Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Khoảng 5-6 tiếng sau, chiếc xe dừng lại ở Cửu trại câu ( địa điểm du lịch của cty).
Mã Gia Kỳ tính đứng dậy ra khỏi ghế thì * rầm * , chiếc xe đằng sau đã vô tình chạm phải xe của đoàn khiến anh yên vị trên chiếc đùi mềm mại của cậu.
Khi anh ngẩng mặt lên thì một lần nữa hai ánh mắt chạm nhau, khiến tim anh lại một lần nữa ko nghe lời mà đập loạn xạ.
1s, 2s, 3s,...., 30s...ánh mắt anh vẫn chưa rời khỏi khuôn mặt cậu.
- anh còn tính ngồi đến bao giờ - câu nói của cậu đột ngột cắt đứt bầu ko khí lãng mạn ấy, kéo anh từ 9 tầng mây đáp 1 cái thật đau xuống mặt đất.
- à...ukm... - anh bối rối bật nhanh dậy đi ra khỏi vị trí ngồi...
_ _ _ phân cách _ _ _
- oa.....đẹp quá - nv1.
- sang bên kia chụp cho tôi bức ảnh đi - nv2
...blah...blah...
Cậu bước xuống xe chạy khắp nơi, ngắm nghía đủ thứ r quay qua :
- đây là lần đầu tiên tôi đk đến 1 nơi đẹp như này đx - * phấn khích *
- vui lắm sao ? - thấy cậu rất phấn khích anh lên tiếng hỏi.
- tất nhiên... - * cười híp mắt *
- ... - nhìn thấy nụ cười đó trái tim anh lại đập liên hồi ( thôi xong r Mã ca ơi, bị bệnh tim r sao mà đập hoài v 😂)
- v mà tên ích kỉ nhà a còn định ko cho tôi đi - một lần nữa giọng nói ấy lại kéo anh từ trên cao mà đập mạnh xuống đất.
- đúng là tôi ko nên cho cậu đi - 😑
...
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Cửu trại câu vào mùa đông đúng là đẹp ko còn từ để diễn tả luôn. Cây cối xung quanh đã chút bỏ hết lớp áo vàng của mùa thu khoác vai lên mk một lớp tuyết trắng xóa. Trên mặt hồ ngũ sắc đx bắt đầu hình thành những lớp băng mỏng nhưng vẫn có thể nhìn thấu đáy hệt như một mảnh pha lê khổng lồ. Núi đá vôi khổng lồ đằng kia cũng đã được bao phủ bởi lớp tuyết dày đặc trắng xóa. Đặc biệt, cái thác nước mà bình thường nước chảy ào ào Bh cũng đã đóng băng trông như một bức tường thành hùng vĩ...

_ _ _ phân cách _ _ _
Mặc dù ko muốn nhưng anh vẫn bị Tường và cậu kéo đi ngắm cảnh khắp nơi. Chắc chỉ có hai con người này ms dám làm như vậy với a.
- chụp cho chúng tôi tấm ảnh đi - vứt máy ảnh về phía anh r kéo tay Hiên lại trước thác nước.
Hai ng tay tạo hình chữ V, đầu hơi nghiêng về phía nhau.
- Các cậu đứng xa ra chút ... gần vậy ko đẹp - a đang nhìn vào máy anh thấy v bỏ máy xuống lên tiếng ( vua giấm châu á trỗi dậy 😂)
- Cậu cứ chụp đi...nhiều lời vậy - cậu *khó chịu * ( chuyên gia phá mood)
- =_=
.........
_ _ _ phân cách _ _ _
Tối đến, mn trong cty tụ tập lại vs nhau tổ chức tiệc nướng.
Cậu và Tường cùng với những người khác đứng nướng thịt mà ko hề hay biết có ng đang ngồi trong góc cầm ly rượu nhìn mk vs ánh mắt như muốn giết ng ( Mã)
- Cô có thấy thằng nhóc kia ko - Vũ Lạc Lạc lên tiếng hỏi ng bên cạnh._ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Cửu trại câu vào mùa đông đúng là đẹp ko còn từ để diễn tả luôn. Cây cối xung quanh đã chút bỏ hết lớp áo vàng của mùa thu khoác vai lên mk một lớp tuyết trắng xóa. Trên mặt hồ ngũ sắc đx bắt đầu hình thành những lớp băng mỏng nhưng vẫn có thể nhìn thấu đáy hệt như một mảnh pha lê khổng lồ. Núi đá vôi khổng lồ đằng kia cũng đã được bao phủ bởi lớp tuyết dày đặc trắng xóa. Đặc biệt, cái thác nước mà bình thường nước chảy ào ào Bh cũng đã đóng băng trông như một bức tường thành hùng vĩ...
_ _ _ phân cách _ _ _
Mặc dù ko muốn nhưng anh vẫn bị Tường và cậu kéo đi ngắm cảnh khắp nơi. Chắc chỉ có hai con người này ms dám làm như vậy với a.
- chụp cho chúng tôi tấm ảnh đi - vứt máy ảnh về phía anh r kéo tay Hiên lại trước thác nước.
Hai ng tay tạo hình chữ V, đầu hơi nghiêng về phía nhau.
