sến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

không nhắc có khi tôi cũng chẳng nhớ rằng cậu mới 16 tuổi thôi, tôi cứ ngỡ mình phải lòng một cụ ông khó tính nào ấy chứ... đùa đấy, chỉ là cậu trưởng thành hơn tôi rất nhiều. mặc kệ vẻ ngoài hống hách ấy đi, tôi đang nói về great explosion murder god dynamight, không phải tên bắt nạt năm xưa. trách nhiệm trên vai cậu từ lâu đã nhiều hơn số tuổi và thần hồn cũng mang nhiều hơn một vết thương.

ừ thì cậu mít ướt và dễ rơi nước mắt, nhưng chỉ là khi lòng tự trọng bị tổn thương. ừ thì cậu kiêu ngạo và chẳng biết khiêm nhường, nhưng quả thực cậu nào có kém ai mà phải ép mình ngồi chiếu dưới. ừ thì cậu thô lỗ và ăn nói lại khó nghe, nhưng hành động của cậu dịu dàng hơn trăm lời ngon tiếng ngọt. người tôi mến mộ có lúc hung hăng dữ tợn, cũng có lúc điềm nhiên bất chợt. là một nhân cách thú vị mà bạn có thể thấy cậu ta vừa chửi rủa vừa vuốt ve một chú mèo vô tình sà vào lòng, tay trái thành thục thái nhỏ nguyên liệu làm những món ăn ngon trong khi tay phải giơ ngón giữa với quan khách đang ngồi chờ bữa. và có những lúc tôi tưởng cậu có thể một tay che trời, để rồi quay đi ngoảnh lại đã thấy gã côn đồ mong manh như một chiếc lá úa màu vừa vặn trong tầm với. từng đường nét như sắp chực vỡ tan dưới cơn mưa mùa hạ. những lúc như thế tôi lại thèm ôm lấy cậu biết bao nhiêu. vì nhỡ đâu chỉ cần chậm một giây nữa, cô độc sẽ cuốn cậu đi và tước đoạt khỏi cậu đến từng sự đơn thuần sau cuối.

cậu thiếu niên ấy xứng đáng được sống trong những giấc mơ đẹp nhất trần đời. dẫu người ta vẫn thường nhầm lẫn giữa hoa hồng và gai của chúng, katsuki trong mắt tôi là một người tốt từ sâu trong tâm tủy. tôi chẳng đòi hỏi cho cậu điều gì nhiều hơn hai chữ bình an.

cậu biết không, tôi đã khóc rất nhiều. như vòi nước tuôn rơi ào ạt nếu cậu muốn một hình ảnh so sánh và "quằn quại" nếu cậu thích tính từ hơn. tôi luôn đóng chai cảm xúc của mình cho đến một ngày nó vỡ tung và tràn ra khắp các tuyến mao mạch. hôm nay chính là kì hạn. và trong một tiếng đồng hồ ấy có hơn ba lần tôi ước giá mà ta có thể đổi chỗ cho nhau. như lời kate bush từng cầu mong cách đây hơn ba thập kỷ:

"and if i only could
i'd make a deal with god

and i'd get him to swap our places".

tôi ghét bị đau và có thể chỉ một nửa nỗi đau của cậu thôi đã ở quá xa mức chịu đựng của tôi rồi. nhưng việc phải đứng ngoài cuộc và chứng kiến cậu một mình chống chọi trong bấy nhiêu thương tích, có cái gì đó còn hơn cả nỗi đau.

your boom boom girl,
thư ngắn ý dài,
tình bất tận.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net