Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 4

Sau khi Thương Trì ngồi xuống, kéo thấp vành mũ dựa người bên cửa sổ, trong lúc đợi đồ ăn mở Chú mèo dễ thương TV.

Anh dùng tài khoản phụ, mặc dù Chú mèo dễ thương TV có cấp cho anh tài khoản chính chủ nhưng phỏng chừng cả đời này sẽ không được dùng. Giao diện hiện lên trạng thái streamer mình theo dõi, trạng thái cập nhất mới nhất là ba giờ trước.

Trứng cá muối: "DKL quá đỉnh! Tôi mãi trung thành với DKL!"

Ảnh chụp là từ phía đối diện với hàng ghế thi đấu của DKL, không biết vô tình hay cố ý, ống kinh hơi nghiêng về phía Thương Trì.

Lúc anh bấm tắt màn hình, ngẩng đầu lên thấy cả bàn đang nhìn mình, trên mặt ai cũng đang nở nụ cười trêu đùa.

"Đang nhìn cái gì đấy?" MOK xoa tay nói.

"Xem gì đấy?" A Toa cũng xoa tay hùa theo.

Thương Trì để điện thoại xuống, tháo khẩu trang bỏ lên bàn, hai chân bắt tréo, bình tĩnh nói: "Livestream."

Xnn cúi đầu uống canh đậu xanh, bả vai hơi run run, sau đó im lặng đứng dậy tự đi đến quầy tự phục vụ lấy ít đường phèn.

MOK tò mò hỏi: "Ai?"

Di Di và A Toa cũng tò mò theo.

Thương Trì không giấu diếm, nói ID cho bọn họ.

MOK nhanh chóng lấy điện thoại bấm vào tìm weibo của Trứng cá muối và trạng thái hoạt động livestream, sau đó kéo dài giọng điệu, làm ra vẻ nói: "Ôi chao~ Hôm nay người ta đi xem cậu thi đấu này, ngày mai còn livestream nữa os~"

Thương Trì liếc hắn một cái, giọng điệu hơi bất đắc dĩ: "Cậu ấy chơi AD khá ổn."

MOK im lặng trong thoáng chốc.

Hợp đồng của Xnn sẽ hết hạn sau mùa xuân. Ba mẹ hắn đều ở Hàn QUốc, những năm gần đây sức khỏe hai người càng ngày càng kém, cho nên Xnn muốn dành nhiều thời gian hơn cho ba mẹ, không gia hạn hợp đồng thi đấu chuyên nghiệp với cường độ cao nữa.

Trại huấn luyện tài năng trẻ của DKL cũng có AD xuất sắc nhưng vẫn kém một khoảng so với Xnn. Dù sao trong trận đấu từng giây từng phút đều quý giá, không ai muốn vị trí quan trọng mắc sai lầm làm cho cả đội sụp đổ.

A Toa lẩm bẩm một câu: "Thì ra thứ làm cho ngài đây chú ý là chuyện này."

Không phải tự dưng Thương Trì đi xem livestream. Trước đây vì muốn duy trì nhịp độ huấn luyện cường độ cao và phân tích chiến thuật, anh xem rất nhiều video của các tuyển thủ lớn, tuyển thử livestream sẽ không lộ ra con bài tẩy, đại đa số đều để giải trí, cho nên không có nhiều giá trị để nghiên cứu.

Thương Trì nói: "Kỹ thuật rất tốt, tâm lý cũng rất ổn định, đặc biết là rất hay lội ngược dòng, chưa bao giờ sụp đổ. Khả năng giữ nhịp độ có thể vượt qua đại đa số tuyển thủ chuyên nghiệp, thao tác tay cũng trên tầm, đáng để thử một lần."

Thương TRì theo bản năng liếc nhìn điện thoại, màn hình đen phản chiếu đèn chùm ở trên đầu, không có bất kỳ thông báo nào hiện lên.

Di Di hỏi thăm: "Đội trưởng, anh đã nói với cậu ấy chưa? Vị trí nào chưa?"

Thương Trì lắc đầu, "Vẫn chưa. Tôi đã xem livestream cậu ấy vài ngày, biết cậu ấy đã từ chối nhiều lời mời của các đội khác như SNK, FAL, YUG."

"Mẹ kiếp." MOK há to miệng, lẩm bẩm nói, "Nếu FAL mời tôi, còn lâu tôi mới ở DKL..."

A Toa cười hì hì đạp nhẹ MOK một cái, ra dáng nói: "Sớm muộn gì cậu cũng chết, tôi trùng thành, tận tâm với DKL. Ở DKL ăn ngon, tôi sẽ trường sinh bất lão, gì mà phải dậy trước sáu giờ để chạy bộ buổi sáng, , trước chín giờ phải hoàn thành huấn luyện thể chất, mười giờ rưỡi mỗi tối còn phải tập trung họp chiến thuật, ngủ sau bốn giờ sẽ bị trừ tiền lương, nhìn những quy định này, câu lạc bộ chung ta nhân văn biết nhường nào! Một cuộc sống lành mạnh của tôi!"

