14/7/2019 23:16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi không biết bản thân mình thay đổi là vì sự trưởng thành hay vì điều gì nữa. Nhưng chỉ là tôi cảm nhận rõ sự thay đổi của chính mình so với thời gian trước rất nhiều.

Tôi không còn là tôi của 4 tháng trước nữa. Cũng không còn là tôi của 1, 2 năm trở về trước nữa.

Tôi chợt thấy rằng tốc độ thay đổi của chính mình nhanh đến chóng mặt, đến độ tôi không biết đây liệu có phải là mình không rồi mỗi đêm luôn băn khoăn tự hỏi mình là ai? Mình sống vì điều gì?

Có lẽ vì một phần chưa thích nghi được với sự thay đổi trong tâm hồn mình, tôi hay trở nên yếu mềm và nhạy cảm. Nước mắt dễ dàng tuôn ra hơn bao giờ hết và tiếng nói của tôi luôn bị thay thế bởi những tiếng nấc mỗi đêm.

Tôi vẫn không thể hiểu nổi sự nhạy cảm hiện giờ của chính mình.
Khi ai đó quan trọng không liên lạc vơi tôi một ngày. Tôi khóc
Khi ai đó quan trọng với tôi đóng sầm cửa lại chỉ vì họ muốn đi ngủ. Tôi khóc.
Khi ai đó bào biện cho họ và bắt bẻ tôi. Tôi khóc.
Khi ai đó bảo tôi rằng tôi đặt biệt với họ. Tôi khóc.
Khi ai đó bảo tôi hãy làm theo lời họ nói. Tôi khóc.

Nhưng khi ai đó quan trọng trong đời tôi rời đi, tôi chỉ đau đớn và biết rằng, không gì là mãi mãi, rồi mỉm cười nhìn họ xa dần.
Khi ai đó quyết định quay lưng khỏi tôi, tôi chỉ mỉm cười chấp nhận rằng lòng người luôn thay đổi.
Khi tôi không làm vừa lòng ai đó và khiến họ cáu bẳn. Tôi mệt mỏi và chỉ biết cách chấp nhận vì tôi phải biết rằng không thể làm hài lòng tất cả mọi người.
Khi ai đó bảo tôi xấu tính, nói điều tồi tệ sau lưng tôi. Tôi mặc kệ vì tôi không muốn quan tâm nữa, vì tôi biết bộ mặt xã hội là muôn hình vạn trạng. Không thể thay đổi quan điểm của tất cả bọn họ về mình. Vốn dĩ không thể làm hài lòng tất cả, không thể luôn hoàn hảo trong mắt của tất cả mọi người.

Tại sao nước mắt tôi lại không thể chấp nhận được những điều nhỏ nhặt để rồi vỡ ra, tan biến một cách vô ích. Trong khi những thứ có thể phá nát lòng ngực tôi. Nước mắt lại thản nhiên, thờ ơ nấp mình vào trong đến vậy!
________________________________________________________
Chỉ là tôi đột nhiên cảm thấy rất mệt, chỉ muốn nằm xuống thôi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net