Chương 19: Không phải cô muốn tìm cách để tôi vui lên sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Lục Tư Thành với cái người vẫn thường hay được ca ngợi kia hoàn toàn khác biệt, đời này cậu đừng nghĩ đến chuyện tham gia hôn lễ của tớ và anh ta.]

[Một gã trai thẳng không thể tưởng tượng nổi.]

[Anh ta cười nhạo chuyện tớ đem giấu bình nước trong siêu thị, người chín chắn sẽ làm vậy sao? Hả?]

[Anh ta còn cười tớ không với tới nút bấm thang máy, lúc đó chỉ là tay tớ cầm nhiều đồ quá thôi! Mỏi tay! Không hiểu sao lại không nghĩ tới việc đặt đồ trong tay xuống thôi, tớ giải thích thì anh ta cười lạnh! Cười cái lồng!]

[Lưỡi không xương chuyên gạt người—— Hôm qua còn giả vờ live stream—— Mặc dù đúng là có stream, nhưng không có mở micro! Hại tớ phải làm người câm điếc một tiếng đồng hồ, tức nhất là anh ta còn hạ thấp giọng nói chuyện với tớ, làm ra vẻ thần bí, như sợ người ta nghe thấy vậy! Đờ phắc nghe cái lồng á microphone còn không mở a a a a a!]

[Tiểu Bàn, Lão Miêu, Lão K bọn họ thì lại đều là người rất tốt.]

[Giám đốc đội đối xử với Bánh Nướng còn tốt hơn tớ, lên mạng mua một cái dây dắt mèo nói là muốn mang Bánh Nướng ra ngoài tìm mấy con mèo khác trong khu đánh nhau.]

[Lục Tư Thành nhéo tai tớ, nói tai tớ mềm, móa.]

[Tớ mỗi ngày đều phải sống trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, phía đội còn bắt tớ live stream, tớ rất lo lắng, nếu live stream thì phải trang điểm đúng không? Có cần mua cái camera tự động làm đẹp không? Nếu mua rồi chắc sẽ lại bị Lục Tư Thành cười cho xem, lúc tớ live stream không biết anh ta có nói luôn với fan rằng tớ mua camera tự động làm đẹp không nữa a a kệ đi, hay là vẫn mua nhỉ——]

[Tớ mua rồi.]

[Ớ, ư, tự nhiên tớ thấy bất an, "Tuyên bố cho toàn thiên hạ biết tớ dùng camera tự động làm đẹp" nghe giống như là chuyện Lục Tư Thành có khả năng sẽ làm đó.]

Đồng Dao mặc đồ ngủ nằm trên giường tám chuyện với cô bạn thân—— tay nhanh chóng gửi đi một tràng tin nhắn, chẳng hề để ý đến việc trên màn hình toàn là tin nhắn của cô, đối phương không có cơ hội để trả lời lấy một câu, gửi xong dòng cuối kể tội Lục Tư Thành, cô thoáng nhíu mày, nhìn lên trần nhà bắt đầu ngẫm lại xem có phải là đã quên đi một vài chuyện quan trọng khác không: cô cảm thấy không phải chỉ có nhiêu đây (...) đâu.

Đợi một lúc lâu sau.

Mãi đến khi điện thoại rung, Kim Dương cuối cùng cũng nhắn tin trả lời, Đồng Dao vội vàng cúi đầu xuống xem, chỉ thấy so với tin nhắn ngập mặt của cô, tin nhắn trả lời của Kim Dương lại theo kiểu lời ít ý nhiều, chỉ có bốn chữ và một dấu chấm câu.

[Cậu đang yêu rồi.]

Đồng Dao: "..."

Đồng Dao: "?????????"

Đồng Dao hoảng hồn tay run một cái, trực tiếp quẳng luôn điện thoại——

Điện thoại rơi xuống đất cộp một tiếng, Bánh Nướng vốn đang mơ mơ màng màng buồn ngủ nằm sấp trên giường giật mình "mao ngao" dựng người lên.

