761 - 820

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
ngươi, vốn không cần ta ra tay, hắn cũng có thể đánh bại ngươi rồi.

Liễu Vô Kiếm một bên kích chiến Thiên Kiếm Tông, một bên còn dư lực nói chuyện.

- Hừ! Hiện tại vừa mới bắt đầu thôi.

Thanh âm của Thiên Kiếm Tông lộ ra có chút dồn dập. xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m

- Thiên kiếm thức, Bạch Giao!

Đồng thời khi nói chuyện, trường kiếm của Thiên Kiếm Tông vẽ một cái, một đạo kiếm khí giống như lụa trắng phá không bắn ra, kiếm khí co duỗi bất định, có thể co có thể thẳng, phảng phất một đầu Bạch Giao linh hoạt xuyên thẳng qua trong hư không, nhanh như thoáng qua, mắt thường không cách nào thấy được.

- Trảm Lãng!

Đối mặt một kiếm này, thân hình Liễu Vô Kiếm lập lòe mấy cái, cả người phảng phất hư không chuyển dời, một kiếm chặt đứt đầu lâu của Bạch Giao kiếm khí

- Quả nhiên là phong cách của hắn!

Thiên Kiếm Tông nhướng mày, nói thật, lúc trước hắn chiến thắng sư phụ của Liễu Vô Kiếm, cũng chỉ là thắng hiểm, phong cách gọn gàng của đối phương gây cho hắn ấn tượng rất sâu, phong cách của Liễu Vô Kiếm rất giống với sư phụ hắn, đương nhiên, cũng không phải nói Liễu Vô Kiếm là đi theo lộ tuyến của sư phụ hắn, chỉ có thể nói, bên phía Tây Hải, phong cách về cơ bản đều giống nhau, sinh hoạt hoàn cảnh bất đồng, lý niệm tự nhiên bất đồng.

- Thiên kiếm thức, Trảm Không!

Một kiếm không có kết quả, Thiên Kiếm Tông lại đánh ra một kiếm, một kiếm này, thập phần tương tự với Trảm Lãng của Liễu Vô Kiếm, gọn gàng, lực quan thiên quân.

- Ha ha! Đây là chiêu thức ngươi căn cứ theo sư phụ ta để sáng tạo ra sao? Nhưng tiếc, sư phụ ta cũng không phải đối thủ của ta, ngươi sao lại là đối thủ của ta được.

Liễu Vô Kiếm bay lên trời, trường kiếm hung mãnh đâm xuống, từng đoàn từng đoàn khí hoàn vây quanh trường kiếm, lập tức xuyên thấu kiếm khí của Thiên Kiếm Tông.

- Thật nhanh!

Thiên Kiếm Tông chấn động, Thiên kiếm thức Trảm Không của hắn là siêu tốc kiếm, không có gì hoa mỹ, lấy ý chí bắn ra tiềm lực kinh người, nhưng sự nhanh chóng của kiếm Liễu Vô Kiếm rõ ràng còn hơn cả hắn, phảng phất loại tốc độ này, đối với hắn mà nói chỉ là bình thường.

- Thiên kiếm thức, kiếm trận!

Rốt cục, Thiên Kiếm Tông lấy ra sát chiêu mạnh nhất, từ trong thể nội thoát ra mười tám chuôi Chân Nguyên trường kiếm, trường kiếm trong tay run lên, mười tám chuôi Chân Nguyên trường kiếm, vây quanh trường kiếm trong tay xoay tròn không ngớt, nhanh chóng tạo thành một cái kiếm trận, kiếm trận vừa thành hình, khí tức lập tức kéo lên một mảng lớn, kiếm khí kinh người động xuyên vân tiêu, san bằng cả sơn cốc, cỏ cây cũng bị hù dọa, đột ngột từ mặt đất mọc lên, tựa như từng thanh tiểu kiếm.

- Đi!

Trường kiếm trong tay vẽ một cái, Thiên Kiếm Tông quát lên một tiếng lớn.

