Kiem Phe Thien Ha Q4 89-156

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lăng Vân chỉ trả giá bả vai bị xuyên thủng, đã giết chết một vị bát giai và hai vị thất giai Thánh Kiếm Sư cường giả. Mấy chữ này vừa lúc đúng bằng một nửa Thánh Kiếm Sư của Vân Lai hoàng thất.

Mọi người nhìn Lăng Vân giống như tiến vào trạng thái thần hóa trong lòng tràn ngập sợ hãi không cách nào nói rõ.

Thánh Kiếm Sư cường giả đang xem cuộc chiến cũng nhìn thấu Lăng Vân có thể sống sót ở dưới sự giáp công của vô số Thánh khí. Nguyên nhân chủ yếu- biết trước. Phảng phất mỗi lần hắn đều đã sớm biết trước quỹ tích công kích của đối phương.

Biết trước?

Một trong bảy đại chân thần của vũ trụ- Tiên tri chi thần?

- Đây quả thực không phải là lực lượng con người có khả năng có được.

Huyền Ẩn sắc mặt ngưng trọng nhìn Lăng Vân trên đài. Xác thực mà nói nhìn Ám Lam chi kiếm trong tay hắn:

- Biết trước, đã thoát ly phạm trù lực lượng mà nhân loại chúng ta có thể nắm giữ. Thần linh. Đây nhất định là lực lượng của thần linh, có lẽ hiệu quả của thần khí kia chính là biết trước, có thể làm cho người ta cảm nhận được công kích đến. Do đó tiến hành tránh né.

Người bên cạnh nghe ngôn ngữ như thế. Rối rít gật đầu.

Nếu như không phải hiệu quả của Thần khí. Điều này sao cũng không nói rõ được. Nếu như con người thật có thể tu luyện ra năng lực đáng sợ biết trước ấy. Vậy trừ phi có thực lực tuyệt đối. Nếu không lúc đối mặt với thế gian cao thủ thế này ai còn có thể làm gì hắn.

Huyền Ẩn vị Kiếm Sư công hội phó hội trưởng đại nhân này vừa nói, lập tức từ trong sân thi đấu truyền ra. Lấy thân phận đức cao vọng trọng của hắn nói ra hay suy đoán tự nhiên đã đạt được thừa nhận của đại đa số mọi người.

Theo hai vị Thánh Kiếm Sư thân vẫn, sân đấu dường như lâm vào trong thời gian yên tĩnh ngắn ngủi. 

- Thần khí có thể biết trước dấu vết công kích.

Một hiệu quả này. Thật sự quá nghịch thiên.

Lúc Vân Trọng thu được tin tức kia quả thực có một loại kích động như thế giới sắp tan vỡ.

Người ta cũng có thể biết trước quỹ tích công kích của ngươi. Cho dù Thánh khí của ngươi lại lợi hại hơn nhưng đánh không trúng người ta thì có thể làm được cái gì?

- Làm sao bây giờ. Không thể, Vân Lai đế quốc ta vô luận như thế nào cũng không thể thất bại trận chiến này.

Đại não nặng nề nhanh chóng chuyển động cầu đến biện pháp giải vây. Trên vũ lực, bây giờ Vân Lai đế quốc bọn họ đã hoàn toàn bại bởi Lăng Vân, chỉ có dùng cách bàng môn tả đạo.

Trong nháy mắt, ánh mắt Vân Trọng đã tới trên người Lâm Tuyết.

- Lăng Vân thậm chí có thể vì những người này phát hạ lời thề. Có thể thấy được hắn thật vô cùng quan tâm đến những người nhà của mình, nếu như ta có thể sai người bắt. Bắt mà không giết nhất định có thể làm cho Lăng Vân trên đài thi đấu ‘ném chuột sợ vỡ bình’. Chẳng qua.

