Bạch Tuyết và bảy chú lùn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

      Kiến Nhất bước xuống từ tàu điện ngầm. Giữa không gian ồn ào vội vã, cậu lướt qua từng khuôn mặt để tìm kiếm một bóng dáng quen thuộc. Nhưng ở đây rất đông người qua lại, có tìm cách mấy cũng không thể nào nhìn thấy. Bỗng, một người thanh niên kéo giật áo của Kiến Nhất ra phía sau.
-Thằng chó, bố mày ở đây. Mày còn tìm đứa khốn nào ngoài đó?
Kiến Nhất quay người ra sau, mừng rỡ ôm chầm lấy người thanh niên trẻ tuổi trong khi hắn cau có đẩy cậu ra.
-Mạc Quan Sơnnnnnnnn
-Cút ra chỗ khác, ở nơi đông người đừng có mà sờ vào ông đây
Kiến Nhất vẫn rất vui vẻ tránh xa một chút, cậu quá quen với tính cách bặm trợn của tên này. Cậu vuốt một tay xuống đũng quần của hắn, nở một nụ cười gian manh.
-Vậy...chỗ vắng người?
Mạc Quan Sơn nhìn xuống đáy quần căng cứng của Kiến Nhất, tát cậu một cái rồi kéo tay cậu băng băng về phía trước, luôn miệng chửi rủa mặc cậu kêu la.
-Đau tay, từ từ
-Mẹ kiếp, lát nữa tao bằm nát con c*c mày ra, lúc đéo nào trong đầu cũng toàn mấy thứ kinh tởm. Không có tao thì mày kiếm đại một thằng khốn nào để nó đụ mày à?
-Khoan..đừng kéo nhanh quá, Tóc Đỏ, đau
Mặc Quan Sơn tiến nhanh về phía nhà vệ sinh nam, cậu lôi Kiến Nhất vào trong, mở cửa một buồng rồi quăng cậu vào đó.
-Tự xử đi, không xuống được thì đừng có mà theo về phòng trọ của tao, mẹ kiếp, trông như thằng biến thái ấy.
-Tao không ra được nếu không dùng đằng sau mà~ Tóc Đỏ àaaa~
-Bố mày không cần biết, nhét ngón tay của mày vào đó đi
   Thứ mà Kiến Nhất muốn là dương vật thô to của Quan Sơn chứ không phải mấy ngón tay mỏng manh này, nhưng cậu không làm cách khác được. Nếu không bắn ra thì có lẽ hắn sẽ vứt cậu sống vờ vật ở ga tàu này mất. Kiến Nhất với tay định khóa cửa rồi lại thôi. Cậu cởi hẳn quần ra một tay tuốt mạnh nam căn trướng đỏ, một tay nhét vào hậu huyệt phía sau. Kiến Nhất cắn áo để ngăn âm thanh rên rỉ phát ra ngoài. Hai tay hoạt động đều đặn, ra vào liên tục. Một, hai rồi ba bốn ngón tay cắm sâu trong hậu huyệt ướt át, cộng thêm dương vật bị ma sát mạnh mẽ khiến Kiến Nhất run lên từng hồi.
-Ngn...ahh....ư...Quan Sơn...ư...ahhhhhh...m..một chút nữa...ahhhhhh
Kiến Nhất đâm vào càng lúc càng nhanh, dâm dịch dính đầy bên trên tay và đùi.
-Mph...ahhh...ahhh..hức....ưm...ahh
Mặc Quan Sơn bên ngoài không chịu nổi nữa, đẩy cửa bước vào, không đợi Kiến Nhất phản ứng, hắn rút tay cậu ra rồi đem dương vật nóng hổi cắm mạnh vào bên trong, một lần đâm hơn phân nửa vào.
-Mẹ nó, chặt quá đấy, mày đâm một ngón vào à
-Kh...không phải, ahhhh, từ từ.....đừng....ngn..ahhh. Sao mày....
-Rên rỉ cũng có hứng lắm, mẹ kiếp, trong lúc ở ngoài đó, đã bao nhiêu thằng đâm vào cái lỗ này rồi?
Kiến Nhất mỉm cười, đưa tay vuốt nhẹ chân Quan Sơn.
-Không đếm nổi...
-Đĩ thỏa, tao không thỏa mãn nổi mày sao? Tìm nam nhân khác? Lại còn đéo biết sợ mà khai ra. Đếm không nổi luôn sao?
