Cảm xúc khó tả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng ngày hôm sau, BarCode vẫn chuẩn bị như thường ngày và đi đến trường. Ngồi trong xe Creamy chở , cậu nhóc không biết là đang suy nghĩ gì mà cứ nhìn ra ngoài cửa xe mãi, từng khung cảnh lướt ngang qua đường chiếc xe chạy qua. Đến trường cũng vậy, sau khi tạm biệt Creamy thì cậu từ từ chậm rãi đi từng bước vào trường. Trên đường đi thì trong đầu cậu cứ nghĩ mãi về " anh ca sĩ " đó. Chắc chắn là người đó rồi !!! Jeff Satur chứ ai !!!

_" Không lẽ buổi gặp mặt hôm qua là coi như mình không còn gặp ảnh nữa sao... "_

_" Biết anh ấy ở đâu đây... ? "_

_" Không biết ảnh còn đến trường mình nữa không...? "_

_" Mình muốn gặp anh ấy quá... "_

7749 câu hỏi đều thay phiên nhau hiện lần lượt trong đầu BarCode đến khi cậu bước chân vào lớp , ngồi xuống kế bên bạn thân. Nhìn đứa bạn mình ( BarCode ) sáng sớm đã thẫn thờ, liền khiến MasPi [ tên bạn thân BarCode - tên tui tự bịa ] không thể nào mà không cất giọng hỏi :

_" Chời ơi gì đây bạn tuii ơi ?! :)))) sao mà mới sáng sớm cái mặt thẫn thờ như ai vừa cướp dừa của m dị "_

Không trả lời gì , BarCode vẫn tiếp tục ngồi suy nghĩ về cờ rút ( crush ) của mình , thì bạn MasPi liền nói tiếp , không ngờ nghe đến câu này BarCode phản nhanh còn hơn là tốc độ ánh sáng nữa :

_" Tao biết ngay bây giờ có nói gì mày cũng hong để tâm đâu , nhưng tao có 1 tin mày nghe xong là mày vui như có ai tặng dừa mày liền "_

_" Tin gì mà khiến tao vui đến vậy chứ :(( " - nói xong cậu liền ụp mặt xuống bàn suy nghĩ típ , rồi MasPi lại gần nói nhỏ vào tai bé :

_" Cờ rớt của mày đang ở trong thư viện đọc sách đó..."_ - chưa kịp dứt câu thì BarCode đã liền ngồi phắt dậy , đầu va vào mặt MasPi , khiến cả hai đều nhức nhức :))) định hình lại cái đầu cậu liền quay sang nắm lấy vai MasPi lắc lắc hỏi:

_" Thật Không ?! Mày có đang gạt tao không vậy "_

_" U là trời cái thằng này , bộ lời của tao khó tin lắm hay gì vậy ! mày không tin chứ gì , oke đi theo tao "_ - vừa nói MasPi liền nắm lấy tay BarCode kéo đến thư viện. Đứng trước cửa thư viên có rất nhiều các bạn nữ tập trung ở đó , họ chen đến mức kín cửa ra vào luôn và tất nhiên trung tâm của sự chen chúc đó... Chính là Jeff Satur đang ngồi trong đó đang đọc sách. Nhìn thấy Jeff Satur không biết sao trái tim BarCode cứ đập liên tục , hai mặt cậu bé sáng lên, gương mặt thất thần sáng giờ không cánh mà bay mất tiêu lun, nhìn thằng bạn mình u mê crush đến mức này , MasPi cũng chỉ biết chống nạnh nhìn và nói :

_" Đúng là tềnh iu :))) "

MasPi quay sang nói với BarCode

_" Đó anh Jeff Satur của mày đó, lại mà ngồi gần bắt chuyện đi "_

_".... Th.... Thôi mày ơi... Kì lắm... Phiền anh ấy lắm "_

_" Chời đất ơi , tao đã giúp mày gặp được crush của mày rồi mà. Sao lại bỏ cuộc giữa chừng dị. Không có ngại gì hết á, lại đó mà bắt chuyện đi mà "_

