Chap 17:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay lại là một ngày học yên bình tại trường Namimori, trong tiết Thể Dục, do tình trạng bản thân nên Tsuna được miễn tham gia, vừa đúng lúc hai đội đều đủ người. Trên màn hình, Thỏ đang mặc đồng phục bóng chày ăn bánh uống nước cổ vũ còn Tsuna thì đang đọc sách.

"Đội mình có Yamamoto là thắng chắc rồi!"

"Đúng vậy, Yamamoto là thiên tài bóng chày mà."

"Yamamoto Takeshi..." Thỏ giơ ống nhòm nhìn về phía ngôi sao được bàn tán. "Là con trai của ông chủ bán Sushi!!!"

"Sushi...sao..." Tsuna kéo khăn quàng cổ lên cao, cất cuốn sách đi và nhìn đứa trẻ đang đứng bên cạnh. "Reborn-san..."

"Cậu ta là một ứng cử viên sáng giá cho vị trí người Bảo Vệ Mưa." Reborn nói. "Tốc độ, khả năng phản xạ, tất cả đều là những yếu tố rất phù hợp."

"Nếu ngươi ở đây, tức là Gokudera đã hoàn thành bài tập hôm nay nhỉ?" Tsuna hỏi.

"Không, là tên quản gia nhờ ta mang thức ăn nhẹ đến cho cậu." Reborn giơ một chiếc hộp được bọc cẩn thận. "Hắn nói cậu sẽ cần nó."

"Envy-nii..." Tsuna thì thầm. "Anh ấy đã ăn no rồi sao?"

"Cái gì?"

"Thức ăn yêu thích của Envy-nii là 'Lòng Đố Kỵ' của con người. Nhưng phải là mới thành hình và còn tươi mới, để càng lâu thì 'Đố kỵ' sẽ biến chất và gây nguy hiểm đến người khác." Tsuna nói. "

"Nó có liên quan gì đến hộp bánh?"

"Những thứ cảm xúc biến chất đó lại là món ăn của Gluttony-nii. Anh ấy ăn tất cả, và không bao giờ thấy đủ. Lý do mà những mẻ bánh của anh ấy đều bị xem là hỏng là do bản thân chúng có thể ăn trọn cảm xúc của con người và truyền sang anh ấy."

"Vậy cái đống bánh ngon lành luôn bị thiêu huỷ là nó sao?"

"Đúng vậy. Anh ấy không thể ăn bánh của chính bản thân, bởi ăn vào sẽ càng đói hơn mà thôi. Nhưng vào một số trường hợp, bánh của anh ấy cũng có ích."

"Trận đấu kết thúc!!"

"Mọi người đã vất vả rồi, lại đây ăn ít bánh hồi sức nào!!" Một cái bàn nhỏ được đưa ra từ bên ông xe lăn, trên đó là những chiếc bánh quy ngon lành. "Mỗi người hai cái, không được giành nhau đâu đấy!"

"Cảm ơn nhiều!"

"Ngon quá!!!"

"Yamamoto không ăn sao??" Thỏ hỏi ngôi sao bóng chày đang có vẻ phiền não.

"Tớ không thích đồ ngọt cho lắm, cảm ơn cậu."

"Nếu có chuyện gì cần tâm sự, cứ nói với tôi." Tsuna đột nhiên lên tiếng. "Cảm xúc hỗn loạn của cậu sẽ gây rắc rối lớn đấy, cho cả bản thân cậu và người nhà. Hãy suy nghĩ kỹ."

"... Tớ sẽ, cảm ơn cậu Tsuna."

Lúc sắp tan trường, Gluttony đã chờ sẵn từ lâu để đón Kẹo bông, trên tay anh mang con gấu quen thuộc, không để ý vẻ ngoài ngây thơ và xinh đẹp của mình khiến cho mấy tên biến thái nào đó không nhịn được.

"Này cậu bé, có muốn đi chơi với các chú không? Sẽ có nhiều bánh kẹo ngon lắm." Vâng, lời dụ dỗ cũ rích của mấy ông chú biến thái đây mà, tuy cũ nhưng vẫn có hiệu nghiệm, bằng chứng là Gluttony đã đi theo họ rồi.

Ơ? Nhưng mà mấy ông chú đó đang dụ dỗ ai vậy? 

Đáp: Gluttony, Tham Ăn đấy. Người ăn tất cả không chừa lại bất kỳ thứ gì.

Khi Tsuna điều khiển xe lăn ra cổng trường, Gluttony đang cầm một túi bánh ăn. Quần áo trên người hoàn toàn chỉnh tề, nhưng con gấu thì không thấy đâu cả.

"Gluttony-nii, chẳng phải Lucifer-nii đã dặn anh không được mua bánh quá nhiều sao??" Tsuna hỏi khi đưa cho anh ta một cái lọ đầy kẹo.

"Anh hổng có mua, có mấy người tốt cho anh đấy." Gluttony chia cho Tsuna ít bánh. "Ngon chứ?"

"Ừm, rất ngon. Nhưng anh cũng đừng nhận đồ của người lạ tuỳ tiện như vậy, đến cả gấu bông cũng mất luôn rồi."

"Anh còn nhiều mà. Với lại không phải thứ gì anh cũng ăn đâu, nếu nó không ngon thì anh sẽ thiêu rụi nó đó."

Hai anh em vui vẻ đi về, cách đó không xa, trong một con hẻm bốc mùi, có một cái đầu con gấu ló ra, và nếu nhìn kỹ bên trong, chúng ta có thể thấy những bộ xương còn dính máu tươi nằm ngổn ngang. Mùi khét và mùi máu bốc lên khiến ruồi bọ bu vào, không bao lâu đã có người phát hiện ra.

