Chap 1: Trò chơi bị hỏng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


 Lâm Linh đang luyện tập bắn cung cùng vs Tiểu Lan thì bị Mặc Lâm gọi lên phòng. Thấy Mặc Liên rất mờ nhạt như sắp biến mất, cô hỏi

- Cô: *lo lắng* Mặc Lâm, anh sao vậy?

- ML: Lâm Linh, trò chơi bị hỏng nặng và sắp biến mất, tôi ko thể sửa đc, nếu cô ko ra ngoài thì cô cx sẽ biến mất theo

- Cô: Thật sự ko còn  cách nào sao?

- ML: Tôi chỉ có thể đưa cô và các kị sĩ ra khỏi đây và về thế giới thực thôi

- Cô: Vậy còn anh?

- ML: *cười* Tôi sẽ ra ngoài sớm thôi, còn phải lo 1 số việc. Giờ thì cô trở về đi *1 làn ánh sáng bao phủ lên người Lâm Linh*

- Lâm Linh: *biến mất*

 Dạo gần đây, cô thường dậy  thật sớm mà ko cần mẹ cô phải gọi làm cho mẹ cô rất ngạc nhiên. Tất cả đều là vì trong trò chơi cô dậy sớm quen rồi

    Cô đến trường lúc 6h45 nên còn hơi vắng, cô lại thẩn thơ ngồi nhìn ra cửa sổ nghĩ về việc mà Mặc Lâm nói. "Ko biết mk còn đc gặp lại họ nữa ko nhỉ, đã 1 tháng rồi?" cô nghĩ. Đột nhiên bạn thân của cô Quách Đình xông hồng hộc vào lớp và lôi cô ra ngoài để ngắm hotboy mới đến, nghiêm túc sao??? 

       Vừa ra ngoài cô đã nghe thấy tiếng hét điên cuồng của đám hám zai "có cần phải phản ứng thái quá như vậy ko chứ??" Đến gần cổng trường, cô đã nghe đc 1 số thông tin như sau

- Họ là các vương tộc công tử từ nước ngoài đến

- Họ cực cực soái 

- Họ học rất giỏi

 Qua đám đông, cô đã nhìn thấy họ, cô vui lắm. Và tâm điểm chú ý của cô là người mái tóc trắng và đôi mắt xanh dịu quen thuộc, cô lập tức chạy nhào đến trên người anh

- Cô: *ôm anh* Tiểu Lan, lâu rồi ko gặp, nhớ cậu quá

- Tiểu Lan: *ôm lại* *cười dịu* Linh Nhi, lâu ko gặp, cậu gầy đi rồi đó

- Cô: *cười* Hì hì

- 4 người còn lại ( Kai, Terry, Arthur, Gewaine) : Bơ chúng tôi vừa thôi chứ!!!

- Cô: *hối lỗi* Sorry

   Mấy đứa con gái trong trường nhìn thấy mà khó chịu, có những người đã lên sẵn kế hoạch để xử Lâm Linh, "tại sao cô ta lại thân vs các hotboy như vậy?" Đó là câu hỏi chung của toàn nữ sinh trong trường. Bỗng nhiên có 5 cô gái ỏng ẹo đi từ xa đến, mặt thì trát cả tấn phấn, nhìn mà khó chịu.  Đối vs mấy thằng hám gái thì bọn nó thật đẹp nhưng vs các anh, sao các anh thấy buồn nôn quá.

Aku- Gia Áo: *ẻo lả* Chào các anh, các anh là học sinh mới đúng ko? Để em dẫn các anh đi tham quan xung quanh *ôm tay Tery* *chà ngực mình vào tay anh*

- Terry (bệnh đã đỡ hơn trc): *đẩy ra* Cô thật sự rất bẩn, đừng đụng tôi *phủi phủi tay áo* *lấy khăn lau* *vẻ mặt chán ghét* *vứt luôn khăn*

- Áo:  * Xấu mặt* " Rồi  nhất định sẽ có ngày bắt anh phải cầu xin được tôi yêu, tôi nhất định phải có đc anh "

- Dao Dao: Để em dẫn các anh lên gặp hiệu trưởng nha, trường rộng vậy đi ko cẩn thận sẽ lạc mất *ôm tay Thur*

- Arthur: *lạnh* Bỏ ngay cái tay bẩn thỉu của cô ra, nếu ko đừng trách, tránh-xa-tôi-ra ( au: Anh đang tức vì Linh ôm Lan)

- Dao: *xấu mặt* 

- 3 cô còn lại ( Vân ca, niệm tuyết, lộ lộ) " ko nên manh động, phải từ từ nghĩ cách chu toàn" 

- Gewaine: Mấy cô gái này buồn nôn quá, ko bằng 1/1000 1 món đồ trong bộ sưu tập của ta

- Kai: *ko để ý* *ngó xung quanh*

- Lan: Linh Nhi dẫn chúng tôi đi gặp hiệu trưởng đc ko?

- Cô: Ko thành vấn đề ^^

  Sau đó cô dẫn các anh lên phòng hiệu trưởng

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Tiếp ik

.

.

.

.

.

.

Và một điều mà cô thật sự ko ngờ đó là.......

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Chap Sau Viết tiếp ^^ đừng ném đá nha

Mọi người nhớ vote cho Như nhé 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net