Nhìn thoáng qua vị khách quý Kiếm Sư công hội phó hội trưởng Huyền Ẩn, trong lòng Vân Trọng không khỏi thấy có chút không ổn, Lâm Tuyết dầu gì cũng là một vị phân hội trưởng của Kiếm Sư công hội, chính mình nếu như ngang nhiên ở trước mặt hắn bắt phân hội trưởng của Kiếm Sư công hội bọn họ, cho dù là trên mặt mũi, hắn cũng phải động thủ...

- Bất luận kẻ nào, cũng không hy vọng thấy một thiên tài đứng lên mà không bị khống chế do đó uy hiếp đến thân phận địa vị của mình. Lăng Vân đã ngưng luyện ra hình thức ban đầu của lĩnh vực, chỉ sợ không cần bao lâu liền có thể trở thành cửu giai cường giả chân chính. Một khi hắn bước vào cửu giai, bằng vào uy lực của Thần khí, sợ là trong toàn bộ cửu giai, sẽ không người nào có thể dễ dàng làm gì được. Đến khi đó, một khi hắn cùng với muội muội của hắn Lâm Tuyết tiến quân Kiếm Sư công hội, đem đến uy hiếp thật lớn cho thân phận địa vị của Huyền Ẩn các hạ...

Nghĩ vậy, Vân Trọng lập tức cho mời một vị tâm phúc tới, ghé vào lỗ tai hắn nói mấy câu, đồng thời để hắn đem những lời này nhắn nhủ tới Kiếm Sư công hội phó hội trưởng Huyền Ẩn.

Sau khi bàn giao xong, hắn lập tức đi tới trước mặt hai vị Thánh Kiếm Sư Lam gia, vẻ mặt ngưng trọng hành lễ nói:

- Hai vị tiền bối, Vân Trọng có một chuyện phó thác!

- Bệ hạ chớ hành đại lễ, có gì phân phó cứ việc nói thẳng.

Vân Trọng nhìn một phương đế quốc trên lôi đài rơi vào tình thế xấu, nét mặt ẩn chứa một tia bi thống không cách nào che dấu:

- Bởi vì phán đoán của ta sai lầm, khiến cho Vân Lai đế quốc ta trêu chọc một địch nhân cường đại như thế, bây giờ lại có hậu quả thế này cũng là tội mà Vân Lai hoàng thất ta đáng phải nhận. Chẳng qua là... Một khi Thánh Kiếm Sư hoàng thất ta toàn bộ vẫn lạc, đả kích đối với chỉnh thể thực lực của đế quốc, tuyệt đối là hết sức nghiêm trọng, sợ rằng trong một đoạn thời gian dài, Vân Lai đế quốc chúng ta cũng sẽ không có bát giai cường giả hình thành uy hiếp, biến thành tấm đệm lót ở trong thất cấp văn minh, dẫn đến phải chịu người vũ nhục...

- Bệ hạ có lời gì, cứ nói đừng ngại.

Vân Trọng nhìn Vân Nhu cách đó không xa một cái, cúi người khẩn cầu nói:

- Vân Lai hoàng thất ta, thậm chí toàn bộ Vân Lai đế quốc, có khả năng trở thành bát giai cường giả nhất, chính là Nhu nhi. Vì vậy, vô luận là vì đế quốc hay vì cái gì, nàng cũng không nên chết. Vì vậy ta hy vọng có thể gả nàng đến Lam gia, cứ như vậy, nàng sẽ không thuộc về một thành viên của Vân Lai hoàng thất chúng ta, không bị lời thề hạn chế, có lẽ nàng còn có một đường sinh cơ...

Hai vị Thánh Kiếm Sư Lam gia liếc mắt nhìn nhau, đồng thời gật đầu nói:

- Bệ hạ yên tâm, chúng ta nhất định nghĩ tất cả biện pháp bảo toàn an nguy cho Vân Nhu điện hạ.

Vân Trọng cảm kích gật đầu.

