Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tích...tích...tích..."

"Cạch!" 

"Anh thứ, em vào đây!" Lust gõ cửa ba cái rồi mở cửa bước vào.

"Sloth-nii..." Tsuna khẽ cựa mình, rúc sâu hơn vào trong chăn.

"Thỏ Nâu, dậy đi nào, em phải đi học hôm nay đấy!" Lust mỉm cười đánh thức đứa trẻ mê ngủ dậy.

"Lust-nii...Chào buổi sáng..." Tsuna mơ màng ngồi dậy, cái đầu nhỏ cứ gục lên gục xuống, đôi mắt caramel ngập nước.

"Chào buổi sáng, Thỏ Nâu!" Lust bế Tsuna lên. "Hôm nay có bánh mật ong em thích đấy!"

"Bánh..." Tsuna hơi tỉnh ngủ.

"Nào, trước hết ta cần chuẩn bị cho em đã!" Lust mang Tsuna vào phòng tắm vệ sinh cá nhân và thay đồ, 15 phút sau, cả hai nhẹ nhàng rời khỏi phòng Sloth và xuống phòng ăn.

"Tsuna-chan, chào buổi sáng!" Cặp song sinh đang chuẩn bị bữa sáng vẫy tay chào Tsuna.

"Chào buổi sáng, Kẹo bông!" Gluttony ôm con gấu một mắt quen thuộc, "Tối qua em ngủ ngon chứ?"

"Chào buổi sáng mọi người, hôm qua em ngủ ngon lắm ạ!" Tsuna nở nụ cười toả nắng có thể thiêu rụi mọi thứ.

"Hôm nay Warth có việc đi từ sớm, anh thứ chưa dậy bây giờ đâu, anh sẽ đưa em tới trường." Lust nhìn đồng hồ nới.

"Vâng!" Tsuna ngồi vào chiếc xe lăn quen thuộc của mình, sau đó bắt đầu dùng bữa sáng.

7g30... Lust và Tsuna rời khỏi nhà, cả hai im lặng suốt cả một quãng đường dài...

"Lust-nii... Em..." Tsuna ngập ngừng, đôi tay nhỏ nhắn hết nắm lại rồi buông ra... "Em xin lỗi vì chuyện hôm qua! Đáng lẽ em không nên tự ý ra khỏi nhà mà không nói với mọi người!"

"Tsuna..." Lust thở dài. "Không phải là anh cấm em không được ra ngoài, nhưng khi em ra ngoài mà không nói, chúng ta đã lo..."

"Sloth-nii đã nói với em về chuyện đó! Nên... Nên em..." Tsuna cúi gằm mặt. 

"Đừng suy nghĩ nhiều, ta không trách em đâu! Nhưng đến khi anh cả về, ta vẫn phải báo lại chuyện này cho anh ấy biết, nên đừng làm gì mà không suy nghĩ nữa nhé!" Lust mỉm cười.

"Em hiểu rồi ạ!" Tsuna rùng mình, hơi sợ vì ít khi nào Lust thực sự nghiêm túc cả.

"Đến trường rồi, em học ở lớp mấy nhỉ??? A, những người này là..." Lust và Tsuna dừng lại ngay trước cổng trường, khá ngạc nhiên khi thấy vài thanh niên mặc đồ đem với mái tóc kỳ lạ đang bận rộn xếp hàng gần cổng.

"Xin lỗi, tôi có thể giúp gì cho hai người không?" Một người nhìn có vẻ là quản lý của những người khác bước tới, miệng ngậm cọng cỏ hỏi. "Tôi là Tetsuya Kusakabe, Hội Phó Hội Kỉ Luật trường Namimori!"

"Xin chào, Kusakabe-san, tôi là Lust! Và đây là em trai tôi, em ấy học ở đây!" Lust mỉm cười lịch sự.

"A... Là trò Sawada sao! Thật xin lỗi, tôi đã không nhận ra cậu sớm hơn!" Kusakabe mỉm cười nhìn cậu bé ngồi trên xe lăn. 

"Chào anh, Hội Phó Kusakabe!" Tsuna mỉm cười chào. 

"Kusakabe-san, cậu có thể giúp đỡ em trai tôi khi em ấy ở trong trường không??? Anh thấy đấy, em ấy khá bất tiện trong việc di chuyển..." Lust buồn bã nói.

