Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thành Dương: Yahhhhh sao cậu dám làm vậy!

Thúy Ngân: Chuyện gì mà mình không giám làm.

Thành Dương: Hứ!  Đi Jun. Cậu bực bội lôi Jun đi về.

Thúy Ngân cười hả hê với cái tính trẻ con đó mà nghĩ lại cũng hơi quá đáng mà thôi kệ hơhơ.

Cốc Cốc

# Vào đi

Đẩy cửa bước vào không ai khác chính là Khánh Linh. Thúy Ngân cũng chả quan tâm đó là ai cô vẫn chăm chú vào sắp giấy tờ trên bàn.

Khánh Linh: Thúy Ngân~~~

Thúy Ngân cũng chả quan tâm tiếp tục làm việc làm người kia bực mình, cô chả quan tâm con người đó làm gì suốt ngày cứ bám lấy cô làm thêm phần chán ghét, ghê tởm.

Khánh Linh hơi bực đi lại đằng sau Thúy Ngân dựa người vào cô nhưng lại bị đẩy ra. Thúy Ngân nãy giống bực dọc nói:

Thúy Ngân: Tôi nói cho cô biết tôi với cô là quan hệ cấp trên cấp dưới xưng hô cho đàn hoàng đừng có làm những hành động đó với tôi không thì cô cũng biết kết quả rồi đó! Thúy Ngân nói xong cười khinh một cái làm người kia quê mún chết.

Khánh Linh: Nhưng em và chị là thanh mai trúc mã sớm muộn gì cũng là vợ chồng thôi!

Thúy Ngân: Tôi nói lại là tôi không thích cô cho dù chết tôi cũng không lấy cô nói những câu thật kinh tởm!

Khánh Linh: Chị à là con Lan Ngọc gì đó phải không ?

Thúy Ngân: Tôi nói không phải ai mà tại cô tôi cho cô 3s cút khỏi công ty tôi "NHANH"! Thúy Ngân cười khinh làm ai kia máu dồn lên não tức giận bỏ đi.

Ting... Ting... Ting

Thúy Ngân: Lan Ngọc ~~~ chị gọi em có chuyện gì?

Lan Ngọc: Em đừng kéo dài tên chị coi nghe mắc Ị dễ sợ!

Thúy Ngân: Sao chị phũ thế :v

Lan Ngọc: Hơhơ xin lỗi bé yêu mà chị chuẩn bị đi công tác 1 tuần á nên bé ở nhà giữ gìn sức khỏe nhe chị sẽ mua quà về cho!

Thúy Ngân: NoNoNo ! Cô bĩu môinài.

Lan Ngọc: Kệ bé! Hứ thật lì lợm.

Thúy Ngân: Hoi Hoi được rồi mà chị đi mua quà gì siêu siu toooo khủng lòoooo nha ~~

Lan Ngọc: Hong bé ơi :v

Tít... Tít... Tít

Thúy Ngân: Phũ phàng dễ sợ nghỉ chơi bo xì lun. Hứ!

-------------------------------------

Đọc tới đây thì cho sao cmt cái coi nào!

Đọc zui zẻ nhé 😆

Có biết nói gì nữa đâu:)))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net