Chương 74

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
chẳng thể nào mà thoát ra nổi.

Nhìn chằm chằm Vệ Thành Trạch chốc lát, Lục Hướng Nam bỗng nhiên có chút phiền táo mà lau mặt, đẩy ra ghế dựa đứng lên: "Nếu cậu không có chuyện gì thì tôi đi trước đây, bye!"

"Ừ, gặp lại sau." Vệ Thành Trạch nghe vậy cũng cười nói lời từ biệt.

Lục Hướng Nam: . . . . . . Sao cứ thấy có gì đó không đúng nhể?

Đi được hai bước, phát hiện Vệ Thành Trạch thật sự không định tiến lên, Lục Hướng Nam nhịn không được dừng chân lại, nghi hoặc mà quay đầu. Sau đó cậu liền nhìn thấy Vệ Thành Trạch một tay cầm túi sách, tay kia thì cầm một cái di động, đang cúi đầu mà nhìn gì đó.

Hình ảnh như vậy ở xã hội hiện tại này thật sự là rất thông thường , vốn hẳn là không có gì không đúng, chỉ là. . . . . . Sao cậu cứ cảm thấy, cái di động Vệ Thành Trạch cầm trong tay lại quen mắt như vậy nhể?

Khóe miệng không tự chủ được mà co rút, trong lòng Lục Hướng Nam nhất thời toát ra một suy đoán không có chừng mực.

Nâng tay lên sờ sờ túi của mình, quả nhiên không sờ thấy gì cả, di động lúc đầu cậu để trong túi không biết khi nào đã không cánh mà bay .

Cho nên. . . . . . Thứ trong tay người đối diện kia, quả nhiên chính là di động của cậu đúng không?

Ngay lúc Lục Hướng Nam đang nghĩ Vệ Thành Trạch rốt cục lấy được điện thoại của cậu ta từ lúc nào, Vệ Thành Trạch đang nghịch cái điện thoại trên tay mình đột nhiên ngẩng đầu lên, đưa máy hướng về phía cậu.

Bởi vì chuyện quá bất ngờ, Lục Hướng Nam chưa kịp phản ứng gì liền đã bị chụp lại: . . . . . .

Người nầy bị cái bệnh gì thế này? !

Suy nghĩ của tác giả: nhìn đến có người bởi vì các loại nguyên nhân cảm thấy được tâm lý tật bệnh không phải bệnh không cần trị liệu liền cảm thấy được phiền táo, có phải hay không không nên chờ đã xảy ra chuyện mới có thể coi trọng?

Thật sự, làm ở thực tập trong lúc, tận mắt đến người bệnh khiêu giang đích nhân, ta chỉ nghĩ muốn đi lên cấp những người này hai bàn tay.

Bởi vì một sự tình tâm tình không tốt, hôm nay không có thêm càng, ta sẽ tìm cái thời gian tận lực bổ thượng đích.

Cám ơn 蒘, phục linh đích lôi cùng lạc hà vũ mặc đích hoả tiễn, sao sao đát ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net