- Các cậu đứng xa ra chút ... gần vậy ko đẹp - a đang nhìn vào máy anh thấy v bỏ máy xuống lên tiếng ( vua giấm châu á trỗi dậy 😂)
- Cậu cứ chụp đi...nhiều lời vậy - cậu *khó chịu * ( chuyên gia phá mood)
- =_=
.........
_ _ _ phân cách _ _ _
Tối đến, mn trong cty tụ tập lại vs nhau tổ chức tiệc nướng.
Cậu và Tường cùng với những người khác đứng nướng thịt mà ko hề hay biết có ng đang ngồi trong góc cầm ly rượu nhìn mk vs ánh mắt như muốn giết ng ( Mã)
- Cô có thấy thằng nhóc kia ko - Vũ Lạc Lạc lên tiếng hỏi ng bên cạnh.
( GTNV : Vũ Lạc Lạc - thư ký của Mã, tính cách chảnh choẹ, cậy quyền thế chèn ép ng khác, nhan sắc tầm thường, mặt chát nguyên hộp phấn ms cứu vớt đk chút ít )
- Thấy ... - Thư Kỳ nhìn ả ns.
( GTNV : Thư Kỳ - nhân viên trong cty, bạn thân của Vũ Lạc Lạc, nhan sắc có hơn Vũ Lạc Lạc một chút, nhưng cũng ko phải kiểu xuất sắc j, tính cách thì biết r '' Chs vs nhau riết r cũng giống nhau thôi '' )
- Nó nghĩ mình là ai mà suốt ngày bám theo chủ tịch của t v - ả liếc ánh mắt căm phẫn về phía cậu.
- Hiểu r...cứ để tôi - Thư Kỳ lên tiếng r thì thầm j đó vào tai Vũ Lạc Lạc.
_ _ _ phân cách _ _ _
- Ê... Cậu kia - Vũ Lạc Lạc nhìn cậu.
- Tôi... - cậu chỉ tay về mk.
- Chứ còn ai nữa - ...
- Có chuyện gì ko? - cậu hỏi.
- lấy cho tôi ly nước - ả chỉ tay vào ly nước cam ở cạnh cậu.
Vì trước đây từng làm việc ở quán Cafe nên theo bản năng cậu cầm lấy ly nước đem đến cho ả.
Khi gần đến nơi thì Thư Kỳ giơ chân ra khiến cậu vấp phải khiến ly nước hát thẳng vào ng Vũ Lạc Lạc.
- Cậu làm cái quái gì vậy? - ả hét lớn khiến tất cả ánh mắt đổ dồn về phía mk.
- Xi....n...à... Tôi...tôi xin lỗi - cậu lúng túng.
- Xin lỗi mà đk à, cậu biết bộ váy này bao nhiêu ko.
- Bao nhiêu? - cậu lên tiếng hỏi.
- xxxxxxx ...cậu đền nổi ko - ả hất mặt lên ns.
- Cái j... - cậu ngạc nhiên trước câu ns cả ả. Tuy là trc giờ cậu chưa bao giờ mua những thứ đồ đắt tiền nhưng cậu cũng đâu có dễ lừa, cái váy này vừa nhìn đã biết ko đáng bao nhiêu nên khi nghe ả ns v có hơi bất ngờ.
- Có gì từ từ ns... - thấy vậy Tường nhanh chóng đến để giải vây.
- Liên quan j đến cậu - ả lườm Tường ns.
- Tôi đền... - anh nãy giờ luôn chú ý đến cậu, nên đã nhìn thấy hết sự việc, ko biết từ bao giờ lại gần lên tiếng.
- A... Chủ tịch...anh ko cần làm vậy đâu! Chỉ là cái váy thôi mà. - Ả ta lật mặt 180 độ.
- Ko phải cô ns rất đắt sao? - anh khó chịu khi nhìn điệu bộ giả tạo của cô ta.
- À đúng vậy! Nhưng nếu anh đã lên tiếng thì e cũng ko tính toán làm gì - ả vẫn ns = giọng nhỏ nhẹ đó.
- Vậy đk r, mn tiếp tục đi - Tường lên tiếng phá vỡ bầu ko khí căng thẳng đó.
Anh quay về chỗ ngồi của mk. Ả lườm cậu 1 cái r cũng quay về vị trí.
_ _ _ phân cách _ _ _
- Vừa rồi cảm ơn a - cậu cầm đĩa đồ nướng đến để lên trc a.
- Ko có gì - * lạnh nhạt *
- Sao a ko ăn đi - thấy a ko động đến chỗ đồ cậu đem đến, lên tiếng hỏi.
- Mất vệ sinh - vẫn lạnh nhạt như v.
- nhưng ngon ...- ...
- Ngon thì đem đến cho Tường của cậu ăn đi - nhìn về phía Tường.
Tường cảm giác có ai đó đang nhìn mình liền quay lại, bắt gặp ánh mắt như muốn giết ng của anh liền toát mồ hôi nở một nụ cười từ thiện.
- Ukm - thấy a ns v cậu cầm đồ ăn lên đem qua chỗ Tường .
- =_=...- a khó chịu đứng dậy bỏ về phòng...
_ _ _ _ _ _ _
Hết chap 5


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#typ #wind