Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Nôbita!!!! Con đứng lại đó cho mẹ!!!! Bài kiểm tra này là sao hả??? "

Bà Nobi Tamoko tức giận cầm lấy một sấp bài kiểm tra nhìn theo bóng dáng của đứa con trai nhà mình chạy mất hút. Đoraemon vừa ăn dorayaki vừa lắc đầu lẩm bẩm: " Lần này mẹ thực tức giận a"

Nôbita vừa khóc vừa chạy ra khỏi nhà: " Mẹ ko hiểu cho mình gì cả!!! Đã thế mình bỏ nhà đi luôn " nói rồi cậu về phía núi sau trường. Nằm trên bãi cỏ xanh ngắt, từng ngọn gió mát mẻ thổi qua khiến cậu dần buồn ngủ, trc khi chìm vào giấc ngủ sâu cậu nghe thấy tiếng người hỏi:

" Saniwa đại nhân, cuối cùng cũng tìm thấy ngài, mong ngài chấp nhận đi cùng Konnosuke trở thành Thẩm Thần giả "

" Oáp~ đc thôi để tôi ngủ đã "

Cậu mơ màng đáp rồi ngủ mất tiêu mà ko hề hay biết chính câu trả lời vừa rồi của mình đã vẽ vào tương lai của cậu một con đường ... nở cúc :3

" Oáp~~ ngủ đã quá "

Nôbita vươn vai tỉnh dậy, mở mắt nhìn xung quanh cậu cảm thấy mình đang nằm mơ rồi!!!! Căn phòng này là sao?? Rõ ràng cậu đang nằm ngủ ở ngọn núi sau trường mà!!! Nôbita run người nghĩ: " Chả nhẽ là bọn bắt cóc?!? Đôraemon... " cậu nhớ tới vị ' bảo mẫu ' của mình. Nôbita cố gắng trấn tĩnh đứng dậy định mở cửa thì cửa được mở ra làm Nôbita giật mình hét lên " Aaaa "

" Aaa... saniwa đại nhân!! "

Bên kia cũng giật mk hét lên rồi nói:

" Saniwa đại nhân... ngài ổn chứ? Là lui khiến ngài giật mình mong ngài tha thứ "

" Uỵch "

Người kia vội quỳ xuống, Nôbita nghe xong mới ngờ người nhìn lại thấy một cậu bé mặc bộ đồng phục kì lạ đang run rẩy quỳ. Cậu hết hồn vội đi tới đỡ cậu bé dậy nói:

" Mau đứng dậy a... này em trai, cho anh hỏi đây là đâu vậy? "

" Saniwa đại nhân? Đây là Honmaru? "

" Honmaru??? "

Nôbita nghi hoặc nhìn cậu bé hỏi lại, rõ ràng cậu đang ngủ tại sườn núi sau trường mà?!? Honmaru là nơi nào cơ chứ??? Đang một đầu dấu hỏi thì Nôbita lại nghe thấy một giọng nói khác:

" Saniwa đại nhân, ngài cuối cùng cũng dậy rồi a~ "

" O.O hồ ly? "

Nôbita nhìn tiểu hồ ly lạ với hoa văn câu ngọc màu đỏ trên đầu đang nói chuyện với cậu, đang nói chuyện với cậu!!! Nôbita vội lùi ra sau mặt tái xanh chỉ vào Konnosuke lắp bắp nói:

" Yêu... yêu quái!?! "

" A, ko phải thưa saniwa đại nhân, Konnosuke đến từ thế kỉ 22 đồng thời là chính phủ đặc phái nhân viên hỗ trợ Thẩm Thần Giả làm nhiệm vụ ạ :3 "

Konnosuke vội giải thích đồng thời trình chiếu thông tin cho Nobita xem. Đọc một hồi, Nobita mặt ngơ ngác không hiểu lắm rồi nhìn Konnosuke rồi nói:

" Hoá ra cậu cũng tới từ thế kỉ 22, cùng với Đoraemon rồi! Còn nội dung vừa rồi thì mk vẫn chưa hiểu lắm *ngượng ngùng * "

Konnosuke lắc đầu nói: " Không sao, ngài chỉ cần biết nhiệm vụ của ngài là cùng các toudan bảo vệ lịch sử là được"

Nghe vậy, Nobita gãi đầu nói: " Tôi thật sự không làm được đâu, cậu thử tìm người khác xem " cậu đứng dậy đi về phía cửa thì cậu bé lúc nãy oà khóc lên:

" Oa Oa, đại tướng ko cần lui nữa ư, ô ô ô "

" Ách, đừng khóc mà "

Nobita hoảng sợ lau nước mắt cho cậu bé, nhưng Gotokai càng khóc to hơn đồng thời đưa ra lời thỉnh cầu:

" Đại tướng, làm ơn nhận chức đi mà, đừng bỏ Gotokai "

Konnosuke ngồi bên cạnh nhân cơ hội mà thuyết phục, vì vậy nhẹ dạ Nobita đành chấp thuận mà ko hề để ý nụ cười đắc thắng của một đao một hồ ly kia.

* nho nhỏ nội tâm *

By Gotokai: Hắc hắc~ Ichi-ni, đệ đã tìm đc đại tẩu tốt ý lộn đại tướng tốt cho huynh rồi! Huynh nhất định phải mau tới nha~ ( (¬_¬) )

By Konnosuke: zê!! Lôi kéo thêm đc một vị saniwa~ hắc vị thứ 100 trong năm rồi!! Nhất định sẽ đc thưởng du đậu hủ (¯﹃¯)

To be continue

Mai nữa nhá... chương đầu này mk làm có chút qua loa... phần sau sẽ kĩ hơn và một vài chương nữa sẽ bắt đầu vào chuyến phiêu lưu!

P/s: Honmaru mà Nobita tiếp nhận là ám đoạ Honmaru....

Mk sẽ làm rõ toà Honmaru ở chương sau

Chân thành cảm ơn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net