Lập tức!

Kiếm trận bay vút về phía Liễu Vô Kiếm.

- Kiếm trận, có ý tứ!

- Bất quá, cái này xa xa chưa đủ!

- Thiên Kiếm Tông, tiếp ta một kiếm do ta tự nghĩ ra, Di hải kiếm khí!

Liễu Vô Kiếm hai tay cầm kiếm, trường kiếm từ dưới lên trên, mãnh lực vẽ một cái, nhếch lên, tựa hồ một phiến hải dương di động, một cổ đại lực bàng bạc bộc phát, thâm bạch sắc kiếm khí ngưng tụ thành mang tất cả Thiên địa, nghênh hướng kiếm trận trùng kích tới .

Đùng đùng!

Kiếm trận sao có thể chống đỡ được cổ kiếm khí bàng bạc đó, trong nháy mắt đã bị nát bấy, cuốn ngược mà về.

- Nguy hiểm!

Thiên Kiếm Tông hoảng sợ biến sắc, trường kiếm quét ngang, ngăn cản trước người.

Sau một khắc!

Thâm bạch sắc kiếm khí mang tất cả đi qua.

PHỐC!

Phun ra một ngụm máu tươi lớn, Thiên Kiếm Tông bay rớt ra ngoài, giống như lợi tiễn phá không, nhanh chóng như quang.

Người xem trận chiến này không đông lắm, nhưng đều là cao thủ tiếng tăm lừng lẫy, như Địa Kiếm Tông Từ Nguyên, Nguyên Kiếm Tông giao hảo tốt với Thiên Kiếm Tông, đại đệ tử của Thiên Kiếm Tông - Phong Lôi Kiếm Tông, những người này mặc dù không nổi danh hơn Thiên Kiếm Tông, nhưng cũng là những cao thủ xếp trong top 10, top 20 trong số tông sư kiếm đạo.

- Sư phụ bị đánh trọng thương.

Số tuổi của Phong Lôi Kiếm Tông vượt qua thất tuần, nhưng nhìn qua như là một tráng niên, hắn há to mồm, lộ ra vẻ mặt không thể tin nổi, hắn biết Diệp Trần đánh bại sư phụ Thiên Kiếm Tông, nhưng theo sư phụ hắn nói thì đối phương thắng là nhờ vào Ngự Kiếm thuật, không có Ngự Kiếm thuật thì hai người ngang nhau mà thôi, mà Tây Hải Kiếm Tông, tựa hồ đánh bại sư phụ một cách dễ dàng, thực lực chênh lệch quá lớn.

Ngoài hơn mười dặm, Thiên Kiếm Tông ngừng thế lui, khóe miệng đổ máu, từng tia máu uốn éo như rắn.

- Hảo một chiêu Di hải kiếm khí, đây là kiếm chiêu hùng hồn nhất ta từng gặp, ngươi thực sự mạnh, vượt xa sư phụ ngươi.

Nét mặt Thiên Kiếm Tông ngưng trọng như nước, trong quyết đấu tông sư kiếm đạo, hắn chưa bao giờ bị áp chế như vậy, Diệp Trần sử ra Ngự Kiếm thuật cũng chỉ có thể thắng hắn một hiệp, nếu quyết đấu một trận tử chiến, dù bị đánh chết thì Diệp Trần cũng không tốt lành gì.

------------------

Chương 769 : Nhất Tuyến Thiên Lý. (Thượng)

Kiếm Đạo Độc Tôn

Tác giả: Kiếm Du Thái Hư

-----oo0oo-----

Chương 769: Nhất Tuyến Thiên Lý. (Thượng)

Nhóm dịch: Dungnhi

Share by MTQ - 4vn.eu

- Ân? Ngươi vẫn còn chiến lực.

