TẬP 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TẬP 18

" Á...!"

Một tiếng thét vang lên, anh chợt tỉnh giấc. Dù là một tiếng thét nhỏ nhưng cũng đủ làm anh nhíu mày, một tiếng hét? Anh nhanh chóng đi ra ban công nhìn vào một bìa rừng nào đó của trường.

Anh nhíu mày vào phòng tắm thay đồ, khi anh bước ra thì cậu cũng tỉnh dậy. Cậu dịu mắt:" Có chuyện gì sao?"

" Có người đó trong rừng"

" Cậu muốn đi?"

" Ừm"

Cậu cũng đột nhiên dọt vào phòng tắm nói:" Tôi cũng muốn đi". Anh chưa kịp từ chối thì cậu từ phòng tắm vọt ra kéo tay anh đi ra ngoài. Xuống thang máy thì bắt gặp hắn và chàng, bốn người nhanh chóng đi đến bìa rừng có tiếng thét phát ra.

Đi đến đó thì bắt gặp bốn người học viên đang ở đó, khuôn mặt phức tạp. Bốn người đi đến, anh và hắn chỉ nhíu mày còn cậu và chàng thì hít một ngụm khí lạnh.

Chẳng gì khác, trên mặt đất một người đang nằm đấy, không còn hơi thở, trên ngực còn có một mũi tên cắm vào đấy. Anh nhìn họ hỏi:" Đây là chuyện gì?"

Một người ngồi dưới đất run rẩy nói:" Có...có người... gửi một lá thư... Kêu tôi...kêu tôi đến đây... Đến thì... bắt gặp..."

Anh nhìn ba người còn lại:" Còn các cậu..."

Một người trong số đó lạnh nhạt nói:" Tôi nghe tiếng thét liền đến đây"

" Tôi cũng vậy"

Anh đi đến xem nạn nhân, theo độ lạnh và lượng máu chảy ra thì nạn nhân chết lúc 1h trước. Một mũi tên xuyên thẳng tim làm cho nạn nhân không kịp kêu lên mà chết ngay.

" Có chuyện gì xảy ra?!" một toán bảo vệ chạy đến

Hắn nói:" Có người chết"

Họ nhìn thấy nạn nhân trên mặt đất liền cả kinh:" Chuyện này..."

Giám thị của trường cũng ở đấy, ông trầm ngâm hồi lâu rồi nói:" Chuyện hôm nay không nên truyền ra ngoài, ta sẽ cho người điều tra. Các cậu mau về đi, hết chuyện rồi!"

Nói xong mỗi người đều mang một cảm xúc khác nhau rời đi. Anh và hắn quyết định chuyển đến phòng của anh để bàn chuyện.

Trong phòng, không khí đều ngưng trọng. Anh nhìn hắn hỏi:" Anh nghĩ sao?"

" Những người ban nãy rất đáng ngờ, nhất là ba người kia"

Cậu gật đầu:" Tôi cũng nhìn không ra biểu hiện của họ, họ giấu khá tốt"

Chàng cũng lên tiếng:" Hung thủ là một tay lão luyện về cung tên nên mới có thể bắn chính xác không xê xích gì. Còn nữa, nếu sử dụng súng thì sẽ dễ bị phát hiện hơn, hắn ta cũng khá suy nghĩ"

Anh gật đầu:" Chúng ta nên tìm kiếm người cùng phòng với nạn nhân"

Cậu nói:" Được, nhưng phải đến sáng mới có thể, bây giờ đã khuya lắm rồi". Họ gật đầu rồi trở về phòng của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#danmei #tim