Cửa phòng khép hờ bị người bên ngoài mở ra, người đàn ông xuất hiện trong đoạn tin nhắn vừa rồi đẩy cửa vào, giọng lạnh lùng: "Chuyện gì?"

Đồng Dao ôm Bánh Nướng, vẻ mặt sợ hãi: "Sao anh không gõ cửa hả!"

Lục Tư Thành: "Sao cô không khóa cửa?"

Đồng Dao: "Tôi quên!"

Lục Tư Thành: "Lười gõ."

Đồng Dao: "..."

Lục Tư Thành nhìn xung quanh, thấy cái điện thoại dưới đất thì có lẽ đã đoán ra được tiếng vang lớn kia là từ đâu ra, lẩm bẩm "Còn tưởng cô rớt giường", rồi mở cửa bước vào.

Cúi người nhặt cái điện thoại Đồng Dao ném xuống đất kia lên, đúng lúc này màn hình điện thoại sáng lên, ánh sáng chiếu lên vẻ mặt không biểu cảm của anh ta, vẻ mặt có nét biếng nhác, anh ta vô tình liếc nhìn màn hình, thoáng ngừng một lát: " 'Cậu để ý anh ấy rồi đồ ngốc' đồ ngốc thì tôi đồng ý nhưng cô để ý ai?"

"..."

Đồng Dao ném mèo trong ngực qua một bên, gần như là từ trên giường nhảy một bước lớn về phía trước cướp lại điện thoại trong tay anh ta rồi nhanh chóng nhảy trở về giường chui vào trong chăn, khôi phục tư thế ngồi ban đầu cộng thêm vẻ mặt đầy cảnh giác——

Tất cả diễn ra chỉ trong khoảng ba giây.

Lục Tư Thành vẫn còn đang ở tư thế cầm điện thoại ba giây trước, anh ta ngẩn người, cúi đầu nhìn lòng bàn tay trống không, khuôn mặt không lộ biểu cảm gì kia rốt cuộc cũng xuất hiện một chút bất đắc dĩ: "Cô phát điên cái gì vậy?"

"Nhìn lén WeChat của tôi làm gì!"

"Tự nó hiện ra mà."

"Anh có mắt dưới cằm sao! Không cúi đầu thì làm sao nhìn thấy được?!"

Nhìn cái người đang phồng má trừng mắt ở trong chăn kia, không biết sao lại liên tưởng đến loài sóc, Lục Tư Thành giễu cợt nhếch môi, "Khỏi cảm ơn."

Nói xong xoay người chuẩn bị đi.

Đồng Dao nhìn chằm chằm bóng lưng anh ta, trố mắt nửa ngày mới nhớ ra anh ta giúp mình nhặt điện thoại lên, từ kẽ răng nặn ra một câu "Cảm ơn", Lục Tư Thành cũng chẳng kém cạnh mà đưa lưng về phía cô phất tay một cái.

Lúc này truyền tới giọng của Lão Miêu và Tiểu Bàn, còn có tiếng bước chân, Đồng Dao ngẩn người: "Hôm nay sao ai nấy đều ngủ sớm vậy?"

Người đàn ông vừa đi đến cửa dừng lại: "Trưa mai đấu giao hữu với YQCB nên tôi bảo bọn nó ngủ sớm chút."

"..."

Đồng Dao hơi sửng sốt, anh bảo họ ngủ sớm thì họ liền đi ngủ sớm? Bọn họ quả thực rất nghe lời anh nha đội bá.

Bá trong chữ ác bá, bá chủ.

Khi giọng của đám người Tiểu Bàn càng lúc càng gần, Lục Tư Thành động tác tự nhiên giúp Đồng Dao đóng cửa phòng, tiếng răng rắc nhỏ vang lên, ngoài cửa truyền tới tiếng bước chân và nói chuyện của mọi người, hình như là Tiểu Bàn hỏi Lục Tư Thành tại sao lại đi ra từ phòng của Đồng Dao, còn Lục Tư Thành trả lời thế nào?

——Ờ, cô ấy từ trên giường rớt xuống đất, đụng đầu vào tủ đầu giường, rất vang, làm anh giật mình.