-Haa, biết làm sao được, hai năm trời tao mới gặp lại mày, ngn..ưm...sau này...sẽ không có nữa...ahh
-Mấy thằng già trong quán bar à?
-Không...ư...ưm..nam sinh trong trường cấp 3 của tao, ahh...haa, lớp nào cũng có vài người...ah...ưm..sâu quá
Mạc Quan Sơn không hỏi nữa, Kiến Nhất khiến hắn tức đến điên người, quen nhau ngần ấy năm, cậu vẫn không bỏ bản tính thèm khát của bản thân. Quan Sơn thở hắt ra một cái rồi tiếp tục mang dương vật đâm sâu vào trong, thúc từng cú mạnh bạo điếng người. Hứng chịu khoái cảm dồn dập, Kiến Nhất ưỡn người bắn ra. Mạc Quan Sơn chưa tới, rút dương vật vẫn cương cứng ra tự mình an ủi, một lúc sau, Quan Sơn bắn lên người Kiến Nhất, dòng tinh dịch đặc chảy từ cổ xuống bụng, thấm qua lớp áo sơ mi mỏng.
  Mạc Quan Sơn cực chẳng đã, vừa phải cõng Kiến Nhất, vừa phải lôi đống hành lý của cậu về phòng trọ. Hắn vứt cậu xuống tấm nệm nhỏ trên gác rồi mặc đó đi tắm. Trời mùa hè, từng tia nắng chiếu vào căn phòng chật hẹp, cái nóng đó khiến Kiến Nhất tỉnh giấc.
-Tóc Đỏ, điều hòa..
-Đéo có
Mạc Quan Sơn cau có trả lời sau khi bước ra từ phòng tắm. Hắn bất lực trước yêu cầu vô lý của tên kia, căn phòng nhỏ thó điện lúc có lúc không thì làm đéo gì có điều hòa mà hỏi.
Kiến Nhất mệt mỏi đứng dậy bước vào phòng tắm, cậu đẩy Quan Sơn đang đứng chắn trước cửa ra, rồi cậu bỗng khựng lại.
Mạc Quan Sơn mặc một chiếc áo ba lỗ, phía dưới mặc quần đùi mỏng, hằn lên một cách rõ ràng dương vật bán cương to lớn. Họ Mạc đẩy đầu Kiến Nhất ra, ngăn cản cái suy nghĩ bậy bạ vừa chớm nở trong đầu cậu.
-Đi tắm đi, đừng có mà vớ vẩn

-Mạc Quan Sơn, tao đói rồi, mau cởi quần ra đi
-Cút mẹ mày đi, đói thì ăn chứ liên quan đéo gì mà cởi quần. Đi tắm đi, tao nấu cơm cho mày.
-Vậy thì nấu cơm cà ri đi
-Ừm
Kiến Nhất vui vẻ đi vào phòng tắm, Mạc tử không vội vàng nấu nướng, hắn biết Kiến Nhất thế nào cũng nằm dầm trong đó cả tiếng đồng hồ. Khoảng hơn một tiếng sau, Kiến Nhất bước ra từ phòng tắm, dòng nước mát mẻ khiến cậu dễ chịu và bớt...hứng tình hơn một chút.
-Tóc Đỏ, của mày bao nhiêu?
-Cái gì của tao?
-Dương vật
-18cm, hỏi làm gì?
-Không, lần sau đừng đâm hết vào như vậy, bên trong có hơi đau rồi
-Gì, đau lắm không?
-Có, tao có cảm giác như mày đâm trầy ruột tao rồi ấy
-Này, đừng có đùa
-Nhưng mà tao đau thật mà...thôi khỏi đi, mày cứ mặc kệ tao
-Mặc kệ là mặc kệ thế đéo nào? Mẹ mày, lên gác đi, cởi quần ra
-Không muốn làm nữa, đau bụng
-Ai làm với mày? Bước lên
Kiến Nhất hoang mang nhưng vẫn nghe lời bước lên gác, cậu cởi cả quần dài lẫn quần lót dạng chân nằm trên nệm. Một lát sau, Mạc Quan Sơn bước lên tay cầm lọ bôi trơn mới, thậm chí nó còn chưa khui mác.
-Quan Sơn, mày...cái đó, mày dùng với người khác thì không dùng cho tao được nữa đâu
-Đéo gì? Tao đéo phải loại người đó
-Không sao, tao không bận tâm đâu. Nhưng mà mày định làm gì?
