Chương 9: Chuyên gia phác hoạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Kim bài huấn luyện viên - edit by Leo Regulus

Thời Tiểu Bân là đội viên dự bị cho vị trí xung phong của đội tuyển quốc gia, tại giải đấu thế giới lần này chỉ ra sân đúng một lần. Thiếu niên nhỏ khiêng súng tự động uy mãnh xông vào phía đằng trước, kết quả thời điểm nên xông tới thì không dám xông tới, trốn đi chờ đợi cơ hội, bị đột kích phe đối diện vòng ra sau, dưới tình huống hoảng loạn nổ súng xạ kích, viên đạn bắn ra toàn chếch đi nơi khác, giống như vẽ phác hoạ dọc theo thân thể hình dáng của đối phương.

Cụm từ "Chuyên gia phác hoạ" này của Giang Thiệu Vũ xác thực là một phát xuyên tim chọc trúng chỗ đau của Thời Tiểu Bân.

Thời Tiểu Bân chỉ cảm thấy tức ngực, hắn thở sâu, ánh mắt nhìn về phía máy tính trở nên vô cùng nghiêm túc chuyên chú, đôi tay nhanh chóng đánh bàn phím, gõ chữ nói: "Nếu ngài lợi hại như vậy, ván này ngài chọn bản đồ đi."

Tùy Tùy Tiện Tiện: "Vẫn là cậu chọn đi, lấy cái nào mà cậu am hiểu nhất để tôi xem thử."

Thời Tiểu Bân: "............"

Mạc Hàm Thiên ở bên cạnh nhắc nhở hắn: "Tiểu Bân, không cần mắc mưu. Đây là chiến thuật tâm lý, hắn cố ý mở màn liền trào phúng, muốn khiến cho trạng thái tâm lý của em bất ổn!"

Thời Tiểu Bân sửng sốt một chút, gật đầu nói: "Có lý, thì ra là chiến thuật tâm lý."

Mạc Hàm Thiên: "Em chọn bản đồ nào phù hợp cho vị trí xung phong phát huy nhất, trực tiếp quét chết hắn!"

Thời Tiểu Bân mở ra kho bản đồ đối chiến, nhanh chóng xác định một tấm bản đồ — Loạn thạch trận.

Đây là một tấm bản đồ nhiều chướng ngại điển hình, có vô số khối đá với tạo hình kỳ lạ và chiều cao không đồng nhất, phân bố hỗn loạn, người chơi có thể nhanh chóng xuyên qua khoảng cách giữa các khối đá để đánh du kích. Tấm bản đồ này phi thường phức tạp, khi nào ẩn thân, khi nào nổ súng, di chuyển như thế nào,... đều cực kỳ khảo nghiệm sức phán đoán của tuyển thủ đối với chiến cuộc.

Chọn bản đồ phức tạp như vậy? Xem ra cậu nhóc là nghiêm túc.

Giang Thiệu Vũ nhấn nút chuẩn bị, nhanh chóng đổi mới vũ khí.

Vũ khí chính của hắn vẫn là [ Thompson - Liệt Hỏa ] khẩu súng tự động có uy lực hung mãnh này, vũ khí phụ đổi thành [ Pháo Lôi Quang Xạ Kích ], đây là một khẩu súng máy to lớn có trọng lượng nặng nhất trong game, số lượng viên đạn chỉ có 4 viên, khi đã đặt lên giá súng thì không thể di động, thế nhưng đạn pháo bắn ra có được sức công phá cực mạnh, có thể phá hủy bất kỳ kiến trúc nào bị bắn trúng đồng thời cũng tạo thành thương tổn khủng bố trong phạm vi rộng đối với địch nhân trên đường bắn.

Mặt khác, hắn còn mang theo loại vũ khí dùng để ném là [ Lựu đạn khói ].

Ba ô vũ khí cụ thể lựa chọn như thế nào, mỗi vị tuyển thủ đều có phong cách riêng của bản thân.

Đấu pháp của xung phong kỳ thật phi thường linh hoạt và hay thay đổi, có thể căn cứ vào bản đồ khác nhau để lựa chọn bất đồng sách lược.

Giang Thiệu Vũ thừa dịp thi đấu còn không có bắt đầu, ở kênh chung đánh chữ hỏi: "Thời Tiểu Bân, cậu cảm thấy vị trí xung phong nên chơi như thế nào?"

