Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

8 năm sau đó... Nhà Tsuna...

Trong căn phòng rộng lớn mang phong cách Nhật Bản cổ truyền, trên chiếc giường kingsize màu trắng ở giữa phòng có hai người nằm trên đó. Một người tóc tím nhạt và một người tóc nâu.

Vâng. Hai người đó chính là Lust và Tsuna đang ôm nhau ngủ.

Tinh tinh~~~

Tiếng chuông điện thoại vang lên khiến Tsuna nhíu mày rúc sâu hơn vào lòng Lust và lầm bầm bất mãn.

"Ngủ tiếp đi Thỏ nâu!" Lust với tay tắt điện thoại và rời giường rồi đắp chăn cẩn thận cho Tsuna. Xong rồi anh mới bước vào phòng tắm.

Nửa tiếng sau, Lust bước ra khỏi phòng tắm, mái tóc tím nhạt được chải chuốt kỹ lưỡng và cột lại bằng một sợi ruy băng trắng. Trang phục quản gia màu đen được cắt may phù hợp với anh.

Lust nhìn thời gian trên đồng hồ và nhẹ nhàng rời khỏi phòng. Bước đi trên hành lang dài, Lust dừng lại trước cánh cửa phòng có ghi tên 'Greed' và gõ cửa.

CẠCH

[Có chuyện gì vậy anh Lust?] Dove ngáp dài hỏi.

"Hôm nay là ngày đầu tiên Thỏ nâu đến trường, hai đứa không định làm bữa sáng sao?" Lust thở dài nhìn xuống Dove.

[Tsuna-chan...] Dove mơ màng nói và đột nhiên đóng sầm cửa lại, sau đó là một loạt tiếng la hét vang lên. Và ngay sau đó cửa phòng lại mở ra, Dove và Turtle trong dạng búp bê bay ra và biến mất ngay cầu thang.

"Thật là..." Lust thở dài lắc đầu và đến phòng của cậu em út và gõ cửa. Nhưng đáp lại anh là tiếng đồ đạc bị xê dịch và rơi rớt.

"Warth, nhớ mang xe lăn của Thỏ nâu xuống nhà, hôm nay là ngày đầu tiên em ấy đi học đấy!"

"... Biết" Warth trả lời.

"Đừng xuống trễ bữa sáng đó!" Lust dặn dò rồi rời đi.

Trước cửa phòng Pride...

Lust nhìn đồng hồ, ngay khi kim ngắn chỉ đúng số 6, anh mới gõ cửa.

"Anh cả, đến giờ dậy rồi!"

"Ta biết rồi!" Giọng Pride truyền ra. "Ta sẽ ra ngay!"

"Vâng!" Lust trả lời và tiếp tục đi đánh thức các anh em của mình dậy.

6g15...

Pride và Gluttony rời phòng, trang phục chỉnh chu và hoàn hảo.

6g30...

Sloth ngáp dài ra khỏi phòng.

6g40...

Warth mang chiếc xe lăn ra khỏi phòng và xuống lầu.

6g50...

Lust đạp cửa phòng Envy và lôi cậu ta vào phòng tắm quăng vào bể nước rồi bỏ đi.

6g55...

Envy lết vào phòng ăn.

7g00...

Lust kiểm tra lại mọi thứ, sau khi chắc chắn tất cả đã hoàn hảo và không có gì sai sót, anh mới lên lầu đánh thức Tsuna dậy.

Bình thường thì mọi người không cần phải dậy sớm như lúc này nhưng hôm nay là một ngày rất quan trọng. Vì sau 11 năm chỉ học tại nhà, Tsuna cuối cùng cũng chịu đến trường học như những đứa trẻ khác.

Dù Tsuna không muốn đến trường vì không thích giao tiếp với người ngoài nhưng Tsuna cần phải đi học để đảm bảo cậu sẽ không bị mắc chứng ngại giao tiếp vì cứ ở trong nhà suốt. Và bởi vì chỉ nói chuyện với họ mà không ra bên ngoài kết bạn, Tsuna đã có vài sở thích không nên có như thích máu, thích tra tấn người khác,... Nói chung là những sở thích hơi máu me và bạo lực một chút.