Liễu Vô Kiếm hơi kinh ngạc, một kiếm này của hắn ẩn chứa hai loại áo nghĩa phong thủy, thủy áo nghĩa đã tiểu thành, phong chi áo nghĩa đã gần đạt đến tiểu thành, kết hợp lại, vượt xa áo nghĩa võ học trung giai, hơn nữa vận dụng lực đạo thập phần xảo diệu, áo nghĩa võ học ngang cấp cũng không thể ngăn cản.

- Vừa đúng lúc, trong nhiều năm qua, ta vừa nghiên cứu ra Thiên Kiếm Thức mới, hiện tại mượn ngươi thử chiêu xem sao.

Kiếm Tông thản nhiên nói.

- Ha ha ha!

Nghe vậy, Liễu Vô Kiếm cười lớn.

- Lấy ta thử chiêu, chỉ sợ chiêu kiếm của ngươi ta còn không để vào mắt, bất quá ta cho ngươi một cơ hội, ra tay toàn lực đi.

Tài cao gan lớn, Liễu Vô Kiếm lẳng lặng đợi sát chiêu mạnh nhất của Thiên Kiếm Tông.

Thiên Kiếm Tông cũng không tức giận, cánh tay giơ ra, dựng thẳng trường kiếm trước ngực, thần tình uy nghiêm phảng phất như tiến hành một đại lễ.

- Hội Tâm Nhất Kiếm!

Trường kiếm họa xuất, Thiên Kiếm Tông phát động Thiên Kiếm Thức mới nghiên cứu ra.

Không ai có thể hình dung một kiếm này nhanh như thế nào, tựa như thời gian cũng ngừng lại, Liễu Vô Kiếm đứng mũi chịu sào có thể cảm nhận một kiếm này đáng sợ như thế nào, nếu lúc trước chiêu kiếm của Thiên Kiếm Tông làm hắn hứng thú, thì hiện tại, Hội Tâm Nhất Kiếm mang đến uy hiếp cho hắn.

- Cực Sát - Thiên Lý Nhất Tuyến!

Thiên Kiếm Tông có Hội Tâm Nhất Kiếm, Liễu Vô Kiếm cũng có lá bài tẩy của mình, lúc trước hắn căn bản không có chú tâm, chỉ thấy tay hắn cầm trường kiếm sắc bén, một đạo ánh sáng màu trắng lăng không bay ra, chỗ va chạm như giao tuyến giữa trời và biển, vừa rộng vừa sâu vô cùng.

PHỐC!

Hội Tâm Nhất Kiếm của Thiên Kiếm Tông cực kỳ lợi hại, kiếm khí ngưng tụ thành một đạo thẳng tắp, mà Thiên Lý Nhất Tuyến của Liễu Vô Kiếm cũng quái dị không kém, cũng ngưng tụ thành một đạo thẳng tắp, bất quá lúc va chạm nhau, thì Hội Tâm Nhất Kiếm của Thiên Kiếm Tông tiêu tán dần, bởi vì một kiếm này của Liễu Vô Kiếm căn bản không có điểm cuối, Hội Tâm Nhất Kiếm dù có cường thịnh trở lại thì cũng làm sao mà ngăn cản chứ.

- Thủy áo nghĩa thật cao thâm.

Thiên Kiếm Tông sao lại không nhìn ra, chiêu kiếm của Liễu Vô Kiếm ẩn chứa hai loại áo nghĩa, nhưng bất đồng với Di Hải Kiếm Khí, chiêu Thiên Lý Nhất Tuyến này, lấy thủy áo nghĩa làm chủ đạo, phát huy thủy áo nghĩa vô cùng nhuần nhuyễn, đối mặt chiêu này, thân giống như ở biển rộng, mặc dù có thể thấy nơi giao tiếp biển trời, nhưng tốc độ quá nhanh, không thể tới được.

Dát chi!

Thiên Lý Nhất Tuyến đánh tan Hội Tâm Nhất Kiếm, Thiên Kiếm Tông né tránh không kịp, lồng ngực hắn bị trúng một kích, tiếng kim khí nổ đùng vang lên, tóc tai Thiên Kiếm Tông tán loạn, miệng phun máu tươi, bay rớt ra ngoài, bất đồng với lần trước, thương thế của hắn thập phần nặng, lục phủ ngũ tạng cơ hồ lệch vị trí, máu huyết không thể lưu chuyển.