Nói rồi MasPi liền đẩy nhẹ BarCode vô trong , cất giọng nói tiếp:

_" Đi tìm 1 quyển sách nào đó , rồi lại ngồi chung với Crush mày đi. Đừng lo , tao sẽ ngồi gần đây quan sát mày mà "_

Nghe MasPi nói vậy, BarCode cũng yên tâm sau đó liền cắm cúi đi kiếm 1 quyển sách để đọc. Vừa dừng chân trước một kệ sách ( kệ sách trong thư viện trường của BarCode rất to và cao nha mn ơi ) , BarCode liền giơ tay chọn đại một cuốn nhưng đột nhiên khi rút cuốn sách ra khỏi kệ thì lại mất đà của các cuốn sách khác, làm chúng lần lượt rơi xuống , có mấy quyển nhìn rất dày nữa cơ, thấy các quyển sách lần lượt sắp rớt xuống đầu BarCode , thì Jeff Satur đang ngồi đọc sách cũng vứt sang một bên để chạy kéo BarCode ra, lúc kéo đã làm cho cả hai ngã ra sàn, nhìn lại thì thấy BarCode đang nằm nhỏ xíu trong người JeffSatur ! Phải Jeff Satur đã chạy đến kéo BarCode lại vì sợ cậu bị sách rớt vào đầu , anh còn tinh tế đến mức lấy 1 tay đỡ đằng sau đầu BarCode , để khi bị ngã thì đầu của cậu cũng không va chạm mạnh với mặt sàn. Trong khoảng khắc này , mọi thứ xung quanh BarCode giống như đang đứng im lại vậy đó, hai ánh mắt của cậu và Jeff Satur chạm nhau , trái tim cậu lúc này đập loạn xạ. Vì bây giờ đây cậu đang nằm trong lòng Jeff Satur, thân hình nhỏ nhắn giờ càng yếu đuối hơn trong vòng tay của " Crush ". Lúc này Jeff Satur nhìn cậu rồi cất giọng hỏi:

_" Nhóc có bị làm sao không ? "_

Cậu bé từ từ ngập ngừng trả lời:

_" Da...dạ... Em không sao ạ , cảm ơn anh rất nhiều "_

Nói rồi cả hai cùng đứng dậy , trước bao nhiêu ánh mắt của mọi người trong thư viện , có người lo lắng cho hai người , có người lại vô cùng ghen tị với BarCode.... Nhưng nhất vẫn chính là MasPi ngồi chứng kiến hết tất cả mọi việc , thấy bạn mình được Crush giúp đỡ , còn được nằm trong lòng Crush nữa làm cậu phải lấy điện thoại ra chụp 7749 tấm hình [ Đúng là bạn thân tuyệt cmn vời :3 ] , đang chụp hăng say thì chợt nhận ra hong thể để bạn mình 1 mình được, thế là cậu liền vứt quyển sách qua 1 bên :))) liền chạy đến chỗ BarCode đỡ cậu:

_" Chời ơi mày có sao không vậy, làm tao lo đó nha "_ - nói xong MasPi cũng quay qua nói lời cảm ơn với Jeff Satur :

_" Cảm ơn anh đã cíu thằng bạn em, nó hậu đậu lắm lun "_

_" Mày nói cái gì hả !!! "_ - BarCode uýnh nhẹ vào tay MasPi

Thấy sự hài hước của hai đứa nhóc trước mặt chỉ khiến Jeff Satur chỉ biết đứng cười :

_" Không sao , nhớ lần sau cẩn thận hơn nha nhóc "_ - Nói xong anh liền phụ dọn đống sách rơi sau đó tạm biệt BarCode và MasPi, rồi rời khỏi thư viện.

Hết chap nì 💕💐


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net