chương 43: bắt cóc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó lái chiếc zentoST1 lang thang trên con đường. Đèn đường sáng nhưng không đủ rọi vào trái tim nó, nó buồn mà không biết buồn gì. Giang hồ, nó đã không còn díng dáng suốt 2 năm nay nhưng lại lần nữa bị kéo vào. Trả thù, nó đã trả xong từ 3 năm trước nhưng dư âm vẫn còn( Queen Sat) Fire đã giải thể cha nuôi cũng chấp nhận chuyện này xem như thoát một gánh nặng, Queen Sat thì không thể chuyển nhượng cổ phần vì trong tay nó quá lớn (65%) với lại Queen Sat hoạt động rất tốt nó đành lãnh đạovà tuyên bố tập đoàn chỉ làm ăn đơn thuần, bây giờ thì sao? Tin đồn Queen Sat giúp Black sun tiêu diệt Red sun khiến thế giới ngầm xôn xao. Queen Sat không thể đối diện ...

Đang suy nghĩ bỗng nhiên nó nghe tiếng khóc của trẻ em. Dừng xe lại nó bước xuống

Cô bé sao em lại khóc_ nó đi tới

Em bị lạc mẹ hic_ cô bé

Nhà em ở đâu, em có biết đường không _ nó

Em..hic..chỉ biết là muốn về nhà thì phải đi thẳng khu rừng phía trước _ cô bé chỉ vào khu rừng trước mặt mình

Được rồi chị dẫn em đi_ nó cầm tay cô bé đứng zậy nó bật đèn pin điện thoại sau đó dẫn cô bé vào khu rừng u tối

Cô bé em có nhớ nhầm gì không _ nó

Không đâu nhà em đúng là ở đây mà _ cô bé

Đi được một quãng đường thì trong khu rừng xuất hiện một ngôi nhà nhỏ đơn sơ trông rất cũ kĩ

A đến nhà em rồi _ cô bé vui cười nói tiếp_ chị vào nhà em nhé để mẹ em cảm ơn chị

Thôi em vào đi chắc mẹ em lo lắm_ nó

Thôi mà chị đi với em nhé_ cô bé kéo tay nó đành vào thôi, nó rất thích những cô bé đáng yêu

Được rồi chị ngồi đây đi để em đi kêu mẹ_ cô bé đẩy nó ngồi trên ghế. Căn nhà chỉ có một chiếc ghế và một chiếc bàn

" ngôi nhà này lạ quá " nó suy nghĩ

Cô bé đứng lại_ nó quay lại thì chẳng thấy ai cánh cửa cũng đột nhiên đóng lại

Haha... Đúng là ngây thơ mà_ vâng đó không ai khác ngoài nhỏ nhi

Mày muốn gì _ nó

Từ từ mày sẽ biết _ nhỏ nói xong thì một luồn khí bay vào là thuốc mê, nó vội bịt mũi nhưng không kịp

Sáng hôm sau

Mọi người ơi sáng giờ có thấy yun đâu không _ nhỏ

Không có trên phòng sao_ cô

Không biết nữa đó giờ nó đâu có ngủ trễ thế đâu_ nhỏ

Lên phòng em ấy thử xem_ hắn

Cốc cốc _ im lặng nhỏ và cô bắt đầu lo lắng

Sao không có động tĩnh _ cô

Yun ơi zậy đi_ nhỏ nói lớn nhưng không ai trả lời

Thôi đừng gọi nữa lấy chìa khóa đi_ cô nhỏ chạy về phòng mình lấy chìa khóa

" cạch" cửa mở ra nhỏ và cô bước vào không có nó chăn gối rất gọn gàng giường lạnh tanh

Đêm qua nó không về nhà_ cô nói cả hai bước xuống phòng khách

Sao rồi có không _ cậu

Đêm qua nó không về_ nhỏ

Gì chứ _ bọn hắn hét lên

Không lí nào như vậy trước giờ nó đâu có qua đêm bên ngoài _ cô

Zậy cổ có thể đi đâu_ hắn nói cô và nhỏ lắc đầu

Mái ấm phải rồi gọi cho chị Băng_ cô nói nhỏ gọi

Alo chị Băng hả có yun ở mái ấm không chị_ nhỏ

Không có , hôm qua yun không có qua đây có chuyện gì sao_ chị Băng hỏi

À không có gì thôi chị cứ làm việc tiếp đi_ nhỏ nói rồi cúp máy lắc đầu

Không khí im lặng, đầu óc mọi người căng như dây đàn. Những nơi nó có thể đến đều đã gọi nhưng không có gọi nó thì không bắt máy

Đi tìm_ hắn nói giọng lạnh lẽo mọi người bắt đầu chia ra tìm nó chạy đến mọi ngóc ngách của thành phố vẫn tìm không ra

Alo sao rồi _ hắn gọi cho cậu

Chưa.._ cậu chưa nói hết câu hắn đã tắt máy gọi cho anh nhưng vẫn như zậy

Reng reng chuông điện thoại của hắn vang lẻn hắn vội bắt máy

Sao rồi tìm được rồi à_ hắn

Sao thế anh lo cho cô ta thế à_ nhỏ nhi

Cô là nhi_ hắn

Phải là em đây, anh quên rồi à_ nhi

Cô đã bắt cô ấy sao_ hắn

Bình tĩnh nào cô ta chưa chết được đâu đừng quá lo lắng _ nhi

Tôi cho cô biết nếu cô dám động vào cô ấy dù chỉ một sợi tóc tôi cũng không tha cho cô_ hắn gằn giọng

Thôi nào anh yêu em đã làm gì cô ta đâu chứ_ nhi

Cô ấy đang ở đâu_ hắn

Đường xx ngoài ngoại thành sẽ có người đến đoán không được báo cho ai biết nếu không anh biết rồi đấy_ nhi

Hắn bắt đầu tăng tốc như một con quỷ lao giữa bầu trời đêm 5' sau hắn đến nơi

Tít tít cí tin nhắn hắn mở ra " đui thẳng đến khu rừng trước mặt" đi được nữa đường hắn thất xe của nó đậu từ ngày hôm qua. Hắn bước xuống lại cí tin nhắn " đi thẳng "

Đi được 15' tin nhắn lại đến " rẽ trái 1 km"

Hắn chạy nhanh tim hắn đau , hắn rất lo cho nó. Nếu nó xảy ra chuyện gì hắn biết sống sao , nó trở nên quan trọng từ khi nào hắn không biết nhưng nếu mất nó đời hắn sẽ không hạnh phúc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net