Chương 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Đường Dực thái tử! Thái tử đến tìm NỮ NHÂN CỦA TA là có ý gì?

Ninh Hi cùng Đường Dực ngẩng lên nhìn. Vương Hiên đã đứng đó từ lúc nào. Đường Dực đem ra một bộ mặt lạnh như nước đá nhìn hắn.

-Phi tử của ngươi, ta muốn đoạt!

- Muốn đưa Ninh Hi đi? Trừ phi Hàn lục tận diệt, còn không nàng có chết, cũng sẽ là ma của ta, là người của ta

- Ngươi muốn châm ngòi chiến tranh? 

- Với Hỏa lục? Ta không phải kẻ để tình che mờ lý trí. Nhưng giết ngươi để giành lấy nàng, ta đương nhiên có thể

Ninh Hi thích thú ngồi trong đình vừa ăn bánh vừa nhàn nhã xem kịch. Hahaha! Hôm nay sẽ lại có chuyện vui để coi rồi.

- Đường ca! Ca không cần nói nhiều với huynh ấy làm gì! Nữ nhân ca thích, Ly nhi sẽ đoạt lấy cho ca

Đường Ly đã đứng cạnh Vương Hiên từ lúc nào.

Ninh Hi cảm nhận khí tứ lạ ngẩng đầy lên. Nữ nhân này là ai đây?

- Ly nhi! Nơi này không có chỗ cho muội làm càn

Ninh Hi thú vị nhìn nhân vật mới ngu ngốc này, cười nói

- Hahaha! Cô là Đường Ly đúng không? Tiểu muội của Đường Dực?

- Đúng! Ta là Đường Ly - Đường Ly khó hiểu nhìn Ninh Hi nói.

- Đường gia cô quả nhiên người nào người nấy tự mãn như nhau. Hahaha! Các người quả thật thú vị

Đường Ly nhìn Ninh Hi như sinh vật lạ. Nữ nhân này vừa cổ quái lại vô phép vô tắc. Không hiểu Đường ca thế nào lại có thể yêu cô ta, đã vậy còn dêm ngày tường tư nữa chứ

- Người coor quái như ngươi, ta không cần biết ngươi đã dùng thủ đoạn gì để leo lên được cái ghế Vương phi của Thái tử, Nhưng chỉ cần Đường ca thích, ta vẫn sẽ bắt ngươi đem về cho đường ca.

- Ha! Thủ đoạn? Bắt về? Đường công chúa, đây là Hàn lục, đây là Vương phủ, đây là địa bàn của ta. Muốn ngông cuồng ngạo mạn, ngậm máu phun người, còn phải xem ta có đồng ý hay không

- Ly nhi! - Đường Dực trừng mắt nhìn Đường Ly làm nàng ta càng thêm tức giận. Đường ca mà nàng ta yêu, lại không hề yêu nàng ta. Tình cảm của nàng ta, ai cũn nói trái lại luân lý. Nàng ta đã không thể cho Đường ca hạnh phúc thì hạnh phúc Đường ca mưu cầu, nàng sẽ đi đoạt cho Đường ca.

Đường Ly rút từ trong không gian hỗn độn ra một cây roi đỏ rực như lửa. Sung sức nhìn nàng

Còn nàng, mắt không hề để động tới nàng ta, chỉ chếch môi quay lưng lại cười:

- Đường công chúa! Ta cho ngươi sử dụng mười chiêu, chỉ cần có thể đánh trúng ta một chiêu, ta sẽ ngoan ngoãn quy thuận không điều kiện theo Đường Dực về Hỏa lục.

- Còn nếu không?

- Còn nếu không, ta muốn cây roi của ngươi

Đường Ly giật mình nhìn xuống cây roi trên tay. Cây roi này là thượng phẩm thánh khí gia truyền của các đời công chúa Hỏa lục. Nàng ta thực sự không nỡ

- Sao? Ngươi không nỡ? Vậy thì coi như ta chưa từng nói gì

- Không! Được, ta chấp nhận. Nếu ta thua, Hỏa Liên này sẽ là của ngươi

Đường Ly dứt khoát nhìn nàng, roi trong tay nàng ta khẽ động, nàng ta liền như con hổ đói lao về phía Ninh Hi

Vương Hiên không thèm nhìn đến trận đấu nhàm chánh này, mắt phóng về phía hồ thủy đằng sau

Còn Đường Dực, hắn ngay từ đầy đã quan sát nhất cử nhất động của Ninh Hi. Với thực lực của nàng, giết Đường Ly chỉ là chuyện một sớm một chiều. Trận đấu này ngay từ đầu, hắn đã biết trước mặt sáng. Nhưng hắn không muốn ngăn Đường Ly vì còn một mặt tối hắn muốn thử. Chỉ cần Ninh Hi có ý định giết Đường Ly, hắn lập tức sẽ cản nàng lại

Nói trước nói sau, Đường Ly vẫn là thân muội muội của hắn. Nàng ta vẫn còn ghía trị lợi dụng. Nếu để một con tốt tốt như vậy hi sinh một cách dễ dàng, đối hắn hoàn toàn không có lợi

Đường Ly dùng khinh công lao vào trong đình, xé rách cả mành tằm ti. Nhưng roi còn chưa chạm vào một cọng tóc của Ninh Hi, nàng ta liền bị bật ra

Đường Ly lật đật đứng dậy, tóc rối tung, bộ dạng xinh đẹp ban đầu biến mất. Thành ra một cái nữ nhân trông vô cùng chật vật

Đường Dực ngạc nhiên nhìn Ninh Hi, Đường Ly thì trợn tròn hai mắt, âm thầm kinh hoảng:" Nàng ta tay không tấc sắt, tại sao lại có thể đánh bật chiêu thức cảu ta?"

Vương Hiên đứng một bên nhếch môi cười, lời nói tựa có tựa không

- Mèo nhỏ! Nàng chơi xấu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net