Làm hoàng đế Vân Lai đế quốc, bởi vì quyết định sai lầm của mình mà khiến cho nguyên khí toàn bộ đế quốc tổn thương nặng nề, chỉ sợ phải lạc hậu hơn mười năm, điều này làm cho hắn ngày sau cho dù chết cũng không còn mặt mũi đi gặp liệt tổ liệt tông!

- Vân Trọng các hạ.

Ngay khi Vân Trọng đang lúc cảm khái, một thanh âm đột nhiên từ bên cạnh truyền ra, chẳng biết khi nào, một đạo thân ảnh đã vô thanh vô tức xuất hiện ở bên cạnh ba người bọn họ.

Đạo thân ảnh này cả người trên dưới toàn bộ bao phủ ở trong một kiện hắc bào rộng thùng thình, thường nhân căn bản không cách nào thấy rõ dung mạo của hắn, nếu như không phải hắn cố ý lộ ra khuôn mặt của mình, thì ngay cả Vân Trọng mấy người cũng không nhận ra hắn là ai.

Đợi đến khi thấy rõ người này, Vân Trọng đầu tiên là hơi kinh hãi, ngay sau đó lập tức cung kính hướng hắn hành lễ:

- Ra mắt Minh Phong các hạ.

Minh Phong!

Một trong hai đại cửu giai cường giả của Vinh Diệu đế quốc, tồn tại siêu nhiên bài danh thứ năm trên Thiên bảng, một thân tu vi cao cường, ở trong cửu giai, sợ là tồn tại chỉ đứng sau Huyền Ẩn những lão đồng lứa này.

Chẳng qua, hành tung của vị cửu giai cường giả này từ trước đến giờ 'phiêu phù bất định', cho dù lúc mới bắt đầu thi đấu, cũng chưa bao giờ thấy qua thân ảnh của hắn, tại sao bây giờ lại đột nhiên xuất hiện ở nơi này? Cái vấn đề này, Vân Trọng cùng với hai vị Thánh Kiếm Sư Lam gia cảm thấy có chút mê hoặc.

Minh Phong cũng không vòng vo, trực tiếp duỗi tay, lộ ra một giới chỉ ngăm đen đeo trên ngón giữa.

Vừa nhìn thấy cái giới chỉ này, Vân Trọng và Lam gia hai vị Thánh Kiếm Sư đồng tử đều ngưng trọng, ngay sau đó lộ vẻ kích động nhịn không được bật thốt lên:

- Đây... Đây chẳng lẽ là Thần khí trấn quốc của quý quốc- Bất Tử Chi Giới!

Trong mắt Minh Phong hiện ra một tia ngạo nghễ:

- Không sai, đây chính là Bất Tử Chi Giới!

Bất Tử Chi Giới!

Đồn đãi là vô số năm trước Kiếm chi quân chủ đại nhân giao chiến cùng Bất tử minh thần, chém xuống ngón giữa của hắn chế thành! Vinh Diệu Đế Quốc thành danh mấy ngàn năm một trong tam đại Thần khí của đại lục!

Bất cứ ai đeo Bất Tử Chi Giới, có thể miễn dịch hết thảy mặt trái trạng thái, trong đó thậm chí bao gồm cả áp bách của Kiếm thế, kết giới và lĩnh vực. Bởi vì phía trên có dính máu của chân thần Bất tử minh thần, một khi điều động lực lượng hộ thể bao hàm bên trong máu, trong thời gian ngắn đã được Minh thần bảo hộ, khôi phục bất cứ thương tổn gì!

Đơn giản nói, đeo Bất Tử Chi Giới, liền tương đương với trong khoảng thời gian ngắn có bất tử chi thân!

Trừ phi ở trong nháy mắt, đem cả người đánh cho thi cốt vô tồn, nếu không người có Bất Tử Chi Giới là có thể sống lại vô hạn.

Thần khí, từ trước đến giờ là vật nghịch thiên, Bất Tử Chi Giới cũng không ngoại lệ.

- Các hạ... Ngài đây là...