Thời Tiểu Bân sửng sốt một chút, vẻ mặt hoang mang nhìn về phía Mạc Hàm Thiên: "Mạc ca, hắn đang hỏi em sao?"

Mạc Hàm Thiên mắt trợn trắng: "Đừng để ý đến hắn, hắn cho rằng đây là đi học à?! Chiến thuật tâm lý thôi, hắn đang làm em rối trí đấy!"

Thời Tiểu Bân đồng tình gật gật đầu, đánh chữ nói: "Tôi không cần giải thích với ngài, bắt đầu đi."

Tùy Tùy Tiện Tiện: "Ok, vậy dùng thực chiến tới giải thích."

Thi đấu bắt đầu.

Sân huấn luyện xạ kích là hình thức 1v1 rất đơn giản, hai bên tự do mang theo vũ khí, tiến vào bản đồ được chọn, giết được đối thủ thì xem như thắng.

Ván này Thời Tiểu Bân mang theo vũ khí chính là [ MP5-Hắc Kỵ Sĩ ] - súng tự động kinh điển thường được dùng nhất trên toàn thế giới, cả khẩu súng đen nhánh giống như kỵ sĩ chờ đợi xuất chinh trong đêm tối, ấn nấp nhưng lại vô cùng nguy hiểm. Tốc độ bắn nhanh, sức bật rất mạnh, đường đạn ổn định.

Về vũ khí phụ, hắn mang chính là [ Sa ưng - Thương Long ] - khẩu súng lục thường thấy, thích hợp linh hoạt xạ kích trên bản đồ nhiều chướng ngại.

Ô vũ khí cuối cùng, hắn đem theo loại vũ khí ném mạnh là [ Lựu đạn cầm tay ], dùng để bổ sung thương tổn hoặc yểm hộ lui lại.

Thi đấu bắt đầu.

Bản đồ "Loạn thạch trận" nơi nơi đều là chướng ngại, các khối đá có tạo hình khác nhau sẽ che khuất tầm mắt người chơi, tuyển thủ cần phải di chuyển xuyên qua giữa các khối đá lộn xộn này. Giang Thiệu Vũ lẻn vào thạch trận, di chuyển nhanh như gió, Thời Tiểu Bân cũng vọt vào trong bản đồ, cẩn thận tìm kiếm vị trí của đối phương.

Đột nhiên, phía trước bên phải vang lên tiếng bước chân hỗn độn, dây thần kinh của Thời Tiểu Bân rung lên, đổi sang súng lục bước nhanh vòng qua hướng về bên phải, mới vừa đi vài bước, phía trước bỗng nhiên dâng lên một đám khói đặc màu trắng, Thời Tiểu Bân lập tức lắc mình trốn vào mặt sau một khối đá, đề phòng bị đối phương bắn trúng.

Ngay sau đó, bên tai truyền đến một tiếng vang lớn —

Ầm!

Cùng với tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc, các tảng đá xung quanh ầm ầm vỡ vụn. Đất đá bay tán loạn mù mịt trên không trung, hỏa lực khủng bố của pháo laser chẳng những đem khối đá lớn che ở phía trước Thời Tiểu Bân trực tiếp nổ thành mảnh vụn, còn để lại trên mặt đất một đường cháy đen thẳng tắp chiều rộng khoảng chừng 1 mét!

Thời Tiểu Bân lập tức xoay người chạy trốn.

Có thể trở thành tuyển thủ của đội tuyển quốc gia thì thiên phú đều không kém, kỹ xảo di chuyển cũng có thể đạt tới tiêu chuẩn. Hai bên bắt đầu triển khai chơi trốn tìm - người này đuổi người kia chạy ở trong loạn thạch trận.

Rất nhanh, Thời Tiểu Bân lại lần nữa nghe được tiếng bước chân truyền đến từ phía giao lộ.

Hắn núp ở phía sau tảng đá, di chuyển linh hoạt theo hình chữ Z từ bên hông vòng đi ra ngoài, quyết đoán hướng về phía giao lộ nổ súng!

Phanh phanh phanh phanh ——

Viên đạn do súng tự động bắn ra vô cùng hung hãn, Giang Thiệu Vũ đi ngang qua bị viên đạn sượt trúng thân thể, rớt 50% máu.