Lảm nhảm vậy thôi, quay trở lại vấn đề chính nào...

Phòng Tsuna...

"Tới giờ dậy rồi Thỏ nâu!" Lust lay Tsuna dậy. "Hôm nay em phải đến trường đó!"

"Không muốn~~~" Tsuna bất mãn nói và rúc sâu hơn vào chăn.

"Nếu em không dậy thì anh sẽ cắt phần tráng miệng ngọt cho bữa tối của em đó!" Lust thở dài. "Mà chắc là em không muốn ăn bánh kem dâu nữa đâu nhỉ?"

Khi Lust quay người giả bộ bỏ đi thì Tsuna vội ngồi dậy định nắm lấy tay Lust thì mất đà ngã xuống giường.

"Á!"

"Thỏ nâu!" Lust giật mình quay lại thì thấy tình trạng trên vội vàng chạy tới bế cậu lên. "Em ổn chứ?"

"Lust-nii đừng cắt phần tráng miệng của em mà, em dậy rồi nà~~~" Tsuna ôm cổ Lust làm nũng.

"Ngoan lắm, giờ thì chuẩn bị thôi, mọi người đang chờ chúng ta đó!" Lust cười giúp Tsuna vệ sinh cá nhân và thay đồng phục.

"Cái hình xăm này dễ gây chú ý thật đó!" Tsuna nói khi đang ngồi trước gương trên bàn trang điểm. "Nghe nói trường Namimori không cho học sinh xăm hình đâu!"

"Ừm... Kỷ luật ở đó cũng khá tốt!" Lust gật đầu khi đang giúp Tsuna sấy khô tóc.

"Vị Hội trưởng Hội kỷ luật ở đó thích cắn người lắm! Em rất muốn đấu với anh ta thử một lần xem sao!" Tsuna khúc khích.

"Em có hứng thú với người đó sao?" Động tác của Lust hơi khựng lại một chút.

"Em thấy anh ấy rất thú vị!" Tsuna trả lời.

"Là thấy thú vị hay... Em thích cậu ta?" Lust cúi xuống thì thầm ngay bên tai Tsuna, ngón tay lướt nhẹ trên hình xăm trên cổ cậu.

"Lust-nii?" Tsuna giật mình trước hành động của Lust.

"Em không nên thân thiết với cậu ta quá!" Lust thì thầm vào tai Tsuna. "Và cũng không được để ý đến cậu ta!"

"Vâng..." Tuy không hiểu gì cả nhưng Tsuna vẫn nghe lời, cậu không muốn làm trái ý của họ.

"Ngoan lắm!" Lust gật đầu hài lòng và buộc tóc Tsuna lại bằng một sợi ruy băng trắng. "Xong rồi! Giờ xuống ăn sáng nào!"

"Dạ!" Tsuna gật đầu ôm lấy cổ Lust khi anh bế cậu lên và cả hai cùng xuống lầu.

Phòng ăn...

"Chào buổi sáng bé con/ kẹo bông/ Tsuna-chan..." Cả bảy người trong phòng đồng thanh.

"Chào buổi sáng, mọi người!" Tsuna cười rạng rỡ.

"Phần ăn của em đây!" Dove đặt xúc xích, trứng, thịt hun khói vào đĩa cho Tsuna.

"Sữa của em!" Turtle đặt ly sữa lên bàn trước mặt Tsuna.

"Cảm ơn Dove-nee, Turtle-nii! Itadakimasu!"Tsuna mỉm cười và bắt đầu dùng bữa.

"Lát nữa Lust theo anh đưa bé con đi học nhé!" Pride vừa đọc báo vừa nói.

"Vâng thưa anh cả." Lust trả lời.

"Hôm nay là ngày đầu tiên Tsuna-chan đi học, chị vui quá!" Dove cầm khăn tay lau nước mắt không hề tồn tại.

"Chị à..." Turtle thở dài.

"Xe lăn đã hoàn thành rồi!" Warth nói.

"Mọi người hào hứng quá nhỉ? Em chẳng thích đi học chút nào cả!" Tsuna chán nản nói.

