Tìm em ( tt )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi chạy đến ngôi nhà mà bác Pong đã chỉ , cả hai đã xin chủ nhà được xem camera với lí do đã kể. Cũng rất mừng vì chủ nhà cũng rất tốt bụng và niềm nở mở camera cho Jeff và MasPi coi. Trong đoạn được cam ghi lại , đã biết được hướng quẹo của chiếc xe " bên Phải " và cũng đã nhìn được rất rõ biển số xe. Tạm biệt chủ nhà, Jeff và MasPi liền ra xe đi. Nhưng khoan đã.... chúng ta chỉ mới biết hướng quẹo của chiếc xe mà nó chạy đi đâu thì giờ vẫn không thể nào biết được... Lúc này , Jeff đã mất bình tĩnh lắm rồi , anh lo , anh nhất quyết phải tìm và cứu BarCode. Thấy mất bình tĩnh như vậy cũng không phải là cách giải quyết , MasPi liền vỗ vai Jeff :

MasPi : Xin anh đừng mất bình tĩnh như thế ạ .... Rồi chắc chắn sẽ tìm được BarCode thôi mà

Lúc này chuông điện thoại của BarCode reo , là Creammy !!! Cô ấy gọi vì lo lắng cho BarCode , thấy giờ này gần 10h rồi mà em trai vẫn chưa về :

MasPi : là chị Creammy

Jeff : Em cứ nghe đi , kể hết cho cô ấy. Anh tin cô ấy sẽ hiểu

MasPi : Dạ...

MasPi bắt máy , chưa nói gì thì bên kia Creammy đã cất giọng nói :

Creammy : Em đang ở đâu vậy hả ? Sao giờ này còn chưa về. Có biết mẹ và chị lo cho em lắm hay không

MasPi : Dạ chị ơi... là em , MasPi !

* Khựng lại * Creammy : Là MasPi ?! Sao lại là bé , BarCode đâu em

MasPi : Chị ơi chuyện là..... Nói rồi MasPi liền kể hết mọi chuyện cho Creammy nghe , nghe xong cô ấy không khỏi bàng hoàng và lo lắng. Đứa em trai cô yêu quý....

MasPi : Chị ơi , xin chị đừng lo. Em và P'Jeff đang tìm và cứu BarCode. Mong chị hãy giữ bình tình. Tin tụi em nhé.... Và... chị cũng đừng kể với bác gái.... bác ấy sẽ lo lắm. Ảnh hưởng đến sức khỏe

Creammy : ... Ch... Chị biết rồi... * giọng nghẹn * , bé có thể đưa điện thoại cho P' Jeff có được không , chị muốn nói vài điều với anh ấy

MasPi : Dạ được - Dứt lời , MasPi liền chuyển điện thoại qua cho Jeff

Jeff : Alo ?

Creammy : Xin anh hãy cứu em trai tôi nhé... Gia đình tôi sẽ không sống nổi nếu thiếu em ấy đâu... * nghẹn , khóc *

Jeff : Tất nhiên tôi sẽ cứu em ấy và đưa em ấy về. Không có em ấy , tôi cũng không sống nổi. Cô tin tưởng tôi phải không ?

Creammy : Tôi tin tưởng anh. Anh và MasPi nhớ phải cẩn thận. Khi nào cứu được BarCode nhớ báo tin liền cho tôi biết nhé

Jeff : Tôi biết rồi , cảm ơn cô

Kết thúc cuộc gọi , Creammy giờ rối lắm , vừa rất lo cho em trai vừa thấy ấm lòng với tình cảm của Jeff dành cho đứa em trai bé bỏng của mình. Lúc này , mẹ cũng bước vào, hỏi Creaammy về BarCode :

Mẹ : Sao rồi con , gọi được cho BarCode chưa. Thằng bé nói sao ? * lo lắng *

Vì không thể cho mẹ biết chuyện này , mẹ biết thì sẽ rất lo , ảnh hưởng đến sức khỏe nên Creammy đành nói dối :

Creammy : Dạ... là lúc đi mua đồ thì BarCode có gặp MasPi á mẹ , mai cũng được nghỉ nên thằng bé xin con cho qua nhà MasPi ngủ

Mẹ : À thì ra là vậy , làm mẹ cứ lo.... Nhưng sao mắt con chảy nước vậy , còn hơi đỏ đỏ nữa. Có chuyện gì sao con gái ? - Vừa hỏi vừa xoa đầu Creammy

Vì không muốn mẹ nhận ra , Creammy liền nắm lấy chặt tay mẹ đáp :

Creammy : Dạ không có gì đâu mẹ , do bài làm của nhóm con được điểm cao và được giáo viên khen nhiều nên con xúc động ấy mẹ... kiểu mừng ạ

Mẹ : Àh thì ra là vậy , con gái mẹ giỏi quá. Con và BarCode luôn là niềm tự hào vĩ đại nhất của mẹ. Thôi , con nhớ đi ngủ sớm đi nhé. Mẹ qua với ba đây

Creammy : Dạ... Mẹ ngủ ngon.