— [Devil333] sử dụng [ MP5- Hắc Kỵ Sĩ ] đánh trúng [ Tùy Tùy Tiện Tiện ]!

Hai mắt Thời Tiểu Bân sáng lên.

Bắn trúng! Dám trào phúng hắn là chuyên gia phác hoạ ư? Chờ xem, hắn nhất định đem tên cuồng vọng này bắn thành cái tổ ong!

Thời Tiểu Bân vội vàng đuổi theo, tưởng nhân lúc giết chết Tùy Tùy Tiện Tiện chỉ còn một tia máu.

Thế nhưng ngay lúc này, đối thủ đột nhiên ném ra một quả [ Lựu đạn khói ], khói đặc bốc lên khiến Thời Tiểu Bân bị mất tầm nhìn.

Bước chân của Thời Tiểu Bân hơi hơi khựng lại, đối phương đang trong trạng thái di chuyển rất nhanh, hiện tại nếu ném một quả [ Lựu đạn cầm tay ] thì rất khó trúng mục tiêu. Nếu không, vẫn là chờ tới giao lộ kế tiếp trực tiếp dùng súng tự động giải quyết đối thủ thì sẽ tương đối ổn thỏa hơn nhỉ?

Hắn còn không có kịp suy nghĩ kỹ, phía sau bên trái lại lần nữa bốc lên khói đặc.

Thời Tiểu Bân lập tức thay đổi phương hướng.

Ngay sau đó, phía sau bên phải cũng có khói đặc dâng lên.

Tùy Tùy Tiện Tiện di chuyển cực kỳ nhanh, giống như một con rắn nhanh nhẹn xuyên qua giữa các khối đá hỗn độn.

Thời Tiểu Bân kinh ngạc phát hiện, trong nháy mắt, bốn phương tám hướng nơi nơi đều là khói đặc, hắn hoàn toàn thấy không rõ đối thủ ở đâu.

Cùng thời gian đó, bên tai lại lần nữa truyền đến một tiếng vang lớn ——

"Ầm"

[ Pháo Lôi Quang Xạ Kích ] bắn một phát đạn pháo lại đây, trực tiếp đem toàn bộ các khối đá xung quanh Thời Tiểu Bân nổ thành cặn bã.

Toàn thân Thời Tiểu Bân đều lộ rõ trong tầm nhìn của đối thủ, giống như là một cái bia ngắm sống.

Kế đó, xung quanh vang lên tiếng súng chói tai —

Phanh phanh phanh phanh!

Tiếng súng đinh tai nhức óc, viên đạn bắn ra giống như mưa đá hung ác nện ở trên người Thời Tiểu Bân. Liên tục mấy chục phát đạn toàn bộ bắn trúng, hầu như không có một phát bị lệch đi, thân thể của Thời Tiểu Bân nháy mắt bị viên đạn bắn thành cái sàng!

Cứ như vậy, hắn đột nhiên không kịp phòng ngừa bị [ Tùy Tùy Tiện Tiện ] quét chết?

— [ Tùy Tùy Tiện Tiện ] sử dụng [ Thompson - Liệt Hỏa ] đánh chết [Devil333]!

Thời Tiểu Bân: "............"

Mạc Hàm Thiên vẻ mặt dại ra nhìn màn hình, lẩm bẩm nói: "Thua, cư nhiên thua?"

Hốc mắt Thời Tiểu Bân đỏ hoe, run giọng nói: "Hắn... hắn dùng pháo laser nổ tung toàn bộ chướng ngại xung quanh em!"

Loại vũ khí hạng nặng như [ Pháo Lôi Quang Xạ Kích ] này gần như chưa từng xuất hiện trên sân thi đấu chuyên nghiệp.

Bởi vì nó là một khẩu súng máy cực nặng, đạn pháo cũng chỉ có 4 phát, thông thường được dùng để người chơi online vượt qua một ít nhiệm vụ cốt truyện, đại loại như phó bản "Tang thi vây thành", một pháo bắn qua đi có thể nổ bay một đám tang thi.

*Phó bản: là những bản đồ nhỏ tách biệt với bản đồ chính trong game, trong phó bản có các quái vật và BOSS được tạo ra để người chơi luyện cấp và kiếm trang bị. Phó bản có nhiều loại khác nhau, có phó bản chỉ có thể đi một mình và cũng có phó bản phải đi cùng đội nhóm.