"Nhưng em vẫn phải đi học thôi, ngày xưa ta cũng phải đến trường dù không thích chút nào!" Sloth nói.

"Biết đâu em sẽ tìm được niềm vui mới trên trường thì sao?" Envy nói và ngay lập tức bị Warth dùng búa đập vào đầu.

"Niềm vui mới?" Tsuna nghĩ ngợi một hồi rồi hỏi. "Như là phá trường hả?"

"... Xem như ta chưa nói gì hết nhé!" Envy nói và chúi mặt vô bữa sáng của mình.

"Kẹo bông không nên phá trường nha~~~ Chỉ cần chôn boom xuống sân trường thôi~~~" Gluttony nói và ngay lập tức nhận được cái liếc mắt đe dọa từ Sloth.

"Các em, ngừng nói chuyện và ăn nhanh lên!" Sloth lên tiếng.

"Vâng!" Tất cả đồng thanh.

"Em ăn xong rồi!" Tsuna lau miệng nói.

"Em cũng ăn xong rồi!" Lust tao nhã buông dao nĩa đứng dậy.

"..." Warth im lặng đứng dậy.

"Hai đứa giúp bé con chuẩn bị đi, sắp trễ rồi đấy!" Pride nói khi gấp tờ báo lại.

"Vâng!" Lust gật đầu và bế Tsuna rời khỏi phòng, theo sau là Warth.

Ngay khi cả ba rời khỏi phòng, Envy mới lên tiếng.

"Anh cả, tại sao anh lại nhất quyết bắt Tsuna đến trường vậy? Em ấy chỉ cần học với chúng ta là đủ rồi mà!"

"Như thế vẫn chưa đủ!" Pride trả lời. "Em ấy cần phải biết những mặt trái trong cuộc sống của con người, và từ đó lựa chọn con đường mình phải đi!"

"Đây là cách tốt nhất để Tsuna tìm hiểu về một người, xem họ có xứng đáng để làm bạn hay chỉ là cặn bã của xã hội!" Sloth ngáp dài. "Tình bạn, phản bội, đau đớn,... Đó là những gì chúng ta không thể dạy cậu bé!"

"Nhưng lỡ như... Em ấy rời khỏi chúng ta thì sao?" Envy lo lắng.

"Lust sẽ không để điều đó xảy ra đâu!" Pride mỉm cười. "Em ấy vẫn còn những khả năng mà chúng ta không biết đấy!"

"Nếu vậy thì em yên tâm hơn rồi!" Envy thở phào.

Trong khi đó, tại phòng khách, Warth đang hướng dẫn Tsuna sử dụng xe lăn mới cùng vài chức năng ẩn của nó.

"Cái này sẽ giúp tai em không phải nghe tiếng nổ súng hay tiếng động lớn trong phạm vi 100m lấy em làm trung tâm!" Warth đeo cho Tsuna một cái headphone màu nâu vào tai.

"Cảm ơn anh, Warth-nii!" Tsuna nói.

"Màn hình sẽ có avatar thay em giao tiếp với người khác! Em chỉ cần gõ câu muốn nói và nó sẽ nói thay em!" Warth nói. "

"Xong rồi!" Lust nói khi đã quàng khăn vào cổ Tsuna và che đi hình xăm trên đó.

"Em sẽ đi gọi anh cả!" Warth gật đầu và rời đi.

Vài phút sau, Thất đại nguyên tội đã có mặt đông đủ, trừ Pride và Lust thì ai cũng tranh nhau ôm hôn Tsuna.

"Bento (cơm hộp) của em đây Tsuna-chan, nhớ ăn hết đấy!" Dove đưa cho Tsuna hộp cơm trưa.

"Em nhớ rồi!" Tsuna gật đầu.

"Đi nào bé con, chúng ta sắp trễ rồi đấy!" Pride nhắc nhở. "Còn mấy đứa ở nhà đừng có lộn xộn đó!"

"VÂNG!!!" Cả đám đồng thanh trừ Sloth lười lên tiếng.