Minh Phong ra vẻ cao thâm nhìn thoáng qua Lăng Vân trên đài thi đấu, lại nhìn thoáng qua Vân Nhu cách đó không xa, tiếp đó khẽ cười một tiếng:

- Có một cái đề nghị, chẳng biết Vân Trọng các hạ có muốn nghe hay không.

- Xin các hạ phân phó.

- Ta cùng với Lăng Vân người này có điểm ân oán cá nhân, chẳng qua vẫn không tìm được cơ hội kết thúc. Hôm nay đặc biệt tới đây, là vì kết thúc chuyện này. Chẳng qua ngại thần linh chứng kiến, vốn không có nguyên cớ, không có phương tiện hướng Lăng Vân người này trực tiếp xuất thủ, vì vậy... Ta liền nhận công chúa Vân Nhu điện hạ của quý quốc là nghĩa nữ. Như vậy, vì hoàng thất quý quốc xuất chiến, cũng coi là danh chính ngôn thuận.

- Ngài... Ngài... Ngài nói là...

Minh Phong vị cửu giai cường giả này lời nói đã nói rất rõ ràng, hắn nguyện ý mượn danh nghĩa Vân Lai hoàng thất, xuất thủ chém giết Lăng Vân.

Đột nhiên vui sướng từ trên trời giáng xuống, trực tiếp làm cho Vân Trọng đã rơi vào tuyệt vọng mưu tính đường lui, trong lúc nhất thời có chút phản ứng không kịp.

- Vân Trọng các hạ, ngươi không có nghe lầm. Chẳng biết các hạ cho rằng như thế nào.

- Nguyện ý, nguyện ý. Tiểu nữ có thể được các hạ nhận làm nghĩa nữ, đó là tam sinh hữu hạnh của nó!

Vân Trọng mặc dù không biết Minh Phong cùng Lăng Vân rốt cục có cái thâm cừu đại hận gì, không tiếc để hắn tìm cái cớ chất lượng kém như vậy lừa dối thần linh, bất chấp dẫn đến nguy hiểm to lớn động thủ với Lăng Vân, nhưng có thể có một cửu giai cường giả nắm giữ Thần khí nguyện ý xuất thủ cứu vãn Vân Lai đế quốc bọn họ, nếu như hắn cự tuyệt mà nói, vậy thật chính là ‘ngu đến chốn’.

Hắn lập tức kêu Vân Nhu tới, đồng thời nói rõ chuyện này với nàng.

Nhận một vị cửu giai cường giả làm nghĩa phụ, vốn là chuyện bất luận kẻ nào cầu cũng không được. Hơn nữa tình huống trước mắt như thế căn bản không để cho nàng lựa chọn, vì vậy, nàng không hề do dự nghe theo sắp xếp của phụ hoàng, tại chỗ vái Minh Phong làm nghĩa phụ!

Minh Phong mỉm cười gật đầu, hắn nhìn Vân Trọng một cái, nói:

- Tin tưởng Vân Trọng các hạ trong lòng cũng nghi vấn, tại sao ta lại mạo hiểm lớn như vậy can dự chuyện này.

Vân Trọng trầm ngâm trong phút chốc, chung quy là gật đầu, ý nghĩ này không chỉ mình hắn có, tất cả mọi người ở đây cũng có.

- Sau chốc lát ngươi sẽ biết. Chẳng qua, trước khi ta đi tới động thủ cùng Lăng Vân, hy vọng Vân Trọng các hạ có thể đáp ứng, đừng lấy phương pháp đồng dạng, đáp ứng yêu cầu của người khác, vì vậy quấy rầy quyết đấu giữa hai người chúng ta.

Có thể có một vị cửu giai cường giả hỗ trợ, Vân Trọng đã là cầu cũng không được.

Hắn lập tức gật đầu nói:

- Điểm này xin yên tâm, tuyệt đối sẽ không có người nào tới quấy rầy các hạ quyết đấu cùng Lăng Vân.

Minh Phong ừ một tiếng.

