Bắt đầu cuộc sống mới.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi ngủ một giấc thức dậy. Nhìn hoàn cảnh xung quanh Haru liền biết chắc mình xuyên không rồi. Bây giờ là năm 85 Haru tròn 18 tuổi.
Haru tên thật là Hoàng Haru, cái tên quái dị không ý nghĩa này bắt nguồn từ việc mẹ Haru mê phim truyền hình hàn quốc mà ra.
Bố mẹ Haru đã li hôn lí do là vì mẹ Haru liên tiếp sinh ra bốn cô con gái. Ông bà nội thấy vậy liền xúi ba cô bỏ vợ. Rồi còn bảo sẽ tìm cho ông một cô vợ mới biết sinh con trai.
Ông bố thất đức của cô nghe vậy liền đồng ý luôn.
Mẹ cô vì quá uất ức nên đã lấy dao đâm bố mẹ chồng. Cả hai ông bà già đều bị đâm không trúng chỗ hiểm nên
tai qua nạn khỏi còn mẹ cô thì bị tống giam 5 năm.
Bây giờ cô xuyên về năm 85. Lúc này mẹ cô vừa mới vào tù. Cả bốn chị em vì bị đuổi ra khỏi nhà nên sống trong một nhà trọ chật hẹp.
Cô làm việc ở xưởng may, lương một tháng 200 nghìn.
Ban ngày đi làm đứa em Sam 1 tuổi để lại phòng trọ cặp song sinh Sim và Bơ chăm sóc. Nuôi một nhà bốn miệng rất túng thiếu.
Kiếp trước để kiếm kế sinh nhai cô và mẹ đã làm việc rất vất vả. Ba đứa em gái cũng không được đi học tử tế.

Bây giờ trở lại cô muốn cho mẹ và các em được sống sung túc nhất có thể.
Cô phải tranh thủ kiếm tiền để 5 năm nữa có thể đón mẹ cô ra hưởng phúc.

Vì lúc tối đột nhiên sốt cao nên hôm nay cô được nghĩ. Vừa hay cô cần sắp xếp ít việc. Cô lấy xe đạp đi đến văn phòng giao dịch bất động sản. Đất nước vừa đổi mới. Giá nhà bây giờ rất rẻ nên cô muốn tránh thủ mua lấy một căn.
Sau khi nhân viên nhiệt tình giới thiệu. Haru chọn trúng một căn nhà hai tầng 3 phòng ngủ, xây từ thời Pháp thuộc.
Vị trí của căn nhà sau này sẽ là trung tâm thành phố tấc tất tấc vàng. Giá cả căn nhà vừa tròn 50 triệu. Nội thất trong nhà sẽ được tặng kèm. Sau khi hoàn tất thủ tục cô liền đến phòng trọ chuyển đồ.
Đồ đạc mỗi người không có bão nhiêu nên rất nhanh đã dọn xong.
Sau khi làm thủ tục trả phòng cô lên xe đọc địa chỉ cho bác tài. Xe chạy 10 phút liền đến nơi. Cảm ơn bác tài xong cả gia đình cùng bước vào nhà mới.
Căn nhà được bảo quanh bởi hàng rào sắt. Phía trước trồng cây ngô đồng. Phía sau có mảnh vườn nhỏ.
Tầng một gồm phòng khách, một phòng ngủ, phòng tắm và phòng bếp.
Tầng hai có hai phòng ngủ. Mỗi phòng ngủ đều có ban công.
Cặp song sinh Sim và Bơ đều rất vui mừng vì được sống ở nhà mới.
Bởi vì nhà đã có sẵn giường nên chỉ cần trãi thêm chiếu là có thể ngủ ngon
nên cô không mua sắm thêm gì.
Haru và bé Sam ngủ ở phòng tầng 1.
Hai phòng ở trên chia ra của cặp song sinh Sim và Bơ.
Haru lấy từ không gian ra sữa bột cho em bé, quần áo trẻ sơ sinh mới cho bé sim.
Sau khi phân công công việc Sim chăm sóc em và Bơ quét nhà cửa Haru lấy gạo ra ra đổ vào thùng trong bếp.