Ai lại đem theo đại pháo trong lúc thi đấu? Căn bản là chạy không nổi được không!

Chờ lắp xong đại pháo thì tay súng bắn tỉa đối diện đã sớm tiễn người đi chầu trời.

Cho nên Thời Tiểu Bân hoàn toàn không nghĩ tới, đối phương cư nhiên không theo lẽ thường ra chiêu, mang theo đại pháo tiến vào đấu trường?

Mạc Hàm Thiên cũng là trợn mắt há hốc mồm: "Này mẹ nó là đấu pháp quái quỷ gì vậy? Kiểu chơi phá hoại bằng cách bắn phá lung tung sao? Trực tiếp nổ tung chướng ngại, đờ mờ!"

Sắc mặt Thời Tiểu Bân tái nhợt, môi hơi hơi phát run: "Không, chưa thấy qua xung phong còn có thể chơi như vậy."

Ván vừa rồi chơi thật sự khó chịu, thậm chí Thời Tiểu Bân cảm thấy bản thân đang chơi một trận trò chơi "Mèo vờn chuột" — không sai, hắn chính là con chuột trắng nhỏ bị trêu đùa kia, bị đối phương nắm cái mũi dắt đi.

Đấu pháp phá hoại bằng cách bắn phá lung tung, nhìn thì giống như không hề có kết cấu, kỳ thật khắp nơi đều là chi tiết.

[ Tùy Tùy Tiện Tiện ] đã sớm đoán được vị trí cụ thể của Thời Tiểu Bân, lợi dụng lựu đạn khói để yểm hộ, lắp đặt pháo laser rồi nổ tung chướng ngại xung quanh hắn, khiến hắn bại lộ dưới tầm mắt của chính mình. Sau đó, dứt khoát lưu loát lấy ra súng tự động, bắn hắn thành tổ ong.

Thời Tiểu Bân nhìn màn hình chuyển sang màu xám, chỉ cảm thấy sống lưng toát mồ hôi lạnh.

Hắn nhanh chóng gõ một câu ——

[Devil333]: Ngài rốt cuộc là ai?

[ Tùy Tùy Tiện Tiện ]: Cậu cảm thấy vị trí xung phong hẳn là chơi như thế nào?

Hắn lại lần nữa đưa ra vấn đề khi nãy, mà Thời Tiểu Bân lại không biết nên trả lời như thế nào.

Nét mặt thiếu niên cũng không biết là tức giận vẫn là xấu hổ, trong lúc nhất thời gương mặt trướng đến đỏ bừng. Cảnh tượng này khiến Thời Tiểu Bân cảm thấy như quay về thời cấp hai, khi đi học bị lão sư bắt đứng lên trả lời vấn đề, kết quả không biết phải trả lời như thế nào, chân tay luống cuống đứng ở đó.

[ Tùy Tùy Tiện Tiện ]: Cẩn thận suy ngẫm lại. Lần sau gặp mặt, hy vọng cậu có thể nghĩ ra được đáp án.

Mạc Hàm Thiên và Thời Tiểu Bân: "......"

Đánh người tơi tả, trào phúng một đợt, còn muốn để lại bài tập về nhà sao?

Mạc Hàm Thiên cùng với Thời Tiểu Bân hai mặt nhìn nhau.

Một lát sau, Mạc Hàm Thiên phục hồi tinh thần lại, nhịn không được nói: "Đệt, hắn cho rằng hắn là ai, còn không biết xấu hổ chỉ đạo chúng ta! Anh lại đi kêu vài người tới, anh cũng không tin đội tuyển quốc gia không có ai có thể đánh thắng được hắn!"

Mạc Hàm Thiên không dám kinh động các tuyển thủ cấp đại thần của đội tuyển quốc gia, cũng sợ bị đội trưởng mắng. Hắn nghĩ nghĩ, dứt khoát lấy di động ra, gửi một tin nhắn ở trong nhóm chat riêng của các đội viên dự bị đội tuyển quốc gia: "Có một tên người qua đường đá quán, không xem tuyển thủ của đội tuyển quốc gia chúng ta ra gì, có người nào muốn dạy cho hắn một bài học hay không?"

*đá quán: từ dùng trong phim võ thuật, chỉ hành động người trong nghề tới tận cửa để khiêu chiến.