---------đến trường nào--------

Trường Namimori - Phòng hiệu trưởng...

"Chúng tôi rất tiếc cho tình cảnh của em Thỏ, nhưng dù sao..." Hiệu trưởng nói. "Tôi hy vọng em có thể hoà nhập tốt với trường lớp và bạn bè!"

"Cảm ơn hiệu trưởng!" Avatar của Tsuna, một con thỏ trắng mặc kimono màu xanh nhạt cúi đầu nói.

"Bé con sẽ học lớp nào?" Pride ngồi trên ghế salon gác chân lên bàn hỏi.

"A... Là lớp 8B (chế)" Hiệu trưởng trả lời.

Lớp 8B...

"Trật tự nào các em, hôm nay lớp ta sẽ có học sinh mới!" Chủ nhiệm của lớp - Kimura sensei nói.

"Học sinh mới?"

"Không biết là nam hay nữ nhỉ?"

"Nhập học bây giờ là hơi trễ đó!"

"Trật tự!!!" Kimura sensei la lên bắt cả lớp im lặng rồi quay ra cửa. "Em vào đi!"

Ngay sau đó, Lust đẩy xe lăn cùng Tsuna bước vào lớp.

"KYAAAA!!!! ĐẸP TRAI QUÁ!!!"

"Ôi... Anh ấy thật là quyến rũ..."

Trong kho các nữ sinh đang nhìn Lust với ánh mắt trái tim thì các nam sinh lại nhìn Lust với ánh mắt ghen tỵ.

"Xin lỗi đã làm phiền sensei, hy vọng sensei có thể giúp đỡ em trai tôi trong thời gian tới!" Lust mỉm cười nói.

'Em trai?' Cả lớp đứng hình trong vài phút để xử lý thông tin.

"Tất nhiên rồi, chúng tôi rất thông cảm cho hoàn cảnh của em ấy!" Kimura sensei nói.

"Anh về đây, nhớ phải ngoan nhé!" Lust nói và hôn nhẹ lên trán Tsuna.

"..." Tsuna im lặng gật đầu, sau khi Lust đi rồi mới quay sang đối diện với cả lớp, những người cuối cùng cũng nhận ra sự hiện diện của cậu.

'Cậu ta không đi được!' Đó là suy nghĩ chung của tất cả khi thấy Tsuna ngồi trên xe lăn.

'Sao lại có cái màn hình bự tổ chảng trên xe lăn vậy? Chẳng nhìn thấy mặt cậu ta luôn!' Là suy nghĩ thứ hai của cả lớp khi thấy cái màn hình khổng lồ trước mặt Tsuna.

"Xin chào mọi người!" Con Thỏ trắng đột ngột xuất hiện khiến cả lớp giật mình bàn tán xôn xao.

"Cái gì vậy?"

"Một chương trình mới hả?"

"Lạ quá..."

"Mọi người nhầm rùi, con thỏ này là Avatar của tớ!" Con thỏ nói. "Vì một số lý do nên tớ rất ngại giao tiếp với mọi người, nên tớ tạo ra Avatar này để dễ dàng nói chuyện hơn!"

"Ra thế..." Cả lớp gật đầu.

"Xin tự giới thiệu, tên tớ là Tsunayoshi, rất vui được làm quen với mọi người. Mong được giúp đỡ!" Nói đến đây, màn hình tự động hạ xuống, đồng thời để lộ khuôn mặt của Tsuna. À thực ra là chỉ có một nửa khuôn mặt thôi vì Tsuna đã kéo khăn quàng cổ lên cao che đi nửa mặt từ sống mũi trở xuống.

"Bây giờ em ngồi ở đâu vậy sensei?" Sau khi màn hình nâng lên, Thỏ (từ giờ sẽ gọi Avatar là Thỏ) hỏi.

"Có một chỗ trống ở hàng thứ hai gần cửa sổ. Nhưng phải dẹp bàn đi!" Kimura sensei nói.

"Em sẽ ngồi ở cuối lớp thưa sensei!" Thỏ nói. "Xe lăn của em khá lớn, như vậy những bạn ngồi dưới sẽ rất khó thấy bảng!"