Đồng Dao: "..."

Cầm điện thoại, trong WeChat tìm đến [fhdjwhdb2333], mở cửa sổ trò chuyện với anh ta, nhanh chóng gõ chữ—— "Lại nói xấu tôi, tôi nghe thấy rồi, ngày mai không kéo anh thắng nữa"—— nhấn gửi.

Khoảng mười giây sau, anh ta trả lời lại: trước khi ngủ nhớ uống thuốc, bệnh điên sớm chữa :)

Đồng Dao: "..."

Có người có thể hoàn mĩ biến mặt chữ "mỉm cười" thành "Ha ha" mà sử dụng trong thực tế.

Tiện tay sao chép tin nhắn này của Lục Tư Thành rồi gửi qua cho Kim Dương - cái người mới đúng là toàn ăn nói tầm bậy kia, mới đúng là cần uống thuốc kia, còn khuyến mãi thêm cái hạt đậu vàng QQ với biểu cảm "buồn nôn", tắt điện thoại, chui vào chăn, hài lòng ngáp một cái, đi ngủ.

Ngày mai đấu giao hữu.

Đồng Dao trợn mắt nhìn trần nhà một hồi, sau đó cựa người, suy nghĩ một chút đột nhiên bắt đầu duỗi chân, kéo chăn lên che miệng cười hì hì——

Trời ạ mình thật sự thật sự trở thành game thủ chuyên nghiệp rồi!

...

Hậu quả của việc quá hưng phấn chính là cả đêm ngủ không ngon, sáng hôm sau lúc bò dậy nhìn vào gương đã thấy quầng thâm mắt... Cô quay đầu không dám nhìn thẳng nữa.

Tắm cho tỉnh táo lại, lúc xuống lầu phát hiện Lục Tư Thành đã dậy rồi, đang ngồi trên sofa đọc sách, trong tay là một cốc cà phê đang bốc khói.

Trong nháy mắt Đồng Dao còn tưởng là mình đã xuyên không qua một thế giới song song.

——Đệch mọe, nghiện game còn đọc sách.

Đồng Dao đi tới ngồi đối diện Lục Tư Thành, nhìn tên quyển sách trong tay anh ta "Câu chuyện đám ma vui vẻ và mười hai xứ lạ trong mộng", cao thâm đến nỗi chỉ nhìn tựa đề thôi đã khiến người ta có cảm giác khó hiểu, Đồng Dao không nhìn nữa, làm như lơ đãng nói: "Dậy sớm vậy?"

[Cậu đang yêu rồi.]

Người nào đó nâng mí mắt, nhìn thoáng qua người ngồi đối diện một cái: "Giải MSI hôm nay có trận đấu của CK, dậy xem một chút."

Đồng Dao nghĩ nghĩ, "Ồ" một tiếng, "Thắng à?"

"Hành đội Đài Loan và Bắc Mỹ," Lục Tư Thành nhàn nhạt nói, "Như thường lệ bị đội Hàn Quốc cho ăn hành."

"Ồ."

[Cậu đang để ý anh ấy.]

Đồng Dao: "A a a im miệng!"

Lục Tư Thành: "?"

Đồng Dao: "... Không có gì."

Đồng Dao đưa tay lên xoa mặt, con ngươi chuyển động, cuối cũng vẫn là không chịu nổi mấy câu nói của Kim Dương cứ quanh quẩn trong đầu, đứng dậy, xoay người đi vào phòng bếp rót cho mình một ly sữa lạnh, lúc quay trở lại phát hiện các thành viên khác trong đội đều đã dậy rồi, đang lục tục xuống lầu...

Lục Tư Thành cũng trở về bên cạnh máy tính của mình, đặt quyển sách đang đọc dở xuống bàn trà, Bánh Nướng đứng bên cạnh cuốn sách đạp đạp, Đồng Dao đi qua ôm Bánh Nướng, nhìn cuốn sách kia một chút, cố nén suy nghĩ muốn cầm lên đọc.