-Thôi cái kiểu ăn nói như uất ức lắm đấy đi. Mẹ nó, tao đéo có tiền đưa mày đi chưa bệnh đâu, dạng chân ra.
Mạc Quan Sơn đổ một ít dung dịch bôi trơn ra tay, đút hai ngón tay thô dài vào hậu huyệt Kiến Nhất.
-Chỗ nào đau?
-Ahh, sâu vào một chút, bên kia...ahhh..không phải...nhẹ một chút...ahh
-Mẹ nó, mày đừng có mà nứng lên đấy
  Kiến Nhất nhắm nghiền mắt, phía dưới vừa đau vừa sướng khiến cậu bất giác nâng cao hông lên để ngón tay phía sau vào sâu hơn.
-Ahh...ưm..
-Này, đừng có rên rỉ kiểu đấy, tởm quá đấy
-Muốn đâm vào không?
-Đéo, bố vừa tắm xong
-Ư..ưm, vậy lấy giúp tao cái balo màu xanh đi
-Để làm gì? Trong đấy có thuốc trị nứng à?
Mạc Quan Sơn quay người, cầm cái balo quăng đến chỗ Kiến Nhất. Dây kéo mở ra, Kiến Nhất đổ ra một đống sextoy đủ loại khiến Quan Sơn trố mắt nhìn.
-Muốn chơi không, dùng mấy cái này thì không cần đâm vào nữa.
Mạc Quan Sơn tiến lại gần, cầm một cái dương vật giả lên bằng hai ngón tay, biểu cảm đầy sợ hãi.
-Đâm vào sao?
-Hay mày muốn tao đi tìm người khác.
-Mẹ mày, được rồi
-Cái đó bằng cái của mày đấy, 17cm, nó có một cái nhánh nhỏ có thể đâm vào tuyến tiền liệt của tao đấy
-18cm
-Biết rồi, đâm vào đi, mau lên
Quan Sơn nhét từ từ dương vật giả vào trong, nhét cả cái phần nhô ra như nhành cây vào nốt.
-Được chưa?
-Xoay về bên này một chút
-Như này?
-Ahhhhhh, chỗ đó, chuyển động một chút, nya, k..không..mạnh quá...ahhh ưm
-Cái công tắc này để làm gì?
-Kh..khoan đã..cái đó
Quan Sơn bật công tắc, dương vật giả bắt đầu rung mạnh không ngừng. Kiến Nhất bị kích thích đến bắn không nổi, cơ thể giật lên liên tục, cong người giữ sức để không ngất đi. Gương mặt thanh tú ửng đỏ chảy dài hai hàng nước mắt, nước bọt không kiểm soát được mà trào ra hai bên khóe miệng, khung cảnh ướt át sắc dục không ngờ.
-Ahhh..ahh...ưm...ngn...ahhh...kh..không
  Mạc Quan Sơn ngây người nhìn Kiến Nhất vặn vẹo, chân tay bấu vào nệm, cả người ngập trong khoái cảm trước mắt.
-Ahh...bắn...ư...haa....ahhhhhhhh
Kiến Nhất đạt đến cực khoái mà bắn ra, cậu thở dốc, mệt mỏi vì kiệt sức.
-Đau...bên trong, c..cả đằng trước cũng đau nữa
-Mẹ kiếp, m..mày..
-Quan Sơn, xin lỗi, tao làm bẩn nệm rồi
-Không sao, nóng, ngủ dưới đất cũng được.
Mạc tử không nói không rằng, cầm khăn lau đống tinh dịch trên người Kiến Nhất rồi mang nệm vào phòng tắm, sau đó mang một tấm nệm nhỏ cho khách ra.
   Một lát sau, Kiến Nhất bước ra từ phòng tắm lần thứ hai, cậu xuống dưới, Quan Sơn đang đợi sẵn ở bàn ăn.
-Nhanh lên, nguội rồi
-Tao không ăn đâu
-Mày bảo tao nấu rồi đéo ăn là thế l*n nào?
-Xin lỗi mà, nhưng mà tao không ăn được, tao đang khó chịu lắm
-Mẹ kiếp, cút lên gác đi, lát nữa tao lên.