"Vậy cũng được!" Kimura sensei gật đầu. "Em về chỗ đi!"

"Vâng!" Thỏ nói và cho xe lăn đi xuống nhưng vì khoảng cách giữa hai dãy quá nhỏ nên xe lăn không thể đi qua.

"Em có cần giúp không...?" Kimura sensei lo lắng hỏi.

"Xin hãy gọi em là Thỏ thưa sensei. Và không cần đâu, em sẽ đi đường khác!" Nói rồi chiếc xe lăn đổi hướng lao đến cửa sổ.

Cả lớp lập tức phải nhặt hàm từ dưới đất lên vì cái xe lăn đã phá vỡ mọi quy tắc về vật lý mà chạy ngay trên...trần nhà...

"Xin lỗi vì đã làm mất thời gian của sensei, chúng ta có thể bắt đầu tiết học rồi đó ạ!" Thỏ nói khi xe lăn đã yên vị ở cuối lớp, chỗ ngồi ngay kế bên cửa sổ.

"A... Hả... À đúng rồi, chúng ta bắt đầu tiết học nào các em!" Kimura sensei sau khi lấy lại được tinh thần liền bắt đầu giảng bài.

Suốt cả tiết học, Tsuna không hề chú tâm vào những gì giáo viên nói mà chỉ tập trung may đồ búp bê cho ai thì mọi người biết rồi đó.

"Thỏ, em có thể cho thầy biết đáp án phương trình này là bao nhiêu không?" Kimura sensei hỏi khi chỉ vào phương trình trên bảng.

"Đáp số là 59 thưa sensei!" Thỏ trả lời.

"Đúng rồi!" Kimura sensei gật đầu và tiếp tục giảng bài.

Giờ nghỉ trưa...

"Nè, anh trai cậu có bạn gái chưa?"

"Anh ấy tên gì vậy?"

"Có thể cho tớ xin số của anh ấy không?"

Bọn con gái bu quanh Tsuna và hỏi đủ thứ về Lust, nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng của Tsuna và Thỏ.

"Nè, chúng tôi đang hỏi cậu đó, không biết trả lời hả?" Một đứa con gái vô cùng ngạo mạn nói.

"Các cô còn không xứng đáng xách dép cho anh ấy đâu! Bớt mơ mộng đi!" Thỏ lên tiếng.

"Cậu..." Đứa con gái nổi giận vung tay lên...

"Đừng có chạm vào tôi nếu cô không muốn chết!" Thỏ nói, một con dao bén nhọn đang kề sát cổ cô gái đó.

"Rõ chưa?" Sau khi nhận được cái gật đầu của cô gái, Thỏ hừ lạnh và bỏ đi.

Sân thượng....

Tsuna đang ăn trưa thì cửa sân thượng chợt mở ra, một cậu trai tóc đen xuất hiện, trên tay còn cầm hộp cơm trưa.

"Xin lỗi, tớ có thể ngồi ở đây không?" Cậu ta cười ngu hỏi.

"Cứ tự nhiên!" Thỏ trả lời trước khi quay trở lại với việc ăn trưa của mình.

"Tên tớ là Yamamoto Takeshi, chúng ta học cùng lớp đấy!" Yamamoto nói khi mở hộp cơm toàn sushi ra.

"Vậy à..." Thỏ lẩm bẩm rồi im lặng, trong khi Yamamoto cứ nói suốt cả giờ nghỉ trưa dù thực ra chỉ có mình cậu ta tự độc thoại mà thôi.

"Tớ có thể gọi cậu là Tsuna không?" Yamamoto đột nhiên hỏi.

"Xin hãy gọi tôi là Thỏ! Chúng ta không thân thiết đến mức có thể gọi tên nhau như thế!" Thỏ lạnh nhạt nói và rời đi.

"Ahahaha..." Yamamoto cười gãi đầu nhìn theo bóng dáng xe lăn của Tsuna biến mất sau cánh cửa. "Cậu ấy kỳ lạ thật!"

Quay trở lại với Tsuna, sau khi rời sân thượng, cậu đã đi tìm hiệu trưởng để 'uống trà'.