Nhưng nếu YUG gọi thôi, tôi sẽ không cần một xu cũng làm việc cho họ!

MOK yên lăng đáp lại A Toa một câu trong lòng.

Ba đội này đều là những người giỏi nhất, nếu nói là ba đội là ứng cử viện cho vô địch thế giới cũng không quá, hơn nữa trình độ cao hơn DKL một đoạn là chuyện hiển nhiên. Như vậy, thực lực của Trứng cá muối không chỉ có như trên livestream, phải thi đấu nghiêm túc với đối phương mới biết được.

Chỉ tiếc là cậu không có ý định tiến vào thi đấu chuyên nghiệp.

Nhân viên phục vụ cầm khay đi đến, trong khay là hai đĩa tôm hùm lớn, bên cạnh còn có mấy đôi găng tay dùng một lần. Không giống như của những nhân viên phục vụ xung quanh, trên khay còn có một chiếc bánh kem dễ thương.

Chiếc bánh nhỏ được gòi trong một cốc giấy, bên trên có phủ dâu tây cắt hạt lựu ở trên lớp kém, trông mềm mại và ngon miệng.

MOK thấy lạ hỏi: "Đây là quà tặng hả?"

Nhân viên phục vụ là một cô gái hòa nhã, nghe thấy thế bèn cười lắc đầu, nói: "Đây là bạn fan tặng cho Trì thần, không phải quà tặng của quán ăn."

Trong nháy mắt MOK cười nấc lên, ánh mắt liếc qua lại giữa chiếc bánh kem đáng yêu và gương mặt của Thương Trì, cuối cùng không nhịn được cười to lên.

"Hahaha, thì ra đây là fan chân chính trong truyền thuyết đó hả, hahaha!!!"

Nơi này cách địa điểm thi đấu không xa, có fan cũng rất bình thường, huống chi lúc nãy hắn cũng nhìn thấy người may mắn lúc nãy, cho nên nhận được quà cũng không có gì là lạ. Trên mặt Thương Trì không xuất hiện gì, chỉ là khóe miệng hơi nhếch lên khó mà thấy được.

Nếu là fan chân chính của Thương Trì, sẽ biết được đời này Thương Trì ghét nhát là bánh kém, nhất là loại ăn ngấy đến mức súc miệng ba thùng nước cũng không hết vị. Đã từng có người chuẩn bị một chiếc bánh ngọt sáu tầng cho Thương Trì vào ngày sinh nhất, Thương Trì lịch sự nếm thử một miếng trái cây nhỏ, sau đó để phần còn lại cho mọi người.

Sau khi quay về nơi ở, Thương Trì thề nếu fan còn tặng bánh kem cho anh, chắc chắn phải cho người đó nếm thử cảm giác bị gửi hoa tang.

Trên mặt Thương Trì đầy tiếc nuối, nhưng vẫn nhẹ nhàng nói: "Cảm ơn cô, nhưng tôi không thích cái này, phiền cô trả lại cho người đó."

A Toa bực bội cười nói: "Sau đó nói với đối phương, đã bị loại khỏi danh sách fans do chính tay Schi ký nhận."

Nhân viên phục vụ đi rồi, Xnn bị các loại thức ăn hấp dẫn, nếm thử một vòng mới quay về, liếc nhìn chiếc bánh kem ngọt đáng yêu trên bàn, thấy đồng đội đang cười nghiêng cả, ánh mắt đồng tình rơi lên người Thương Trì, cuối cùng không nhịn được nữa, nở nụ cười lộ ra răng nanh hơi nhọn.

...

Trong phòng nghỉ.

Trình Dụ ngơ ngác nhìn hộp quà nhỏ xinh xắn trước mặt, đây là mô hình giới hạn cậu mua để tặng Thương Trì. Theo tiết lộ của đồng đội, thời còn trẻ Thương Trì không giành được mô hình này, một tuần sau đó bực bội, lúc ăn sáng đều ngẩn người, tức giận ném đũa quay về leo rank.

Đó là mô hình vị tướng gắn liền với anh ấy – Chúa tể bóng tối, Zed.

Trình Dụ may mắn cướp được, lần nay xem thi đấu cũng muốn tặng cho Thương Trì. Nhưng lúc lên sân khấu gấp quá, quên không lấy ra, sau đó bị cuộc gọi báo đến giúp đỡ quán ăn, không ngờ lại gặp Thương Trì ở đây.

Mẹ nó! Nhân duyên trời ban a a a...

Trình Dụ cảm khái thật lâu, bận rộn chuẩn bị ở sau bếp, lấy bánh ngọt dâu tây ra thưởng cho mình, không ngờ đến...

Không ngờ là chị gái phục vụ lại nhầm quà tặng mình đã dặn nghìn lần!

