chap 5 : Quá khứ 3 [H]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô tỉnh giấc vội vàng ra về, mặc kệ tối qua có nói gì nhưng cô được về thì cô sẽ về ở nhà riêng của cô

__________________

Cuộc sống của cô dường như chẳng có gì thay đổi, có vẻ dần quên mất lời nói đêm đó

Sau khi cô quay xong shoot cuối
.
.
.
Ting

Điện thoại cô reo lên, liền ngó sang, một dãy số chưa được lưu tên

" tối nay cô rảnh không? "

Lông mày cô cau lại, cố nhớ xem là số của ai

Thật tình, không thể nhớ nổi!

" ai vậy? "

"..."

Cô bỗng giật mình

" Kim Hye Soo? "

" chịu nhận ra rồi sao? Tối nay rảnh không "

" không, tôi bận rồi! "

Cô cắn móng tay nhớ lại đêm đó, nghĩ mà lạnh sống lưng, cô cố để không nhớ đến nó nữa
.
.
.
.

Thật không thể tin được là bây giờ cô đang đứng trước nhà chị với bộ dạng ướt như chuột lột, chần chừ không vội gõ cửa

Cô lấy điện thoại ra, soạn nhanh dòng tin nhắn rồi bấm gửi

  " Trời mưa to quá! "

  " ừ "

Tiếng ting ting vừa nãy, cô liền nghe tiếng mở cửa, nhanh ngẩng đầu

" trời mưa to quá? " - chị nhìn cô, cao giọng đọc câu tin nhắn, cố ý tréo ghẹo cô

" mưa thật mà! "

Chị vẫn luôn như vậy, luôn có gì đó cuốn hút cô, không thể không gặp!!

Chị nghiêng người cho cô có lối vào, song liền khóa cửa

" sao nói bận mà vẫn đến đây? "

Cô cười quay lại nhìn chị - " tôi đổi ý vì nhớ chị, tin không? "

" chắc chắn là không " - cười

" nhà chị có gì ăn không? "

" chưa ăn gì hả? "

" mà nè chị có biết nấu ăn không vậy?! "

" giờ nhà chỉ còn bánh mì thôi ăn tạm đi, tôi sẽ cho thêm miếng trứng. Nhưng cô nên đi tắm đi kẻo lạnh "

" Ồ...không có đồ ở đây chắc chị nên cho tôi 1 bộ đồ của chị đi "

" trên lầu đó "

" ok "
.
.
.

Sau khi cô vớ được bộ đồ ngủ của chị liền đi xuống với một chai rượu trong tay

Chị nhìn thấy mà hết hồn

" nè nè... Dưới đây thiếu rượu hay sao mà cô lại lấy chai đó? "

" ái chà, chị cũng sành rượu ghê nhỉ "

" chai đó một mình tôi uống thôi "

" sao mà keo kiệt dữ vậy? Uống chung đi... Uống một mình không có ngon đâu "

" dừng lại... Thức ăn của cô ở đây, để nguyên cái chai đó xuống cho tôi "

" không được đừng có như thế chứ...tôi không có hứng ăn "

Nói rồi cô cầm lên tu một hơi thật sâu

Chị trố mắt nhìn cô rồi chạy lại giật lấy chai rượu quý... - " cô tính tu hết một mình? " 

Cô cau mày nhìn chị

" lúc nào chị cũng quyến rũ như thế hả? "

Chị cười - " vậy sao? " - nhìn thẳng vào mắt cô

Cô nuốt nước bọt xua xua tay - " chán rồi, tôi muốn ngủ "

" được rồi! "

Chị theo bước cô lên bậc thang, không một lời nói. Mở cửa phòng, đột nhiên cô quay lại đẩy chị vào tường, không gấp gáp, tay vén nhẹ mái tóc che khuất gương mặt kiều diễm kia

"Muốn quên chị không dễ nhỉ? "

Chị chủ động ngước lên hôn môi cô, lập tức như lời đồng thuận. Cô buồn thả đôi môi chị, tìm đến chiếc cổ trắng nõn, chầm chậm rê lưỡi trên từng tấc da mỏng manh, đến xương quai xanh. Cô luyến tiếc, cúi xuống mút mát nó, nhưng chẳng thể, đành cắn nhẹ hờn dỗi rồi rời đi

Cô tự tung tự tác cởi bỏ chiếc áo vướng víu của cả hai. Chị vẫn nuông chiều cô, không một lời van hay ngăn cản, để cô mặc sức trêu đùa với thân thể mình. Chị cảm nhận được bên dưới trống trải, rồi có thứ ấm nóng vờn quanh, chỉ cười, nhận lấy cái khoái cảm cô mang lại

Cô ngẩng đầu nhìn chị, thấy cái nụ cười hiền kia, thật thương quá. Cô là tình nhân của chị, chẳng hay chỉ là bạn tình? Hay cô có thể bảo vệ nụ cười đó không?