Hắn thân là trưởng lão của Thần chi liên minh, mặc dù nghi vấn thực lực chân chính của thần linh phải chăng nằm ở trạng thái bị thương vân... vân. Nhưng bây giờ để hắn tự mình tìm một cái cớ dối trá này đi lừa dối thần linh, tùy tiện can dự chuyện này. Tâm vẫn là tràn ngập thấp thỏm.

Chẳng qua…

- Sợ cái gì. Một khi có thể từ trên người tiểu tử này lấy được phương pháp mở tinh tế truyền tống trận. Ta trực tiếp ly khai tinh cầu này, xa bay cao chạy. Truy tìm cảnh giới trên cửu giai Kiếm Thánh, đến lúc đó cho dù Kiếm chi quân chủ kịp phản ứng, ta cũng đã rời xa tinh cầu này. Thật sự không được, cùng lắm thì gia nhập những phe cánh thần linh khác. Tin tưởng hắn không thể nào bởi vì một tiểu nhân vật như ta. Mà đuổi giết đến những tinh vực khác.

Tinh tế truyền tống trận.

Vị cửu giai cường giả Minh Phong này. Chính là vị cửu giai thánh Kiếm Sư ở bên trong Thánh kiếm Sư tràng cảnh, chính mắt thấy Lăng Vân khởi động tinh tế truyền tống trận!

- Đạt được, thì phải trả giá!

Nghĩ vậy, Minh Phong thần sắc hung ác:

- So sánh chính là thời gian.

Đã quyết định. Minh Phong trong nháy mắt nhảy lên, khi mọi người còn không cách nào thấy rõ ràng, đã rơi xuống trên đài thi đấu.Cửu giai cường giả Minh Phong đột nhiên hạ xuống trên đài thi đấu, không chỉ làm khán giả xôn xao, mà ngay cả đám người Vân Không đang cùng Lăng Vân quần nhau cũng là kinh nghi bất định.

Chẳng qua hắn còn chưa mở miệng đặt câu hỏi, bên tai hắn lập tức vang lên thanh âm Thánh Kiếm Sư cường giả của đế quốc, đem chuyện mới vừa rồi phát sinh giản lược nói cho hắn một phen, đồng thời dặn dò:

- Các ngươi phải giả vờ sớm biết chuyện này, lấy đó dấu diếm tai mắt người khác, dễ dàng cho Minh Phong các hạ làm việc. Nếu có cơ hội, tận lực phối hợp với các hạ, đánh chết Lăng Vân.

Vân Không biết rõ, Minh Phong lúc này chen ngang một chân, rất có thể là vì Thần khí và Thần kỹ của Lăng Vân, chẳng qua trước mắt Vân Lai đế quốc bọn họ đã có chút giữ không được, tự nhiên phải chặt đứt tâm tư với Thần khí và Thần kỹ, sau khi nhận được truyền âm của Thánh Kiếm Sư, hắn lập tức giả vờ vui vẻ nói:

- Minh Phong các hạ, ngài, ngài rốt cục đã tới. Chúng ta còn sợ ngài không cách nào đến kịp chứ.

Ngữ khí này, bất luận ai cũng sẽ cho là Minh Phong kỳ thật là vũ khí bí mật của Vân Lai đế quốc.

Minh Phong cười gật đầu:

- Ta tuy cũng không phải là người của Vân Lai hoàng thất, nhưng là nghĩa phụ của Vân Nhu điện hạ, cùng Vân Lai hoàng thất có quan hệ không phải tầm thường. Giờ phút này thấy các ngươi gặp đại nạn, có thể nào lại khoanh tay đứng nhìn chứ.

Khán giả một bên nghe được lời của hắn, cả bọn lộ vẻ bừng tỉnh đại ngộ, đồng thời cũng âm thầm kinh ngạc, không nghĩ tới Vân Lai đế quốc bên trong còn có một lá bài tẩy như vậy.