Hầu hết mọi người trong giới Esports đều biết Thương Trì rất ghét bánh kem.

Trình Dụ bình tĩnh phân tích tình hình, các suy nghĩ hiện lên trong đầu, bình tĩnh đưa ra một kết luận.

Đại Ma Vương, kiếp sau gặp lại.

Cái gì mà móng vuốt mè, chuột màu phấn anh đào, chữ ký tay, chẳng qua là quà tặng không cảm xúc mà thôi. Hiện tại Thương Trì đã biết, có một fan chân chính quan tâm anh đến cực hạn.

...Đó là tình yêu của anti-fan.

Trình Dụ thở dài. Nghĩ lại, dù sao Thương Trì cũng không biết mình tặng, hoặc là ấn tượng của anh với cậu cũng chẳng có bao nhiêu, cho nên tiếp tục thích cũng không sao.

Trình Dụ ôm suy nghĩ như vậy buồn bã rời quán ăn, tranh phải gặp Thương Trì nên cố tình đi cửa sau.

Trình Dụ vừa mới mở cửa, trải qua ba tiếng lên xuống của cuộc sống.

Cậu lại thấy Thương Trì.

Không hiểu sao ở đây cũng có thể gặp được anh.

Thương Trì dựa người vào tương, tay cầm điện thoại, tóc mái trước trán hơi lộn xộn, đang bấm giọng nói gửi đi trên wechat: "Không sao đâu, tôi tranh thủ là được."

Giọng nói của Thương Trì rất thu hút, không cố ý gằn nhưng vẫn từ tính, ngay cả chữ nói ra cũng đủ trêu người.

Thương Trì thả ngón tay ra, gửi tin nhắn âm thanh đi, Anh đứng thẳng người chuẩn bị rời đi, đột nhiên ánh mắt nhìn thấy Trình Dụ đang đứng ngẩn người.

Thương Trì nhìn cậu trong thoáng chốc, nhận ra là fan đã lên tương tác với mình không lâu, không hiểu sao trên mặt anh lại hối hận. Thương Trì bấm khóa màn hình điện thoại, thản nhiên mở miệng nói: "Xin chào."

Trình Dụ xoa đầu mình rồi đáp lại: "Xin chào."

Thật ra trong lòng cậu đang rất hồi hộp, lòng bản tay đổ đầy mồ hôi. Cậu mím môi, không biết làm gì, đứng như cây cột điện ở đó, ai đi qua đá cậu một cái cũng không biết gì.

Trong đầu trống rỗng.

Thương Trì "Ừ" một tiếng, định quay người rời đi, Trình Dụ như tỉnh từ trong mộng theo bản năng nói: "Sao anh lại đứng ở đây?"

Thương Trì đang nghĩ lý do bị fans vây đông quá, liền mở miệng nói dối: "Có vài người hâm mộ muốn tôi ký tên, tôi lảng đi một chút."

Trình Dụ gật nhẹ đầu, cũng không để ý thật giả. Cậu siết chặt tuis quà, do dự mở miệng: "Thì là, tôi..."

Có lẽ Thương Trì cũng không vội, kiên nhân đứng đó, lịch sự chờ Trình Dụ nói xong.

"Tôi muốn tặng..."

"Cái gì kia?" Thương TRì kiên nhẫn hỏi lại lần nữa.

Trình Dụ gấp quá, dứt khoát không nói gì cả, giở túi quà cho Thương Trì. Vẻ mặt Thương Trì phức tạp nhìn túi quà xinh xắn có vẻ không giống bánh ngọt.

Thương Trì bất đắc dĩ thở dài, nói: "Cảm ơn cậu, nhưng câu lạc bộ quy định thành viên không được nhận quá bó mật từ người hâm mộ."

Trình Dụ tiếc nuối: "À, vậy hả."

Sau đó, lúc cậu đi ngang qua Thương Trì, dây xách của hộp quà bị mồ hôi ngấm vào, hoặc có lẽ do nắm quá chặt đột nhiên bung ra, hộp quà rơi xuống đất, để lộ mô hình bên trong.

Thương Trì thờ ơ liếc một cái, sau đó ánh mắt chững lại.

Đó là hộp đóng gói của Liên minh huyền thoại.

Là hàng có giới hạn.

Là mô hình anh không cướp được, Zed.

Trình Dụ vừa nói "Xin lỗi" vừa ngồi xuống nhặt lên, thuận tay nhét hộp vào trong túi, giọng nói nặng nề của Thương Trì truyền đến:

"Đợi đã."

Trình Dụ chuẩn bị đứng dậy: ?

"Lúc nãy tôi nhớ nhầm. Câu lặc bộ không có quy định không thể nhận quà riêng."

Giọng nói của Thương Trì vẫn bình tĩnh, không hoảng hốt, thậm chí còn vui vẻ: "Vì thế, tôi nhận cũng không sao cả."

Trình Dụ nhìn túi quà từ tay mình chuyển sang tay Thương Trì: ???


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net