"Trò có yêu cầu gì sao Thỏ?" Hiệu trưởng ngạc nhiên khi thấy Tsuna tìm mình.

"Vâng!" Thỏ gật đầu. "Em muốn làm một bài kiểm tra đánh giá năng lực cho tất cả các môn học trừ thể dục!"

"Sao em lại muốn vậy?" Hiệu trưởng nghi hoặc hỏi.

"Nếu em đạt điểm tối đa cho từng bài kiểm tra, em có một yêu cầu muốn Hiệu trưởng thông qua. Nếu không thì cứ xem mấy bài kiểm tra đó chỉ là khảo sát năng lực thôi!" Thỏ nói.

"Em chắc chứ?" Hiệu trưởng nhíu mày.

"Hoàn toàn chắc chắn!" Thỏ gật đầu.

"Ta chấp nhận! Nhưng em sẽ phải làm bài ngay trong lớp và không được ngồi trên chiếc xe lăn đó! Để tránh cho các giáo viên nghi ngờ thôi!" Hiệu trưởng thở dài. "Và em sẽ làm bài kiểm tra đó ngay hôm nay, nên hãy tranh thủ ôn bài đi!"

"Cảm ơn sự nhắc nhở của ngài, Hiệu trưởng!" Thỏ cúi đầu và rời đi.

Sau khi kết thúc giờ nghỉ trưa...

"Thỏ, em có thể làm bài kiểm tra rồi!" Kimura sensei bước vào lớp, trong tay là một xấp bài kiểm tra.

"Vâng thưa sensei!" Thỏ gật đầu và biến mất, màn hình tắt phụt và tự động chuyển sang chế độ nằm ngang và hạ xuống dưới chân Tsuna.

Tsuna bỏ headphone ra khỏi tai, hai cánh tay robot từ hai bên hông xe xuất hiện đỡ cậu ngồi vào bàn.

"Khi nào làm xong em hãy gọi thầy nhé!" Kimura sensei nói và nhận được cái gật đầu từ Tsuna. "Em có thể bắt đầu làm bài ngay bây giờ!"

Tsuna cầm bút lên, nhìn lướt qua đề và bắt đầu làm bài mặc cho ánh mắt của mọi người trong lớp đều tập trung về phía mình.

Khi kết thúc tiết học...

Trong ánh mắt ngạc nhiên của cả lớp và cả Kimura sensei, Tsuna im lặng đặt xấp bài kiểm tra lên bàn.

"Em làm xong rồi?" Kimura sensei hỏi. 'Dù chỉ mới có hết có một tiết học, mà số câu hỏi trong các bài kiểm tra đều không hề dễ chút nào!'

"..." Tsuna im lặng gật đầu và hai cánh tay robot lại đưa cậu về xe lăn, Thỏ lại xuất hiện.

"Kết quả sẽ có vào tiết kế, các em hãy tự học tiết này!" Kimura sensei dặn dò và ôm xấp bài chạy vụt đi.

"Sao cậu ta làm nhanh vậy?"

"Có khi nào cậu ta chép bừa không?"

"Làm nhanh như vậy thì chắc chỉ được 2 hoặc 3 điểm là cùng!" Cô ả ban nãy khinh thường nói.

Cả lớp im lặng không nói gì, vì ai cũng biết cô ả đó là Vivi, cháu ngoại của Phó Hiệu trưởng, ỷ vào quyền thế mà lên mặt với tất cả. Ngay cả các giáo viên cũng không dám đắc tội cô ả.

"Nhìn khuôn mặt trông cũng tạm được mà lại học dở vậy thì thật đáng chê cười làm sao!" Vivi nói lớn, giọng điệu không che dấu sự khinh ghét trong đó.

"Vivi, cháu ngoại Phó Hiệu trưởng, học lực chỉ ở mức trung bình, nhưng nhờ vào quan hệ nên các bài kiểm tra luôn được điểm cao. Có sở thích tiêu tiền như nước, thay bạn trai như thay áo, đã lên giường với 18 tỉ phú đại gia đủ loại!" Thỏ nói, sau đó là hàng trăm tấm hình từ sau lưng xe lăn bay ra khắp lớp, tất cả đều là hình Vivi đang abcxyz với những người đàn ông lớn tuổi.

