Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Dạo trên đường, Thành từng bước đi đến ngôi nhà của bạn thân mình. Đến nhà của Thắng, nó là 1 căn nhà khá lớn, chứa cả 4 gia đình 4 người vẫn dư. Thắng đứng trước cổng chờ bạn mình đến, thấy bóng dáng của Thành cậu ấy liền mở cửa.
    "Nãy cậu cười cái gì thế, nghe rợn cả người !"
    "Có gì đâu, hehehehe"
    Mặc dù nói thế nhưng Thắng vẫn đáp lại với nụ cười kì dị, Thành cảm thấy cực kì rợn người. Bước vào trong nhà, Thành khựng lại 1 chút và tỏ vẻ hơi buồn bã
    "Không khí lại ảm đạm thật nhỉ...?"
    "Ừm..."
    "Tính ra kể từ hôm đó đến giờ đã 3 năm rồi, nhanh thật..."
    "Thôi đừng nhắc lại về họ nữa, rõ ràng là đang hạnh phúc mà..."
    "Bà của cậu đâu rồi ?"
    "À, bà nội tớ về quê rồi, ở quê có chuyện ấy mà"
    Cảm thấy bạn mình có vẻ buồn bã, Thành cố gắng đổi chủ đề.
    "Muramasa, nó sao rồi ?"
    "À, nó đây, đi theo tớ"
    Vừa nói Thắng vừa dẫn Thành đi dọc hành lang ra ngoài sân sau, đi đến 1 ngôi nhà gỗ Thắng mở cửa ra.
    "Đây là lò rèn do tớ tự làm đấy, tớ hay nghiên cứu những thanh kiếm khi có thời gian rảnh."
    "Thế thanh kiếm của tớ đâu rồi nhỉ ?"
    "Nó đây !"
    Vừa nói, Thắng lấy 1 thanh kiếm ra, ngay sau khi nhận thanh kiếm, Thành liền rút nó ra khỏi vỏ, ngay lập tức 1 cảm giác vui sướng tràn ngập cơ thể Thành.
    "Tuyệt !!"
    "Tớ đã thử dùng khả năng vốn có của tớ để làm cho thanh kiếm này trở nên tốt hơn"
    "Cậu giỏi đấy !"
    "Còn thứ này nữa, tớ sẽ cho cậu xem !"
    "Hở ?"
    Nói xong, Thắng xoè bàn tay phải của mình ra và bắt đầu vận sức.
    "Trace !!"
    Dứt lời, 1 làn khói đen bao quanh lòng bàn tay cậu, 1 ánh sáng phát lên xua tan mọi làn khói, để lộ ra 1 khoáng thạch màu đen cực kì tràn trề năng lượng bóng tối.
    "Làm sao được hay thế !!!"
    Thành bất ngờ, Thắng tiếp tục giải thích:
    "Tớ không rõ, nhưng khoáng thạch này cùng loại với thứ kim loại đã tạo nên Muramasa, nếu cố gắng tớ sẽ rèn ra 1 thanh kiếm cho cậu xem !"
    "Tớ ngóng lòng được chứng kiến nó đấy !!"
    "Thôi, chúng ta ăn tối đi, rồi nghỉ ngơi"
    "Ừm !"
    Nói xong, cả hai vào nhà và bắt đầu tận hưởng buổi tối yên bình...

    Sáng hôm sau, Thành thức dậy nhưng chẳng thấy bạn mình đâu, bước xuống bếp thấy 1 lời nhắn để lại:
    "Tớ đi trước rồi, có gì cậu đi sau nhé ! Nhớ ăn sáng rồi đến lớp nhé !! É hehehehe. Kí tên: Thắng"
    Đọc xong lá thư, Thành nói nhảm
    "Cái thằng này sao tự nhiên đi sớm thế ! Đã thế còn Không thèm mang theo điện thoại nữa, haizz"
    Thành bắt đầu ăn sáng, như 1 thói quen, cậu ấy lấy điện thoại của mình ra để đọc báo, vừa mở màn điện thoại lên là hình ảnh của Quỳnh, Thành nhớ lại chuyện hôm qua và bắt đầu đỏ cả mặt rồi nghĩ thầm: "Hôm qua mình làm cái gì thế !! Aaaaaa !!", cố gắng trấn tĩnh bản thân và hoàn thành bữa sáng rồi đến trường. Bước trên sân trường, ai nấy cũng nhìn Thành với ánh mắt hơi thù, cậu ấy chẳng hiểu gì cho đến khi bước vào lớp. Mọi người đột nhiên la to:
    "Hố hố hố, bạn tôi ghê quá !!!"