So sánh với sự bừng tỉnh và kinh ngạc của mọi người, Vinh Diệu đế quốc bệ hạ lại tràn ngập buồn bực, vị cửu giai cường giả của đế quốc mình, thân phận thật sự rất cao, cho dù là bệ hạ hắn, cũng căn bản quản hạt không nổi, vì vậy đối với chuyện này hắn căn bản là không hay biết!

Chẳng qua sau khi buồn bực, hắn lại phỏng đoán những sự tình khác.

Không chỉ là hắn, mọi người bao gồm hắn ở bên trong, đồng thời xuất hiện nghi hoặc:

- Thần linh từng nói 'trước thắng bại, bất cứ thế lực gì không thể can dự vào trong đó...' lời này thật sự quá chung chung mơ hồ. Theo lý thuyết, Minh Phong lẽ tất nhiên thuộc về thế lực của Vinh Diệu đế quốc, nhưng lại là nghĩa phụ của công chúa Vân Lai đế quốc hoàng thất, quan hệ này phải tính như thế nào đây? Hắn tùy tiện can dự trong đó, có thể bị thần linh xuất thủ đem mạt sát hay không? Hơn nữa mạt sát này, rốt cuộc là chỉ vừa can dự chuyện này liền gặp mạt sát, hay là sau khi Lăng Vân chết mới bị mạt sát?

Huyền Ẩn đối với cách làm này của Minh Phong cũng rất là khó hiểu.

Trước khi chưa xác định thần linh có bị thương hay không. Tùy tiện can dự chuyện này, thật sự quá mức nguy hiểm. Chẳng qua từ thái độ của thần linh đối với chuyện này, bọn họ cũng có thể thoáng nhìn ra một chút thái độ của thần linh.

Nếu như thần linh ngầm đồng ý hiện tượng như thế...

- Hắc hắc.

Huyền Ẩn lặng lẽ từ trong không gian giới chỉ móc ra một tiểu thiết bị. Nắm ở lòng bàn tay:

- Ta cũng muốn xem xem. Đến thời khắc Vân Lai đế quốc cùng Lăng Vân quyết chiến. Ngươi có hiện thân hay không.

Mặc dù mang các loại tâm tư, chẳng qua trước mắt hai bên cấp bậc giao chiến, đã từ thất giai tăng lên tới bát giai, bây giờ lại đã cửu giai. Nhất là tỷ thí lúc này còn có thể nhìn thấy Thần khí. Cuộc chiến có một không hai như thế, sợ là mấy chục năm khó gặp. Ở đây tất cả mọi người có chung một loại cảm giác ‘không uổng chuyến này’.

Trên lôi đài một vị cửu giai, một vị bát giai, hai vị thất giai cường giả phân ở bốn phương hướng. Vững vàng bao vây Lăng Vân trong đó.

Đối với điều này. Lăng Vân là người trong cuộc nhưng trong lòng không có bất cứ lo lắng nào.

Minh Phong... lẽ tất nhiên thuộc về những tên không nhìn được tốt xấu trong lời của Tử.

Nhưng hắn cũng không có thói quen dựa vào người khác, Tử chung quy là Tử, lực lượng của nàng không thuộc về mình. Một khi sinh ra dựa dẫm vào nàng, đối với sự tiến bộ tu vi của mình ngày sau rất là bất lợi.

Cửu giai cường giả, vậy thì như thế nào?

Đã sớm muốn nhìn một chút, mình có một thước lĩnh vực phải chăng có thể cùng cửu giai cường giả chống lại, bây giờ vừa lúc tiến hành thử nghiệm một chút.

- Xem ra, giáo huấn lần trước còn không đủ khắc sâu nha.

Nghe hắn vừa nói như thế, Lăng Vân cũng đã nhận ra vị cửu giai cường giả này:

- Là ngươi.

Minh Phong hiển nhiên chỉ nghĩ độc chiếm bí mật tinh tế truyền tống trận, không chờ hắn tiếp tục nói xong, hắc hắc cười một tiếng:

- Hôm nay, vô luận như thế nào cũng sẽ không để cho ngươi lại đào thoát.