—— Mặc dù biết bản thân chẳng có chút hứng thú nào với cuốn sách này, muốn cầm lên chẳng qua là vì...

Đồng Dao nghĩ mình bị ma nhập cmnr.

Rõ ràng hôm qua vẫn bình thường, bị Kim Dương trêu đùa hai câu xong là chẳng thể bình thường nổi nữa, đã thăng cấp lên giai đoạn đồ người đó đụng tới cô cũng muốn chạm vào rồi...

Đây là bệnh nan y.

Đồng Dao ôm Bánh Nướng đi đến bên cạnh máy tính của mình, Lục Tư Thành đầu cũng chẳng thèm ngẩng lên, nói "Chuẩn bị đấu giao hữu, quăng con mèo đó qua một bên đi", Đồng Dao lập tức ném mèo đi ngồi vào vị trí của mình, lúc này đám người Tiểu Bàn ai nấy cũng đã ổn định vị trí, Tiểu Bàn vội vã gặm bánh mỳ, hai tay còn đang đặt trên bàn phím gõ gõ gõ chuẩn bị đăng nhập vào game——

Không lâu sau người phân tích số liệu Minh thần cũng đi xuống, còn có cả huấn luyện viên A Hầu của đội.

Sau mệnh lệnh của Lục Tư Thành, mọi người nhìn qua đều có vẻ rất bận rộn——điều này khiến Đồng Dao lần đầu tiên ý thức được hóa ra trong đội này vẫn còn tồn tại khái niệm "đội trưởng".

Sau khi liên hệ xong với bên đội YQCB, Tiểu Thụy nói số phòng và mật khẩu cho họ, mọi người thành thạo tìm thấy phòng, phát hiện năm người bên YQCB đều đã đợi ở trong phòng rồi, năm vị trí của đối phương được sắp xếp theo đúng vị trí khi thi đấu, vị trí thứ nhất là đường trên, thứ hai là jungler, thứ ba là đường giữa, thứ tư là ADC, thứ năm là hỗ trợ.

ID của người thứ tư là: YQCB、.

Giáo Hoàng.

... Giáo Hoàng đó.

Đồng Dao cảm khái trong lòng, ngay sau đó bình tĩnh lại, đặt lực chú ý lên người một lát nữa sẽ là đối thủ trực tiếp của mình—— ID ở vị trí thứ ba bên kia, YQCB, aica, cũng chính là đường giữa của YQCB, Ngải Giai—— Bạn trai của cô bạn thân Trần Kim Dương, baba của bạn thân A Mao của Bánh Nướng, là tên ngốc nằng nặc đòi cô bạn gái đang trong nỗi nhớ nhung của mình vào gặp mình qua live stream của mình.

Nhưng mà Ngải Giai lúc chơi game không hề ngốc nghếch chút nào, Đồng Dao bị Kim Dương kéo đi xem cậu ta thi đấu, phong cách chơi game của Ngải Giai vững như Thái Sơn. 

Khi YQCB còn chưa phải cố trụ hạng, cậu ta cũng từng giống như mấy game thủ lợi hại của Hàn Quốc, đạt được mỹ danh "Trụ thứ ba ở khu vực đường giữa phiên bản 2.0", người này rất giỏi chơi phòng ngự phản công, cơ bản có thể nói cậu ta chính là người có lối chơi khắc chế với cách chơi hổ báo của Đồng Dao——

Đồng Dao lúc chơi game chính là kiểu một lời không hợp ý là đánh, rất dũng mãnh.

Bắt đầu vào phần cấm - chọn tướng, đường trên của đối phương liền trực tiếp BAN (cấm) LeBlanc mà Đồng Dao lấy làm kiêu ngạo, đây cũng được xem là một sự tôn trọng dành cho Đồng Dao, Lục Tư Thành nghiêng đầu qua nhìn Đồng Dao một cái, sâu xa nói: "Không tồi, một vị tướng đáng BAN."

Đồng Dao nhíu nhíu mày, nhưng vì có hơi căng thẳng nên cũng không đáp lời, im lặng nhìn hai bên tiếp tục cấm hết năm vị tướng còn lại, sau đó bắt đầu chọn tướng.

