Cẩm Tú Cầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bối cảnh: Cẩm tú cầu, một loài hoa lạnh lùng, nó tượng trưng cho sự từ chối trong tình yêu... nó mang trong mình một ý nghĩa, một cảm xúc vô cảm ... cũng giống như khi ấy vậy....

------------------------------------------------------------------------------

Cơn gió nhẹ khẽ thổi vào trong, nó đem theo những sự tinh khiết trong trẻo của trời thu, xua tan bao nhiêu muộn phiền. Bầu trời đang bị bao phủ bằng những tầng mây xanh biếc

- Sau cơn mưa.... Ôi! mát thật đấy~~_một cô gái đang dang tay hít thở bầu không khí tươi mát ấy, cô mang guốc vào rồi nhẹ chân bước ra vườn, dạo một chút bỗng chợt dừng lại trước một nhành hoa nhỏ nọ. Cô cảm thấy nó nằm lạc lõng một góc, một mình một cõi, nhưng lại rất kiên cường không một chút cô độc, nhìn nó hồi lâu cô thấy đâu đó cái sự nhói đau, xót thương trong tim mình. 

- Nó thật khác lạ so với xung quanh, là điểm nhấn hay lạc loài đây?_tự thì thầm với bản thân. Cô ngồi xổm xuống chạm nhẹ vào cành hoa.

- Tiểu thư.... _một người phụ nữ đứng tuổi vội vã chạy đến phía cô

- Bác quản gia.... Từ từ thôi, đừng vội chớ, tôi vẫn đứng đây mà_đưa tay đỡ nhẹ bà, rồi hỏi tiếp

- Có gì sao? ... Họ tới rồi à

- Vâng, tiểu thư vào để tôi sửa soạn cho người ạ_bà cúi đầu mời cô vào, cô gật gật đầu nối gót theo sau chân bà đi vào. Cô vừa đi vừa trầm tư về cái loài hoa mang vẻ đẹp bí ẩn mà vô cảm kia, cô nhớ man mác rằng bản thân đã từng nghe ai đó nhắc về loài hoa này, nhưng giờ đến cái tên chính xác của nó mà cô cũng chả thể nhớ ra. Thấy tiểu thư của mình đi càng ngày càng chậm và cứ thơ thẫn, thẫn thơ, bà dừng lại đợi cô, đúng như dự đoán của bà. Cô va vào người bà, cô đưa tay xoa xoa đầu mình.

- Ái ui... sao dừng lại vậy, có gì sao ?

- Tôi hỏi tiểu thư mới đúng, người vừa đi vừa nghĩ gì sao..._bà đưa tay lên chạm nhẹ tóc cô mà hỏi

- À tôi chỉ nhớ về loài hoa mà nãy vừa ngắm thôi, không có chi đâu_cô cũng thành thật nói ra

- Hử, ... người trầm ngâm vì thế ư _bà hơi ngạc nhiên nên hỏi lại

- Ừa, .. tôi cố nhớ ra cái tên bông hoa đó thôi, thấy rất quen_do không thể chậm trễ nên cả hai người quyết định vừa đi vừa nói

- Bông hoa trơ trội ấy tên là cẩm tú cầu, thường nó sẽ mọc cả khóm lớn nhưng kể từ khi ấy thì trong hoa này lúc nào cũng sẽ chỉ được một nhánh hoa duy nhất, nếu để ý thì ở một vài bụi khác cũng vậy, sẽ xuất hiện một nhánh hoa lẻ loi ở trong ấy..._bà nhớ lại khi gọi tiểu thư có lướt nhẹ quanh có thấy nhành hoa tím xanh ý

- Tiểu thư...._khi bà quản gia vừa nói xong thì cả hai cũng đến phòng cô. Đứng bên ngoài có 3-4 người hầu đang đứng đó đợi, thấy cô liền cúi chào và có 2 người kéo cánh cửa ra mời cô vào. Họ nhanh chóng lấy đồ đem lại cho cô, cô cũng không nói năng gì mà vẫn cứ trầm lặng suy nghĩ về lời bà ấy nói khi nãy. 

- Bác nè, tại sao lại chỉ 1 nhánh hoa vậy

- Tiểu thư ... người vẫn thắc mắc điều ấy sao?

- Tôi không hiểu lí do thôi. Tôi cảm thấy có điều gì đó rất khác lạ và không giống bất kì loài hoa nào trong vườn cả. 

- Tôi cũng không rành cho lắm, nhưng sau tầm đâu 18-20 ngày vị công tử ấy rời đi, hoa cẩm tú cầu đua nhau mọc và nở rộ ở ngay cạnh hàng rào, ngay lập tức chủ nhân liền ra lệnh mọi người trong phủ rằng không được để những bông hoa đó được phép nở chung một chỗ nên bọn tôi chỉ đành tách nhỏ chúng ra trồng khắp nơi

- Bà quên một điều rồi, nó chỉ luôn có 7 nhánh hoa là có bông thôi_một cô bé đang tìm vớ cho cô nghe thế bèn giơ giơ tay góp lời vào 

- Mẫu thân yêu cầu thế sao

- Riêng tháng 9 thì trên mỗi nhánh hoa lại nở ra 2 bông hoa nhưng chỉ đúng 1 ngày là tự dưng biến mất

Đang định hỏi tiếp thì có người được gọi đến hối nên đành thôi. Cô chỉnh trang lại tất cả rồi cũng theo họ đi ra phía phòng trà.

