Chương 62

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
lúc đối phương chạy trốn, không biết đã có bao nhiêu tính mạng vô tội bị mất dưới tay hắn, thân là đệ tử Phật môn, đối với chuyện này đương nhiên không thể ngồi yên mà không quan tâm-- nhưng dù tự cho ý nghĩ của mình bao nhiêu lý do, Huyền Dạ cũng không thể lừa gạt chính mình, nguyên nhân y phẫn nộ đến như vậy, chính là vì hành động lúc trước của đối phương, làm y ra tay thương tổn Vệ Thành Trạch, càng làm Vệ Thành Trạch suýt nữa mất đi tính mạng.

Tiểu yêu quái mới quen ngắn ngủi có vài ngày mà phân lượng trong lòng y thế nhưng còn nặng hơn hàng vạn hàng nghìn người trong thiên hạ kia.

Chuyện này đối với Huyền Dạ mà nói, thật quá bất khả tư nghị, nhưng trái tim không ngừng nhảy lên kia, lại vô cùng rõ ràng mà nói cho y, đây là sự thật không thể thay đổi được.

"Đây cũng là. . . . . . yêu pháp của ngươi sao?" Nhịn không được vươn đầu ngón tay, nhẹ nhàng để trên trán Vệ Thành Trạch, chỉ khi cảm nhận rõ ràng độ ấm kia, mới có thể khiến Huyền Dạ an tâm. Đêm hôm đó, bộ dạng cả người đầy máu rồi ngã xuống của Vệ Thành Trạch, mang đến cho y sợ hãi đến vô hạn, vì vậy nếu là không thể xác nhận tiểu yêu quái này còn sống, y liền cảm thấy trong lòng phá lệ mà hoảng loạn.

Đột nhiên, một bàn tay chạm lên đầu ngón tay Huyền Dạ, kéo bàn tay trên trán Vệ Thành Trạch của y xuống, sau đó, Huyền Dạ liền thấy đầu ngón tay của mình đã tiến vào một nơi ấm áp căng chặt, vật mềm mại mà ướt nhuyễn kia liền nhẹ nhàng đảo bụng ngón tay của y.

Suy nghĩ của tác giả: Phó An Diệp: sát, ta thiếu chút nữa mất đi cơ hội chạy theo ba thế giới mới có được!

Lúc viết thế giới này, ta đã liên tục tự nhắc nhở mình phải ngọt, ngọt, vì thế ta thành công mà mắc văn, sau đó ta liền thay đổi suy nghĩ, rốt cục thuận lợi mà viết xong, cho nên, hết thảy đều là do linh cảm lỗi 【 buông tay . Hơn nữa, cũng không quá ngược đâu, đúng không =w=

Khụ, đói chết rồi, lặn đi ăn cơm

Cám ơn trên núi một con hùng, lang quỷ quỷ đích lôi, sao sao đát ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net