1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày đầu tiên cô đưa anh về ra mắt mọi người, ai cũng mừng rỡ và vui vẻ. Năn niu anh từng li từng tí. Cô đưa anh vào phòng riêng của mình, đưa tay sờ soạn lục lọi bên trong chiếc hộp điện thoại và hướng dẫn sử dụng. Cô theo hướng dẫn mà khởi động máy, màn hình vừa sáng lên thì anh xuất hiện gương mặt lạnh lùng nhìn cô nhưng lại toát ra vẻ đẹp kì lạ.

- Chào em!!! Từ giờ hãy luôn mang tôi theo bên cạnh nhé!!!

- Anh... anh là...???

- Tôi là chiếc điện thoại em vừa mua về đấy.

Cô đưa tay chỉ vào màn hình điện thoại rồi nhìn anh như để xác minh. Anh hiểu ý rồi cuối người sát vào tai cô thì thầm.

- Đúng vậy!!! Từ nay tôi sẽ luôn theo dõi em, nên đừng bao giờ rời bỏ tôi nhé.

Nói rồi anh biến mất, để lại cô với mớ câu hỏi trong đầu rồi ngơ ngác. Lắc lắc đầu cho tỉnh táo, cô lại tiếp tục thực hiện thao tác trên điện thoại (chủ yếu là truy cập cá nhân thôi) , cô giật bắn người khi thấy anh ta xuất hiện trên màn hình điện thoại mà quăng ra xa (trên đệm nhé ^-^).

- Này!!! Sao em lại quăng tôi như thế hả???

Chốc chốc anh lại đứng bên cạnh cô lưng dựa vào tường khoanh hai tay trước mà trách móc cô.

- Tôi... tôi xin lỗi... chỉ tại anh đột ngột xuất hiện như vậy vả lại tôi không được quen cho lắm... thật xin lỗi.

Cô ngập ngừng đưa tay lấy lại điện thoại rồi nhìn anh, tuy nhiên... anh cũng nhìn cô.

- Nhìn kỹ anh cũng đẹp trai thật nha, chỉ tiếc anh là điện thoại.

- Điện thoại thì sao nào??? Đừng hòng lợi dụng đấy nhá.

Anh tiến đến nằm dài trên giường của cô, nhìn rõ anh mặc trên người là sơ mi trắng và quần jean mài, thật là... điện thoại mà cũng biết cách ăn mặc.

- Này... anh tên gì???

- Tùy em đặt tên gì thì đặt!!!

- Vậy tôi gọi anh là... Gia Gia nhá???

- Tùy em!!!

- Này anh lạnh nhạt quá đấy, dù gì tôi cũng là chủ của anh đấy.

- Ừm, biết mà.

Anh lười nhát trả lời mắt lại nhắm nghiền buồn ngủ lắm sao? Mặc kệ anh cô vẫn tiếp tục thao tác trên màng hình điện thoại lắp ráp thẻ Sim và SD và 1 vài phụ kiện nhỏ cho sinh động... sau nữa giờ đồng hồ thì cô cũng hoàn thành cho dế yêu của mình.

- Thật sến súa...

Anh nằm nghiên một bên tay chống đỡ đầu nhìn cô trang trí thân thể của mình (là cái điện thoại ý ^-^)

- Anh biết gì mà sến súa? Đây gọi là nghệ thuật trang trí đấy.

- Em tên gì?

- Linh Nhi!!!

- Ừ...

.....

Cô mang theo điện thoại mọi lúc mọi nơi, kể cả khi đi WC...

- Này!!! Em mê tôi đến mức này sao? Thật mất mặt.

Anh nói rồi quay phất vào góc tường. Cô nghe thấy thì cảm thấy ngượng ngùng mà tắt màn hình điện thoại, anh cũng biến mất. Sau một hồi "giải tỏa tâm sự" thì cô cũng rửa tay sạch sẽ lau khô rồi ra khỏi nhà WC công cộng.

Vừa đi vừa mở màn hình điện thoại lên, anh liền đứng cạnh cô mặt đen sầm lại.

- Em thật không biết vô liêm sĩ.

- Gì chứ???

- Chuyện lúc nãy -.-

- À... ừm... *cô ngượng chín mặt không trả lời*

- Bỏ đi!!! Từ giờ phải giữ ý một chút biết chưa???

- Biết... biết rồi!!!

_____

- Này!!! Em thích hắn ta lắm à? Còn lấy ảnh của hắn làm nền.

- Đúng đó!!! Anh ấy là crush của tôi thế nhưng...

- Thế nhưng? Hắn không để mắt đến em chứ gì

Anh nhếch mép cười.

- Sao... sao anh biết anh ấy không để mắt đến tôi chứ? Hàng ngày chúng tôi vẫn hay ngồi học chung với nhau mà, thế mà là không để mắt ư?

- Để rồi em xem...

_____

Một hôm khác cô lấy hết can đảm tỏ tình với hắn ta, kết cục là hắn chỉ xem cô là bạn cùng lớp, cùng bàn và không có một chút gì gọi là thích cô.

Cô rưng rưng mắt rồi ôm mặt bỏ chạy mà khóc nức nỡ.

- Em thấy chưa, tôi nói có sai đâu hắn đã để mắt đến em, cần gì phải tự làm khổ mình chứ.

Giờ mới để ý, cô chạy một mạch về nhà và trước mắt là phòng của cô. Cô mệt mỏi nằm dài trên giường, nước mắt không ngừng trào ra, làm sao đây người mà cô thích không thích cô, mà chỉ xem cô là bạn vĩnh viễn là bạn.

Nghĩ đến đây càng làm cô thấy đau lòng mà khóc lớn thêm nữa. Anh nằm cạnh cô, cô ôm chặc lấy anh mà khóc, đưa tay xoa đầu cô anh vỗ về an ủi. Cô cũng dần nín đi mà sụt sịt mũi.

- Anh hát cho tôi nghe đi,

" Whenever I'm weary
From the battles that rage in my head
You make sense of madness
When my sanity hangs by a thread
I lose my way but still you
Seem to understand
Now and forever
I will be your man

Sometimes I just hold you
Too caught up in me to see
I'm holding a fortune
That heaven has given to me
I'll try to show you
Each and every way I can
Now and forever
I will be your man

Now I can rest my worries
And always be sure
That I won't be alone anymore
If I'd only known you were there
All the time
All this time

Until the day the ocean
Doesn't touch the sand
Now and forever
I will be your man

Now and forever
I will be your man "

   - now and forever -

- Bài hát này nghe hay thật...

Nhìn lại cô đã ngủ từ lúc nào, cô nhỏ bé gương mặt lắm lem nước mắt anh nhìn không khỏi buồn cười xen lẫn đau lòng... cô gái của anh biết yêu rồi... đưa tay lau mặt cho cô vén mái tóc lù xù ra khỏi khuôn mặt xinh đẹp kia, nhẹ nhàng hôn lên trán cô, cô như con mèo nhỏ mà rút sâu vào lòng ngực anh.
_____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net