- Có thể bức ta thi triển ra Thiên Lý Nhất Tuyến, ngươi cũng nên tự hào rồi, đáng tiếc, tiềm lực của ngươi đã hết, sau này, chênh lệch giữa chúng ta càng lúc càng lớn, không cách nào đền bù.

Thu hồi trường kiếm vào bao, Liễu Vô Kiếm quay sang thanh niên hùng tráng và thải y nữ tử, nói:

- Chúng ta đi!

Bá bá bá!

Ba người phảng phất như phù quang, trong nháy mắt biến mất trong tầm mắt mọi người.

- Sư phụ, người không sao chứ!

Phong Lôi Kiếm Tông vội vàng chạy tới đỡ Thiên Kiếm Tông.

Sắc mặt Thiên Kiếm Tông xám trắng, yếu ớt nói:

- Không chết được.

Địa Kiếm Tông Từ Nguyên hít sâu một hơi, dò hỏi:

- Thiên Kiếm Tông tiền bối, theo ý người, thực lực Liễu Vô Kiếm này tới bực nào?

- Hắn? Đoán chừng tông sư Linh Hải Cảnh của Chân Linh đại lục, không ai có thể địch nổi hắn.

Thiên Kiếm Tông trầm mặc một chút rồi nói ra.

- Cái gì, làm sao có thể.

Địa Kiếm Tông Từ Nguyên và Nguyên Kiếm Tông đều lộ vẻ khiếp sợ.

- Không phải còn có Diệp Trần sao? Từ Nguyên bật thốt lên.

Thiên Kiếm Tông cười khổ, nói:

- Nhiều năm nay, ta sáng tạo ra Hội Tâm Nhất Kiếm, thực lực tăng tiến không ít, mà mấy năm trước, thực lực Diệp Trần so với ta chỉ cao hơn một hai thành, dù mấy năm qua có thể hắn tiến bộ nhưng nếu đối đầu cùng Liễu Vô Kiếm thì tối đa cũng chỉ ngang tay, nhưng ta có thể cảm giác được, thực lực Liễu Vô Kiếm không chỉ có như vậy, chỉ là hắn không sử ra toàn bộ thủ đoạn và thực lực mà thôi.

Vốn Thiên Kiếm Tông cũng cho rằng thực lực Liễu Vô Kiếm chỉ vỏn vẹn như vậy, nhưng khi hắn sử ra Thiên Lý Nhất Tuyến, hắn lập tức phát giác, nhất định Liễu Vô Tuyến còn lá bài tẩy mạnh hơn, nếu không đối phương căn bản không cuồng ngạo như thế, Diệp Trần muốn thắng hắn, quả thật thiên nan vạn nan.

- Cái này..

Từ Nguyên và Nguyên Kiếm Tông hai mặt nhìn nhau.

- Aizz, hi vọng suy đoán của ta sai lầm.

Thiên Kiếm Tông lắc đầu lần nữa, rồi được Phong Lôi Kiếm Tông đỡ lấy, dứng dậy ly khai.

- Lớn chuyện rồi.

Sắc mặt Từ Nguyên lộ vẻ lo lắng, hắn là tông sư Chân Linh đại lục, không muốn nhìn thấy cảnh toàn bộ Chân Linh đại lục bị một cao thủ Tây Hải trẻ tuổi tung hoành không đối thủ.

- Có lẽ sẽ xoay chuyển được.

Nguyên Kiếm Tông trầm giọng nói.

Sâu trong Bắc Hải, có một mảnh huyền không đảo.