Tới lượt cô, nhìn đường giữa của đối phương chọn Kassadin, cô cắn môi do dự không biết nên chọn tướng nào, lúc này huấn luyện viên ở phía sau cũng không lên tiếng, có vẻ như không muốn ở trận giao hữu đầu tiên đã giơ tay múa chân chỉ trỏ Đồng Dao quá nhiều——

"Chọn đi, ngoài LeBlanc ra thì không biết dùng những tướng khác sao?" Lục Tư Thành thở dài, trầm giọng nói, nửa đùa nửa thật, "Xong rồi, đối phương BAN một tướng cũng BAN luôn đường giữa của chúng ta rồi."

Đồng Dao đập Lục Tư Thành một cái, sau đó thuận tay khóa tướng "Thần bài - Twisted Fate".

"Ù quao, cô còn biết chơi Twisted Fate!"

"Được đó, Đồng Dao."

"Chị gái của tui lợi hại quá đê."

Đồng Dao vừa chọn xong liền nhận được một đống lời khen ngợi của đồng đội.

Thần bài - Twisted Fate có những kĩ năng đặc biệt, phóng ra những lá bài với màu sắc khác nhau và tác dụng khác nhau—— bài Xanh sát thương mạnh nhất còn có thể hồi điểm ma pháp; bài Đỏ gây sát thương lên những đơn vị xung quanh mục tiêu và làm chậm tốc độ của chúng; bài Vàng có thể xem là kĩ năng khống chế, làm đối thủ choáng... 

Bình thường thì, lá bài đầu tiên của Thần bài - Twisted Fate là ngẫu nhiên, sau đó sẽ xuất hiện theo thứ tự "Đỏ - Vàng - Xanh", người chơi có thể chọn màu bài để tái phát động tấn công, cho nên nhanh chóng chọn được bài mình muốn rồi phối hợp tấn công hiệu quả giết địch chính là điểm mấu chốt của vị tướng này.

Và khi lên cấp sáu, có được chiêu cuối (Định Mệnh) di chuyển được khoảng cách cực xa thì còn có thể tiếp viện cho đồng đội ở các đường khác.

Twisted Fate từng là vị tướng tiêu biểu mà khu vực Trung Quốc lấy làm kiêu ngạo, mãi cho đến những năm gần đây, người chơi ở vị trí đường giữa biết sử dụng tướng này ngày một ít đi, khiến cho vị tướng này dần dần biết mất trên sàn đấu——

Cho nên hôm nay Đồng Dao chọn tướng này liền được mọi người tán thưởng.

"Có chơi được không, đừng có chọn bậy."

"Nếu không thì sao? Chẳng lẽ lôi Yasuo quý giá của tôi ra kéo anh thắng?"

"..."

Câu hỏi ngược lại của Đồng Dao thành công khiến Lục Tư Thành ngậm miệng lại, lúc này cùng lúc với Giáo Hoàng khóa "Mũi giáo phục hận" (Kalista), Lục Tư Thành cũng khóa "Ezreal", khâu chọn tướng kết thúc. Bắt đầu ván đấu!

Kassadin ở giai đoạn đầu trận đấu không được xem là mạnh, mục tiêu giai đoạn này là tăng cấp, lúc này so ra Twisted Fate của Đồng Dao nhỉnh hơn một chút, vì thế khi bắt đầu vào game liền bị cô đánh cho bầm dập, khổ không thể tả.

Nhưng ở đường dưới tình hình lại hoàn toàn ngược lại, phía đối thủ lấy được Kalista cộng thêm hỗ trợ là Thresh, đây là bộ đôi được xem là cực mạnh ở phiên bản hiện tại, vì thế Lục Tư Thành cũng bị hành đến mức có hơi khó chấp nhận, mới vào trận mọi người cũng không nói chuyện, chỉ an tĩnh giết lính ở khu vực của mình đồng thời chuyên tâm đối phó với đối thủ trước mặt, thi thoảng Lục Tư Thành lại nhắc nhở Đồng Dao: "Đừng có lại gần như vậy, một lát nữa jungler của bọn họ đến thì cô không chạy kịp đâu."

