Chapter 10 : Day 12 (continued)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tóm tắt : Charlin tới

Lời của tác giả : Xin lưu ý, chương này có sử dụng ngôn từ và hình ảnh không phù hợp với đối tượng chưa 18+.

HÃY LƯU Ý KHI ĐỌC CHƯƠNG NÀY.

Mình không chịu trách nhiệm cho vấn đề phá hoại mầm non của Tổ Quốc.

Chúc đọc vui

___________________________________________

Đau quá....ai đó....





Làm ơn đi....giúp tôi với...



Đáng sợ quá....


Tại sao....tại sao lại là tôi.....






Frisk vùng vẫy cố gắng thoát khỏi bàn tay hung hăng của Charlin, nhưng điều đó là bất thành.

Mái tóc dài của Frisk vốn đã được cắt ngắn của cô giờ đây một lần nữa lại là sự đau đớn của cô, dù cho cô đã cắt ngắn hết mức bản thân mình cho phép nhưng chúng vẫn là một nỗi ám ảnh với cô

Hắn túm tóc Frisk kéo cô ra sau cửa bếp một cách bạo lực, gian bếp của cô có một căn phòng nhỏ dùng như một cái kho để đựng đụng cụ, đồ đạc. Hắn túm mạnh đến nỗi từng mảng da đầu cô đỏ ửng cả lên, Charlin vừa đi vừa chửi rủa Frisk một cách thậm tệ

- Đáng lẽ khi ấy tao nên giết phắt mày đi cho rồi, để mày sống đến tận giờ thật khiến tao hối hận vì đã lỡ xổng mất mày. Con điếm như mày vốn chỉ là một món đồ chơi cho bọn tao xài mà thôi, mày đừng nghĩ rằng thoát khỏi tao hay quen biết cái tên quái vật kia thì nghĩ rằng nó có thể chống lưng cho mày. Mày nghĩ là mày sẽ có cuộc sống thoải mái khi mày trốn khỏi tao à?

Cả khuôn mặt Frisk đã tràn ngập nước mắt, cô giãy giụa, ra sức đánh vào cánh tay thô bạo đang lôi lôi kéo kéo cô đi nhằm có thể thoát ra. Từng ký ức, từng xúc cảm về cái quá khứ đau khổ ấy hiện lên rõ mồn một với Frisk khiến cô không khỏi hoảng loạn thêm

- K-Không! B-Buông tôi ra! Hức ...bỏ t-tôi ra...làm ơn đi...tôi..hức...tôi chẳng làm gì sai cả...làm ơn...Charlin...tôi-tôi sẽ đưa tiền cho anh mà!!! Làm-Làm ơn...x-xin anh...

Charlin mở cánh cửa phòng kho chứa hàng của cửa tiệm ra, dứt khoát ném cô vào không một chút thương tiếc. Hắn liếc mắt nhìn cô đang run rẩy, khóc lóc trong góc phòng, lòng dường như thoải mái phần nào

- Mày ngậm cái mõm chó mày lại! Tao cần số tiền ít ỏi của mày à? Nhìn tao giống cần chút tiền bố thí mày chắc????!!

Roẹt

Âm thanh xé toạc vang lên, bộ đồng phục quán cà phê của Frisk bị xé rách, đi theo đó là những đường cong của cơ thể cô hiện ra. Frisk hoảng loạn, những giọt nước mắt rơi ngày càng nhiều hơn, cô cố vùng vẫy hai tay để che chắn cho cơ thể mình nhưng lại bất thành, miệng thì không ngừng cầu xin 

- K-Không mà...Làm ơn đi...Charlin...T-Tôi có thể cho anh rất-rất nhiều tiền...Xin anh...l-làm ơn tha cho tôi đi!!

Charlin nhếch mép, túm tóc Frisk khiến cô ngẩng mặt lên nhìn hắn. 

Chát

Khoé miệng Frisk rỉ máu, mùi vị tanh nồng loang toả ra trong khoang miệng cô khiến cô bất thần. Cái tát mạnh đến nỗi khiến cho mọi suy nghĩ của Frisk dường như hoá thành làn khói mà bay sạch hết, đến cả phản kháng cô cũng chẳng màng vùng vẫy tiếp

Đầu óc Frisk cứ ong ong lên, cô thất thần nhìn Charlin nở nụ cười hài lòng với sự ngoan ngoãn của cô


Tại sao.....

Tại sao lần nào cũng là mình.....