  Kiến Nhất bước từng bước khó khăn lên gác, nằm xuống bên cạnh chiếc nệm nhỏ rồi thiếp đi lúc nào không hay. Gác nằm sát trên mái nhà, hơi nóng phả xuống khiến mồ hôi cậu chảy đầm đìa, chiếc quạt duy nhất đã mang xuống bàn ăn, Kiến Nhất không xuống lấy, cậu muốn để Quan Sơn dễ chịu một chút. Một lát sau, Mạc Quan Sơn lên gác, cầm theo cả cái quạt nhỏ và một cốc nước mát. Kiến Nhất nằm im trên sàn, mồ hôi thấm ướt chiếc áo mỏng, nhô lên hai đầu nhũ hoa nhỏ nhắn. Quan Sơn cắm chiếc quạt hướng về phía Kiến Nhất, cậu cau mày, đưa ánh mắt về phía ngực Kiến Nhất.
-Mẹ nó, mày sắc dục quá đấy
-Nếu mà không có mày ở đây thì tao đã cởi quần áo để ngủ rồi, nhưng mà nếu tao cởi ra bây giờ thì sợ rằng mày sẽ bằm tao ra mất
-Cởi ra đi
-Được sao??
-Ừm, xin lỗi vì đã nhét mày vào cái xó tồi tàn này
-Không sao, chỉ cần có mày thôi
Kiến Nhất chồm lên kéo Mạc Quan Sơn xuống nằm cạnh cậu, hắn quay qua, ôm Kiến Nhất vào lòng.
-Ngủ đi
-Ừm
-Mẹ mày, bỏ tay ra
Kiến Nhất luồn một tay trong quần Mạc tử mà nắn bóp khiến Quan Sơn bắt đầu cương lên.
-Này, tao bảo là bỏ ra
Kiến Nhất ngoan ngoãn rút tay ra, không trả treo lại lời nào như bình thường, cậu xoay người, quay lưng về phía Mạc Quan Sơn ra vẻ giận dỗi. Hắn đưa một tay kéo cậu lại nhưng bị hất ra.
-Mày thái độ đéo gì đấy?
-Không dám, mày lúc nào cũng vậy hết, sao mày đối với ai cũng dễ chịu mà lại hung dữ với tao chứ, nếu mày ghét tao thì cứ mặc kệ tao đi là được, tỏ vẻ quan tâm làm gì
-G..gì? Kiến Nhất, tao không có ý đó
Kiến Nhất quay lại, dụi đầu vào vai Quan Sơn.
-Mạc Quan Sơn, rõ ràng là mày biết tao rất thích mày mà. Chỉ cần mày nói một câu, tao sẽ không bao giờ rời xa mày nữa. Sao mày có thể nhìn tao qua lại với nhiều người như vậy mà không giận chứ
-M..mày cố ý?
-Ừm, nhưng mà...có vẻ nó là vô ích rồi đúng không? Mày vẫn không hề để ý tới tao
-K..không phải, t..tao cũng rất thích mày...t..tao...
-Nói dối, mày vừa nói là ghét tao
-Không có, tao nói vậy lúc nào?
-Vừa nãy...
-Không, tao nói là mày bỏ tay ra khỏi quần của tao
-Như nhau thôi!
-G..gì? Thằng này, mày lừa bố?
-Nhưng mà vậy thì có nghĩa là tao được tiếp tục đúng không?
Kiến Nhất ngồi dậy, tụt hẳn quần Mạc Quan Sơn, liếm nhẹ xung quanh nam căn to lớn.
-Lớn quá đi, thật không hổ là Mạc Quan Sơn mà~
-Kiến Nhất, mày đang đau bụng
-Vậy thì dùng miệng thôi
Kiến Nhất cúi người xuống, ngậm hơn nửa nam căn vào miệng, lên xuống điên cuồng, nước bọt tứa ra từ khóe miệng chảy xuống cằm.
-Mmm...ưm...
Cậu thận trọng lên xuống, nam căn to lớn đâm sâu vào cuống họng. Từ phía trên, Mạc Quan Sơn có thể nhìn thấy hai nhũ hoa nhọn của Kiến Nhất.
-Mẹ nó, ngon lắm sao?
-Mmmm..ưm. To lên một chút rồi này
-Áo, mặc áo vào đi
-Sao thế?
-Ngực của mày
   Kiến Nhất dứt khỏi dương vật ngon lành phía dưới, ranh mãnh đáp trả:
-Không đấy.
-Đụ...mày đừng có mà trả treo kiểu đấy
-Quan Sơn, đâm vào một lát đi
                             




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net