Đến đó, cô thấy mẫu thân mình đang ngồi một mình ở đó

- Họ chưa tới sao ạ_cô bước vào khép nhẹ cửa và quỳ xuống bên cạnh 

- ... Con tới rồi à, tầm khắc nữa họ sẽ đến_người phụ nữ ấy ngẩng đầu nhìn lại phía cạnh mình, mang giọng đều đều nói lên

- Có gì phải không ạ

- ... Ta buồn vì sắp phải tạm biệt con thôi ấy mà_xoa nhẹ đầu cô

- Dạ???

- Cẩm tú cầu đẹp mà phải không?_một câu hỏi bân quơ, không đầu không đuôi

- .... Đẹp nhưng con thấy nó mang màu lạnh lùng và con cảm thấy đâu đó rất buồn_cô nêu lại cái cảm xúc của mình khi thấy nó

- 16 năm lẹ thật đấy, con lớn nhanh quá ta không thể theo dõi trọn vẹn quá trình trưởng thành của con rồi_vị ấy vừa nhâm ly trà trong tay nói mà u uất 

- Mẫu thân, tại sao ạ

- Trước khi họ đến rước ta sẽ cho con biết một sự thật, cái loài hoa cẩm tú cầu ấy chính là câu trả lời của sự từ chối tình yêu mà người sinh con ra dành cho họ...

- ... Người sinh ra con???

- Đúng vậy, ta chỉ là nhận nuôi con dùm cho ... vị công tử trong lời kể của bà quản gia đã kể cho con nghe, cho tới lúc này dường như họ đã phát hiện ra sự tồn tại của con rồi...

- Họ ... là phụ thân .... _cô nhận được quá nhiều thông tin, cô giờ rất hoang mang

- Ừ, chính là như thế

- Tại sao ... người đó lại từ chối ... phụ thân_cô lắp bắp hỏi thì bỗng một nam hầu trong phủ chạy đến báo

- Thưa chủ nhân, họ đã đến

- Ta biết rồi, dẫn họ vào đây

- Do sao à.... (cười khẩy) sao ta biết được, ... do các ngài mà phải không ta_hất nhẹ về phía 7 người phía cửa kia

- .... Giờ bọn anh đang dùng bằng tất cả những điều mình có để bù đắp chuộc lại lỗi lầm năm đó đây_người con trai mái tóc đỏ rượu cất lên đầu tiên, và tất cả đã nhanh chóng đi vào. 8 người bọn họ nói chuyện mà cô cứ ngỡ là đang cãi nhau bởi không khí nơi này rất nặng nề

- Vì anh ấy đã dặn ... nên em sẽ để cô bé đi với bọn anh_người phụ nữ uống ực một phát và đứng dậy rời đi cũng không quên nói với cô

- Tạm biệt con nhe bé con

- Vâng, với con thì người vĩnh viễn là mẫu thân của con_cô nén chặt nước mắt vào, cô ngồi nghe nãy giờ cô hiểu mà....cô biết là mình nên cho họ cơ hội như điều mà vị có công sinh thành cô luôn mong muốn một lần được thấy họ như thế....cô sẽ thay thế người mà sống bên họ. cảm nhận sự thay đổi đó. Người phụ nữ ấy cũng đã đóng nhanh cánh cửa để không ai biết cảm xúc của mình lúc này đi nhanh về phòng

- Cảm ơn con_7 người con trai ấy đồng loạt ôm cô vào lòng mà nói, họ nhận sự vô cảm tột cùng của y, họ đã đau khổ mà chìm vào sâu màn đêm họ biết bản thân đã không mạnh mẽ để có thể giữ y, họ được trả lời bằng 'cẩm tú cầu' là sự nhân đạo cuối cùng của y, khi biết sự xuất hiện của cô, họ cảm thấy như sự cứu rỗi, họ quyết phải bù đắp cho bằng được, và họ nhận lại câu trả lời từ cô, cô đặt nhẹ tay lên người họ, 1 câu trả lời 1 hy vọng mà họ đã và sẽ duy trì.

-----------------------------------------------------------------------

'Từ nay đây sẽ là nhà con, Agatsuma Touko'

------------------------------------------------------------------------

Câu chuyện bên trong, mọi người nghĩ nó sẽ thế nào.....

Tui viết cái chap này trong cái lúc mà cảm xúc của bản thân rối nùi

Nếu mọi người đọc xong vẫn không hiểu nó đang biểu đạt hay mang ý nghĩa gì thì tui vô cùng xin lỗi ...

_________________________________

Chúc mừng năm mới (hơi muộn) hehe...

Cảm ơn mọi người đã đọc nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net