Tối hôm đó, sau khi Gokudera ăn tối cùng gia đình Tsuna, cả hai được Lucifer dạy kiến thức về cấp bậc sức mạnh trong Mafia. Còn tại sao lại là Lucifer mà không phải Reborn là bởi vì Tsuna không muốn, chỉ vậy thôi.

Lúc này cặp sinh đôi đã dọn dẹp xong và cùng nhau may quần áo, Sloth và Warth đã về phòng từ trước, Envy nhàm chán bật tivi xem trong khi Gluttony đang ngấu nghiến chỗ bánh ngọt do chính tay Tsuna làm.

Reborn lau chùi khẩu súng của mình trong khi quan sát tất cả, nhưng thông tin trên tivi đã thu hút sự chú ý của hắn.

/Vào chiều nay, bốn bộ xương đã được tìm thấy trong một con hẻm nhỏ, theo những gì được tìm thấy, những bộ xương này vẫn còn dính máu cho thấy sự việc diễn ra không lâu. Nhưng trừ bộ xương và máu, không còn một dấu vết nào ở hiện trường.../

"Gluttony, anh đã đánh răng chưa đấy? Ăn nhiều quá không tốt đâu." Dove lên tiếng.

"Anh không có ăn nhiều."

"Bốn khẩu phần ăn khổng lồ mà không nhiều sao?" Envy cười. "Anh sẽ mập lên đấy."

"Muốn bị ăn hả?" Gluttony liếm môi nhìn Envy. "Ta không ngại ăn sạch mi đâu!"

"Ồ? Ăn tôi? Anh chắc chứ? Không ngon thì đừng khóc đấy."

"Tsu-chan có biết là anh ăn bậy bạ không vậy?" Turtle lên tiếng.

"Không, ta đã tắm và chải răng cẩn thận rồi. Hơn nữa bốn phần ăn đó không ngon chút nào, nhưng để lấp bụng thì vẫn được."

"Anh lại vứt con gấu đâu rồi?"

"Bữa ăn làm hỏng nó rồi, nhưng nó sẽ tự về thôi." Gluttony liếm hết vụn bánh. "Lâu lâu mới có một bữa thịnh soạn, nhưng chất lượng thì chẳng ra sao cả."

"Mà Lust đâu rồi?" Envy chuyển sang kênh thiếu nhi.

"Chắc là mang đồ ăn nhẹ cho Tsuna-chan rồi." Dove giơ cái áo khoác màu trắng có tai thỏ lên. "Mọi người thấy sao?"

"Hợp với Kẹo Bông lắm..." Gluttony liếm môi.

"Tsuna-kun sẽ rất thích cho xem." Envy cười tán thành.

Trong khi các Đại Tội đang bàn tán về trang phục của Tsuna, thì Reborn đã trở về phòng. Thông qua đối thoại ban nãy, hắn có thể chắc chắn rằng bốn bộ xương mà tivi thông báo chính là đại tiệc của Gluttony. 

Dù hình ảnh đã bị che mờ, nhưng qua thông tin mà phóng viên cung cấp thì trừ xương và ít máu, họ không tìm thấy một bộ phận nào khác, dù chỉ là một mẩu thịt.

Hơn nữa, dù là sát nhân thì không thể nào lọc sạch thịt người ra khỏi xương nhanh như vậy, trừ khi.... Tất cẩ gần như đã bị ăn sạch...

Cộng với thông tin Tsuna nói lúc chiều, Reborn có thể kết luận luôn mà không cần chứng thực.

Còn ai có khả năng giết bốn người mà không một dấu vết hay chừa lại một mẩu thịt trừ Tham Ăn Gluttony?? 

Đệ Cửu đã từng căn dặn Reborn đừng chọc giận bất kỳ ai trong ngôi nhà này bao gồm cả Tsunayoshi trước khi trở về Ý, và Reborn biết rõ mình sẽ không thể chống lại Thất Đại Tội.

Ngày hôm sau, Tsuna được cặp sinh đôi đưa đến trường, nhưng vào giờ nghỉ trưa, tin tức Yamamoto Takeshi muốn nhảy lầu tự tử khiến cả trường náo loạn, làm cậu rất khó chịu.

'Con người rất yếu đuối, chỉ cần tuyệt vọng một chút đã muốn chết...' Tsuna vốn không muốn can thiệp gì cả, nhưng nếu ngày đó không có Lucifer, liệu cậu có giống Yamamoto? 

Thở dài chán nản, Tsuna điều khiển xe lăn lên sân thượng, điều khiển hai cánh tay robot mọc ra từ phía sau lưng ghế nhấc Yamamoto vào trong. Không đợi người kia kịp phản ứng, Tsuna đã lên tiếng. 

"Cậu muốn chết thì đừng làm Cha cậu buồn. Gãy tay có thể lành lại, nhưng cậu nghĩ cái tay gãy đó và đôi chân vĩnh viễn không đi được của tôi, cái  nào tuyệt vọng hơn?" 

"C-Cái này..."

"Mẹ tôi bị giết trước mắt tôi, bị người cha vô tâm vứt bỏ, đôi chân không còn cử động được. Tôi còn chưa chết, thì cậu có tư cách gì mà tự tử trước mắt tôi?" Tsuna nói tiếp. "Tự mà suy nghĩ lại đi, Yamamoto Takeshi."

Tsuna không đợi Yamamoto trả lời đã rời khỏi sân thượng và trở về nhà. Thất Đại Tội biết rõ những gì đã xảy ra nên không nói gì, nhưng bọn họ đều có cùng một suy nghĩ.

'Mưa đã bị thu phục, kế tiếp sẽ là ai?' 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net