"Việc này..." Kusakabe nhìn Tsuna, 'Một đứa trẻ ngồi xe lăn, đúng là sẽ khó khăn khi học trong trường, ai mà biết cậu bé có bị bắt nạt không cơ chứ!'

(Kusakabe, sau này anh sẽ phải nghĩ lại đấy! Cậu bé mà anh lo sẽ bị bắt nạt sau này sẽ đánh nhau với Hội trưởng Hội kỷ luật đấy!)

"Tất nhiên rồi, Lust-san, tôi sẽ chú ý đến cậu bé!" Kusakabe mỉm cười gật đầu. "Tôi cũng sẽ báo lại với Hội trưởng, cậu bé có thể yên tâm học ở đây!"

"Rất cảm ơn cậu! Tsuna, đi học ngoan nhé, anh sẽ đón em sau!" Lust cúi chào Kusakabe rồi rời đi.

"Mong được anh giúp đỡ, Kusakabe-san!" Tsuna gật đầu. "Em phải lên lớp đây ạ!"

"Xe lăn của em không lên được cầu thang mà, để anh giúp em..." Kusakabe giật mình.

"Không sao đâu ạ, anh trai em đã chế tạo riêng cho em chiếc xe lăn này để có thể leo cầu thang!" Tsuna bấm một nút nào đó, bánh xe liền rụt vào trong, thay vào đó là bốn cái chân lòi ra và leo lên cầu thang, dù cho có chút rung lắc. "Dù nó không hoàn thiện lắm!"

"Vậy à, nếu cần gì thì cứ nói nhé, anh sẽ cố gắng giúp!" Kasakabe mỉm cười. 

"Cảm ơn anh rất nhiều, Kusakabe-san!" Tsuna kéo khăn quàng cổ lên cao. 

"Không có gì đâu!" Kusakabe gật đầu và rời đi.

"Kusakabe Tetsuya, phó hội trưởng hội kỷ luật, một đối tượng cần lưu ý, có thể được Hibari Kyouya tin tưởng chắc chắn không phải loại yếu đuối đâu!" Tsuna híp mắt.

Trong lớp học, Tsuna điều khiển xe lăn vào vị trí của mình, xong rồi bắt đầu nhập những số liệu phức tạp vào máy, những thông tin cậu cần lập tức xuất hiện.

"Vongola Kyudaime...." Tsuna lầm bầm, "Sáu người bảo vệ sao???? Xem ra có nhiều điều thú vị đây! Liệu những người các gia tộc khác sẽ nghĩ gì khi biết Vongola Decimo sắp kế nhiệm là một đứa trẻ bị liệt chân đây????"

Trên màn ảnh, những bức hình huy hiệu của các gia tộc liên tục xuất hiện kèm theo tư kiệu về họ! Tất cả đều được Tsuna lưu trữ và gửi đi đến một hộp thư bí ẩn.

Ở một nơi nào đó...

"Anh cả, có dữ liệu về các gia tộc phục vụ Nhà Vongola rồi! Có rất nhiều thứ thú vị lắm đấy!" Envy nhìn vào máy tính nhỏ cầm tay. "Xem ra hệ thống hack của Warth hoạt động rất tốt, Tsu-kun có thể ăn cắp một lượng lớn thông tin thế này đều nhờ nó cả!"

"Bé con làm việc rất tốt mà! Nào, giải quyết những việc này cho nhanh rồi trở về nào! Không nên để Bé con chờ đợi quá lâu được!" Pride mỉm cười, đôi mắt chuyển thành màu đỏ như máu.

"Những thành phần cuối cùng để tạo ra 'thứ đó'! Tsu-kun sẽ rất thích đây! Chúng ra sắp tạo ra một con quái vật rất rất kinh tởm và đáng sợ đấy, anh cả!" Envy cười lớn, cơ thể hắn phình to ra, bốn cái chân khổng lồ với móng vuốt nhọn hoắt, ba cái đầu lớn với hàm răng sắc nhọn. "Ta sẽ ăn hết, tất cả sự đố kỵ của các ngươi, những con chuột bẩn thỉu!!!!"

"Làm cho sạch sẽ vào!" Pride bay lên cao và biến mất.

"GRÀÀOOOOOOO!!!!!!!!" Con quái vật gầm lên và lao xuống thung lũng sâu.

Rất nhanh, máu sẽ hoà quyện với tiếng hét, tựa như bản nhạc hiến tế cho quỷ dữ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net