Tại sao ông trời lại đối xử với mình như thế....

- Hah, ngoan như thế này có phải tốt hơn không. Mày đáng lẽ ra nên biết điều mà ứng xử như vầy ngay từ đầu mới phải. Đỡ phải tốn sức của tao, vật lộn, đánh đập mày Frisk à


Mình...không có làm gì sai cơ mà....




Rốt cuộc thì tại sao?....



Tại sao cuộc đời mình chỉ có sắc màu đen thôi chứ?...



Bàn tay Charlin trượt xuống cặp ngực đầy đặn của Frisk mà bóp lấy, hắn cúi đầu thấp xuống mà mơn trớn nụ hoa tinh xảo của cô. Nhìn thấy Frisk không có chút cử động nào khiến hắn hoài nghi, hắn ngẩng đầu lên đảm bảo rằng cô vẫn còn sống.

- Rên tao nghe xem nào? Mày hay khóc lóc, rên rỉ mỗi khi tao đè mày ra mà?

Charlin bóp cằm Frisk nâng mặt cô lên, đôi mắt trống rỗng, vô hồn nhìn hắn làm cho hắn ta tắt nứng

- Con mẹ nó, con điếm vô dụng. Tao đánh mày có một cái...Mẹ khiếp, thế tao làm một nháy rồi vứt mày sau vậy. Thứ rác rưởi...

Bàn tay Charlin lần nữa lần mò xuống bên dưới Frisk, nhưng lần này tay cô cử động. Frisk vung tay lên cao

Bốp

Charlin bị tập kích bất ngờ nên hắn không kịp phản xạ kịp, lực đánh của Frisk không hề nhỏ. Hắn chỉ kịp nhìn thấy ánh mắt vô hồn kèm theo sát ý bên dưới đáy mắt cô sau đó là một mảng đen tối chiếm lấy hắn


-------------

Frisk liếc mắt nhìn tên đàn ông đáng kinh nằm dài ở cạnh mình, đầu loang máu chảy dài ra sàn nhưng cô không bận tâm. Frisk tranh thủ khi hắn sờ soạn cơ thể mình, cô với tay vào cái kệ, nơi đấy Frisk có cất cây búa dùng để sửa chữa đồ vật hỏng của mình. Frisk chậm rãi đứng dậy, cố kéo những mảnh áo còn sót lại che đi cặp ngực của mình mà lần mò ra ngoài phòng. Frisk tìm một sợi dây thừng đủ dày và trói Charlin lại vào một cái ghế, nhìn hắn bất tỉnh ngồi đấy, bất giác miệng cô nở một nụ cười đầy ý lạnh, khiến không khí xung quanh dường như trở nên rợn người

Sau khi thay một bộ đồ sạch sẽ và nguyên vẹn khác, cô kéo một cái ghế khác tới. Tiếng kéo vang ken két trên sàn nhà, cùng với vẻ mặt bình thản của Frisk khiến cho da đầu tê dại vì sợ hãi

Frisk đã không còn là chính mình nữa....

Cô ngồi đối diện Charlin và chờ hắn tỉnh lại, giây phút này cô không còn bận tâm tới hậu quả hay luật nhân quả gì đó. Nếu ông trời bất công với cô thì đừng trách cô bất nhân với mọi thứ trên đời này.

Frisk không nghĩ tới rằng, trong cái khoảng thời gian chờ đợi Charlin tỉnh thì điện thoại cô cứ rung mãi không ngừng, đáng tiếc là chiếc điện thoại ấy nằm ngoài sàn nhà khu vực tính tiền, với cái tên đầy quen thuộc



Brr Brr Brr Brr Brr Brr Brr Brr Brr Brr Brr Brr Brr

Bonehead đang gọi

---------------
Lời tác giả : Sans ơi anh tới trễ rồi ( lần nữa ) ಠ︵ಠ  Thật thất vọng




Helloooo là mị đây.

Rất cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng " Khi đoá hoa bắt đầu nở " mặc dù mình ra chậm nhưng mình không drop đâu.

Rất cảm ơn mọi người đã ủng hộ mình.      (〃゚3゚〃)

Cảm ơn sự yêu thích của mọi người với quyển truyện nhỏ của mình, nếu mọi người thấy hay hãy vote và comments nhé. Mình sẽ cố ra chương khi có ý tưởng.

Chúc mọi người một ngày mới ( hoặc đêm tối ) tốt lành!!

Love


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net