    "Gì thế !??"
    Thành giật mình đáp
    "Biết ngay mà !!! Cả lớp đã nghi ngờ từ lâu rồi !!"
    "Biết cái gì !?"
    Thành cảm thấy lo lắng sợ rằng thân phận của mình đã bị lộ, nhưng may mắn là không phải, Quang đưa chiếc điện thoại của mình ra cùng với tấm ảnh ngày hôm qua khi Thành và Quỳnh đang tình tứ với nhau.
    "Xem này ! Xời ơi ôm nhau hôn nhau thắm thiết gheeee !!!"
    "Sặc !!? Đâu ra thế !!"
    "Tưởng dễ qua mặt tụi này à ! Hahahaha !!"
    Rồi cả lớp rất náo nhiệt đến mức giám thị phải xuống tận lớp mắng vốn, vừa nhìn thấy thầy giám thị Thành cảm nhận được 1 điều gì đó từ người thầy này. Sau khi nghe mắng 2 phút, cả lớp ổn định lại chỗ ngồi và chờ giáo viên vào. Gần vào lớp, Quỳnh bước vào và ôm lấy Thành rồi hôn lên má cậu ấy, 1 khung cảnh khiến bao người phải ghen tị.
    "Mà phải công nhận là 1 người hợp nhể ? 1 người là kẻ giỏi nhất trường còn người kia là 1 cô gái đẹp nhất nhì trường, quá hợp đôi !"
    Quang đột nhiên nói to cho cả lớp, nghe xong ai cũng hú hét đủ thứ và lại khiến cho giám thị lên thêm 1 lần nữa...

    Buổi học kết thúc và cả bọn lại tụ tập với nhau, sau khi tán gẫu vài chuyện, Lộc nói:
    "Dạo gần đây ở trường ta có vài việc khá là kì lạ khi trên sân trường xuất hiện vài cái lỗ khá to, sau khi điều tra thì tớ phát hiện những cái lỗ đó có 1 vài Cosmic Energy còn sót lại"
    "Cosmic Energy ?"
    "Là thứ tạo nên hình dáng của Zodiac và Horoscope, nguồn năng lượng cực kì mạnh mẽ có thể phá hủy mọi thứ"
    "Nghĩa là có Zodiac đã xuất hiện ở trường sao ?"
    "Phải ! Và tớ muốn cậu hãy điều tra nó, Thành !"
    "Điều này đơn giản thôi, tớ sẽ điều tra xem ?"
    "Khoan ! Cậu hãy nhớ rằng, Zodiac có 4 loại. Cấp 4 là cấp thấp nhất, đây là loại Zodiac mới hình thành với ham muốn nhỏ bé. Cấp 3 là cấp khá lâu, ham muốn cũng khá mạnh. Cấp 2 là cấp tương đối nguy hiểm, đây là loại cậu không nên chiến đấu với hắn. Và cấp 1 chính là cấp cao nhất, hắn là kẻ sắp trở thành 1 trong 12 Horoscope, nếu gặp phải hắn thì việc chiến đấu là sai lầm, 1 khi đã đụng độ thì chỉ có 2 lựa chọn, 1 là chạy 2 là chết ! Hãy cẩn thận xem xét kẻ thù nhé !"
    "Tớ biết rồi ?"
    Quỳnh đột nhiên tỏ vẻ lo lắng và níu lấy áo Thành, cậu xoa nhẹ đầu cô ấy và an ủi. Cả nhóm giải tán và Thành bắt đầu chuẩn bị cuộc điều tra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net