Lúc này Đồng Dao đã giết đến trụ của đối phương rồi.

Đồng Dao "ồ" một tiếng, nghe lời lui về một chút, nhìn thấy đối phương giống như thở phào một hơi đi ra khỏi trụ, quả quyết chọn bài Vàng, khóa mục tiêu, sau đó xông lên đánh đối phương túi bụi, đủ màu bài xuất hiện sau đó lại đến lượt bài Vàng, lại tiếp tục, đánh giáp lá cà——

Hệ thống vang lên âm thanh nhắc nhở :d.

Đồng Dao có được chiến công đầu.

"nice!"

"Một đứa!"

"Tốc độ của bàn tay độc thân hai mươi năm."

"Chị gái thật lợi hại, tốc độ chọn bài như này đơn giản chính là thần bài cuối cùng của Trung Quốc rồi!"

Trong tiếng khen ngợi của đồng đội, Đồng Dao đã xác lập ưu thế đường giữa.

Lúc này hai bên đều đã đạt đến cấp bốn, Lục Tư Thành dừng một chút cho jungler Lão K đến đường dưới núp trong bụi cỏ chờ đợi, Đồng Dao nhìn anh ta một cái, anh ta giống như cảm giác được, nhàn nhạt nói: "Trước cấp bốn sẽ băng trụ, là sở thích kì quái của Lee Goon Hyeok."

Cái gọi là băng trụ, chính là tiến vào phạm vi công kích của trụ đối thủ, vừa chịu sự công kích của trụ, vừa mạnh mẽ tấn công người bên phe địch.

"Cái tật xấu này bị tôi trị một năm, nhưng tôi biết cậu ta sẽ không sửa đâu."

Lục Tư Thành lười biếng nói, anh ta vừa nói xong, đúng như dự đoán, đã nhìn thấy hỗ trợ của đối phương ở trong bụi cỏ bắt đầu cắm mắt, chiếu sáng bụi cỏ đề phòng Lão K——

Nhưng phía bên này Tiểu Bàn cũng không để cho đối phương có quá nhiều cơ hội để cắm mắt, gần như là khi đối phương vừa cắm mắt xong, cậu ta liền chạy tới dùng máy quét mắt rà rồi phá con mắt đó đi.

Nhưng cũng không ngăn được Giáo Hoàng một giây sau dẫn theo hỗ trợ của mình đột phá vào khu vực trụ!

Lần tấn công đầu tiên, trụ tấn công vào hỗ trợ, cậu ta liền ném ra một cái lồng đèn (đồng đội chạm vào cái lồng đèn này có thể dịch chuyển đến vị trí phía trước Thresh) bắt đầu rút lui, mà trong nháy mắt khi Giáo Hoàng nhảy vào phạm vi công kích của trụ, Lục Tư Thành điều khiển tướng sử dụng một loạt kĩ năng về phía anh ta——

Cùng lúc đó Lão K từ bụi cỏ đã được Tiểu Bàn phá mắt kia nhảy ra!

Giáo Hoàng nhận thấy không ổn muốn dựa vào lồng đèn để rút lui, Lục Tư Thành và Tiểu Bàn lập tức cắm một đống mắt xung quanh cái lồng đèn để chặn lồng đèn của đối phương, Giáo Hoàng nhất thời không thể chạm vào lồng đèn, trụ bất thình lình tấn công về phía anh ta, nhìn thấy anh ta chỉ còn vài giọt máu, Lục Tư Thành cười lạnh một tiếng chuẩn bị lấy đầu anh ta——

Chính là lúc này, máy tính của tất cả mọi người đột nhiên xuất hiện mấy chữ "Đang kết nối server" !

Rớt mạng!

"... Đệt!"

Lục Tư Thành đầu tiên là sửng sốt, sau đó hung hăng đập bàn phím một cái, đứng dậy có chút bực mình đi rót cho mình một cốc cà phê...