Cô đẩy chị lên giường. Chị ngửa cổ, thở gấp, ngón tay thon dài kia từ từ tiến vào, rồi lùi ra, ngày càng nhanh, càng tiến sâu. Cả cơ thể chị bị cô khai quật

Cả hai kích thích đến cực điểm, cái dòng nước trắng đục trào ra, cô vẫn từ tốn lấy khăn lau đi, rồi xà vào lòng chị

Chị dang tay ôm lấy cô, xoa xoa lưng, rồi hơi thở đều dần

" sau này em sẽ sang đây thường xuyên đấy! "

" tùy em "

" khi nào chị rảnh, em không rõ "

" mỗi tối "

" chị không đi quay sao? "

" bây giờ chị đang rảnh, nào có kịch bản hay chị sẽ nhận "

Cô thấy lời chị có phần thều thào, hẳn đã thấm mệt, cũng chẳng hỏi nữa, nằm ngoan ngủ cùng chị

Sau nhũng lần ân ái, cô luôn tự cho mình một lần đua đòi, để chị ôm mình rồi thỏ thẻ

" em có thể sang đây ở không? "

" em nuốt nó được chứ? "

" hôm nay chị làm cho em nha "

Và tất nhiên, chị ta hoàn toàn nuông chiều cô mèo nhỏ

" được "

" ừm "

Cũng không phải chỉ có thế, từ ngày cô lui tới nhà chị hay đúng hơn là coi như nhà chung, chị ngày càng buông thả bản thân, chiều hư Jung Ah
.
.
.
Chị không thích ăn vặt, có lẽ việc giữ dáng khi lên hình khiến chị hình thành thói quen, nhìn đồ ngọt nhiều phần ngán ngẩm

Jung Ah hệt ngư con nít, cô không quan tấm đến việc giữ dáng như chị, việc ăn với cô là quan trọng hơn cả, mua đồ ăn về chất một đống trong nhà chị

_______________________

Cô hôm nay vòi vĩnh, muốn được đi chơi cùng Hye Soo, chẳng phải vô cớ, hôm nay là lễ tình nhân!

Trả bằng 3 làn ân ái, chị cười rồi bước vào trong phòng tắm

Cô phồng má, chu môi, là 3 lần đó, không thể tin được chị ta còn nghiện tình hơn mình sao?

Chị bước ra, khoác trên mình chiếc blazer đen, cùng một cái mũ và một khẩu trang đưa cho tôi

Cô cầm lấy - " trông chị cũng không tệ nhỉ? "

" đi chơi mà nhìn tệ là không có được rồi " - chị cười nheo mắt với cô

" nhanh nào bé cưng " - chị nháy mắt, mỉm cười

_________________

Chỉ có một lần, cô ôm lấy chị, khẽ hỏi

" giữa hai chúng ta là gì? "

Chị khẽ lắc đầu

Lần đầu tiên chị từ chối cô

Cô không nhớ rõ lúc đấy mình đã nghĩ gì, chỉ nhớ cổ họng cứng đờ một lúc mới thốt được

" sao vậy? "

Chị im lặng, tay khẽ xoa đầu cô, cười nói

" không được "

" tại sao? "

"Ngủ đi, Jung Ah "

Cô vùng mình ra khỏi tay chị, có chút bực tức - " không, đừng lờ đi như vậy, Kim Hye Soo, em hoàn toàn nghiêm túc"

  " không được " - chị quả quyết nhưng vẫn giữ cái giọng nhẹ nhàng đối mặt với cô

" tại sao? "

" chị không muốn làm em buồn, ngủ đi "

" không, chị đang "

" sẽ có thứ buồn hơn, mau ngủ đi, đừng để điều đó xảy đến "

" ý chị là chị không yêu em? "

Cô trèo lên người chị, nếu không thể nói một cách bình thường, sẽ còn một cách khác

Cô cúi xuống hõm cổ chị, cấm địa của Hye Soo, bắt đầu ra sức mút mát, để lại chi chít vết hôn đỏ

Chị ngẩng đầu, ngửa cổ, liên tục nuốt khan, cố đẩy cô ra thì thào

" ta không phải người yêu "

Cô chống hai tay xuống giường, đối mắt với chị

" không phải? "

" ngủ đi em "

" ta không người yêu? " - cười

" ngủ đi! "

" Kim Hye Soo! Trả lời em "

Chị thở dài, cố tìm lời ít cay nghiệt nhất
- " thỏa thuận ban đầu đã thế "

Cô tức giận, không nói gì thêm, đùng đùng bỏ về nhà giữa khuya

________________End chap 5______________

Chưa end flashback đâu nha, quá khứ dui hơn 😞

⭐ đi nà


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net