy còn ngắt những bông hoa vàng đẹp nhất cho tôi. Cô ấy thực sự yêu tôi quá rồi, tôi không thể để cô ấy thất bại.

Ngày x tháng x, trời nắng.

Hôm nay tôi nở từ quả trứng, và Uyển Uyển thực sự đã đến và đưa tôi đi. Cô ấy đã chờ đợi tôi suốt nhiều năm, cô ấy thực sự yêu tôi quá, tôi không thể để cô ấy thất bại.

Ngày x tháng x, trời mưa nhỏ.

Hôm nay Uyển Uyển đã để tôi ăn phần thịt cá ngon nhất. Cô ấy thực sự yêu tôi, tôi biết rằng sức hấp dẫn của mình luôn rất lớn, nhưng chưa từng nghĩ rằng nó lại lớn đến như vậy. Uyển Uyển thực sự yêu tôi quá, tôi không thể để cô ấy thất bại...

Đọc xong nhật ký, trong đầu tôi chỉ còn một câu: "Tôi không thể để cô ấy thất bại..."

Tại sao tôi cảm thấy chồng nhỏ này hơi luyến ái? Anh ta dường như hiểu lầm rằng tôi thích anh ta, hiểu lầm lớn rồi!

Tại sao tôi lại phải dính líu đến một người đàn ông có tâm trí đầy tình yêu? Nếu biết trước, tôi sẽ không bao giờ kết hôn với anh ta, tôi sẽ không bao giờ nhập hồn vào gia tộc phượng hoàng! Gia tộc gà núi thấy cũng được a...!

_________________________________________________

Tác giả: 黍离

Đề cử bởi: @Súp

[Góc ghi chú]
Phượng hoàng đực: Lý Dận
Phượng hoàng cái: Trầm Uyển


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net