Tư Mã Xuyến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Khuynh Khuynh
______________

Tư Mã Xuyến bò lên ôm lấy cánh tay Mạnh Lâm Phong, hai người khanh khanh ta ta lên xe rời đi. Cho đến khi chiếc xe khuất bóng trên đường, Phượng Khuynh Ca mới đến gần chỗ bọn họ vừa đứng.

“Vừa rồi nam nhân kia có phải là tổng tài Mạnh thị không?” Cô gái đứng tại cửa cất tiếng hỏi: “Cái nữ nhân kia là bạn gái hắn sao?”

“Vừa rồi cô không phải giúp cô ta làm spa sao?  Chẳng lẽ cô không hỏi xem một chút?” Một cô gái khác tức giận nói.

“Tôi hỏi, cô ta chính là cười cười. Bất quá nói đến cũng kỳ quái, tôi lần trước đi dạo ở trung tâm thương mại cũng nhìn thấy cô ta, lúc ấy cô ta cùng một người đàn ông rất tuấn mỹ đi cùng nhau.”

“Chuyện này cũng đâu có gì là lạ? Tôi hôm qua còn trông thấy cô ta và Phong thị tổng tài ở cùng một chỗ kìa.”

“Bất quá cũng chỉ xinh đẹp hơn người một chút, thật sự là hồ ly tinh mà.”

Phượng Khuynh Ca cũng thật không ngờ ở chỗ này lại có thể nghe được tin tức như vậy. Phong Thất Hiên cùng Tư Mã Xuyến có quan hệ. Hỗn đản! Vốn chỉ muốn chỉnh hắn một chút, bây cô liền thay đổi chủ ý.

Hắn vậy mà lại cùng Tư Mã Xuyến –nữ nhân đối đầu với cô ở cùng một chỗ, cô muốn cho hắn dục cầu bất mãn mà chết. Đúng rồi, hắn tiếp cận cô thật chỉ là trùng hợp thôi sao?

Phượng Khuynh Ca một lần nữa lại lên xe, đuổi theo hướng bọn họ vừa ly khai mà đuổi theo. Vừa vặn phía trước là đèn đỏ, cô rất nhanh liền đuổi kịp bọn họ.

Tư Mã Xuyến cùng Mạnh Lâm Phong ở trong xe kích hôn, hai người đều luồn tay vào quần áo đối phương. Bởi vì là xe mui trần, nên phong cảnh bên trong xe đều lọt vào mắt người đi đường không sót chút gì. Bốn phía truyền đến âm thanh huýt sáo, còn có người lấy điện thoại mà chụp lại. Mạnh Lâm Phong buông Tư Mã Xuyến ra, sủng nịch cười cười, giúp cô ta sửa sang lại tóc. Lúc này, Mạnh Lâm Phong quay đầu nhìn vào kính chiếu hậu liền nhìn thấy Phượng Khuynh Ca. Hắn ngẩn ngơ, trong cặp mắt tràn ngập sương mù hiện lên tia thanh minh, bất quá chỉ nhanh chóng lướt qua, sau đó liền khôi phục thành nam nhân trong mắt chỉ có Tư Mã Xuyến.

Nguyên bản Phượng Khuynh Ca vốn đang thập phần tức giận. Cho dù cô đối với Mạnh Lâm Phong không có tình cảm nhưng tốt xấu gì hắn cùng cô cũng có mượt đoạn ân ái nhân duyên, bây giờ nhìn hắn và Tư Mã Xuyến ở cùng một chỗ thập phần khó chịu. Bất quá rất nhanh cô liền phát giác không thích hợp.

Ánh mắt Mạnh Lâm Phong cùng đoạn thời gian trước cùng một dạng, giống như có một đoàn hắc vụ* quấn quanh. Sự tình lần trước đã khiến cho cô lưu ý, hơn nữa tự mình trải qua, không khỏi có chút phỏng đoán.

*hắc vụ: sương mù màu đen.

Chẳng lẽ Tư Mã Xuyến gặp được  kỳ ngộ gì hay sao? 
Lần đầu tiên gặp mặt chính là một tiểu bạch hoa, hơn nữa còn có chút khiếm khuyết. Lần sau gặp lại, sức chiến đấu của cô ta đã thăng cấp rất nhanh, cô đã có chút không hiểu nổi. Hiện tại cô ta đã có khí chất của một nữ chính nên có, nó khiến cô có một loại dự cảm vô cùng nguy hiểm.

“Anh nhìn cái gì?” Trong xe mui trần, Tư Mã Xuyến dựa trên vai Mạnh Lâm Phong, hỏi: “Phong, gần đây anh rất kỳ quái, đêm qua cư nhiên....Anh có phải không còn yêu em nữa?”

Tư Mã Xuyến thâm trầm nhìn Mạnh Lâm Phong, trong mắt hiện lên tia quang mang màu đỏ yêu dã. Đây là dị năng duy nhất của cô-Thuật đọc tâm.
______________

Khuynh: Ta ghét nhất edit chương này....hận hận...... :'(

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net