Anh ta tựa người vào bàn nhíu mày không nói lời nào, Tiểu Thụy vội vàng chạy tới cửa sổ, mở cửa ra, nhoài người trên bệ cửa sổ lớn tiếng nói: "A lô, người anh em, bên chúng tôi bị rớt cmn mạng rồi!!!!"

Không lâu sau, phía bên kia đồng bệnh tương liên đáp lại: "Người anh em, chúng tôi cũng rớt mạng! Có lẽ là VPN bị nổ rồi!"

Đồng Dao: "..."

Cô đứng dậy, nhìn về phía Lục Tư Thành: "Tức lắm à?"

"Ừm", người đàn ông rủ mắt xuống, có chút phiền não cau mày nhấp một ngụm cà phê, "Lee Goon Hyeok đến Trung Quốc, đại lễ gặp mặt không còn nữa, cô nói xem?"

"Không sao, đường giữa nhà anh lần đầu đấu giao hữu đã nhận được đại lễ rồi." Đồng Dao giơ tay, "Rất vui nha, hiện tại tôi có cảm giác mình gặp ai cũng có thể hạ được hết."

"Giai đoạn đầu hành được một con Kassadin là bắt đầu ảo tưởng." Nhấp một ngụm cà phê, Lục Tư Thành liếc mắt: "Tỉnh đi."

"Mấy người Tiểu Bàn đều nói tôi là thần bài đường giữa cuối cùng của Trung Quốc đó."

"Lừa cô thôi."

"..."

"Ế hai mươi năm, không dễ gì mới có cơ hội tán gái—— Vì vậy dù đối tượng có là học sinh mẫu giáo cũng không ngại."

"..."

Cái người này bản thân mà không vui thì cũng không cho người khác được vui vẻ.

Đồng Dao trừng mắt một cái rồi xoay người đi ra ngoài, mặc dù lần đầu đấu giao hữu lại có kết thúc không bình thường thế này, nhưng cũng không ngăn được cô gửi tin nhắn khoe với Kim Dương: [Chị em cây khế à, chồng trước của cậu hôm nay đấu giao hữu bị tớ đè bẹp rồi kìa.]

Đối phương rất nhanh liền gửi tin trả lời: [Chị em cây khế, tớ biết rồi, cái tên bị đè kia đang khóc lóc kể lể với tớ... Tớ cảm thấy tình bạn của chúng ta càng trở nên khắng khít hơn rồi! Cố lên, Hoa Mộc Lan của thể thao điện tử!]

Đồng Dao ôm điện thoại ngây ngô cười, mặt đầy ngọt ngào.

Trái ngược với Lục Tư Thành mặt than phía sau.

...

Buổi tối.

Vẻ mặt ngọt ngào kia của Đồng Dao cũng không thể giữ được lâu.

Bởi vì cô rất nhanh phát hiện, chuyện VPN rớt mạng làm Lục Tư Thành không thể tặng "đại lễ gặp mặt" cho Lee Goon Hyeok khiến anh ta cả ngày tâm tình không tốt, dẫn đến bầu không khí trong trụ sở trầm xuống theo, mọi người dù cũng tức chuyện lúc sáng nhưng cũng không dám lớn tiếng.

——Trụ sở bình thường náo nhiệt hôm nay đặc biệt yên tĩnh, ngay đến Tiểu Bàn nhiều chuyện cũng co rúc trên ghế đeo tai nghe run rẩy nhìn dàn harem trạch nam của mình...

Đồng Dao nhìn Lục Tư Thành đang ngồi đọc tin tức bên cạnh máy của mình, anh ta có vẻ không có hứng thú chơi game, Đồng Dao mặt ủ dột ôm Bánh Nướng đi qua: "Đội trưởng đại nhân, có cách gì giúp anh vui lên không?"

Con mèo kia cựa một cái liền nhảy từ trong ngực cô ra, giống như con cá trạch liều mạng chui vào trong ngực Lục Tư Thành, mà Lục Tư Thành lại không quẳng nó ra như bình thường, ngược lại còn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net