Trung ương quần đảo, là một tòa huyền không đảo hình chùy, hòn đảo này lớn như không có biên giới, trên đó có núi cao thung lũng, rừng già núi lửa, sông dài, bể lớn, bình nguyên sơn cốc, bên rìa huyền không đảo là một mảnh thác nước lớn nhỏ rũ xuống, từ trên huyền không đảo trút xuống, mà bên dưới huyền không đảo cũng có nước chảy xuôi xuống dưới huyền không đảo, xa xa nhìn lại, tựa như thắng địa thiên đường, kỳ quan tiên giới, đồ sộ và tinh xảo, đẹp không sao tả xiết.

Trên huyền không đảo hình chùy, có một cung điện khổng lồ chiếm diện tích mấy ngàn mẫu, trong cung điện, một nam tử trung niên cùng một người trẻ tuổi đứng trước một tấm mô hình đại lục cự đại, căn cứ hình dáng cùng phân bố địa lý, có thể nhìn ra đây là mô hình Chân Linh đại lục.

Phía trên mô hình Chân Linh đại lục, một sợi dây nhỏ óng ánh liên tiếp giăng khắp nơi, che kín toàn bộ trên không mô hình Chân Linh đại lục, nhìn qua một lượt, căn bản không cách nào đếm hết, ít nhất cũng hơn trăm vạn, giao thoa xoắn xuýt cùng một chỗ.

Trung niên nam tử điểm một ngón tay lên trung ương Chân Linh đại lục, nới đó chính là trung ương chi vực - Thiên Vũ vực.

- Thiên Nhi, đây đến Thiên Vũ vực đi.

Người trẻ tuổi cung kính nói:

- Sư phụ, tại sao ta phải tới Thiên Vũ Vực

- Nếu ta đoán không sai, trong tương lai một năm sau, cấm địa chứa mộ địa của Tứ Cực Đại Đế sẽ di động đến khu vực Thiên Vũ vực, ngươi thân mang Phá Hư Chỉ đệ nhất thức và chìa khóa Thiên Hạt Vương, rõ ràng hữu duyên với mộ địa, bất quá duyên phận chỉ đến một lần, ngươi phải tranh thủ nắm lấy.

------------------

Chương 77 0: Nhất Tuyến Thiên Lý. (Hạ)

Kiếm Đạo Độc Tôn

Tác giả: Kiếm Du Thái Hư

-----oo0oo-----

Chương 770: Nhất Tuyến Thiên Lý. (Hạ)

Nhóm dịch: Dungnhi

Share by MTQ - 4vn.eu

- Mộ địa Tứ Cực Đại Đế di động đến Thiên Vũ vực?

Người trẻ tuổi hít sâu một hơi, khom lưng cung kính nói:

- Xin sư phụ chỉ giáo.

- Nhớ kỹ, Phá Hư Chỉ có tất cả bốn thức, chìa khóa mở ra mộ địa cũng có bốn thanh, ba cái khác có thể đã rơi vào tay người khác, có thể đoạt lấy thì ra tay đoạt, không thể đoạt, thì cùng hắn hợp tác, ta có dự cảm, bốn thức Phá Hư Chỉ và bốn thanh chìa khóa tập hợp lại mới thể tiến vào mộ địa Tứ Cực Đại Đế.

- Sư phụ yên tâm, bằng vào thực lực của ta, trừ phi là nửa bước vương giả và Vương giả Sinh Tử Cảnh, không ai có thể là đối thủ của ta cả.

Trong mắt người trẻ tuổi hiện lên một tia lãnh mang.

- Thực lực của ngươi, vi sư hiểu rất rõ ràng, nhưng Thiên Vũ vực là thánh địa thiên tài, người có thể chống lại có thể không có, nhưng nhất định có người ngươi không giết được.

- Ta không giết được?

Người trẻ tuổi thắc mắc.

- Được rồi, ngươi đi đi!

Nam tử trung niên phất phất tay.

- Sư phụ, đệ tử cáo từ.

Người trẻ tuổi không nói gì nữa, cáo từ, xoay người rời đi, bay lên trời, hướng Chân Linh đại lục lao đi, nháy mắt đã vô ảnh vô tung.