Thời Tiểu Bân bổ sung nói: "Người này rất lợi hại, em đoán là nick phụ của một vị tuyển thủ chuyên nghiệp không được vào đội tuyển quốc gia, em và Mạc ca đều bị hắn trào phúng một đợt, hắn nói đấu với người của đội tuyển quốc gia, tùy tiện đánh đánh đều có thể thắng."

Nhóm chat riêng này là do mấy cái tuyển thủ đội tuyển quốc gia có tuổi xấp xỉ nhau như bọn họ lén tạo.

Độ tuổi bình quân của thành viên trong nhóm không tới 18, tất cả đều là người mới. Ngoại trừ Mạc Hàm Thiên là tay súng bắn tỉa được trọng điểm bồi dưỡng của đội tuyển quốc gia, những người khác đều là "thành viên dự bị" chỉ được ra sân một lần tại giải đấu thế giới, thậm chí có người còn không có cơ hội được lên sân khấu.

Tuy rằng là "thành viên dự bị", nhưng bọn họ đều là những tuyển thủ có độ nổi tiếng cao của các chiến đội lớn, nếu không có chút tài năng thì căn bản là vào không được đội tuyển quốc gia.

Tin nhắn này của Mạc Hàm Thiên lập tức khiến cho các thành viên chú ý.

"Tùy tiện đánh đánh? Ngông cuồng như vậy á?"

"Mạc ca, kéo em đi vào nhìn xem!"

"Dứt khoát nhắn cả số phòng cùng với mật mã vào trong group chat đi."

Mạc Hàm Thiên: "Sân huấn luyện xạ kích phòng số 7456, không có mật mã."

Rất nhanh, một đám người nối tiếp nhau tiến vào phòng huấn luyện, mở ra máy tính, đăng nhập tài khoản cá nhân của mình.

Trong trò chơi, góc trái phía trên của hệ thống liên tục hiện ra một loạt tin tức ——

[TKTK] tiến vào phòng quan sát.

[SS777] tiến vào phòng quan sát.

[ Lười Đặt Tên ] tiến vào phòng quan sát.

[ Đây Là Clone ] tiến vào phòng quan sát.

......

Trong nhất thời, nguyên bản phòng huấn luyện xạ kích chỉ có hai người, đột nhiên chen vào thêm một đám người xem, mấy ID này vừa nhìn đã biết toàn là nick phụ.

Giang Thiệu Vũ giơ nhẹ khóe môi, nhanh chóng đánh chữ —

Tùy Tùy Tiện Tiện: "Tiểu Mạc lại đi gọi người?"

Tùy Tùy Tiện Tiện: "Đây là cậu gọi tới tiểu đội hồ lô oa à?"

*hồ lô oa: hay bé hồ lô, là nhân vật chính trong loạt phim hoạt hình về 7 anh em hồ lô.

Các thành viên đội tuyển quốc gia nhìn lẫn nhau.

Cư nhiên nói bọn họ là hồ lô oa, bọn họ có chỗ nào giống hồ lô oa?

Thời Tiểu Bân ngơ ngác gõ chữ hỏi: "Tiểu độ hồ lô oa? Có ý gì?"

Tùy Tùy Tiện Tiện: "Hồ lô oa đi cứu ông."

Tùy Tùy Tiện Tiện: "Từng người nối tiếp nhau tặng đầu người."

Mọi người: "............"

Ý của hắn là bọn họ giống như một đám "Hồ lô oa" tới xếp hàng đi chịu chết? Hắn tự tin đến vậy ư?!

Cư nhiên dám một mình đấu với đội tuyển quốc gia, hắn như thế nào không bay lên mây luôn đi?

Tùy Tùy Tiện Tiện dùng kỹ năng độc miệng công kích tạo thành thương tổn tinh thần, làm cho trạng thái tâm lý của một đám thiếu niên nhỏ tập thể đều hỏng rồi.

Đệt! Đêm nay nhất định phải tiêu diệt tên [ Tùy Tùy Tiện Tiện ] này bằng mọi giá.

Nếu không mặt mũi của tuyển thủ đội tuyển quốc gia bọn họ biết để ở đâu?

Danh hiệu "Tiểu đội hồ lô oa" này một khi truyền ra ngoài thì chẳng phải sẽ bị người khác chê cười hay sao?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net