Thời này chưa có tủ lạnh nên cô để thức phẩm khác ở trong không gian.
Bữa trưa ăn cơm và thịt heo xào, canh
trứng gà và tôm viên.
Đã lâu rồi hai đứa Sim và Bơ mới lại được ăn ngon như vậy. Chúng vui mừng réo hò.
- Chị. Thịt ăn ngon quá đi.
- Sau này chị sẽ thường xuyên mua thịt cho các em ăn. Qua đợt hè chị sẽ làm thủ tục cho các em tiếp tục đi học.
Phải chăm chỉ học hành đấy.
Sim đang nhai thịt ngạc nhiên hỏi:
- Không phải nhà chúng ta không có tiền sao. Họp phí rất đắt, chúng em ở nhà là được rồi.
- Đúng vậy. Nếu chúng em đi học thì ai sẽ là người chăm Sam chứ. Bơ tiếp lời.
- Mấy đứa không cần lộ về học phí, chị sẽ kiếm đủ tiền để nuôi mấy đứa. Còn bé Sam thì tạm thời chị sẽ chăm.
- Vâng ạ. Cả hai đứa đều còn nhỏ nên chúng không suy nghĩ nhiều. Chị nó bảo sao thì nó chỉ việc nghe theo là được.
Ăn uống xong Haru lấy ra cho cặp song sinh mỗi đứa 5 bộ váy. Chúng lớn lên với áo quần cũ từ nhỏ, lần đầu tiên thấy những chiếc váy xinh như vậy nên rất thích thú.
Cô còn lấy thêm cho mỗi đứa một bộ búp bê. Chúng mê tít cứ ngắm mãi không buông tay.
Sau khi dặn dò hai đứa nhỏ ở nhà trông em Haru liền ra khỏi nhà.
Cô đi đến ngân hàng đổi tiền lúc trước cô đã đổi khoảng 45 nghìn đô nên bây giờ phải ra ngân hàng để đổi thành tiền Việt Nam Đồng. Năm 1985 1 đô đổi được 15 nghìn đồng. Cô tính chỉ đổi khoảng 300 đô để lấy 3 triệu.
Mỗi hộ gia đình 1 tháng tiêu khoảng 200 nghìn từng này đủ để cô tiêu đến năm sau thoải mái.
Tiền Đồng rớt rất nhanh, chỉ một năm sau 1986 1 đô có thể đổi được 150 nghìn đồng. Năm 1987 là 550 nghìn đồng đổi một đô.
Đến năm 1990 là 1 đô có thể đổi được 7 triệu 500 nghìn đồng. Đây là giai đoạn tiền Việt Nam mất giá khủng khiếp. Nếu biết tận dụng thời cơ cô sẽ phát tài nhanh chống.
Đổi được 3 triệu xong cô liền đi đến trường học gần nhà đăng ký nhập học cho cặp song sinh.
Học phí mỗi tháng 50 nghìn đồng. Hai đứa 100 nghìn, vì học ở trường trung tâm thành phố nên học phí cao hơn các trường khác.
Haru không quan tâm học phí chênh lệch nhiều hay ít miễn các em của cô được giáo dục tốt là được.
Lúc về đến nhà đã hơn 5 giờ. Haru lấy mì trộn ở không gian làm cho mỗi người một bát.
Lần đầu tiên cặp song sinh được ăn mì trộn, cả hai ăn hết ngon lành con luôn miệng khen ngon.
- Chị ơi mì này ngon quá, mai chúng ta lại ăn tiếp được không ạ. Bé Bơ hưng phấn nói.
- Được thôi. Chị đã làm thủ tục nhập học cho hai đứa rồi. Tuần sau sẽ bắt đầu nhập học lớp 3.
- Thích quá đi. Chị là tuyệt nhất. Em cứ nghĩ mình sẽ không được đi học nữa cơ chứ. Cả hai cùng ôm nhau vui sướng.
Haru đi vào phòng, đến không gian lấy ra hai cái cặp sách mới xong liền đem đến cho Sim và Bơ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net