Quay lại với Jeff và Maspi , hai người bây giờ phải không biết đi đâu về đâu, thì Jeff lại nhớ ra còn 1 số chưa gọi.... Anh liền cầm điện thoại của bản thân lên , mở con số đó rồi chần chừ... MasPi thấy vậy liền nói :

MasPi : Anh muốn gọi ai sao ạ ?

Jeff : Đúng vậy, nó rất quan trọng. Sẽ giúp ta kiếm được chỗ của BarCode

Nghe vậy , MasPi liền vui mừng nói :

MasPi : Anh ơi , vậy gọi lẹ đi

Jeff : Nhưng...

Nhưng ở một nơi nào đó , một chỗ cư trú bị bỏ hoang. BarCode tội nghiệp bị bọn bắt cóc đưa đến đây, cậu từ từ tỉnh lại do nãy vừa bị chích điện nhưng mắt vẫn bị bịt , cậu cất lớn giọng nói :

BarCode : CÁC NGƯỜI LÀ AI ? SAO LẠI BẮT TÔI

Đứng trước mặt cậu là một đám đàn em và " Đại ca " của bọn chúng. Nghe cậu hỏi vậy , bọn chúng vẫn im lặng không đáp trả lại gì , tên cầm đầu vần ngồi ung dung châm điếu thuốc hút nhìn cậu

BarCode : BỘ MẤY NGƯỜI BỊ ĐIẾC HẾT À HAY LÃNG TAI KHÔNG NGHE ĐƯỢC GÌ

Nghe đến đây , mấy bọn đàn em đã thấy tức , muốn chạy lên đánh cho BarCode trận vì dám xúc phạm bọn chúng. Nhưng điều đó , cũng đã bị đại ca ngăn lại :

.... : Nào , bình tĩnh

Đàn em : Nhưng Đại Ca , thằng này nó matday quá. Khômg cho nó một trận thì nó không chừa đâu

... : Tao nói sao !? Bình tĩnh đi. Hơn nữa bé nó cũng còn nhỏ... Tranh chấp với trẻ con làm gì ? NHỈ ?

BarCode : Ai cần ?

Đàn em : Má , coi nó láo chưa kìa đại ca ?

* vỗ vai * ..... : Thôi thôi , để tao

Nói rồi , hắn đứng dậy khỏi cái ghế mà hắn đang ngồi , từ từ ung dung đi lại chỗ BarCode đang bị trói , cất giọng nhẹ nhàng hỏi :

..... : Sao bé lại tức giận , căng thẳng đến vậy ? Nào , ngoan bình tĩnh đi

BarCode : Bình tĩnh cái đầu , anh bắt cóc tôi mà anh còn bảo tôi bình tĩnh. Có bị gì không thế ?

.... : Sao em lại cáu gắt với anh như vậy , anh nhớ em là một cậu bé rất hiền mà * lại gần + mở bịt mắt BarCoee *

.... : Phải không .... BarCode ?

* Sốc * BarCode : Là anh.... Arthit !!?

Arthit : Oh , bây giờ em chịu nói chuyện nhẹ nhàng với anh rồi nè

BarCode : Sao anh lại làm vậy ? Ruốt cuộc là anh đang muốn gì...

Arthit : Không , anh chả muốn gì từ em cả. Nhưng đối với Jeff thì có

BarCode : Tại sao ? Anh ấy là người rất tốt.... Anh ấy sẽ không bao giờ làm hại ai cả

* Nâng cằm BarCode * Arthit : Đối với em thì nó rất tuyệt vời. Nhưng đối với anh , nó là một thằng không đáng được tôn trọng

* Cứng họng * BarCode : ....

Arthit : Nó cái gì cũng cướp hết của anh. Học hành , sự yêu mến của mọi người.... ĐẾN CÔ EM GÁI MÀ ANH THƯƠNG YÊU NHẤT , CŨNG VÌ NÓ MÀ RA ĐI

BarCode : Em gái.... ra đi.... !!?