"Thật không thể tin được..."

"Nhìn như vậy mà lại..."

"Tớ không quen cô ta đâu..."

Những lời bàn tán và những bức hình khiến Vivi đỏ mặt vì tức giận.

Xoạch...

Cửa lớp chợt mở ra, Phó Hiệu trưởng bước vào và quét mắt nhìn những tấm ảnh rơi trên đất, khuôn mặt không lộ rõ biểu tình.

"Ô-Ông... Cháu không có làm những chuyện này!" Vivi nói, ả biết ông sẽ không vì mấy tấm ảnh này mà phạt ả đâu. Ả tự tin rằng ông của ả sẽ đuổi tên láo xược kia ra khỏi trường theo ý ả.

CHÁT

Vivi mở to mắt ôm lấy má mình, ả không thể tin rằng ông của ả, người luôn dung túng cho mọi việc ả làm lại đánh ả... Chỉ vì mấy tấm ảnh.

"Tôi xin lỗi vì những hành động vô lễ của cháu gái tôi với cậu!" Phó Hiệu trưởng cúi người xin lỗi Tsuna.

"Ô-Ông..." Vivi sững sờ trước hành động của ông mình. Không chỉ riêng ả mà tất cả mọi người trong lớp đều shock trước cảnh tượng trên.

"Nhờ có sự giúp đỡ của Lucifer sama về mặt tài chính và nhân lực mà tôi đã có thể giải quyết mọi rắc rối mà đứa cháu vô dụng gây ra! Nên tôi rất biết ơn ngài ấy!" Ông ta nói.

"Ra là vậy!" Thỏ gật đầu. "Tôi không trách ông đâu, chỉ là..."

"Tôi biết mình phải làm gì thưa cậu!" Ông ta gật đầu và lôi Vivi ra khỏi lớp.

"Ông... Ông không thể làm thế..." Tiếng la hoảng hốt của Vivi vang vọng khắp hành lang rồi nhỏ dần và tắt hẳn.

Mọi người trong lớp e ngại nhìn Tsuna và không hẹn mà quay đi chỗ khác. Không ai dám hó he gì vì sợ nạn nhân kế tiếp sẽ là mình. Bầu không khí trong lớp lúc này vô cùng căng thẳng. Nhưng người gây ra chuyện này thì lại đang ngủ ngon lành ngay sau khi gây họa cho người khác.

Đó chính là những gì Kimura sensei thấy khi mới bước chân vào lớp. Tuy nhiên, thầy nhanh chóng gạt nó sang một bên và gọi Tsuna.

"Thỏ, đã có kết quả rồi, em có muốn xem không?" Kimura sensei hỏi khi đã đánh thức Tsuna dậy.

"Sensei chỉ cần đọc kết quả là được rồi!" Thỏ nói.

"Kết quả của em...chính là... Điểm tối đa cho bài kiểm tra của tất cả các môn học." Kimura sensei thông báo.

"CÁI GÌ????" Cả lớp (trừ Tsuna) mở to mắt la lên.

"Chúng tôi đã chấm lại cả chục lần và không thể phủ nhận rằng Thỏ chính là một thiên tài của trường!" Kimura sensei tự hào nói và chợt nhớ ra điều gì đó. "Em có yêu cầu gì muốn chuyển đến Hiệu trưởng không?"

"Phiền sensei đưa tờ giấy này cho Hiệu trưởng giùm em, bây giờ em xin phép đi về sớm!" Cánh tay robot đưa cho Kimura sensei một tờ giấy trước khi Thỏ rời khỏi lớp.

------em chỉ là phân cách nhỏ bé đến bữa tối---------

"Giỏi lắm bé con, ta rất tự hào về em!" Pride cười nói sau khi nghe Tsuna kể những chuyện xảy trên lớp ngày hôm nay.

"Nhưng mà em ra yêu cầu gì với Hiệu trưởng vậy Kẹo bông?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net