chap 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Inosuke như tới tháng, mà câ....ko là cô ấy tới tháng thật. Bị quỳ thủy lần đầu nên đâm ra bụng khó chịu. Mà lại nằm cùng phòng vs Tanjirou thế là sáng ra nghe ngay câu nói: "sao tớ ngửi thấy mùi máu?". Chưa hết, ko hiểu tháng này thu hoạch dâu lắm hay sao mà con trai thi nhau bị quỳ thủy. Rõ chán, trừ Muichirou bị biến thành mèo ngồi khinh bỉ trong lòng Tanjirou. Còn lại là la liếm sàn nhà.

Điệp phủ.

"Vậy là mọi người bị quỳ thủy* rồi." Kanae ngồi tách dâu tây khỏi lá cười trả lời. Vãi linh hồn bà chị. Anh Shinobu vào phòng tìm một vài thang thuốc ấm bụng đưa cho mọi người. "Cầm lấy, con gái chúng tôi khi xưa cũng vậy thôi. Một thời gian rồi sẽ quen, nhưng có một số điều tôi cần phải nhắc nhỏ các anh."

"Điều gì?" mọi người đồng thanh.

"Đừng uống nước đá, nên ăn uống nhiều vào. Thời gian này rất mất sức, ko nên tập thể dục hay làm gì quá mạnh, ko là có vấn đề đấy. Nạp đường, và hải sản, nhất là mực và bạch tuộc, làm hấp thì càng tốt. Thêm chất đạm và vitamin. Giờ thì về đi.......các anh "đỏ" hết sàn nhà rồi kìa." Shinobu đưa mỗi người cái khăn đen quấn ngang hông. Bọn họ gật gù đi về.

Kanae ngồi nhặt dâu xong, đem vào trong nghiền thành sốt. Ưm, ko tệ. Shinobu vào trong lại vs anh Mitsuri.

Đình chính.

"Những đứa trẻ của ta nằm hết ở phòng😌." Ngài Kagaya nhâm nhi cốc trà vs bà tác giả....đang nghỉ Vacation's. Một chân vắt vẻo chân kia. Uống nước ko chút nữ tính ( kệ ta ). Cứ một cốc là một ngụm. Như uống nước thay cơm. "Thuốc kia tác dụng đến 4 tháng. Yên tâm đi, cho bọn họ xem cảm giác của con gái là thế nào."

Bà tác giả đứng lên chào tạm biệt Ngài Kagaya. Xong đi luôn, chúa công ngồi thở dài, ánh mắt nhìn lên trời, trời mưa mịa nó rồi.

"Urggh, ta ko chịu được nữa. Bụng.........đau....." nạn nhân vào mùa đầu tiên là Đấng ngầu lòi ngày nào. Giờ yếu kém chừng nào, tội Đấng. Mong Đấng Yasuo phù hộ cho truyền nhân. Douma luôn bên cạnh quạt mát, nhưng vẫn ko thuyên giảm độ tức giận vài ngày này. Nên Douma bị ăn hành cả buổi sáng. Và cái giá phải trả là Inosuke lếch thân đến Điệp phủ xin thuốc. Chị Kanae đỡ trán lắc đầu.

Những ngày này, ai ai cũng tránh Tanjirou, vì khứu giác thính nên ai ai cũng né như né nợ. Chỉ duy nhất chồng ẻm gần ẻm, Muichirou.

"Mới sáng ra bọn họ đã than đau rồi." vuốt ve bộ lông mềm mịn. Tanjirou than thở. Muichirou dũi người, mặt ụp vào bụp Tanjirou, "ưm........bưởi thơm".

Hình như trong lúc chế thuốc Yokoru lỡ tay bỏ thêm thuốc của cụ Tokuda hay sao mà biến thái thế. Chết mịa, nếu vậy biến Muichirou về hình dáng nhanh nhanh😨😨😨😨.

Còn Tanjirou dễ chịu nên mỉm cười, vì độ dễ thương của Muichirou trong lốt mèo.

Chỗ Tanjirou coi bộ ổn. Còn bên Zenitsu. Vâng, như một cái chợ.

"TRỜI ƠI!!!!!! MẤT RỒI, TUI MẤT ĐỜI TRAI RỒI. TẠI SAO!!!! TẠI SAO!!!!! ÔNG TRỜI BẤT CÔNG ( đừng kêu tao. Kêu bà tác giả. ) ĐỐI XỬ VS TÔI NHƯ VẬY. CUỘC ĐỜI TÔI CHƯA ĐỦ KHỔ HAY SAO, GẶP NGAY ÔNG CHỒNG THÈM LĂN GIƯỜNG TỚI ĐIÊN. GIỜ THÀNH GÁI NÓ CÒN KHỔ HƠN, MỊA NÓ BƯỞI ỔNG CÒN TO HƠN TUI. CHƠI NHAU VẬY, ÔNG TRỜI. ( lịt lẹ mày than, mày than tác giả, đừng hỏi tao. )

Ba chị vợ nhà anh Uzui chỉ có thể giúp cậu bình tĩnh lại. Ngày này phụ nữ lên cơn giận dữ nhanh lắm😊😊😊😊 đừng đùa.

"Ko thể khôi phục trong thời gian ngắn sao?" Ngài Kagaya ngồi uống trà cả buổi sáng. Tác giả ngồi bên cạnh từ lúc nào, châm ống tẩu nhả ra hơi khói, tay nâng cốc trà uống cạn. "Haha, muốn trở lại bình thường thì đi hôn nhau là được. Hôn nhau, môi chạm môi. Ko phải cưỡng hôn, hay lăn giường đâu.". Chúa công nở nụ cười "vậy là từ nay có bách để xem à.". Tác giả nha tiếp một làn khói "có thêm ngôn đấy. Nezuko cũng bị dính chưởng, thành con trai. Kanao say nắng Nezuko rồi."

Ôi thật bất ngờ. Một bước tiến tại hạ đéo thể lường trước được. Gắt, gắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net