Arthit : Anh căm hận nó đến chết , anh không thể nào tha thứ cho nó. Nhưng không ngờ ông trời cũng thương ..... Cho anh biết được em , người mà Jeff Satur yêu thương nhất

BarCode : Vậy là.... anh chỉ là lợi dụng Jeff và em để thỏa mãn cho mục đích của mình * nước mắt chảy ra *

* Vuốt nhẹ mặt BarCode * Arthit : Không , anh không muốn lợi dụng em.... Nhưng thằng đó cứ muốn ép anh

BarCode : Không.... anh lợi dụng... * quay mặt sang chỗ khác * Đừng đụng bàn tay của anh vào mặt tôi

Arthit : Oh.... đến giờ em cũng ghét anh đến vậy sao ? Vậy thì được

Arthit móc ra trong túi chiếc điện thoại trước mặt BarCode :

Arthit : Em có tin rằng , chỉ cần anh đến ngược từ 5 đến 1.... thì người mà em yêu sẽ gọi đến liền không ?

BarCode : P' Jeff .... * nước mắt cứ thế chảy nhiều hơn *

Arthit : 5.... 4.... 3.... 2.... 1....

------- Reeng , reeng , reeng --------

Bất ngờ thật đấy , chiếc điện thoại của Arthit liền reo lên. Đúng vậy , là Jeff. Hắn bắt máy nghe điện thoại , chưa kịp nói gì thì đầu dây bên kia Jeff đã quát lớn

Jeff : MẸ MÀYV, THẰNG CHÓ. TAO BIẾT MÀY LÀ NGƯỜI ĐÃ BẮT CÓC BARCODE. KHÔN HỒN THÌ NÓI RA CHỖ MAU. NẾU KHÔNG TAO SẼ GIẾT MÀY THÀNH TRĂM MẢNH

Arthit : Ôi bạn hiền bình tĩnh nào , sao mày quát tao ghê quá vậy. Tao còn chưa làm gì cục cưng của mày cơ mà. Cứ bình tĩnh.... Đừng có nóng

Jeff : CÂM CÁI MỒM MÀY LẠI , BỚT DÀI DÒNG , NÓI RA CHỖ MAU

Arthit : Haizzz thôi mà , có người muốn gặp mày đây * đưa điện thoại lên tai BarCode *

Biết đã là Jeff , em bé không khỏi kìm được cảm xúc rồi , cậu nghẹn ngào nói , giọng run :

BarCode : P ' Jeff.... Hic.... Anh ơi

Nghe thấy giọng BarCode , Jeff không thể nào không mừng rỡ :

Jeff : BARCODE , EM CÓ SAO KHÔNG. ĐỪNG LO LẮNG , ANH ĐẾN CỨU EM LIỀN ĐÂY. BÉ CON NGOAN , ĐỪNG SỢ NHÉ

BarCode : Anh ơi....

Vẫn chưa để BarCode nói tiếp thì Arthit đã giật điện thoại lại :

Arthit : Thôi được rồi , tình cảm thế đủ rồi. Để tao xem mày sẽ cứu cục cưng của mày như thế nào nhé ? À mà.... vì mày là " Bạn thân " tao nên tao cũng không muốn đêm rồi mà bắt mày mò đường tìm tao để làm gì.... Tao gửi định vị cho mày tìm dễ hơn nhé.... Đừng lo , trong lúc đợi mày đến , tao sẽ chăm sóc cục cưng mày hộ cho

--------- Tút tút tút ----------

Đàn em : Đại ca , anh gửi định vị cho nó thiệt sao.... Có liều lĩnh quá không ạ ?

Arthit : Haizz , cuốn gì em ơi. Bình tĩnh đi , hơn nữa tối lắm rồi để nó tự mò như vậy , cũng tội.... Thôi bắt đầu chuẩn bị.... ĐÓN KHÁCH

[ Ở chỗ Jeff và MasPi ]

MasPi : Bọn chúng.... chịu gửi định vị cho chúng ta sao anh.... Sao có thể dễ dàng vậy được

Jeff : Đúng.... chắc chắn là có vấn đề, không thể dễ thế đâu. Nhưng dù thế , cũng đã biết được chỗ chúng

MasPi : Dạ....

Ting ting ting - Là tin nhắn của Arthit , cùng với đó là chia sẻ vị trí trực tiếp

{ Đoạn tin nhắn gửi đến } Mày nhanh chóng đến nhé, cục cưng của mày và tao đợi mày đó

Nhận được vị trí Jeff và MasPi liền tăng tốc đến chỗ đó ngay trong đêm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net