Chín

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Người mà Tsuna ngưỡng mộ nhất luôn luôn là Hibari.

Hibari đẹp trai, mạnh mẽ, có vẻ gia thế khủng và chắc chắn là phải rất thông minh. Quả thật là hoàn hảo. Tsuna dám cam đoan, nếu như tính cách Hibari mà dễ chịu hơn, đảm bảo số người theo đuổi phải đến mấy cái container cũng chở không hết.

Đáng tiếc, tính cách quá mức trứng thối. Hay phải nói là như kẻ dở hơi.

Thật sự, Tsuna cảm thấy tính cách của Hibari không bình thường. Hoặc là tất cả những người đặc biệt đều không bình thường? Hẳn là như vậy!

Mà, dù sao thì con người có một, hai khuyết điểm mới là lẽ dĩ nhiên.

Và bởi vì Hibari hành động không theo lẽ thường nên có đôi khi Tsuna cũng hơi thắc mắc, không biết nếu Hibari cũng hành xử giống như những người bình thường khác, như cậu chẳng hạn, thì sẽ như thế nào.

Mà thôi, lấy cậu làm ví dụ có vẻ không ổn lắm, vì cậu thì hậu đậu dưới mức bình thường rồi. Lấy người khác khá hơn đi, như Gokudera hay Yamamoto chẳng hạn?

Hừm... Hai người này... Hình như... Cũng không ổn...

Reborn? Thôi, càng không ổn đâu.

Dino-san? Ẹc... Nếu không có cấp dưới thì anh ấy còn tệ hơn cả cậu kìa.

Muku- Thôi, cậu bị làm sao mà lại nghĩ đến gã đó chứ.

Liệt kê một loạt cái tên những người mà cậu quen biết, Tsuna nhận ra rằng, cậu quen toàn người không bình thường...

"Đang nghĩ gì thế Tsuna?"

"Đang nghĩ về Hibari-san." Tsuna mồm nhanh hơn não trả lời.

"Ồ..."

Khoan... Có gì đó sai sai.

Ngay lập tức, Tsuna ngẩng phắt đầu lên và thấy Reborn đang ngồi trên vai của một người trước cửa phòng cậu, và người đó không ai khác ngoài Hibari.

Tsuna thầm cầu nguyện rằng Hibari không nghe thấy câu trả lời vừa rồi, hoặc nếu có thì sẽ không hiểu lầm gì ý của cậu.

Mà hiểu lầm gì cơ? Cậu đâu có suy nghĩ không lành mạnh gì đâu. Đúng vậy! Làm gì có ai sẽ hiểu lầm chứ. Đúng!

Tuy tự thuyết phục bản thân mình như vậy nhưng cậu thậm chí cũng không dám nhìn mặt của Hibari.

Reborn lại lần nữa cất lời, và Tsuna thề, không cần nhìn mặt cậu vẫn biết Reborn chắc chắn đang đeo trên mặt điệu cười nửa miệng thương hiệu của cậu ta.

"May mắn cho cậu đây Tsuna, tôi đã nhờ Hibari gia sư cho cậu trong thời gian tôi đi vắng sắp tới và Hibari đã đồng ý. Thích nhé Tsuna Vô dụng."

Tsuna nhanh chóng ngẩng đầu lên một lần nữa nhìn Reborn, và vẫn tiếp tục không dám nhìn Hibari.

"T-tại sao chứ?"

"Hibari của tương lai cũng là người huấn luyện cậu mà. Hơn nữa tôi thấy cậu cũng hay nhắc đến Hibari. Nên là, chúc mừng nhé Tsuna." Reborn nói rồi nhảy xuống khỏi vai Hibari và biến mất. Để lại Tsuna sững sờ khó xử với Hibari vẫn chưa từng nói hay tỏ vẻ gì.

Hibari tiến vào phòng, đóng cửa và Tsuna nghe thấy tiếng khoá cửa.

Vẫn chưa hết bối rối, Tsuna lại tiếp tục nghe Hibari lên tiếng.

"Hoá ra cậu cũng hay nghĩ về tôi, Tsunayoshi."

"Kh-khoan đã Hibari-san, có lẽ anh hiểu lầm." Ủa? 'Cũng' là sao?

Trong khi Tsuna vẫn tiếp tục nghệt mặt, Hibari đã tiến sát về phía cậu.

"Nếu đã như thế," môi Hibari kề sát tai Tsuna "Tại sao chúng ta không bắt đầu luôn nhỉ?"


********************


(Đoán xem sau đó là gì nào hí hí hí =)))))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net