Nói xong, trong nháy mắt xuất thủ, lực lượng lĩnh vực điên cuồng từ trong cơ thể tràn ra, mạnh mẽ áp tới Lăng Vân.

Ở trước mặt lĩnh vực, kết giới của Vân Không, Kiếm thế của hai vị Thánh Kiếm Sư toàn bộ không cách nào tồn tại.

Vả lại, cấp bậc giao chiến như thế, bọn họ vô cùng khó mà nhúng tay, vì vậy chỉ đành phải lui thật xa đến mép sân thi đấu, quan sát chiến đấu giữa hai người lúc này.

Lúc lĩnh vực của Minh Phong ép xuống, một thước lĩnh vực của Lăng Vân đồng thời cũng nổi ra bên ngoài thân.

Các loại áp bách đến từ lĩnh vực vừa xâm nhập bên trong phạm vi một thước lĩnh vực, lập tức bị lực lượng lĩnh vực phân giải, đúng như Lăng Vân suy đoán, có một thước lĩnh vực, hắn đủ để coi thường áp bách lĩnh vực của cửu giai cường giả.

Không có lĩnh vực áp bách...

Tốc độ Lăng Vân trong nháy mắt đạt tới cực hạn, kiếm ý bao hàm cường hoành, hóa thành ba đào cuồng bạo, vô số đạo bóng kiếm dày đặc, như thiểm điện bao phủ cửu giai cường giả ở bên trong.

Cửu Cửu Thượng Huyền- Kinh Phong!

- Chút tài mọn!

Một vòng năng lượng huyết hồng trong nháy mắt bao phủ Minh Phong ở bên trong, hắn đúng là bằng vào đấu khí áo giáp phòng ngự mạnh mẽ, chính diện chống lại oanh kích của Kinh Phong kiếm khí. Mặc cho Kinh Phong kiếm khí ở trên thân thể tạo thành vô số vết kiếm, mạnh mẽ xông phá kiếm khí phong tỏa mở một đường máu, Thánh khí trong tay xẹt qua một đạo quỹ tích vô cùng nhanh chóng, chợt ở trước mắt Lăng Vân nứt phóng!

- Thật nhanh!

Lăng Vân lúc nghìn cân treo sợi tóc, hoành kiếm ngăn cản, chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng to lớn trong nháy mắt từ Ám Lam chi kiếm truyền đến, tay cầm kiếm bắn tóe ra một đạo huyết quang đỏ thẩm, lực đạo to lớn đem toàn bộ ống tay áo trên cánh tay hắn hoàn toàn chấn thành bột phấn, huyết vụ nhè nhẹ từ trong cánh tay tràn ra.

Mặc dù cỗ lực phá hoại này dọc theo cánh tay lan tràn mà lên, lúc chưa tiến vào trong cơ thể đã bị uy lực một thước lĩnh vực hoàn toàn phân giải, nhưng cả người hắn vẫn bị cỗ lực lượng mãnh liệt này đánh bay ra hơn mười thước mới miễn cưỡng khống chế thăng bằng thân thể của mình.

Chẳng qua việc trước tiên hắn làm khi rơi xuống mặt đất không phải là kiểm tra thương thế của mình, mà là khóa chặt mấy đạo vết thương từ Kinh Phong kiếm khí tạo thành trên người Minh Phong- ở trong thời gian ngắn ngủi như vậy, những vết thương đó thậm chí đã hoàn toàn khép lại!

Tốc độ khôi phục kinh khủng như thế, so với mình xử dụng kiếm khí kích thích tế bào hồi phục còn nhanh hơn!

Chẳng lẽ...

Ánh mắt của hắn, lập tức rơi xuống một mai giới chỉ trên tay Minh Phong.

Bất Tử Chi Giới!

Quả nhiên là Bất Tử Chi Giới! Thần khí như thế, Lăng Vân tự nhiên đã nghe qua.

Dù sao, thật

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#nam