Sau khi người trẻ tuổi rời đi, nam tử trung niên chắp hai tay sau lưng.

- Mộ địa Tứ Cực Đại Đế xuất thế, ta cũng nên đi một chuyến, không biết nhân tài Chân Linh đại lục kia thực lực đến bực nào, hy vọng sẽ không làm ta thất vọng, Long Vương đang bế quan, có lẽ cũng nên xuất quan rồi.

Vung một tay lên, mô hình Chân Linh đại lục ẩn vào trong hư không, thân hình nam tử trung niên trong nháy mắt tiêu thất ở trung ương đại điện.

Đế Hoàng hạp cốc.

Diệp Trần đã sớm rời đi, dấu vết lưu lại trên Đế Ngân Bi, Tứ Cực Đại Đế loáng thoáng lóe lên, giống như ảo giác.

Một tháng sau đó, nhóm người Diệp Trần du lịch rất nhiều địa phương, có kỳ quan thiên nhiên tạo thành, có địa hình do vương giả thời cổ đại chiến mà tạo nên, .. nhiều không kể xiết.

Một tháng qua đi, mọi người tách riêng ra, Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành chưa trở về Nam Trác Vực, lúc này đã là giữa tháng tám, từ giờ tới ngày mười tám tháng chín chỉ hơn một tháng, không đủ thời gian trở về, định lưu lại Thiên Vũ Vực.

Mà lúc này, tin tức Tây Hải Kiếm Tông Liễu Vô Kiếm đánh bại Thiên Kiếm Tông truyền đi, cả sự tình ở Bạch Vân tửu lâu ngày đó cũng truyền ra ngoài, hai chuyện kết hợp lại, lập tức gây nên oanh động, ai ai cũng biết, một vị Tây Hải Kiếm Tông, gọi là Liễu Vô Kiếm, ngoại trừ đánh bại Thiên Kiếm Tông, còn thách đấu với tất cả thiên tài Chân Linh đại lục ở Cửu Long hồ, Cửu Long sơn, thời gian ước định là ngày mười tám tháng chín.

Tây Hải Kiếm Tông so tài với đại lục Kiếm Tông, quả thật đáng đặt cược.

Hơn nữa, cuồng ngôn của Liễu Vô Kiếm, khiến Cửu Long hồ sau hai năm, lại lần nữa nghênh đón một thời kì toàn thịnh, đến lúc đó, người tiến về Cửu Long hồ chỉ sợ sẽ vượt xa trước đây, bởi vì lần này khác với lần trước, lần này đại biểu cho tôn nghiêm của Chân Linh đại lục, nếu như tất cả cao thủ Chân Linh đại lục đều thua Liễu Vô Kiếm, chẳng khác nào thừa nhận Chân Linh đại lục không bằng Tây Hải, bắt đầu sa đọa rồi.

Thời gian ngày từng ngày trôi qua, đã sắp đến ngày mười tám tháng chín, mà theo thời gian chuyển dời, đại lượng đại năng Linh Hải Cảnh đều chạy tới các thành trấn phụ cận Cửu Long sơn, Tông sư Linh Hải Cảnh cũng thường xuyên nhìn thấy, đây là chuyện trước đây không thể nào tưởng tượng nổi.

Trong tửu lâu, trong trà lâu, tràn ngập tiếng thảo luận.

- Tây Hải Kiếm Tông Liễu Vô Kiếm khí thế hung hãn, Thiên Kiếm Tông cũng thua trên tay hắn, ta hiện tại có chút bận tâm, thực lực hắn có thể hơn phần đông thiên tài Thiên Vũ vực hay không.

- Có lẽ không có khả năng a! Nói thế nào thì Chân Linh đại lục ta cũng là địa phương có nhân tài cường thịnh nhất, không phải tứ hải có thể so sánh.

- Không thể nói như vậy, ai nói địa phương khác sẽ không có thiên tài vô địch?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC